古诗词

吴仲书寄惠墨莲歌以答之

何绛

南海吴生有道士,先世曾为柱下史。nán hǎi wú shēng yǒu dào shì,xiān shì céng wèi zhù xià shǐ。
独遗清白与子孙,牙签万轴廉吏门。dú yí qīng bái yǔ zi sūn,yá qiān wàn zhóu lián lì mén。
岂徒德业嗣前人,文章顷刻成千言。qǐ tú dé yè sì qián rén,wén zhāng qǐng kè chéng qiān yán。
兴酣画笔犹天然,常将墨汁写青莲。xīng hān huà bǐ yóu tiān rán,cháng jiāng mò zhī xiě qīng lián。
造化在指神立臂,以意作画谁能传。zào huà zài zhǐ shén lì bì,yǐ yì zuò huà shuí néng chuán。
去冬裂绢作长幅,寄我江边小茅屋。qù dōng liè juàn zuò zhǎng fú,jì wǒ jiāng biān xiǎo máo wū。
江风吹动江水来,宛如花叶纷相触。jiāng fēng chuī dòng jiāng shuǐ lái,wǎn rú huā yè fēn xiāng chù。
又如四壁生幽香,丛蝶群蜂费翱翔。yòu rú sì bì shēng yōu xiāng,cóng dié qún fēng fèi áo xiáng。
绿头鸭子上壁隐,欲上不上殊踉跄。lǜ tóu yā zi shàng bì yǐn,yù shàng bù shàng shū liáng qiāng。
偶将往事闲相忆,我昔种莲村之侧。ǒu jiāng wǎng shì xián xiāng yì,wǒ xī zhǒng lián cūn zhī cè。
刳木为舟六尺长,朝朝采莲到日昃。kū mù wèi zhōu liù chǐ zhǎng,cháo cháo cǎi lián dào rì zè。
晚来鼓腹卧南窗,香风徐徐生两腋。wǎn lái gǔ fù wò nán chuāng,xiāng fēng xú xú shēng liǎng yè。
茆檐酌酒日三杯,莲实作饭当黍稷。máo yán zhuó jiǔ rì sān bēi,lián shí zuò fàn dāng shǔ jì。
世间理乱总不闻,有名不许时人识。shì jiān lǐ luàn zǒng bù wén,yǒu míng bù xǔ shí rén shí。
转盼星霜三十年,欲求此景安可得。zhuǎn pàn xīng shuāng sān shí nián,yù qiú cǐ jǐng ān kě dé。
跣足蓬头都市行,白日惨惨几无色。xiǎn zú péng tóu dōu shì xíng,bái rì cǎn cǎn jǐ wú sè。
我今坐对吴生墨,香气袭人翠滴滴,仿佛当年事艺植。wǒ jīn zuò duì wú shēng mò,xiāng qì xí rén cuì dī dī,fǎng fú dāng nián shì yì zhí。
吴生吴生自非神手谁能画,因之永悬在高壁。wú shēng wú shēng zì fēi shén shǒu shuí néng huà,yīn zhī yǒng xuán zài gāo bì。

何绛

何绛,与陈恭尹同渡铜鼓洋,访遗臣于海外。又闻桂王在滇,复与恭尹北上,西济湘沅,不得进,乃东游长江,北过黄河,入太行。尝历游江浙及燕、齐、鲁、赵、魏、秦、楚间,终无所就。晚年归乡,隐迹北田。与其兄衡及陈恭尹、陶璜、梁梿合称“北田五子”。著有《不去庐集》。清康熙《顺德县志》卷一三有传。何绛诗,以中山大学图书馆藏旧钞本《不去庐集》为底本,参校民国汪兆镛钞本(简称汪本)及一九七三年何耀光何氏至乐楼影印汪氏微尚斋钞本(简称何本)。 何绛的作品>>

猜您喜欢

横塘曲为泽远弟池园作

何绛

碧桃花落杏花鲜,绿树莺啼二月天。bì táo huā luò xìng huā xiān,lǜ shù yīng tí èr yuè tiān。
白发先生眠未起,鹧鸪飞上钓鱼船。bái fā xiān shēng mián wèi qǐ,zhè gū fēi shàng diào yú chuán。

横塘曲为泽远弟池园作

何绛

飒岸薰风菡菼香,沧浪歌罢水天长。sà àn xūn fēng hàn tǎn xiāng,cāng làng gē bà shuǐ tiān zhǎng。
君来休道西湖好,山外青山不可方。jūn lái xiū dào xī hú hǎo,shān wài qīng shān bù kě fāng。

横塘曲为泽远弟池园作

何绛

树头树底生离枝,笑杀东坡量不支。shù tóu shù dǐ shēng lí zhī,xiào shā dōng pō liàng bù zhī。
日食仅能三百颗,肚皮已不合时宜。rì shí jǐn néng sān bǎi kē,dù pí yǐ bù hé shí yí。

横塘曲为泽远弟池园作

何绛

大堤堤上柳丝丝,今日重来异昔时。dà dī dī shàng liǔ sī sī,jīn rì zhòng lái yì xī shí。
岂是近人离别易,年年折尽路头枝。qǐ shì jìn rén lí bié yì,nián nián zhé jǐn lù tóu zhī。

粤台新柳

何绛

雨雪纷纷冰满潭,越台新柳已毿毿。yǔ xuě fēn fēn bīng mǎn tán,yuè tái xīn liǔ yǐ sān sān。
非因杜宇天津唤,天气如何亦自南。fēi yīn dù yǔ tiān jīn huàn,tiān qì rú hé yì zì nán。

粤台新柳

何绛

陆贾城边越水滨,翠条犹是汉时春。lù jiǎ chéng biān yuè shuǐ bīn,cuì tiáo yóu shì hàn shí chūn。
不知事去千馀载,无奈东风吹又新。bù zhī shì qù qiān yú zài,wú nài dōng fēng chuī yòu xīn。

粤台新柳

何绛

几树流莺唤晓晴,淡黄轻绿曳春明。jǐ shù liú yīng huàn xiǎo qíng,dàn huáng qīng lǜ yè chūn míng。
呼鸾道上东风急,吹入长条渐作声。hū luán dào shàng dōng fēng jí,chuī rù zhǎng tiáo jiàn zuò shēng。

粤台新柳

何绛

婀娜新枝舞细腰,多连山口任风飘。ē nà xīn zhī wǔ xì yāo,duō lián shān kǒu rèn fēng piāo。
期君莫恃为樊圃,脆软由来是柳条。qī jūn mò shì wèi fán pǔ,cuì ruǎn yóu lái shì liǔ tiáo。

粤台新柳

何绛

珠海西流入柳坡,年年春色最先过。zhū hǎi xī liú rù liǔ pō,nián nián chūn sè zuì xiān guò。
虽然枝叶垂垂密,菀柳从今不用歌。suī rán zhī yè chuí chuí mì,wǎn liǔ cóng jīn bù yòng gē。

粤台新柳

何绛

春花开遍叶初齐,十里阴中走马蹄。chūn huā kāi biàn yè chū qí,shí lǐ yīn zhōng zǒu mǎ tí。
霸上棘门何足道,试将一箭射长堤。bà shàng jí mén hé zú dào,shì jiāng yī jiàn shè zhǎng dī。

寿月涛上人

何绛

千针一衲白头僧,久坐山中少送迎。qiān zhēn yī nà bái tóu sēng,jiǔ zuò shān zhōng shǎo sòng yíng。
六十年前师记否,明星灿烂独周行。liù shí nián qián shī jì fǒu,míng xīng càn làn dú zhōu xíng。

寿月涛上人

何绛

蒲团定后夜风清,钟磬不鸣江月鸣。pú tuán dìng hòu yè fēng qīng,zhōng qìng bù míng jiāng yuè míng。
百八念珠齐放下,本来无灭亦无生。bǎi bā niàn zhū qí fàng xià,běn lái wú miè yì wú shēng。

送迹删上人入西宁

何绛

偶辞僧伴逐闲云,锡杖西飞访隐沦。ǒu cí sēng bàn zhú xián yún,xī zhàng xī fēi fǎng yǐn lún。
莫向嵩台台下过,山川如旧易伤魂。mò xiàng sōng tái tái xià guò,shān chuān rú jiù yì shāng hún。

送迹删上人入西宁

何绛

道为吾道非吾道,山是他山莫认真。dào wèi wú dào fēi wú dào,shān shì tā shān mò rèn zhēn。
若种桃花遮洞口,又来尘世避秦人。ruò zhǒng táo huā zhē dòng kǒu,yòu lái chén shì bì qín rén。

寄白山上人

何绛

昔别江城何太匆,忆师常在五更钟。xī bié jiāng chéng hé tài cōng,yì shī cháng zài wǔ gèng zhōng。
缄书欲寄樵西寺,寺隔春云千万重。jiān shū yù jì qiáo xī sì,sì gé chūn yún qiān wàn zhòng。