古诗词

喜雨

蓝仁

数夜不能寐,乾坤如大炉。shù yè bù néng mèi,qián kūn rú dà lú。
衰颜值炎赫,生意转焦枯。shuāi yán zhí yán hè,shēng yì zhuǎn jiāo kū。
偶听雷霆过,仍看雨泽俱。ǒu tīng léi tíng guò,réng kàn yǔ zé jù。
茅斋慰岑寂,凉思满桑榆。máo zhāi wèi cén jì,liáng sī mǎn sāng yú。

蓝仁

元明间福建崇安人,字静之。元末与弟蓝仁智俱往武夷师杜本,受四明任士林诗法,遂弃科举,专意为诗。后辟武夷书院山长,迁邵武尉,不赴。入明,例徙凤阳,居琅邪数月,放归,以寿终。其诗和平雅澹。有《蓝山集》。 蓝仁的作品>>

猜您喜欢

拟贫士二首

蓝仁

蓬门有一士,被褐恒苦饥。péng mén yǒu yī shì,bèi hè héng kǔ jī。
朝饮南涧流,暮食西山芝。cháo yǐn nán jiàn liú,mù shí xī shān zhī。
虽有二顷园,芜秽亦不治。suī yǒu èr qǐng yuán,wú huì yì bù zhì。
妻子共寂寞,弹琴咏诗书。qī zi gòng jì mò,dàn qín yǒng shī shū。
荒林积雪深,古屋炊烟迟。huāng lín jī xuě shēn,gǔ wū chuī yān chí。
高卧自有适,何必他人知。gāo wò zì yǒu shì,hé bì tā rén zhī。

西山暮归

蓝仁

凉叶堕微风,秋山正萧爽。liáng yè duò wēi fēng,qiū shān zhèng xiāo shuǎng。
天寒独鸟归,日夕百蛩响。tiān hán dú niǎo guī,rì xī bǎi qióng xiǎng。
偶从桂树招,遂有桃源想。ǒu cóng guì shù zhāo,suì yǒu táo yuán xiǎng。
石磴阒无人,山猿自来往。shí dèng qù wú rén,shān yuán zì lái wǎng。

暮归山中

蓝仁

暮归山色昏,濯足月在涧。mù guī shān sè hūn,zhuó zú yuè zài jiàn。
衡门栖鹊定,暗树流萤乱。héng mén qī què dìng,àn shù liú yíng luàn。
妻孥候我至,明灯供蔬饭。qī nú hòu wǒ zhì,míng dēng gōng shū fàn。
伫立松桂凉,疏星隔河汉。zhù lì sōng guì liáng,shū xīng gé hé hàn。

宿田家望武夷山

蓝仁

仙崖蓄灵异,怪石盘空曲。xiān yá xù líng yì,guài shí pán kōng qū。
一水隔花源,千峰入茆屋。yī shuǐ gé huā yuán,qiān fēng rù máo wū。
金芝暖逾秀,瑶草寒更绿。jīn zhī nuǎn yú xiù,yáo cǎo hán gèng lǜ。
云中武夷仙,一一颜如玉。yún zhōng wǔ yí xiān,yī yī yán rú yù。
白马去不归,玄猿叫相逐。bái mǎ qù bù guī,xuán yuán jiào xiāng zhú。
昔陪丹丘侣,酣歌紫霞谷。xī péi dān qiū lǚ,hān gē zǐ xiá gǔ。
鸡鸣洞天晓,落月在林木。jī míng dòng tiān xiǎo,luò yuè zài lín mù。
空瞻仙子高,旧梦那可续。kōng zhān xiān zi gāo,jiù mèng nà kě xù。
荒林激悲风,日入对樵牧。huāng lín jī bēi fēng,rì rù duì qiáo mù。
伫立望归云,解衣田舍宿。zhù lì wàng guī yún,jiě yī tián shě sù。

捕鱼

蓝仁

渔人骋技巧,长网截大川。yú rén chěng jì qiǎo,zhǎng wǎng jié dà chuān。
万鱼不能脱,已知数当然。wàn yú bù néng tuō,yǐ zhī shù dāng rán。
倾城食鲜脍,维舟洗腥涎。qīng chéng shí xiān kuài,wéi zhōu xǐ xīng xián。
犹有鲛鳄存,食人市门边。yóu yǒu jiāo è cún,shí rén shì mén biān。

待渡

蓝仁

早出未开关,暮归常待渡。zǎo chū wèi kāi guān,mù guī cháng dài dù。
诛求尚多门,辛苦在长路。zhū qiú shàng duō mén,xīn kǔ zài zhǎng lù。
浩浩川上波,萧萧道旁树。hào hào chuān shàng bō,xiāo xiāo dào páng shù。
百役几时休,临流愧鸥鹭。bǎi yì jǐ shí xiū,lín liú kuì ōu lù。

拙者自号

蓝仁

吾生何为者,老以拙自名。wú shēng hé wèi zhě,lǎo yǐ zhuō zì míng。
眼拙摇空花,耳拙起虚鸣。yǎn zhuō yáo kōng huā,ěr zhuō qǐ xū míng。
手拙持战栗,足拙方欹倾。shǒu zhuō chí zhàn lì,zú zhuō fāng yī qīng。
寸心更苦拙,百事无一成。cùn xīn gèng kǔ zhuō,bǎi shì wú yī chéng。
语言拙少味,交游拙寡情。yǔ yán zhuō shǎo wèi,jiāo yóu zhuō guǎ qíng。
学拙志虑耗,道拙忧患并。xué zhuō zhì lǜ hào,dào zhuō yōu huàn bìng。
行当死于拙,掩骨依先茔。xíng dāng sǐ yú zhuō,yǎn gǔ yī xiān yíng。
傍人笑我拙,我拙亦有程。bàng rén xiào wǒ zhuō,wǒ zhuō yì yǒu chéng。
圣贤既不辞,愚下孰敢争。shèng xián jì bù cí,yú xià shú gǎn zhēng。
孔子拙陈蔡,伊尹拙割烹。kǒng zi zhuō chén cài,yī yǐn zhuō gē pēng。
吕拙钓尚直,陶拙琴无声。lǚ zhuō diào shàng zhí,táo zhuō qín wú shēng。
夷齐拙不食,古道谁人行。yí qí zhuō bù shí,gǔ dào shuí rén xíng。
我拙不有命,我拙自有诚。wǒ zhuō bù yǒu mìng,wǒ zhuō zì yǒu chéng。
宁甘抱拙枯,不作背拙荣。níng gān bào zhuō kū,bù zuò bèi zhuō róng。
传拙与子孙,用拙尽平生。chuán zhuō yǔ zi sūn,yòng zhuō jǐn píng shēng。

为方焕赋云峰秋霁图

蓝仁

茆屋溪头红叶村,石梁秋水清无痕。máo wū xī tóu hóng yè cūn,shí liáng qiū shuǐ qīng wú hén。
枌榆过雨鸟鸣涧,粳稻如云山对门。fén yú guò yǔ niǎo míng jiàn,jīng dào rú yún shān duì mén。
老翁日高睡未起,稚子读书窗户里。lǎo wēng rì gāo shuì wèi qǐ,zhì zi dú shū chuāng hù lǐ。
干戈如此赋敛烦,鸡犬晏然乡曲喜。gàn gē rú cǐ fù liǎn fán,jī quǎn yàn rán xiāng qū xǐ。
山中酒熟黄花开,仙人候我芙蓉台。shān zhōng jiǔ shú huáng huā kāi,xiān rén hòu wǒ fú róng tái。
云林今夜好明月,拟跨幔亭黄鹤来。yún lín jīn yè hǎo míng yuè,nǐ kuà màn tíng huáng hè lái。

题郑德彰员外所藏高彦敬画楚江春晓图

蓝仁

旭日未出群山昏,苍茫楚江多白云。xù rì wèi chū qún shān hūn,cāng máng chǔ jiāng duō bái yún。
芳洲无人采蘅杜,落花飞絮春纷纷。fāng zhōu wú rén cǎi héng dù,luò huā fēi xù chūn fēn fēn。
晴岚满户渔家晓,花枝仿佛闻啼鸟。qíng lán mǎn hù yú jiā xiǎo,huā zhī fǎng fú wén tí niǎo。
巫阳梦断三峡空,湘渚愁深九疑小。wū yáng mèng duàn sān xiá kōng,xiāng zhǔ chóu shēn jiǔ yí xiǎo。
文彩风流高尚书,如此江山归画图。wén cǎi fēng liú gāo shàng shū,rú cǐ jiāng shān guī huà tú。
平芜烟蔼水空阔,阴壑松桧天模糊。píng wú yān ǎi shuǐ kōng kuò,yīn hè sōng guì tiān mó hú。
左司郎官何处得,高堂紫翠生春色。zuǒ sī láng guān hé chù dé,gāo táng zǐ cuì shēng chūn sè。
是中宜有五湖人,一叶扁舟荡空碧。shì zhōng yí yǒu wǔ hú rén,yī yè biǎn zhōu dàng kōng bì。
风尘兵革浩茫茫,对此便欲歌沧浪。fēng chén bīng gé hào máng máng,duì cǐ biàn yù gē cāng làng。
碧梧翠竹生高冈,岂无彩凤鸣朝阳。bì wú cuì zhú shēng gāo gāng,qǐ wú cǎi fèng míng cháo yáng。

祭虎二首

蓝仁

猛虎在前林,群豕践我黍。měng hǔ zài qián lín,qún shǐ jiàn wǒ shǔ。
饥来搏食之,绝迹秋田里。jī lái bó shí zhī,jué jì qiū tián lǐ。
虎非兽之良,推功及田父。hǔ fēi shòu zhī liáng,tuī gōng jí tián fù。
流传不可忘,南村朝祭虎。liú chuán bù kě wàng,nán cūn cháo jì hǔ。

祭虎二首

蓝仁

祭虎虎何功,云能食封豕。jì hǔ hǔ hé gōng,yún néng shí fēng shǐ。
封豕善遁藏,充觞得仙麂。fēng shǐ shàn dùn cáng,chōng shāng dé xiān jǐ。
仙麂虽驯良,入口那复吐。xiān jǐ suī xùn liáng,rù kǒu nà fù tǔ。
虎去不复来,居然暴禾黍。hǔ qù bù fù lái,jū rán bào hé shǔ。

水南山房诗为任立本赋

蓝仁

南溪白云白如练,万壑松萝对山县。nán xī bái yún bái rú liàn,wàn hè sōng luó duì shān xiàn。
幽人结屋溪上居,稚子过庭能读书。yōu rén jié wū xī shàng jū,zhì zi guò tíng néng dú shū。
清流美竹秋潇洒,棐几明窗日闲暇。qīng liú měi zhú qiū xiāo sǎ,fěi jǐ míng chuāng rì xián xiá。
坐中往往见樵渔,门外时时驻车马。zuò zhōng wǎng wǎng jiàn qiáo yú,mén wài shí shí zhù chē mǎ。
盛世弦歌比屋闻,淮南兵革又纷纷。shèng shì xián gē bǐ wū wén,huái nán bīng gé yòu fēn fēn。
平川战血流成海,白日妖氛涨作云。píng chuān zhàn xuè liú chéng hǎi,bái rì yāo fēn zhǎng zuò yún。
一自离家从部曲,梦绕故山烟水绿。yī zì lí jiā cóng bù qū,mèng rào gù shān yān shuǐ lǜ。
被褐愁趋戎马群,牵萝谁补南溪屋。bèi hè chóu qū róng mǎ qún,qiān luó shuí bǔ nán xī wū。
近随都尉入关中,远逐嫖姚树战功。jìn suí dōu wèi rù guān zhōng,yuǎn zhú piáo yáo shù zhàn gōng。
匣底笑看三尺剑,尊前起舞万人雄。xiá dǐ xiào kàn sān chǐ jiàn,zūn qián qǐ wǔ wàn rén xióng。
三年留滞关山外,环堵蓬蒿果安在。sān nián liú zhì guān shān wài,huán dǔ péng hāo guǒ ān zài。
荒林猿鹤怨秋风,落日鱼龙愁远海。huāng lín yuán hè yuàn qiū fēng,luò rì yú lóng chóu yuǎn hǎi。
时清方且归去来,他乡道路多尘埃。shí qīng fāng qiě guī qù lái,tā xiāng dào lù duō chén āi。
有才未必长在野,君王已筑黄金台。yǒu cái wèi bì zhǎng zài yě,jūn wáng yǐ zhù huáng jīn tái。

题刘商观奕图

蓝仁

遥峰苍苍松桧色,涧水无声晚烟白。yáo fēng cāng cāng sōng guì sè,jiàn shuǐ wú shēng wǎn yān bái。
围棋不见商山翁,伐木那逢会稽客。wéi qí bù jiàn shāng shān wēng,fá mù nà féng huì jī kè。
行人遥指烂柯山,洞里群仙白书闲。xíng rén yáo zhǐ làn kē shān,dòng lǐ qún xiān bái shū xián。
石床对奕岂知久,樵子旁观殊未还。shí chuáng duì yì qǐ zhī jiǔ,qiáo zi páng guān shū wèi hái。
执柯却坐莓苔石,胜负眼前夸得失。zhí kē què zuò méi tái shí,shèng fù yǎn qián kuā dé shī。
石烂松枯不计年,云子琼浆堪度日。shí làn sōng kū bù jì nián,yún zi qióng jiāng kān dù rì。
斧柯已烂下山迟,城郭虽存故旧非。fǔ kē yǐ làn xià shān chí,chéng guō suī cún gù jiù fēi。
处处桃花无路入,双双白鹤背人飞。chù chù táo huā wú lù rù,shuāng shuāng bái hè bèi rén fēi。
仙游寂寞秋山里,图画千年尚如此。xiān yóu jì mò qiū shān lǐ,tú huà qiān nián shàng rú cǐ。
社稷山河几局新,地老天荒遗数子。shè jì shān hé jǐ jú xīn,dì lǎo tiān huāng yí shù zi。
君看沧海变桑田,一木不支何足怜。jūn kàn cāng hǎi biàn sāng tián,yī mù bù zhī hé zú lián。

余复婴近以方壶所写大王峰转惠暇日展玩殊有幽趣因题

蓝仁

方壶画山世有名,生纸一幅涂纵横。fāng hú huà shān shì yǒu míng,shēng zhǐ yī fú tú zòng héng。
孤峰倚天旭日上,危石拔地秋风生。gū fēng yǐ tiān xù rì shàng,wēi shí bá dì qiū fēng shēng。
壮游曾来拾瑶草,梦里武夷清未了。zhuàng yóu céng lái shí yáo cǎo,mèng lǐ wǔ yí qīng wèi le。
紫阳五曲石门荒,金老三间茅屋小。zǐ yáng wǔ qū shí mén huāng,jīn lǎo sān jiān máo wū xiǎo。
兴来故笔起层峦,万仞嵯峨咫尺间。xīng lái gù bǐ qǐ céng luán,wàn rèn cuó é zhǐ chǐ jiān。
龙洞云烟含宿雨,鹤坛星月满空山。lóng dòng yún yān hán sù yǔ,hè tán xīng yuè mǎn kōng shān。
武林道士余三一,来憩松根讲周易。wǔ lín dào shì yú sān yī,lái qì sōng gēn jiǎng zhōu yì。
十年不出鬓垂丝,九转将成眼如漆。shí nián bù chū bìn chuí sī,jiǔ zhuǎn jiāng chéng yǎn rú qī。
新图千里寄神交,东南一柱青天高。xīn tú qiān lǐ jì shén jiāo,dōng nán yī zhù qīng tiān gāo。
愿授神方服石髓,共听仙乐鸣云璈。yuàn shòu shén fāng fú shí suǐ,gòng tīng xiān lè míng yún áo。
闲窗持赠深有意,念我衰年住尘世。xián chuāng chí zèng shēn yǒu yì,niàn wǒ shuāi nián zhù chén shì。
便欲呼儿挽鹿车,从此相随入苍翠。biàn yù hū ér wǎn lù chē,cóng cǐ xiāng suí rù cāng cuì。

题欧阳楚翁梅竹画

蓝仁

道人下笔天机熟,宋末元初写梅竹。dào rén xià bǐ tiān jī shú,sòng mò yuán chū xiě méi zhú。
琅玕个个起中林,琼树娟娟在空谷。láng gān gè gè qǐ zhōng lín,qióng shù juān juān zài kōng gǔ。
三花五蕊天然好,直节心虚肯相保。sān huā wǔ ruǐ tiān rán hǎo,zhí jié xīn xū kěn xiāng bǎo。
花光老可费经营,和靖子猷惊绝倒。huā guāng lǎo kě fèi jīng yíng,hé jìng zi yóu jīng jué dào。
兵戈流落存者稀,展玩茆屋生光辉。bīng gē liú luò cún zhě xī,zhǎn wán máo wū shēng guāng huī。
罗浮月色忽在手,渭川白云随我飞。luó fú yuè sè hū zài shǒu,wèi chuān bái yún suí wǒ fēi。
此翁亦是英雄辈,事异时非聊自晦。cǐ wēng yì shì yīng xióng bèi,shì yì shí fēi liáo zì huì。
百年翰墨可流传,开图静与仪刑对。bǎi nián hàn mò kě liú chuán,kāi tú jìng yǔ yí xíng duì。