古诗词

和冯少墟先生勉学诗

曹于汴

寻春莫待赏春时,春色何缘过绿枝。xún chūn mò dài shǎng chūn shí,chūn sè hé yuán guò lǜ zhī。
世路由来曾未险,人情只是自生痴。shì lù yóu lái céng wèi xiǎn,rén qíng zhǐ shì zì shēng chī。
合天为我方成我,顺帝不知乃是知。hé tiān wèi wǒ fāng chéng wǒ,shùn dì bù zhī nǎi shì zhī。
大道见前凭认取,相将良友叩明师。dà dào jiàn qián píng rèn qǔ,xiāng jiāng liáng yǒu kòu míng shī。

曹于汴

曹于汴,字自梁,一字贞予,解州安邑(今山西省运城市)人。明代万历二十年(公元1592年)进士。以淮安推官徵授刑科左、右给事中,转吏科给事中,遇事敢言。擢太常少卿。光宗时,转大理少卿。熹宗立,迁左佥都御史,佐赵南星主京察,进吏部右侍郎。力抉善类,为魏忠贤所斥。崇祯初,拜左都御史,振顿宪规。他平生制行高洁,风节凛然。荆著有《仰节堂集》十四卷,与《共发编》均《四库总目》并传于世。崇祯七年(1634年)卒,年77岁。赠太子太保。 曹于汴的作品>>

猜您喜欢

挽董烈妇

曹于汴

世人畏世险,谈险而指咋。shì rén wèi shì xiǎn,tán xiǎn ér zhǐ zǎ。
死生贵得所,岂在坦与阨。sǐ shēng guì dé suǒ,qǐ zài tǎn yǔ è。
烈妇觑深涧,不异处华箦。liè fù qù shēn jiàn,bù yì chù huá zé。
肌骸愿如粉,真成屑琼璧。jī hái yuàn rú fěn,zhēn chéng xiè qióng bì。
瓦全居绣帏,何殊丛刃镝。wǎ quán jū xiù wéi,hé shū cóng rèn dī。
想当飞身时,天帝为之格。xiǎng dāng fēi shēn shí,tiān dì wèi zhī gé。
天帝为之格,人谁不痛衋。tiān dì wèi zhī gé,rén shuí bù tòng xì。

赠别绛庠苏小泉广文还秦

曹于汴

天下无真儒,因之无善治。tiān xià wú zhēn rú,yīn zhī wú shàn zhì。
昔人轸此忧,兴学以为亟。xī rén zhěn cǐ yōu,xīng xué yǐ wèi jí。
圣远言既微,士风亦岁异。shèng yuǎn yán jì wēi,shì fēng yì suì yì。
终身学校中,不问学校字。zhōng shēn xué xiào zhōng,bù wèn xué xiào zì。
泰运转河汾,小泉振铎至。tài yùn zhuǎn hé fén,xiǎo quán zhèn duó zhì。
卫道如保躬,造士如呼寐。wèi dào rú bǎo gōng,zào shì rú hū mèi。
一朝西其辕,皇皇起众喟。yī cháo xī qí yuán,huáng huáng qǐ zhòng kuì。
西方有美人,法堂树赤帜。xī fāng yǒu měi rén,fǎ táng shù chì zhì。
行矣共阐扬,斯文应日炽。xíng yǐ gòng chǎn yáng,sī wén yīng rì chì。
遗训芹泮间,有士揭而示。yí xùn qín pàn jiān,yǒu shì jiē ér shì。
大道终在兹,谁兮甘自弃。dà dào zhōng zài zī,shuí xī gān zì qì。

游祥宇李公园

曹于汴

胜地堪游览,素心况主人。shèng dì kān yóu lǎn,sù xīn kuàng zhǔ rén。
崇台祛障碍,清涧涤氛尘。chóng tái qū zhàng ài,qīng jiàn dí fēn chén。
面面长林簇,叶叶窥吾真。miàn miàn zhǎng lín cù,yè yè kuī wú zhēn。
本为耽幽寂,转与人世亲。běn wèi dān yōu jì,zhuǎn yǔ rén shì qīn。
不知各意适,但见飞觥频。bù zhī gè yì shì,dàn jiàn fēi gōng pín。

归德沈孝女

曹于汴

孝女坚孀节,盖棺骨似银。xiào nǚ jiān shuāng jié,gài guān gǔ shì yín。
未闻再醮妇,能为不死人。wèi wén zài jiào fù,néng wèi bù sǐ rén。
淡浓盼转合,燕越趾移分。dàn nóng pàn zhuǎn hé,yàn yuè zhǐ yí fēn。
或共严霜烈,或随腐草湮。huò gòng yán shuāng liè,huò suí fǔ cǎo yān。
男儿负刚气,莫愧女郎身。nán ér fù gāng qì,mò kuì nǚ láng shēn。

赠旷声和

曹于汴

悠悠叹世路,崎岖日侵寻。yōu yōu tàn shì lù,qí qū rì qīn xún。
官常有坠举,民情无古今。guān cháng yǒu zhuì jǔ,mín qíng wú gǔ jīn。
不见循良尹,云阳爱戴深。bù jiàn xún liáng yǐn,yún yáng ài dài shēn。
犹忆分符日,汉吏蚤盟心。yóu yì fēn fú rì,hàn lì zǎo méng xīn。
三年报上最,枫陛貤纶音。sān nián bào shàng zuì,fēng bì yí lún yīn。
谁云有盘错,良堪证士林。shuí yún yǒu pán cuò,liáng kān zhèng shì lín。

都下见西山

曹于汴

忽忽见西山,千峰螺黛簇。hū hū jiàn xī shān,qiān fēng luó dài cù。
宛若对中条,当年景可掬。wǎn ruò duì zhōng tiáo,dāng nián jǐng kě jū。
临眺重徘徊,屏营撼衷曲。lín tiào zhòng pái huái,píng yíng hàn zhōng qū。
不见故山云,何况云下屋。bù jiàn gù shān yún,hé kuàng yún xià wū。
寸肠折大刀,拟上陈情牍。cùn cháng zhé dà dāo,nǐ shàng chén qíng dú。

赠别胡生敬明守戎

曹于汴

世非道不世,人非道不人。shì fēi dào bù shì,rén fēi dào bù rén。
武非道不武,文非道不文。wǔ fēi dào bù wǔ,wén fēi dào bù wén。
斯道入无间,斯道广无垠。sī dào rù wú jiān,sī dào guǎng wú yín。
谁能甘蜗缩,但饱七尺身。shuí néng gān wō suō,dàn bǎo qī chǐ shēn。
殷勤嘱明眼,认取此身真。yīn qín zhǔ míng yǎn,rèn qǔ cǐ shēn zhēn。
到得眼明日,万汇备于君。dào dé yǎn míng rì,wàn huì bèi yú jūn。
主人不自主,大患在逡巡。zhǔ rén bù zì zhǔ,dà huàn zài qūn xún。
真形谁信取,磅礴贯乾坤。zhēn xíng shuí xìn qǔ,bàng bó guàn qián kūn。

读斛山遗稿

曹于汴

忠臣濒百死,贞心不少移。zhōng chén bīn bǎi sǐ,zhēn xīn bù shǎo yí。
幽室绝曙色,断食甘长饥。yōu shì jué shǔ sè,duàn shí gān zhǎng jī。
逢辰曝囚板,畅怀哦新诗。féng chén pù qiú bǎn,chàng huái ó xīn shī。
真成骨似铁,宁愁命如丝。zhēn chéng gǔ shì tiě,níng chóu mìng rú sī。
圣恩今浩荡,掖垣何委蛇。shèng ēn jīn hào dàng,yē yuán hé wěi shé。
虽然靳圜转,霆威固重施。suī rán jìn huán zhuǎn,tíng wēi gù zhòng shī。
愧无感格术,停阁亦焉悲。kuì wú gǎn gé shù,tíng gé yì yān bēi。

咏乔丹山先生

曹于汴

丹翁敦信义,恤孤矢不负。dān wēng dūn xìn yì,xù gū shǐ bù fù。
三品归来日,弗忍私其有。sān pǐn guī lái rì,fú rěn sī qí yǒu。
历扬二十年,共道畜丰厚。lì yáng èr shí nián,gòng dào chù fēng hòu。
甫及垂老时,脆甘啬于口。fǔ jí chuí lǎo shí,cuì gān sè yú kǒu。
身去肉未寒,莫能赡厥后。shēn qù ròu wèi hán,mò néng shàn jué hòu。
清风拂乡闾,谤言真枉咎。qīng fēng fú xiāng lǘ,bàng yán zhēn wǎng jiù。
寄语月旦人,评骘胡可苟。jì yǔ yuè dàn rén,píng zhì hú kě gǒu。

送刘友南还

曹于汴

名实分先后,穷通若白皂。míng shí fēn xiān hòu,qióng tōng ruò bái zào。
或簪缨于朝,或以岩穴老。huò zān yīng yú cháo,huò yǐ yán xué lǎo。
岩穴厌纷埃,簪缨薄枯槁。yán xué yàn fēn āi,zān yīng báo kū gǎo。
达人自大观,时行匪二道。dá rén zì dà guān,shí xíng fěi èr dào。
时行何寥廓,刘子眼相青。shí xíng hé liáo kuò,liú zi yǎn xiāng qīng。
公卿虚左席,皎皎玉壶冰。gōng qīng xū zuǒ xí,jiǎo jiǎo yù hú bīng。
挥麈阐秘奥,心胸罗繁星。huī zhǔ chǎn mì ào,xīn xiōng luó fán xīng。
一朝辞燕市,南去渡沧江。yī cháo cí yàn shì,nán qù dù cāng jiāng。
剑光寒夜月,烟雨迷潇湘。jiàn guāng hán yè yuè,yān yǔ mí xiāo xiāng。
乾行如走丸,氤氲何南北。qián xíng rú zǒu wán,yīn yūn hé nán běi。
把臂竟无言,勿忘相开迪。bǎ bì jìng wú yán,wù wàng xiāng kāi dí。

游北园

曹于汴

为耽远寂地,留连十日此。wèi dān yuǎn jì dì,liú lián shí rì cǐ。
高台属望遥,幽禽清人耳。gāo tái shǔ wàng yáo,yōu qín qīng rén ěr。
雨过千林青,日落万山紫。yǔ guò qiān lín qīng,rì luò wàn shān zǐ。
草生堪悟仁,木秩可窥礼。cǎo shēng kān wù rén,mù zhì kě kuī lǐ。
传觞抒衷言,策蹇访高士。chuán shāng shū zhōng yán,cè jiǎn fǎng gāo shì。
野老罕机心,群儿无侈靡。yě lǎo hǎn jī xīn,qún ér wú chǐ mí。
田头禾黍稠,缟綦足妻子。tián tóu hé shǔ chóu,gǎo qí zú qī zi。
阴晴趁民时,天行允在是。yīn qíng chèn mín shí,tiān xíng yǔn zài shì。
何当鼓此风,淳朴移城市。hé dāng gǔ cǐ fēng,chún pǔ yí chéng shì。
相将还太古,于于胡不美。xiāng jiāng hái tài gǔ,yú yú hú bù měi。

吊丁文堂先生

曹于汴

余诵文园集,独嗜绿茵辞。yú sòng wén yuán jí,dú shì lǜ yīn cí。
幽居抱至趣,情深自华滋。yōu jū bào zhì qù,qíng shēn zì huá zī。
譬之天成卉,盘礴空良师。pì zhī tiān chéng huì,pán bó kōng liáng shī。
因知贵得我,得我发乃奇。yīn zhī guì dé wǒ,dé wǒ fā nǎi qí。
玩言思若人,徘徊为悽其。wán yán sī ruò rén,pái huái wèi qī qí。
若人有孝子,已矣勿复悲。ruò rén yǒu xiào zi,yǐ yǐ wù fù bēi。

徐鸣卿得告南还赋赠

曹于汴

古道冰犹合,出门色转舒。gǔ dào bīng yóu hé,chū mén sè zhuǎn shū。
谁种棘为林,畏此刺人裾。shuí zhǒng jí wèi lín,wèi cǐ cì rén jū。
倚鞍令缱绻,中夜几踌躇。yǐ ān lìng qiǎn quǎn,zhōng yè jǐ chóu chú。
有怀不可吐,愿言爱居诸。yǒu huái bù kě tǔ,yuàn yán ài jū zhū。

题史武麟年兄怡怡堂

曹于汴

史氏今名阀,祥光何炎炎。shǐ shì jīn míng fá,xiáng guāng hé yán yán。
伯子友于弟,相将乐以恬。bó zi yǒu yú dì,xiāng jiāng lè yǐ tián。
友于极百爱,拊畜顾复兼。yǒu yú jí bǎi ài,fǔ chù gù fù jiān。
仲子亦圭玉,克恭如所严。zhòng zi yì guī yù,kè gōng rú suǒ yán。
怡怡辟堂构,飞白高朱檐。yí yí pì táng gòu,fēi bái gāo zhū yán。
惟以为箴铭,出入相顾瞻。wéi yǐ wèi zhēn míng,chū rù xiāng gù zhān。
百年期缱绻,谁能中道嫌。bǎi nián qī qiǎn quǎn,shuí néng zhōng dào xián。
岂其躬町畦,内子靡私奁。qǐ qí gōng tīng qí,nèi zi mí sī lián。
繄予亦有弟,予弟亦有兄。yī yǔ yì yǒu dì,yǔ dì yì yǒu xiōng。
感此史氏义,请陈兄弟情。gǎn cǐ shǐ shì yì,qǐng chén xiōng dì qíng。
十指联于手,两手联胸膺。shí zhǐ lián yú shǒu,liǎng shǒu lián xiōng yīng。
乌得强分别,而云若炭冰。wū dé qiáng fēn bié,ér yún ruò tàn bīng。
世人重意气,斗酒呼同盟。shì rén zhòng yì qì,dòu jiǔ hū tóng méng。
一同不复忘,世讲逾兰蘅。yī tóng bù fù wàng,shì jiǎng yú lán héng。
孰与产同腹,亲切亦焉增。shú yǔ chǎn tóng fù,qīn qiè yì yān zēng。
急难怀兄弟,胡不读鹡鸰。jí nán huái xiōng dì,hú bù dú jí líng。
父母遗杯棬,睨盻肺肝折。fù mǔ yí bēi quān,nì xì fèi gān zhé。
那知兄弟身,父精母之血。nà zhī xiōng dì shēn,fù jīng mǔ zhī xuè。
父爱爱何疑,父敬敢弗敬。fù ài ài hé yí,fù jìng gǎn fú jìng。
犬马犹且然,矧其所毓孕。quǎn mǎ yóu qiě rán,shěn qí suǒ yù yùn。
弟愚噪厥兄,父耳惨堪听。dì yú zào jué xiōng,fù ěr cǎn kān tīng。
兄怒目其弟,母怀痛欲涕。xiōng nù mù qí dì,mǔ huái tòng yù tì。
兄饱弟腹饥,八珍成泪堕。xiōng bǎo dì fù jī,bā zhēn chéng lèi duò。
弟暖兄身寒,披锦心如剜。dì nuǎn xiōng shēn hán,pī jǐn xīn rú wān。
吁嗟世人懵,利重亲乃轻。xū jiē shì rén měng,lì zhòng qīn nǎi qīng。
利不殊粪秽,焉将骨肉衡。lì bù shū fèn huì,yān jiāng gǔ ròu héng。
伊其癖金赀,矻矻后人遗。yī qí pǐ jīn zī,kū kū hòu rén yí。
胡厚我之子,独薄亲之儿。hú hòu wǒ zhī zi,dú báo qīn zhī ér。
或以小怨始,惉惉竟没齿。huò yǐ xiǎo yuàn shǐ,zhān zhān jìng méi chǐ。
何如怒不藏,予喜象亦喜。hé rú nù bù cáng,yǔ xǐ xiàng yì xǐ。
大都夫之心,灰于妇之口。dà dōu fū zhī xīn,huī yú fù zhī kǒu。
朱陈秦晋人,渠于我何有。zhū chén qín jìn rén,qú yú wǒ hé yǒu。
我思古风醇,埙篪拟季昆。wǒ sī gǔ fēng chún,xūn chí nǐ jì kūn。
让产不自殖,让金不自珍。ràng chǎn bù zì zhí,ràng jīn bù zì zhēn。
或尊为天子,楼阁美芳芬。huò zūn wèi tiān zi,lóu gé měi fāng fēn。
或贵跻台鼎,参问勤朝昏。huò guì jī tái dǐng,cān wèn qín cháo hūn。
矢众良难折,健儿解崇伦。shǐ zhòng liáng nán zhé,jiàn ér jiě chóng lún。
斗兄怆不武,形迷性自真。dòu xiōng chuàng bù wǔ,xíng mí xìng zì zhēn。
盗亦钦友爱,弗忍相邅迍。dào yì qīn yǒu ài,fú rěn xiāng zhān zhūn。
草木折何知,紫荆条枯存。cǎo mù zhé hé zhī,zǐ jīng tiáo kū cún。
于戏后视今,诚犹今视昔。yú xì hòu shì jīn,chéng yóu jīn shì xī。
千年万年后,史氏辉简籍。qiān nián wàn nián hòu,shǐ shì huī jiǎn jí。

熊念塘年丈终养毕谒选任婺源

曹于汴

君亲恩则同,忠孝固一理。jūn qīn ēn zé tóng,zhōng xiào gù yī lǐ。
吾君之臣万,吾亲之子几。wú jūn zhī chén wàn,wú qīn zhī zi jǐ。
所以一日养,三公不可拟。suǒ yǐ yī rì yǎng,sān gōng bù kě nǐ。
人子处襁褓,父母步一顾。rén zi chù qiǎng bǎo,fù mǔ bù yī gù。
儿有一宵别,亲应终夜寤。ér yǒu yī xiāo bié,qīn yīng zhōng yè wù。
渐长渐相离,如叶之辞树。jiàn zhǎng jiàn xiāng lí,rú yè zhī cí shù。
大离乃为仕,长年动以数。dà lí nǎi wèi shì,zhǎng nián dòng yǐ shù。
熊子天下贤,孝爱切肝脾。xióng zi tiān xià xián,xiào ài qiè gān pí。
成名年不少,尺组莫相縻。chéng míng nián bù shǎo,chǐ zǔ mò xiāng mí。
归去环膝下,菽水亦依随。guī qù huán xī xià,shū shuǐ yì yī suí。
虽然五载欢,百年无憾遗。suī rán wǔ zài huān,bǎi nián wú hàn yí。
孝道有终始,事君当在兹。xiào dào yǒu zhōng shǐ,shì jūn dāng zài zī。
作令文公里,瞻对无忸怩。zuò lìng wén gōng lǐ,zhān duì wú niǔ ní。
其友为曹生,三年离其母。qí yǒu wèi cáo shēng,sān nián lí qí mǔ。
匪以捐七尺,匪以干五斗。fěi yǐ juān qī chǐ,fěi yǐ gàn wǔ dòu。
亲年一何速,客夜一何久。qīn nián yī hé sù,kè yè yī hé jiǔ。
褰裳盼修途,徘徊未能剖。qiān shang pàn xiū tú,pái huái wèi néng pōu。
重感熊子义,涕泪交于胸。zhòng gǎn xióng zi yì,tì lèi jiāo yú xiōng。
云中亦有鹤,陌上亦有蓬。yún zhōng yì yǒu hè,mò shàng yì yǒu péng。
人生怀其亲,为熊勿为侬。rén shēng huái qí qīn,wèi xióng wù wèi nóng。