古诗词

和冯少墟先生勉学诗

曹于汴

寻春莫待赏春时,春色何缘过绿枝。xún chūn mò dài shǎng chūn shí,chūn sè hé yuán guò lǜ zhī。
世路由来曾未险,人情只是自生痴。shì lù yóu lái céng wèi xiǎn,rén qíng zhǐ shì zì shēng chī。
合天为我方成我,顺帝不知乃是知。hé tiān wèi wǒ fāng chéng wǒ,shùn dì bù zhī nǎi shì zhī。
大道见前凭认取,相将良友叩明师。dà dào jiàn qián píng rèn qǔ,xiāng jiāng liáng yǒu kòu míng shī。

曹于汴

曹于汴,字自梁,一字贞予,解州安邑(今山西省运城市)人。明代万历二十年(公元1592年)进士。以淮安推官徵授刑科左、右给事中,转吏科给事中,遇事敢言。擢太常少卿。光宗时,转大理少卿。熹宗立,迁左佥都御史,佐赵南星主京察,进吏部右侍郎。力抉善类,为魏忠贤所斥。崇祯初,拜左都御史,振顿宪规。他平生制行高洁,风节凛然。荆著有《仰节堂集》十四卷,与《共发编》均《四库总目》并传于世。崇祯七年(1634年)卒,年77岁。赠太子太保。 曹于汴的作品>>

猜您喜欢

感怀六首

曹于汴

夜光纷沧海,网罟亦良难。yè guāng fēn cāng hǎi,wǎng gǔ yì liáng nán。
夜光无择照,海底如人间。yè guāng wú zé zhào,hǎi dǐ rú rén jiān。
人间自多夜,夜乃光之求。rén jiān zì duō yè,yè nǎi guāng zhī qiú。
含光数问夜,抑足用为羞。hán guāng shù wèn yè,yì zú yòng wèi xiū。
太公无耋寿,渭滨一老渔。tài gōng wú dié shòu,wèi bīn yī lǎo yú。
披裘翁为谁,怅然叹区区。pī qiú wēng wèi shuí,chàng rán tàn qū qū。

感怀六首

曹于汴

或居昆山麓,触目尽珍奇。huò jū kūn shān lù,chù mù jǐn zhēn qí。
炊玉以为食,纫贝以为衣。chuī yù yǐ wèi shí,rèn bèi yǐ wèi yī。
或居荒裔区,触目尽魍魑。huò jū huāng yì qū,chù mù jǐn wǎng chī。
倛面叫以啸,阴风凄以悲。qī miàn jiào yǐ xiào,yīn fēng qī yǐ bēi。
所居乃不同,相憎徒成痴。suǒ jū nǎi bù tóng,xiāng zēng tú chéng chī。
山鬼亦趫跳,聊以解我颐。shān guǐ yì qiáo tiào,liáo yǐ jiě wǒ yí。

感怀六首

曹于汴

伯奇父不怜,颜路子不寿。bó qí fù bù lián,yán lù zi bù shòu。
牛也忧兄弟,顗兮空良友。niú yě yōu xiōng dì,yǐ xī kōng liáng yǒu。
买臣未终贱,室人谢丝萝。mǎi chén wèi zhōng jiàn,shì rén xiè sī luó。
版筑不入梦,高宗如说何。bǎn zhù bù rù mèng,gāo zōng rú shuō hé。
相遇良偶然,不尔偶不遇。xiāng yù liáng ǒu rán,bù ěr ǒu bù yù。
天且莫之为,委心复奚虑。tiān qiě mò zhī wèi,wěi xīn fù xī lǜ。

感怀六首

曹于汴

晋史寇诸葛,宾王武瞾贼。jìn shǐ kòu zhū gé,bīn wáng wǔ zhào zéi。
汉高不灭楚,耳馀为比翼。hàn gāo bù miè chǔ,ěr yú wèi bǐ yì。
汉高自万乘,勿劳幸不耳。hàn gāo zì wàn chéng,wù láo xìng bù ěr。
孔明胡所尤,天命如斯矣。kǒng míng hú suǒ yóu,tiān mìng rú sī yǐ。
临危悲黄狗,拜相感微时。lín wēi bēi huáng gǒu,bài xiāng gǎn wēi shí。
岂知死与贵,石光忽灭澌。qǐ zhī sǐ yǔ guì,shí guāng hū miè sī。

感怀六首

曹于汴

天亦有昼夜,天亦有生死。tiān yì yǒu zhòu yè,tiān yì yǒu shēng sǐ。
有开必有阖,有成必有圮。yǒu kāi bì yǒu hé,yǒu chéng bì yǒu pǐ。
东海有时涸,西岳有时平。dōng hǎi yǒu shí hé,xī yuè yǒu shí píng。
日有时不暄,月有时不明。rì yǒu shí bù xuān,yuè yǒu shí bù míng。
荣光镌金石,彼时阿谁知。róng guāng juān jīn shí,bǐ shí ā shuí zhī。
相逢且相乐,勿为空嗟咨。xiāng féng qiě xiāng lè,wù wèi kōng jiē zī。

感怀六首

曹于汴

贫家斗有馀,而常啬于升。pín jiā dòu yǒu yú,ér cháng sè yú shēng。
富贵千不足,万亿何时盈。fù guì qiān bù zú,wàn yì hé shí yíng。
驰驱百岁间,憧憧撼心膺。chí qū bǎi suì jiān,chōng chōng hàn xīn yīng。
临去犹长叹,亦或目不瞑。lín qù yóu zhǎng tàn,yì huò mù bù míng。
愁魔一何强,以此竟死生。chóu mó yī hé qiáng,yǐ cǐ jìng sǐ shēng。
谁能殄此魔,浩气排青云。shuí néng tiǎn cǐ mó,hào qì pái qīng yún。
吾道自至富,吾道自不贫。wú dào zì zhì fù,wú dào zì bù pín。
不缘知足乐,不足复何论。bù yuán zhī zú lè,bù zú fù hé lùn。
荣公乐三事,假物以自歆。róng gōng lè sān shì,jiǎ wù yǐ zì xīn。
至乐无所假,至乐无可寻。zhì lè wú suǒ jiǎ,zhì lè wú kě xún。

寄报沈湛源博士

曹于汴

虎丘山上月,碣岭亦辉光。hǔ qiū shān shàng yuè,jié lǐng yì huī guāng。
人生能不别,所怀遥相望。rén shēng néng bù bié,suǒ huái yáo xiāng wàng。
未拜寄来书,先拜宾鸿翔。wèi bài jì lái shū,xiān bài bīn hóng xiáng。
容颜不盈尺,一语一琳琅。róng yán bù yíng chǐ,yī yǔ yī lín láng。
丈夫重掀揭,枕流亦已凉。zhàng fū zhòng xiān jiē,zhěn liú yì yǐ liáng。
长剑烂星斗,谁思匣中藏。zhǎng jiàn làn xīng dòu,shuí sī xiá zhōng cáng。
把剑相怜惜,无言但涕滂。bǎ jiàn xiāng lián xī,wú yán dàn tì pāng。

寄报何霁怀京兆

曹于汴

客从吴江来,遗我尺素书。kè cóng wú jiāng lái,yí wǒ chǐ sù shū。
长跪读君书,问君何为欤。zhǎng guì dú jūn shū,wèn jūn hé wèi yú。
韬辉官若弃,食贫田无馀。tāo huī guān ruò qì,shí pín tián wú yú。
门前环碧水,座上集琼琚。mén qián huán bì shuǐ,zuò shàng jí qióng jū。
颜倡孟闵诺,易始书之初。yán chàng mèng mǐn nuò,yì shǐ shū zhī chū。
鸣琴对樽酒,一笑意渊如。míng qín duì zūn jiǔ,yī xiào yì yuān rú。
何当置其间,孰与梦华胥。hé dāng zhì qí jiān,shú yǔ mèng huá xū。

送曾公祖南巡广西

曹于汴

送君河之浦,不折垂杨枝。sòng jūn hé zhī pǔ,bù zhé chuí yáng zhī。
杨枝几尺强,千丈系离思。yáng zhī jǐ chǐ qiáng,qiān zhàng xì lí sī。
别离复何道,光辉日在兹。bié lí fù hé dào,guāng huī rì zài zī。
顾惭漆室伏,喜君骢马驰。gù cán qī shì fú,xǐ jūn cōng mǎ chí。
春明万里隔,况乃南溟陲。chūn míng wàn lǐ gé,kuàng nǎi nán míng chuí。
六飞匪代狩,谁与听民咨。liù fēi fěi dài shòu,shuí yǔ tīng mín zī。

读朝制先生诗语

曹于汴

新凉整冠服,简编事校雠。xīn liáng zhěng guān fú,jiǎn biān shì xiào chóu。
端诵谢公语,言言在清修。duān sòng xiè gōng yǔ,yán yán zài qīng xiū。
潜心窥颜孔,普乐为民谋。qián xīn kuī yán kǒng,pǔ lè wèi mín móu。
谁与膏其橐,击鲜杂歌讴。shuí yǔ gāo qí tuó,jī xiān zá gē ōu。
九原可以作,执杖相遨游。jiǔ yuán kě yǐ zuò,zhí zhàng xiāng áo yóu。
何如餍药石,吾病行将瘳。hé rú yàn yào shí,wú bìng xíng jiāng chōu。

咏耿敬亭年伯

曹于汴

昔行大河涯,徘徊砥柱下。xī xíng dà hé yá,pái huái dǐ zhù xià。
砥柱高百寻,黄流任奔泻。dǐ zhù gāo bǎi xún,huáng liú rèn bēn xiè。
崚嶒不妩媚,不乏妩媚者。léng céng bù wǔ mèi,bù fá wǔ mèi zhě。
群籁亦交发,如奏郑与雅。qún lài yì jiāo fā,rú zòu zhèng yǔ yǎ。
众喙匪可缄,嗟咨谁能舍。zhòng huì fěi kě jiān,jiē zī shuí néng shě。
巍巍寒嵯峨,而今安在也。wēi wēi hán cuó é,ér jīn ān zài yě。

王绅字朝用千户

曹于汴

王绅跨羸马,挥鞭驱万人。wáng shēn kuà léi mǎ,huī biān qū wàn rén。
万人岂不武,伏窜丧其神。wàn rén qǐ bù wǔ,fú cuàn sàng qí shén。
亦闻高轩者,咋舌为逡巡。yì wén gāo xuān zhě,zǎ shé wèi qūn xún。
人豪何矫矫,可以拥三军。rén háo hé jiǎo jiǎo,kě yǐ yōng sān jūn。
怪哉抱谁语,滴酒讵能申。guài zāi bào shuí yǔ,dī jiǔ jù néng shēn。

世界吟

曹于汴

世界多缺陷,斯言未为确。shì jiè duō quē xiàn,sī yán wèi wèi què。
家家日月明,处处川原扩。jiā jiā rì yuè míng,chù chù chuān yuán kuò。
崇高贵者荣,清闲贱之乐。chóng gāo guì zhě róng,qīng xián jiàn zhī lè。
多财多受享,少货少计较。duō cái duō shòu xiǎng,shǎo huò shǎo jì jiào。
周易凭羑里,苏节赖沙漠。zhōu yì píng yǒu lǐ,sū jié lài shā mò。
长寿贺历年,化去如解缚。zhǎng shòu hè lì nián,huà qù rú jiě fù。
坦途夸砥平,峭石赏岩壑。tǎn tú kuā dǐ píng,qiào shí shǎng yán hè。
谮毁声焉住,谁短长凫鹤。zèn huǐ shēng yān zhù,shuí duǎn zhǎng fú hè。
见在总充盈,一榻亦廓落。jiàn zài zǒng chōng yíng,yī tà yì kuò luò。
岂不闻芥子,不异须弥博。qǐ bù wén jiè zi,bù yì xū mí bó。

莫相憎吟

曹于汴

凤麟天之产,蛇蝎亦天生。fèng lín tiān zhī chǎn,shé xiē yì tiān shēng。
谁不秉至情,杂纷缘五行。shuí bù bǐng zhì qíng,zá fēn yuán wǔ xíng。
世衰鲜教化,遂致终懵懵。shì shuāi xiān jiào huà,suì zhì zhōng měng měng。
抑以天道远,难测者冥冥。yì yǐ tiān dào yuǎn,nán cè zhě míng míng。
不有不肖子,积慝家无倾。bù yǒu bù xiào zi,jī tè jiā wú qīng。
怙恶傥知悛,奚至贯满盈。hù è tǎng zhī quān,xī zhì guàn mǎn yíng。
利名或滥被,只因乾泽宏。lì míng huò làn bèi,zhǐ yīn qián zé hóng。
辟彼甘澍降,荆棘亦敷荣。pì bǐ gān shù jiàng,jīng jí yì fū róng。
一瞬总归尽,忽忽电光明。yī shùn zǒng guī jǐn,hū hū diàn guāng míng。
相逢幸相怜,切愿莫相憎。xiāng féng xìng xiāng lián,qiè yuàn mò xiāng zēng。

咏寓邸四槐

曹于汴

所居燕市里,茂树绿阴浓。suǒ jū yàn shì lǐ,mào shù lǜ yīn nóng。
当年曾手植,重到已凌空。dāng nián céng shǒu zhí,zhòng dào yǐ líng kōng。
郁郁幂夏日,飕飕撼天风。yù yù mì xià rì,sōu sōu hàn tiān fēng。
好鸟来栖止,交语如商宫。hǎo niǎo lái qī zhǐ,jiāo yǔ rú shāng gōng。
公馀时一憩,不异故山中。gōng yú shí yī qì,bù yì gù shān zhōng。
故山共农叟,木榻坐林丛。gù shān gòng nóng sǒu,mù tà zuò lín cóng。
爱兹若仿佛,亦可荡吾胸。ài zī ruò fǎng fú,yì kě dàng wú xiōng。
都城多华屋,欢情偏尔钟。dōu chéng duō huá wū,huān qíng piān ěr zhōng。
欢乐讵敢极,侧耳长乐钟。huān lè jù gǎn jí,cè ěr zhǎng lè zhōng。