古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

和叶荭渔友赵某墨菊二首

曹家达

罗含宅里丛生品,陶令门前几度芳。luó hán zhái lǐ cóng shēng pǐn,táo lìng mén qián jǐ dù fāng。
青女似嫌敷粉俗,月明前夜捣元霜。qīng nǚ shì xián fū fěn sú,yuè míng qián yè dǎo yuán shuāng。

撰吴缄三年伯家传有感即赠达璋同年

曹家达

不堪尘事感沧桑,华表归来睨旧乡。bù kān chén shì gǎn cāng sāng,huá biǎo guī lái nì jiù xiāng。
我愧陆机陈世德,先人墓草九秋霜。wǒ kuì lù jī chén shì dé,xiān rén mù cǎo jiǔ qiū shuāng。

题梧桐金井图

曹家达

风佩交横甃石斑,寒浆倾泻日潺潺。fēng pèi jiāo héng zhòu shí bān,hán jiāng qīng xiè rì chán chán。
秋来草没银床冷,素绠金瓶暂得闲。qiū lái cǎo méi yín chuáng lěng,sù gěng jīn píng zàn dé xián。

九日即事二首

曹家达

风雨潇潇橘柚寒,登高兴尽独吟叹。fēng yǔ xiāo xiāo jú yòu hán,dēng gāo xīng jǐn dú yín tàn。
新诗待索潘邠老,只恐催租一例看。xīn shī dài suǒ pān bīn lǎo,zhǐ kǒng cuī zū yī lì kàn。

九日即事二首

曹家达

园林衰柳半书虫,芳草经秋剩几丛。yuán lín shuāi liǔ bàn shū chóng,fāng cǎo jīng qiū shèng jǐ cóng。
终是黄花留傲骨,不曾吹瘦鲤鱼风。zhōng shì huáng huā liú ào gǔ,bù céng chuī shòu lǐ yú fēng。

咏菊和章耕士二首

曹家达

傲骨经霜强自持,孤芳寥落不逢时。ào gǔ jīng shuāng qiáng zì chí,gū fāng liáo luò bù féng shí。
餐英已落骚人后,宋玉墙东剩几枝。cān yīng yǐ luò sāo rén hòu,sòng yù qiáng dōng shèng jǐ zhī。

咏菊和章耕士二首

曹家达

东篱花事一番新,摇落江山独怆神。dōng lí huā shì yī fān xīn,yáo luò jiāng shān dú chuàng shén。
芜尽田园不归去,野芳应自笑劳人。wú jǐn tián yuán bù guī qù,yě fāng yīng zì xiào láo rén。

别幼涛后伴书福建并示陈生荔亭二首

曹家达

嗟君此别重依依,我为浇愁酒力微。jiē jūn cǐ bié zhòng yī yī,wǒ wèi jiāo chóu jiǔ lì wēi。
从此无心爱杯斝,故人闽海未曾归。cóng cǐ wú xīn ài bēi jiǎ,gù rén mǐn hǎi wèi céng guī。

别幼涛后伴书福建并示陈生荔亭二首

曹家达

延誉江南玉树庭,元龙湖海久忘形。yán yù jiāng nán yù shù tíng,yuán lóng hú hǎi jiǔ wàng xíng。
天精若为诸君动,行见东南聚德星。tiān jīng ruò wèi zhū jūn dòng,xíng jiàn dōng nán jù dé xīng。

赠虞山姚志豪

曹家达

旧事凄凉不可听,桃花扇裹感飘零。jiù shì qī liáng bù kě tīng,táo huā shàn guǒ gǎn piāo líng。
春灯燕子都消歇,愁绝江南柳敬亭。chūn dēng yàn zi dōu xiāo xiē,chóu jué jiāng nán liǔ jìng tíng。

哭宋芸子先生

曹家达

复辟书陈大义传,先生去国竟安然。fù pì shū chén dà yì chuán,xiān shēng qù guó jìng ān rán。
头颅未洒都门血,空对斜阳哭逝川。tóu lú wèi sǎ dōu mén xuè,kōng duì xié yáng kū shì chuān。

哭宋芸子先生

曹家达

奄忽经年感物华,一番顑颔一咨嗟。yǎn hū jīng nián gǎn wù huá,yī fān kǎn hàn yī zī jiē。
豺狼当道无人问,潦倒渔阳第几挝。chái láng dāng dào wú rén wèn,lǎo dào yú yáng dì jǐ wō。

哭宋芸子先生

曹家达

倦怀天步太蹉跎,岁暮江关更奈何。juàn huái tiān bù tài cuō tuó,suì mù jiāng guān gèng nài hé。
毕竟才人生命蹇,草间偷活已无多。bì jìng cái rén shēng mìng jiǎn,cǎo jiān tōu huó yǐ wú duō。

哭宋芸子先生

曹家达

我亦龙华会里人,同文会讲忆前尘。wǒ yì lóng huá huì lǐ rén,tóng wén huì jiǎng yì qián chén。
伤心一唱骊驹后,红豆花开十二春。shāng xīn yī chàng lí jū hòu,hóng dòu huā kāi shí èr chūn。

挽陆文端公追赠太傅凤石先生

曹家达

闻道君家陆秀夫,崖山变起为捐躯。wén dào jūn jiā lù xiù fū,yá shān biàn qǐ wèi juān qū。
君臣未葬江鱼腹,毕竟先生际会殊。jūn chén wèi zàng jiāng yú fù,bì jìng xiān shēng jì huì shū。