古诗词

应夔丞锄击革匪宋教仁歌

曹家达

荒涂始剖人禽别,帝尧敦命司徒契。huāng tú shǐ pōu rén qín bié,dì yáo dūn mìng sī tú qì。
天生万物人最灵,奈何蠢蠢负气血。tiān shēng wàn wù rén zuì líng,nài hé chǔn chǔn fù qì xuè。
纲常如天万古垂,当年五教案成铁。gāng cháng rú tiān wàn gǔ chuí,dāng nián wǔ jiào àn chéng tiě。
司徒裔孙有尼父,勤修家学防决裂。sī tú yì sūn yǒu ní fù,qín xiū jiā xué fáng jué liè。
孝经初成下白虹,春秋瑞告端门血。xiào jīng chū chéng xià bái hóng,chūn qiū ruì gào duān mén xuè。
咸阳大火燬不得,虚堂丝竹发谟烈。xián yáng dà huǒ huǐ bù dé,xū táng sī zhú fā mó liè。
贼杀君父死不为,后来秉德正无缺。zéi shā jūn fù sǐ bù wèi,hòu lái bǐng dé zhèng wú quē。
小丑何来宋教仁,欲废孔教鼓长舌。xiǎo chǒu hé lái sòng jiào rén,yù fèi kǒng jiào gǔ zhǎng shé。
元黄颠倒黑白错,丧心人纪将绝灭。yuán huáng diān dào hēi bái cuò,sàng xīn rén jì jiāng jué miè。
昔闻王莽倾汉家,乃有功德颂草窃。xī wén wáng mǎng qīng hàn jiā,nǎi yǒu gōng dé sòng cǎo qiè。
当时大诰摹孔门,不闻大胆改弦辙。dāng shí dà gào mó kǒng mén,bù wén dà dǎn gǎi xián zhé。
此贼不死毒有加,礼法岂为我辈设。cǐ zéi bù sǐ dú yǒu jiā,lǐ fǎ qǐ wèi wǒ bèi shè。
假如尧时洪水滥,直使人民尽鱼鳖。jiǎ rú yáo shí hóng shuǐ làn,zhí shǐ rén mín jǐn yú biē。
假如周公不世出,夷狄猛兽滋为孽。jiǎ rú zhōu gōng bù shì chū,yí dí měng shòu zī wèi niè。
愿君乃有博浪椎,借才力士奋一击。yuàn jūn nǎi yǒu bó làng chuí,jiè cái lì shì fèn yī jī。
蓦然倾倒路旁尸,有如天神下缺列。mò rán qīng dào lù páng shī,yǒu rú tiān shén xià quē liè。
张良本为韩雠出,况又焚坑履虎咥。zhāng liáng běn wèi hán chóu chū,kuàng yòu fén kēng lǚ hǔ xì。
谁当买尽江南丝,绣此天生大豪杰。shuí dāng mǎi jǐn jiāng nán sī,xiù cǐ tiān shēng dà háo jié。
猜您喜欢

咏菊和张痴山先生

曹家达

白衣送酒东篱日,独有南山在望中。bái yī sòng jiǔ dōng lí rì,dú yǒu nán shān zài wàng zhōng。
典午沦亡徵士老,黄花无主怨西风。diǎn wǔ lún wáng zhēng shì lǎo,huáng huā wú zhǔ yuàn xī fēng。

兴汉谣

曹家达

乱党浮言冒古多,岂知汉法有同科。luàn dǎng fú yán mào gǔ duō,qǐ zhī hàn fǎ yǒu tóng kē。
分明重订髡钳律,城旦于今载道过。fēn míng zhòng dìng kūn qián lǜ,chéng dàn yú jīn zài dào guò。

元宵即事

曹家达

世事昆明劫后灰,江南无恙旧池台。shì shì kūn míng jié hòu huī,jiāng nán wú yàng jiù chí tái。
春灯又值潇潇雨,独写西窗一剪梅。chūn dēng yòu zhí xiāo xiāo yǔ,dú xiě xī chuāng yī jiǎn méi。

清明上冢途次难咏二首

曹家达

紫陌东风不上尘,踏青安步过河津。zǐ mò dōng fēng bù shàng chén,tà qīng ān bù guò hé jīn。
麦苗泥泥撩风蝶,杨柳阴阴见酒人。mài miáo ní ní liāo fēng dié,yáng liǔ yīn yīn jiàn jiǔ rén。

清明上冢途次难咏二首

曹家达

去年今日费寻思,前后风光各一时。qù nián jīn rì fèi xún sī,qián hòu fēng guāng gè yī shí。
芳草无言春涧绿,山禽啼上野棠枝。fāng cǎo wú yán chūn jiàn lǜ,shān qín tí shàng yě táng zhī。

题薛道衡平陈碑残本二首

曹家达

人鬼荒台梦一场,杨花飘落太荒唐。rén guǐ huāng tái mèng yī chǎng,yáng huā piāo luò tài huāng táng。
独怜内史知文翰,书法于今续二王。dú lián nèi shǐ zhī wén hàn,shū fǎ yú jīn xù èr wáng。

题薛道衡平陈碑残本二首

曹家达

漫漶难将幼妇题,开皇年月尚堪稽。màn huàn nán jiāng yòu fù tí,kāi huáng nián yuè shàng kān jī。
翻嫌椽笔铭功后,传诵空梁落燕泥。fān xián chuán bǐ míng gōng hòu,chuán sòng kōng liáng luò yàn ní。

夕阳四首

曹家达

嫩晴草色半曛黄,高杵斜飞渐渺茫。nèn qíng cǎo sè bàn xūn huáng,gāo chǔ xié fēi jiàn miǎo máng。
小立帘前惜光景,一双蝶影上东墙。xiǎo lì lián qián xī guāng jǐng,yī shuāng dié yǐng shàng dōng qiáng。

夕阳四首

曹家达

棋消清昼卷帘栊,荷沼新凉一线风。qí xiāo qīng zhòu juǎn lián lóng,hé zhǎo xīn liáng yī xiàn fēng。
正是雨馀芳树绿,云阴漏处看残虹。zhèng shì yǔ yú fāng shù lǜ,yún yīn lòu chù kàn cán hóng。

夕阳四首

曹家达

长烟轻素带遥岑,穷巷羊归敕勒吟。zhǎng yān qīng sù dài yáo cén,qióng xiàng yáng guī chì lēi yín。
薄暮西风数行雁,乱山黄叶一时深。báo mù xī fēng shù xíng yàn,luàn shān huáng yè yī shí shēn。

夕阳四首

曹家达

一片荒塍冻草殷,江鸦乱卷北风还。yī piàn huāng chéng dòng cǎo yīn,jiāng yā luàn juǎn běi fēng hái。
晚来扶醉向何处,十里寒云雪后山。wǎn lái fú zuì xiàng hé chù,shí lǐ hán yún xuě hòu shān。

题君山望江楼

曹家达

春申一去二千年,吊古新诗得几篇。chūn shēn yī qù èr qiān nián,diào gǔ xīn shī dé jǐ piān。
自有渔洋作崔灏,我来正是李青莲。zì yǒu yú yáng zuò cuī hào,wǒ lái zhèng shì lǐ qīng lián。

代人题山水三首

曹家达

夕阳西崦近黄昏,松翠山光化墨痕。xī yáng xī yān jìn huáng hūn,sōng cuì shān guāng huà mò hén。
一片秋阴收不住,淡云微雨入孤村。yī piàn qiū yīn shōu bù zhù,dàn yún wēi yǔ rù gū cūn。

代人题山水三首

曹家达

多事空虚闻足音,荒崖无路昼阴阴。duō shì kōng xū wén zú yīn,huāng yá wú lù zhòu yīn yīn。
山人相见不相识,借问白云何处深。shān rén xiāng jiàn bù xiāng shí,jiè wèn bái yún hé chù shēn。

代人题山水三首

曹家达

霜落空山野气宽,西风向暮渐阑干。shuāng luò kōng shān yě qì kuān,xī fēng xiàng mù jiàn lán gàn。
夕阳衰草六七里,无数荒鸦催早寒。xī yáng shuāi cǎo liù qī lǐ,wú shù huāng yā cuī zǎo hán。