古诗词

咏史三十一首

黄毓祺

谁最平峻功,共推陶士行。shuí zuì píng jùn gōng,gòng tuī táo shì xíng。
砥柱咸和闲,敛膝无攲倾。dǐ zhù xián hé xián,liǎn xī wú qī qīng。
朝暮运百甓,习劳惜分阴。cháo mù yùn bǎi pì,xí láo xī fēn yīn。
木屑暨竹头,综理纤悉能。mù xiè jì zhú tóu,zōng lǐ xiān xī néng。
赫然生八翼,乘风上天门。hè rán shēng bā yì,chéng fēng shàng tiān mén。
每思折翼梦,满盛惧不胜。měi sī zhé yì mèng,mǎn shèng jù bù shèng。
明鉴似魏武,忠顺似孔明。míng jiàn shì wèi wǔ,zhōng shùn shì kǒng míng。
投袂歼跋扈,咄嗟定江陵。tóu mèi jiān bá hù,duō jiē dìng jiāng líng。
默也杀方州,用为方州尊。mò yě shā fāng zhōu,yòng wèi fāng zhōu zūn。
向令害宰相,宰相亦所应。xiàng lìng hài zǎi xiāng,zǎi xiāng yì suǒ yīng。
贻书王茂宏,俊快尤绝伦。yí shū wáng mào hóng,jùn kuài yóu jué lún。
第就入讨峻,未若温太真。dì jiù rù tǎo jùn,wèi ruò wēn tài zhēn。
赴难死同仇,宁以疆场分。fù nán sǐ tóng chóu,níng yǐ jiāng chǎng fēn。
进如石投卵,切齿恨稍伸。jìn rú shí tóu luǎn,qiè chǐ hèn shāo shēn。
若复召兵返,是败于几成。ruò fù zhào bīng fǎn,shì bài yú jǐ chéng。
征西深感悟,戎衣辄兼程。zhēng xī shēn gǎn wù,róng yī zhé jiān chéng。
石头欲西归,旋踵与祸邻。shí tóu yù xī guī,xuán zhǒng yǔ huò lín。
譬如骑猛虎,中下不并存。pì rú qí měng hǔ,zhōng xià bù bìng cún。
义旗将回指,慎毋撄众心。yì qí jiāng huí zhǐ,shèn wú yīng zhòng xīn。
征西愈感悟,分米饷峤军。zhēng xī yù gǎn wù,fēn mǐ xiǎng jiào jūn。
未功先拜官,骠骑命敢闻。wèi gōng xiān bài guān,biāo qí mìng gǎn wén。
洒泣誓登舟,臣等受国恩。sǎ qì shì dēng zhōu,chén děng shòu guó ēn。
济则与同祚,不济当死身。jì zé yǔ tóng zuò,bù jì dāng sǐ shēn。
大书峤似侃,一字皎日星。dà shū jiào shì kǎn,yī zì jiǎo rì xīng。
前此闻敦谋,谬为恭且勤。qián cǐ wén dūn móu,miù wèi gōng qiě qín。
盛称钱世仪,满腹皆精神。shèng chēng qián shì yí,mǎn fù jiē jīng shén。
饯别起行酒,凤饮未及唇。jiàn bié qǐ xíng jiǔ,fèng yǐn wèi jí chún。
手版坠其帻,阳醉加色声。shǒu bǎn zhuì qí zé,yáng zuì jiā sè shēng。
京尹无后言,安坐□讨敦。jīng yǐn wú hòu yán,ān zuò tǎo dūn。
最初诣建康,特遣繇刘琨。zuì chū yì jiàn kāng,tè qiǎn yáo liú kūn。
晋祚虽云衰,天命犹未更。jìn zuò suī yún shuāi,tiān mìng yóu wèi gèng。
我整河朔师,江南惟赖卿。wǒ zhěng hé shuò shī,jiāng nán wéi lài qīng。
劝进岂细故,胜任非他人。quàn jìn qǐ xì gù,shèng rèn fēi tā rén。
不忠故非孝,灿灿在孝经。bù zhōng gù fēi xiào,càn càn zài xiào jīng。
既至苦请归,亦念慈母恩。jì zhì kǔ qǐng guī,yì niàn cí mǔ ēn。
世梗道途涩,梓宫稽奉迎。shì gěng dào tú sè,zǐ gōng jī fèng yíng。
绝裾遂永诀,此恨何时平。jué jū suì yǒng jué,cǐ hèn hé shí píng。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

和晞儿

黄毓祺

万落千村洗马军,稻粱谋拙又何云。wàn luò qiān cūn xǐ mǎ jūn,dào liáng móu zhuō yòu hé yún。
肠如铁石供吾笑,诗是箕裘赖汝闻。cháng rú tiě shí gōng wú xiào,shī shì jī qiú lài rǔ wén。
苦乏鹅笼贻大令,忍将鸡栅累宗文。kǔ fá é lóng yí dà lìng,rěn jiāng jī zhà lèi zōng wén。
暮年悲喜真无定,捧腹阶前雪涕纷。mù nián bēi xǐ zhēn wú dìng,pěng fù jiē qián xuě tì fēn。

春尽次觉侄韵二首

黄毓祺

渔竿何处狎羊裘,七里滩高水正悠。yú gān hé chù xiá yáng qiú,qī lǐ tān gāo shuǐ zhèng yōu。
爱说洲边寻白鹭,怕闻峡口望黄牛。ài shuō zhōu biān xún bái lù,pà wén xiá kǒu wàng huáng niú。
握拳未作孤城鬼,搔首徒为一室囚。wò quán wèi zuò gū chéng guǐ,sāo shǒu tú wèi yī shì qiú。
肠断王孙春草尽,杜康无计解人忧。cháng duàn wáng sūn chūn cǎo jǐn,dù kāng wú jì jiě rén yōu。

春尽次觉侄韵二首

黄毓祺

行看夏葛易冬裘,老我春衫意自悠。xíng kàn xià gé yì dōng qiú,lǎo wǒ chūn shān yì zì yōu。
不失君臣怜穴蚁,徒争人我笑蜗牛。bù shī jūn chén lián xué yǐ,tú zhēng rén wǒ xiào wō niú。
天涯岂少悲歌客,江左谁为对泣囚。tiān yá qǐ shǎo bēi gē kè,jiāng zuǒ shuí wèi duì qì qiú。
花信风微弹指过,愿言明日树忘忧。huā xìn fēng wēi dàn zhǐ guò,yuàn yán míng rì shù wàng yōu。

正平过我次韵

黄毓祺

蓬户从今永不关,早潮相过暮潮还。péng hù cóng jīn yǒng bù guān,zǎo cháo xiāng guò mù cháo hái。
提壶有鸟知人意,付钵无花破汝颜。tí hú yǒu niǎo zhī rén yì,fù bō wú huā pò rǔ yán。
死饱死饥谁草草,集枯集菀孰闲闲。sǐ bǎo sǐ jī shuí cǎo cǎo,jí kū jí wǎn shú xián xián。
此生自断休天问,小隐何妨学买山。cǐ shēng zì duàn xiū tiān wèn,xiǎo yǐn hé fáng xué mǎi shān。

夏日子返见过,叹予近诗,庶几于言者无罪,闻者足戒。嗟乎足以垂戒,则吾岂敢。昔苏子瞻以诗得罪,究得罪之故,初不系乎其诗,狱中遗子由二诗反以得白。吾师所称有命信夫。彼自矜罗织之巧,搏击之能,正不堪一笑耳

黄毓祺

夜阑相对益凄其,万事干戈信所之。yè lán xiāng duì yì qī qí,wàn shì gàn gē xìn suǒ zhī。
空外岂无霜鹘俊,人间自有雪鸥饥。kōng wài qǐ wú shuāng gǔ jùn,rén jiān zì yǒu xuě ōu jī。
贫来不改耽佳性,老去犹存漫兴诗。pín lái bù gǎi dān jiā xìng,lǎo qù yóu cún màn xīng shī。
叹息我生多定分,谁能独立畏蛛丝。tàn xī wǒ shēng duō dìng fēn,shuí néng dú lì wèi zhū sī。

次韵酬子返见懹

黄毓祺

破屋离披四壁风,春来沈坐雨声中。pò wū lí pī sì bì fēng,chūn lái shěn zuò yǔ shēng zhōng。
谁怜足似行缠裹,自笑头如败絮蒙。shuí lián zú shì xíng chán guǒ,zì xiào tóu rú bài xù méng。
寂寂空庭无古杏,亭亭何处有新桐。jì jì kōng tíng wú gǔ xìng,tíng tíng hé chù yǒu xīn tóng。
思君准拟骑鸿鹄,犹恐冥飞羽未丰。sī jūn zhǔn nǐ qí hóng gǔ,yóu kǒng míng fēi yǔ wèi fēng。

望远

黄毓祺

高天欲问阿谁应,道远无媒恨不胜。gāo tiān yù wèn ā shuí yīng,dào yuǎn wú méi hèn bù shèng。
望似挽强宁易满,期□射覆本难凭。wàng shì wǎn qiáng níng yì mǎn,qī shè fù běn nán píng。
残镫鼯鼠翻盆惯,败壁蟏蛸结网能。cán dèng wú shǔ fān pén guàn,bài bì xiāo shāo jié wǎng néng。
痛定他年搔白首,风波聊亦记吾曾。tòng dìng tā nián sāo bái shǒu,fēng bō liáo yì jì wú céng。

次友人韵

黄毓祺

悠然物外久声销,舟子徒烦举手招。yōu rán wù wài jiǔ shēng xiāo,zhōu zi tú fán jǔ shǒu zhāo。
明月空潭真似镜,长松小阁旧名萧。míng yuè kōng tán zhēn shì jìng,zhǎng sōng xiǎo gé jiù míng xiāo。
庵僧解打禾山鼓,座客能吹赤壁箫。ān sēng jiě dǎ hé shān gǔ,zuò kè néng chuī chì bì xiāo。
况有西畴堪寄傲,我来刚及麦齐腰。kuàng yǒu xī chóu kān jì ào,wǒ lái gāng jí mài qí yāo。

拂水

黄毓祺

传闻此间水,瀑布半空落。chuán wén cǐ jiān shuǐ,pù bù bàn kōng luò。
惜哉我来游,霜降水始涸。xī zāi wǒ lái yóu,shuāng jiàng shuǐ shǐ hé。

桃源

黄毓祺

岁晏桃源行,源上空人家。suì yàn táo yuán xíng,yuán shàng kōng rén jiā。
我欲于此石,洒墨成桃花。wǒ yù yú cǐ shí,sǎ mò chéng táo huā。

维摩寺

黄毓祺

秋雨复秋风,萧然来丈室。qiū yǔ fù qiū fēng,xiāo rán lái zhàng shì。
予亦善病人,怜尔维摩诘。yǔ yì shàn bìng rén,lián ěr wéi mó jí。

剑门

黄毓祺

片石高于天,胡然而中劈。piàn shí gāo yú tiān,hú rán ér zhōng pī。
长剑倚天外,此是试剑石。zhǎng jiàn yǐ tiān wài,cǐ shì shì jiàn shí。

闻犬

黄毓祺

柴门闻犬吠,风雨娄江道。chái mén wén quǎn fèi,fēng yǔ lóu jiāng dào。
却忆华子冈,月夜声如豹。què yì huá zi gāng,yuè yè shēng rú bào。

苏堤

黄毓祺

日夕堤上行,古木馀衰柳。rì xī dī shàng xíng,gǔ mù yú shuāi liǔ。
可怜元祐间,杭州苏太守。kě lián yuán yòu jiān,háng zhōu sū tài shǒu。

放鹤亭

黄毓祺

昔人有养鹤,放之足使令。xī rén yǒu yǎng hè,fàng zhī zú shǐ lìng。
鹤去人亦去,兀然空一亭。hè qù rén yì qù,wù rán kōng yī tíng。
1281234567»