古诗词

孙薇隐自句曲归以诗示辄题于端即和其春日枉赠之作

黄景仁

句金之坛闲有陵,云可度世而上升。jù jīn zhī tán xián yǒu líng,yún kě dù shì ér shàng shēng。
东南一窍辟地肺,绵延休气时云腾。dōng nán yī qiào pì dì fèi,mián yán xiū qì shí yún téng。
华阳玉碣闭千载,登空有蹻谁其乘。huá yáng yù jié bì qiān zài,dēng kōng yǒu juē shuí qí chéng。
我生梦见且未得,君有仙骨君先登。wǒ shēng mèng jiàn qiě wèi dé,jūn yǒu xiān gǔ jūn xiān dēng。
神君抗手不复顾,曲城阊阖呼可膺。shén jūn kàng shǒu bù fù gù,qū chéng chāng hé hū kě yīng。
江山文藻待洗刷,乘风欲去何由能。jiāng shān wén zǎo dài xǐ shuā,chéng fēng yù qù hé yóu néng。
谴诃元放叱抱朴,笑彼过客如风镫。qiǎn hē yuán fàng chì bào pǔ,xiào bǐ guò kè rú fēng dèng。
丛花匹练俯下界,幻作组绣罗君膺。cóng huā pǐ liàn fǔ xià jiè,huàn zuò zǔ xiù luó jūn yīng。
归来脱袖出奇句,是何光气谁依凭。guī lái tuō xiù chū qí jù,shì hé guāng qì shuí yī píng。
试听掷地响金石,不然扪字生圭棱。shì tīng zhì dì xiǎng jīn shí,bù rán mén zì shēng guī léng。
竹坟篆鼎披诘屈,冰车铁马驱凌兢。zhú fén zhuàn dǐng pī jí qū,bīng chē tiě mǎ qū líng jīng。
星枝落笔芒四射,虹血漉剑斑初凝。xīng zhī luò bǐ máng sì shè,hóng xuè lù jiàn bān chū níng。
不愁呕心鉥肝肾,云梦八九胸浮蒸。bù chóu ǒu xīn shù gān shèn,yún mèng bā jiǔ xiōng fú zhēng。
始知名山助才力,技至此矣胡能称。shǐ zhī míng shān zhù cái lì,jì zhì cǐ yǐ hú néng chēng。
灵蛇荆璧家所握,嘈囋众响喧蛙蝇。líng shé jīng bì jiā suǒ wò,cáo zá zhòng xiǎng xuān wā yíng。
君其一出空所见,始以赫日消春冰。jūn qí yī chū kōng suǒ jiàn,shǐ yǐ hè rì xiāo chūn bīng。
由来文章贵瑰傀,肯袭蹊径循畦塍。yóu lái wén zhāng guì guī guī,kěn xí qī jìng xún qí chéng。
《云君》《山鬼》义斯正,墨兵蒙寇言差恒。yún jūn shān guǐ yì sī zhèng,mò bīng méng kòu yán chà héng。
云奇岂复古人过,况以常语相因仍。yún qí qǐ fù gǔ rén guò,kuàng yǐ cháng yǔ xiāng yīn réng。
长庚星死玉楼召,此事让君三折肱。zhǎng gēng xīng sǐ yù lóu zhào,cǐ shì ràng jūn sān zhé gōng。
参之韩杜得沈奡,大厥门户归高曾。cān zhī hán dù dé shěn ào,dà jué mén hù guī gāo céng。
游山读书更十载,恐绝来者难攀承。yóu shān dú shū gèng shí zài,kǒng jué lái zhě nán pān chéng。
我方兀兀弄铅椠,方幅偪仄无尺缯。wǒ fāng wù wù nòng qiān qiàn,fāng fú bī zè wú chǐ zēng。
惠连得句自吟赏,束晰漫语丛讥惩。huì lián dé jù zì yín shǎng,shù xī màn yǔ cóng jī chéng。
谬逢作者癖痂嗜,积气得吐相夸矜。miù féng zuò zhě pǐ jiā shì,jī qì dé tǔ xiāng kuā jīn。
忆从去春枉君作,迟久不报理讵应。yì cóng qù chūn wǎng jūn zuò,chí jiǔ bù bào lǐ jù yīng。
苦缘望气已辟易,疲军再鼓嗟难兴。kǔ yuán wàng qì yǐ pì yì,pí jūn zài gǔ jiē nán xīng。
倾心倒意讵能默,聊用撮壤崇山层。qīng xīn dào yì jù néng mò,liáo yòng cuō rǎng chóng shān céng。
自知俗骨不能换,烦君汲引抛长绳。zì zhī sú gǔ bù néng huàn,fán jūn jí yǐn pāo zhǎng shéng。
朗吟偕访旧游去,挈我骑二茆龙升。lǎng yín xié fǎng jiù yóu qù,qiè wǒ qí èr máo lóng shēng。
黄景仁

黄景仁

黄景仁(1749~1783),清代诗人。字汉镛,一字仲则,号鹿菲子,阳湖(今江苏省常州市)人。四岁而孤,家境清贫,少年时即负诗名,为谋生计,曾四方奔波。一生怀才不遇,穷困潦倒,后授县丞,未及补官即在贫病交加中客死他乡,年仅35岁。诗负盛名,为“毗陵七子”之一。诗学李白,所作多抒发穷愁不遇、寂寞凄怆之情怀,也有愤世嫉俗的篇章。七言诗极有特色。亦能词。著有《两当轩全集》。 黄景仁的作品>>

猜您喜欢

丑奴儿慢·春日

黄景仁

日日登楼,一日换一番春色,者似卷如流春日,谁道迟迟?一片野风吹草,草背白烟飞。rì rì dēng lóu,yī rì huàn yī fān chūn sè,zhě shì juǎn rú liú chūn rì,shuí dào chí chí?yī piàn yě fēng chuī cǎo,cǎo bèi bái yān fēi。
颓墙左侧,小桃放了,没个人知。tuí qiáng zuǒ cè,xiǎo táo fàng le,méi gè rén zhī。
徘徊花下,分明记得,三五年时。pái huái huā xià,fēn míng jì dé,sān wǔ nián shí。
是何人,挑将竹泪,黏上空枝。shì hé rén,tiāo jiāng zhú lèi,nián shàng kōng zhī。
请试低头,影儿憔悴浸春池。qǐng shì dī tóu,yǐng ér qiáo cuì jìn chūn chí。
此间深处,是伊归路,莫惹相思。cǐ jiān shēn chù,shì yī guī lù,mò rě xiāng sī。

卖花声·立春

黄景仁

独饮对辛盘,愁上眉弯。dú yǐn duì xīn pán,chóu shàng méi wān。
楼窗今夜且休关。lóu chuāng jīn yè qiě xiū guān。
前度落红流到海,燕子衔还。qián dù luò hóng liú dào hǎi,yàn zi xián hái。
书贴更簪欢,旧例都删。shū tiē gèng zān huān,jiù lì dōu shān。
到时风雪满千山。dào shí fēng xuě mǎn qiān shān。
年去年来常不老,春比人顽。nián qù nián lái cháng bù lǎo,chūn bǐ rén wán。

贺新郎·太白墓,和稚存韵

黄景仁

何事催人老?是几处、残山剩水,闲凭闲吊。hé shì cuī rén lǎo?shì jǐ chù cán shān shèng shuǐ,xián píng xián diào。
此是青莲埋骨地,宅近谢家之朓。cǐ shì qīng lián mái gǔ dì,zhái jìn xiè jiā zhī tiǎo。
总一样,文人宿草。zǒng yī yàng,wén rén sù cǎo。
只为先生名在上,问青天,有句何能好?打一幅,思君稿。zhǐ wèi xiān shēng míng zài shàng,wèn qīng tiān,yǒu jù hé néng hǎo?dǎ yī fú,sī jūn gǎo。
梦中昨来逢君笑。mèng zhōng zuó lái féng jūn xiào。
把千年、蓬莱清浅,旧游相告。bǎ qiān nián péng lái qīng qiǎn,jiù yóu xiāng gào。
更问后来谁似我,我道:才如君少。gèng wèn hòu lái shuí shì wǒ,wǒ dào cái rú jūn shǎo。
有亦是,寒郊瘦岛。yǒu yì shì,hán jiāo shòu dǎo。
语罢看君长揖去,顿身轻、一叶如飞鸟。yǔ bà kàn jūn zhǎng yī qù,dùn shēn qīng yī yè rú fēi niǎo。
残梦醒,鸡鸣了。cán mèng xǐng,jī míng le。

酷相思·春暮

黄景仁

犹记去年寒食暮,曾共约、桃根渡。yóu jì qù nián hán shí mù,céng gòng yuē táo gēn dù。
算花落花开今又度。suàn huā luò huā kāi jīn yòu dù。
人去也、春何处?春去也、人何处?rén qù yě chūn hé chù?chūn qù yě rén hé chù?
如此凄凉风更雨,便去也、还须住。rú cǐ qī liáng fēng gèng yǔ,biàn qù yě hái xū zhù。
待觅遍天涯芳草路。dài mì biàn tiān yá fāng cǎo lù。
小舟也、山无数,小楼也、山无数。xiǎo zhōu yě shān wú shù,xiǎo lóu yě shān wú shù。

点绛唇·细草空林

黄景仁

细草空林,丝丝冷雨挽风片。xì cǎo kōng lín,sī sī lěng yǔ wǎn fēng piàn。
瘦小孤魂,伴个人儿便。shòu xiǎo gū hún,bàn gè rén ér biàn。
寂寞泉台,今夜呼君遍。jì mò quán tái,jīn yè hū jūn biàn。
朦胧见,鬼灯一线,露出桃花面。méng lóng jiàn,guǐ dēng yī xiàn,lù chū táo huā miàn。

绮罗香·金陵怀古

黄景仁

何处狮儿,半空飞下,横惹江东多事。hé chù shī ér,bàn kōng fēi xià,héng rě jiāng dōng duō shì。
霜骤金戈,开出千年佳丽。shuāng zhòu jīn gē,kāi chū qiān nián jiā lì。
渡永嘉杂沓名流,宝钟阜延王气。dù yǒng jiā zá dá míng liú,bǎo zhōng fù yán wáng qì。
到如今,一半兴亡,南飞乌鹊尚能记。dào rú jīn,yī bàn xīng wáng,nán fēi wū què shàng néng jì。
莫问临春结绮,共澄心百尺,一样南内。mò wèn lín chūn jié qǐ,gòng chéng xīn bǎi chǐ,yī yàng nán nèi。
回首新亭,消得几行清泪?叹曲里锦绣家山,禁几回北兵飞至。huí shǒu xīn tíng,xiāo dé jǐ xíng qīng lèi?tàn qū lǐ jǐn xiù jiā shān,jìn jǐ huí běi bīng fēi zhì。
只添他,来往词人,多少沧桑意!zhǐ tiān tā,lái wǎng cí rén,duō shǎo cāng sāng yì!

蝶恋花·落梅和稚存

黄景仁

莫怨妒花风雨浪,送我泥深,了却冰霜障。mò yuàn dù huā fēng yǔ làng,sòng wǒ ní shēn,le què bīng shuāng zhàng。
身后繁华千万状,苦心现出无生相。shēn hòu fán huá qiān wàn zhuàng,kǔ xīn xiàn chū wú shēng xiāng。
隐约绿纱窗未亮,似有魂来,小揭冰绡帐。yǐn yuē lǜ shā chuāng wèi liàng,shì yǒu hún lái,xiǎo jiē bīng xiāo zhàng。
报道感君怜一晌,明朝扫我孤山葬。bào dào gǎn jūn lián yī shǎng,míng cháo sǎo wǒ gū shān zàng。

满江红·感旧

黄景仁

酒渴香消,梦汝在、意钱庭院,依旧是春潮生颊,露桃如面。jiǔ kě xiāng xiāo,mèng rǔ zài yì qián tíng yuàn,yī jiù shì chūn cháo shēng jiá,lù táo rú miàn。
病后腰成一花捻,别来泪珠千串。bìng hòu yāo chéng yī huā niǎn,bié lái lèi zhū qiān chuàn。
诉候门,多苦和辛,红妆贱。sù hòu mén,duō kǔ hé xīn,hóng zhuāng jiàn。
鸾掩镜,蝉分钿。luán yǎn jìng,chán fēn diàn。
南去鹊,西飞雁。nán qù què,xī fēi yàn。
叹崔郊戎昱,千秋空羡。tàn cuī jiāo róng yù,qiān qiū kōng xiàn。
二月竹枝辞峡恨三更拓舞临湘怨,梦几时,斜月满关山,无人见。èr yuè zhú zhī cí xiá hèn sān gèng tuò wǔ lín xiāng yuàn,mèng jǐ shí,xié yuè mǎn guān shān,wú rén jiàn。

浪淘沙·幽会

黄景仁

连日爱新凉,更短更长,昨宵沉醉甚心肠。lián rì ài xīn liáng,gèng duǎn gèng zhǎng,zuó xiāo chén zuì shén xīn cháng。
百样温柔呼不起,袅尽炉香。bǎi yàng wēn róu hū bù qǐ,niǎo jǐn lú xiāng。
今夜醉柔乡,且费商量,和衣霍地倒银床。jīn yè zuì róu xiāng,qiě fèi shāng liàng,hé yī huò dì dào yín chuáng。
不合郎来偷一觑,漏了春光。bù hé láng lái tōu yī qù,lòu le chūn guāng。

虞美人·闺中初春

黄景仁

绣罢频呵拈线手,昨夜交完九。xiù bà pín hē niān xiàn shǒu,zuó yè jiāo wán jiǔ。
问春何处最多些?只在浅斟低唱、那人家。wèn chūn hé chù zuì duō xiē?zhǐ zài qiǎn zhēn dī chàng nà rén jiā。
半枝嫩柳当窗放,偷得新眉样。bàn zhī nèn liǔ dāng chuāng fàng,tōu dé xīn méi yàng。
晚霞一抹影池塘,那有者般颜色、做衣裳?wǎn xiá yī mǒ yǐng chí táng,nà yǒu zhě bān yán sè zuò yī shang?

临江仙·中秋夜游秦淮水榭

黄景仁

三载红桥旧路,轻尘暗换年华。sān zài hóng qiáo jiù lù,qīng chén àn huàn nián huá。
依然灯火照香车,玉箫吹子夜,明月在谁家?yī rán dēng huǒ zhào xiāng chē,yù xiāo chuī zi yè,míng yuè zài shuí jiā?
几度青衫泪湿,重来破帽檐斜。jǐ dù qīng shān lèi shī,zhòng lái pò mào yán xié。
殢人风景又天涯。tì rén fēng jǐng yòu tiān yá。
垂杨空系马,流水有归鸦。chuí yáng kōng xì mǎ,liú shuǐ yǒu guī yā。

采桑子·九日题江州海天寺

黄景仁

客愁底事肠回九?九派浔阳,九日重阳,九叠匡庐对举觞。kè chóu dǐ shì cháng huí jiǔ?jiǔ pài xún yáng,jiǔ rì zhòng yáng,jiǔ dié kuāng lú duì jǔ shāng。
前人几辈消沉去?老子楼荒,老妪亭荒,且对江天醉一场。qián rén jǐ bèi xiāo chén qù?lǎo zi lóu huāng,lǎo yù tíng huāng,qiě duì jiāng tiān zuì yī chǎng。

绮怀(其十五)

黄景仁

几回花下坐吹箫,银汉红墙入望遥。jǐ huí huā xià zuò chuī xiāo,yín hàn hóng qiáng rù wàng yáo。
似此星辰非昨夜,为谁风露立中宵。shì cǐ xīng chén fēi zuó yè,wèi shuí fēng lù lì zhōng xiāo。
缠绵思尽抽残茧,宛转心伤剥后蕉。chán mián sī jǐn chōu cán jiǎn,wǎn zhuǎn xīn shāng bō hòu jiāo。
三五年时三五月,可怜杯酒不曾消。sān wǔ nián shí sān wǔ yuè,kě lián bēi jiǔ bù céng xiāo。

癸巳除夕偶成

黄景仁

千家笑语漏迟迟,忧患潜从物外知。qiān jiā xiào yǔ lòu chí chí,yōu huàn qián cóng wù wài zhī。
悄立市桥人不识,一星如月看多时。qiāo lì shì qiáo rén bù shí,yī xīng rú yuè kàn duō shí。

杂感

黄景仁

仙佛茫茫两未成,只知独夜不平鸣。xiān fú máng máng liǎng wèi chéng,zhǐ zhī dú yè bù píng míng。
风蓬飘尽悲歌气,泥絮沾来薄幸名。fēng péng piāo jǐn bēi gē qì,ní xù zhān lái báo xìng míng。
十有九人堪白眼,百无一用是书生。shí yǒu jiǔ rén kān bái yǎn,bǎi wú yī yòng shì shū shēng。
莫因诗卷愁成谶,春鸟秋虫自作声。mò yīn shī juǎn chóu chéng chèn,chūn niǎo qiū chóng zì zuò shēng。
6312345