古诗词

民军谣

吴妍因

巨炮一声天地骇,黄鹤白云颜色改。jù pào yī shēng tiān dì hài,huáng hè bái yún yán sè gǎi。
民军四起百城开,势如天吴倒沧海。mín jūn sì qǐ bǎi chéng kāi,shì rú tiān wú dào cāng hǎi。
问君何所求,荣封不用万户侯,但为民族争自由。wèn jūn hé suǒ qiú,róng fēng bù yòng wàn hù hóu,dàn wèi mín zú zhēng zì yóu。
问君何所喜,彰身不用百端绮,但使民权奠厥底。wèn jūn hé suǒ xǐ,zhāng shēn bù yòng bǎi duān qǐ,dàn shǐ mín quán diàn jué dǐ。
问君何所欲,食禄不用千钟粟,但愿民生裕以足。wèn jūn hé suǒ yù,shí lù bù yòng qiān zhōng sù,dàn yuàn mín shēng yù yǐ zú。
我家大国踞亚东,山环海抱江河通。wǒ jiā dà guó jù yà dōng,shān huán hǎi bào jiāng hé tōng。
五千馀年文化古,四百兆众风习同。wǔ qiān yú nián wén huà gǔ,sì bǎi zhào zhòng fēng xí tóng。
况秉遗教民为贵,至治一本天下公。kuàng bǐng yí jiào mín wèi guì,zhì zhì yī běn tiān xià gōng。
但得小康亦讲武,守土讵敢怠事功。dàn dé xiǎo kāng yì jiǎng wǔ,shǒu tǔ jù gǎn dài shì gōng。
故能安坐抚戎狄,存亡续绝济困穷。gù néng ān zuò fǔ róng dí,cún wáng xù jué jì kùn qióng。
孰知子孙铸大错,忘却全民恣独乐。shú zhī zi sūn zhù dà cuò,wàng què quán mín zì dú lè。
君权日长民气消,散沙一盘势历落。jūn quán rì zhǎng mín qì xiāo,sàn shā yī pán shì lì luò。
遂用纷纷变于夷,金戈铁马滋侵略。suì yòng fēn fēn biàn yú yí,jīn gē tiě mǎ zī qīn lüè。
篡夺诡称天命归,满洲牧竖亦龙飞。cuàn duó guǐ chēng tiān mìng guī,mǎn zhōu mù shù yì lóng fēi。
南面巍巍圣天子,千牙百爪噬择肥。nán miàn wēi wēi shèng tiān zi,qiān yá bǎi zhǎo shì zé féi。
吁嗟民之肉,日日果其腹。xū jiē mín zhī ròu,rì rì guǒ qí fù。
吁嗟民之皮,夜夜供寝宿。xū jiē mín zhī pí,yè yè gōng qǐn sù。
彼为刀俎民禽犊,婢膝奴颜久觳觫。bǐ wèi dāo zǔ mín qín dú,bì xī nú yán jiǔ hú sù。
君不见民苦饥,彼肉糜,民号寒,彼锦衣。jūn bù jiàn mín kǔ jī,bǐ ròu mí,mín hào hán,bǐ jǐn yī。
民栖荆棘彼金墀,民步艰难彼玉螭。mín qī jīng jí bǐ jīn chí,mín bù jiān nán bǐ yù chī。
利用厚生孰与谋,艰危穷困谁提携。lì yòng hòu shēng shú yǔ móu,jiān wēi qióng kùn shuí tí xié。
尤恨中原窃据久,忝颜视之若固有。yóu hèn zhōng yuán qiè jù jiǔ,tiǎn yán shì zhī ruò gù yǒu。
开门长揖碧眼儿,捉襟不觉辄露肘。kāi mén zhǎng yī bì yǎn ér,zhuō jīn bù jué zhé lù zhǒu。
鸦片战后七十年,全国利权丧八九。yā piàn zhàn hòu qī shí nián,quán guó lì quán sàng bā jiǔ。
罔知更始作新民,但行狙术愚黔首。wǎng zhī gèng shǐ zuò xīn mín,dàn xíng jū shù yú qián shǒu。
爱国志士屡诛锄,黄花新骨积成阜。ài guó zhì shì lǚ zhū chú,huáng huā xīn gǔ jī chéng fù。
自云太阿朕所持,弗与家奴宁赠友。zì yún tài ā zhèn suǒ chí,fú yǔ jiā nú níng zèng yǒu。
嗟我堂堂七尺躯,岂甘久作辕下驹。jiē wǒ táng táng qī chǐ qū,qǐ gān jiǔ zuò yuán xià jū。
脱羁释轭在今夕,奋身不更待须臾。tuō jī shì è zài jīn xī,fèn shēn bù gèng dài xū yú。
碌碌文籍徒,投笔辞草庐。lù lù wén jí tú,tóu bǐ cí cǎo lú。
蚩蚩垄亩夫,辍耕相与俱。chī chī lǒng mǔ fū,chuò gēng xiāng yǔ jù。
工不陈绳墨,贾不较锱铢。gōng bù chén shéng mò,jiǎ bù jiào zī zhū。
更有梁家娘子花家姝,裙腰不系双明珠。gèng yǒu liáng jiā niáng zi huā jiā shū,qún yāo bù xì shuāng míng zhū。
一夫援鼓桴,万众投袂呼。yī fū yuán gǔ fú,wàn zhòng tóu mèi hū。
殒元残骸讵所惜,誓欲北缚南单于。yǔn yuán cán hái jù suǒ xī,shì yù běi fù nán dān yú。
君不见巴黎公社血如雨,民主之旗初以举。jūn bù jiàn bā lí gōng shè xuè rú yǔ,mín zhǔ zhī qí chū yǐ jǔ。
北美独立战八年,共和业绩差可许。běi měi dú lì zhàn bā nián,gòng hé yè jì chà kě xǔ。
接踵继武今其三,尽善尤冀青出蓝。jiē zhǒng jì wǔ jīn qí sān,jǐn shàn yóu jì qīng chū lán。
民族民权与民生,骊龙之珠在必探。mín zú mín quán yǔ mín shēng,lí lóng zhī zhū zài bì tàn。
但愿民之倒悬得解放,存仁取义心所甘。dàn yuàn mín zhī dào xuán dé jiě fàng,cún rén qǔ yì xīn suǒ gān。
亦期功成身勇退,卖刀买犊乐且耽。yì qī gōng chéng shēn yǒng tuì,mài dāo mǎi dú lè qiě dān。
呜呼,民国之民贤于帝国之天子,民之成军旨在此。wū hū,mín guó zhī mín xián yú dì guó zhī tiān zi,mín zhī chéng jūn zhǐ zài cǐ。
我今奋起伸此旨,此旨不伸不如死。wǒ jīn fèn qǐ shēn cǐ zhǐ,cǐ zhǐ bù shēn bù rú sǐ。
猜您喜欢

秋燕

吴妍因

差池更欲向天涯,短羽斜曛怯路遐。chà chí gèng yù xiàng tiān yá,duǎn yǔ xié xūn qiè lù xiá。
衔老春泥头惹絮,剪残秋水眼迷花。xián lǎo chūn ní tóu rě xù,jiǎn cán qiū shuǐ yǎn mí huā。
交襟渐见红颜改,逐食何堪黄口加。jiāo jīn jiàn jiàn hóng yán gǎi,zhú shí hé kān huáng kǒu jiā。
莫问他年栖止地,郁金堂已毁卢家。mò wèn tā nián qī zhǐ dì,yù jīn táng yǐ huǐ lú jiā。

秋柳赠柳亚子

吴妍因

移阴曾是向金銮,万缕千丝泪尽弹。yí yīn céng shì xiàng jīn luán,wàn lǚ qiān sī lèi jǐn dàn。
夜夜光明瞻北极,朝朝风雨对南冠。yè yè guāng míng zhān běi jí,cháo cháo fēng yǔ duì nán guān。
素娥不息婵娟斗,玉女偏教枝叶残。sù é bù xī chán juān dòu,yù nǚ piān jiào zhī yè cán。
悟到夕阳难竟好,未妨凡卉共经寒。wù dào xī yáng nán jìng hǎo,wèi fáng fán huì gòng jīng hán。

读伯夷列传

吴妍因

叩马生还鬓已斑,采薇歌罢食维艰。kòu mǎ shēng hái bìn yǐ bān,cǎi wēi gē bà shí wéi jiān。
幸无妻子饥劬共,犹有昆侪休戚关。xìng wú qī zi jī qú gòng,yóu yǒu kūn chái xiū qī guān。
易暴原非他族类,抱残只在自家山。yì bào yuán fēi tā zú lèi,bào cán zhǐ zài zì jiā shān。
一门蛮貊难为计,始觉夷齐命未悭。yī mén mán mò nán wèi jì,shǐ jué yí qí mìng wèi qiān。

移居瓜达鲁碑

吴妍因

网篱板阁绿阴浓,异国蜗居蛰伏中。wǎng lí bǎn gé lǜ yīn nóng,yì guó wō jū zhé fú zhōng。
壁上守宫声札札,席间群蚁影憧憧。bì shàng shǒu gōng shēng zhá zhá,xí jiān qún yǐ yǐng chōng chōng。
属垣夜夜防人耳,瞰室朝朝畏鬼瞳。shǔ yuán yè yè fáng rén ěr,kàn shì cháo cháo wèi guǐ tóng。
百里五迁行未已,苟全总觉术难工。bǎi lǐ wǔ qiān xíng wèi yǐ,gǒu quán zǒng jué shù nán gōng。

中秋后一日偕晓因挈女步月二首

吴妍因

巴塞流黄树掩青,姮娥碧海夜亭亭。bā sāi liú huáng shù yǎn qīng,héng é bì hǎi yè tíng tíng。
澄明双照将雏凤,闪烁斜携附骥星。chéng míng shuāng zhào jiāng chú fèng,shǎn shuò xié xié fù jì xīng。
昨日早知圆必缺,今宵犹得影随形。zuó rì zǎo zhī yuán bì quē,jīn xiāo yóu dé yǐng suí xíng。
当时未即为情死,已忝清辉十九龄。dāng shí wèi jí wèi qíng sǐ,yǐ tiǎn qīng huī shí jiǔ líng。

中秋后一日偕晓因挈女步月二首

吴妍因

蜜昔双栖忆昔年,朱颜皓魄共流连。mì xī shuāng qī yì xī nián,zhū yán hào pò gòng liú lián。
依然天宇窥明镜,从此人生迫下弦。yī rán tiān yǔ kuī míng jìng,cóng cǐ rén shēng pò xià xián。
甚爱未因衰老废,丰肌渐逐乱离朘。shén ài wèi yīn shuāi lǎo fèi,fēng jī jiàn zhú luàn lí zuī。
同兹逃死求生地,死不能逃亦已焉。tóng zī táo sǐ qiú shēng dì,sǐ bù néng táo yì yǐ yān。

晓因生辰

吴妍因

空言设帨冷杯盘,每盼来年家少宽。kōng yán shè shuì lěng bēi pán,měi pàn lái nián jiā shǎo kuān。
十九嘉辰虚度易,百千宿愿得偿难。shí jiǔ jiā chén xū dù yì,bǎi qiān sù yuàn dé cháng nán。
荆钗德曜原非忝,箪食黔娄聊尽欢。jīng chāi dé yào yuán fēi tiǎn,dān shí qián lóu liáo jǐn huān。
今日殷勤何所赠,蒸腾依旧一心丹。jīn rì yīn qín hé suǒ zèng,zhēng téng yī jiù yī xīn dān。

晓因生辰

吴妍因

满地干戈路欲无,聊将温语慰饥劬。mǎn dì gàn gē lù yù wú,liáo jiāng wēn yǔ wèi jī qú。
室隅止鵩凶非必,镜底回鸾影尚俱。shì yú zhǐ fú xiōng fēi bì,jìng dǐ huí luán yǐng shàng jù。
似我佳儿尤俊健,如卿娇女渐芳腴。shì wǒ jiā ér yóu jùn jiàn,rú qīng jiāo nǚ jiàn fāng yú。
他年彩服相看处,蔗境回甘老可娱。tā nián cǎi fú xiāng kàn chù,zhè jìng huí gān lǎo kě yú。

读杜工部集有感五首

吴妍因

仆仆奔逃半九州,劳劳歌哭老孤舟。pū pū bēn táo bàn jiǔ zhōu,láo láo gē kū lǎo gū zhōu。
潇湘空欲乘桴去,溟海何曾拄杖游。xiāo xiāng kōng yù chéng fú qù,míng hǎi hé céng zhǔ zhàng yóu。
戎马中原同陨涕,干戈异域独罹忧。róng mǎ zhōng yuán tóng yǔn tì,gàn gē yì yù dú lí yōu。
若教浪迹公如我,苦语惊人岂便休。ruò jiào làng jì gōng rú wǒ,kǔ yǔ jīng rén qǐ biàn xiū。

读杜工部集有感五首

吴妍因

移官拾橡哀同谷,入蜀听猿拜杜鹃。yí guān shí xiàng āi tóng gǔ,rù shǔ tīng yuán bài dù juān。
间道得归司隶帐,无家犹有孝廉船。jiān dào dé guī sī lì zhàng,wú jiā yóu yǒu xiào lián chuán。
江山吾土能终老,辞赋他年得盛传。jiāng shān wú tǔ néng zhōng lǎo,cí fù tā nián dé shèng chuán。
何似海天兵甲满,不才亡命独淹然。hé shì hǎi tiān bīng jiǎ mǎn,bù cái wáng mìng dú yān rán。

读杜工部集有感五首

吴妍因

怅望苍梧几度年,可堪青草五湖天。chàng wàng cāng wú jǐ dù nián,kě kān qīng cǎo wǔ hú tiān。
犹挥屈贾伤时泪,不废风骚薄雅篇。yóu huī qū jiǎ shāng shí lèi,bù fèi fēng sāo báo yǎ piān。
饥死翻诬方朔饱,全窥始觉谪仙偏。jī sǐ fān wū fāng shuò bǎo,quán kuī shǐ jué zhé xiān piān。
乱离细读心尤惬,绝岛含咀惟此编。luàn lí xì dú xīn yóu qiè,jué dǎo hán jǔ wéi cǐ biān。

读杜工部集有感五首

吴妍因

小吏面摇求食尾,富儿门暴报恩鳃。xiǎo lì miàn yáo qiú shí wěi,fù ér mén bào bào ēn sāi。
妄传白酒戕诗圣,几见黄金铸赋才。wàng chuán bái jiǔ qiāng shī shèng,jǐ jiàn huáng jīn zhù fù cái。
身后偏多风雅附,樯边惟是饿乌来。shēn hòu piān duō fēng yǎ fù,qiáng biān wéi shì è wū lái。
可怜南海珊瑚树,的的殷红向日开。kě lián nán hǎi shān hú shù,de de yīn hóng xiàng rì kāi。

读杜工部集有感五首

吴妍因

微之铭墓论文序,介甫推心赞像诗。wēi zhī míng mù lùn wén xù,jiè fǔ tuī xīn zàn xiàng shī。
俨尔一呼公欲出,肃然再拜我无辞。yǎn ěr yī hū gōng yù chū,sù rán zài bài wǒ wú cí。
白头皂帽鱼龙夜,碧海青天涕泪时。bái tóu zào mào yú lóng yè,bì hǎi qīng tiān tì lèi shí。
公境我更言我吐,磬囊末路复谁知。gōng jìng wǒ gèng yán wǒ tǔ,qìng náng mò lù fù shuí zhī。

春日苦旱且热

吴妍因

众绿终年未见雕,春来原野转枯焦。zhòng lǜ zhōng nián wèi jiàn diāo,chūn lái yuán yě zhuǎn kū jiāo。
曾无小雨如酥润,但有骄阳似火烧。céng wú xiǎo yǔ rú sū rùn,dàn yǒu jiāo yáng shì huǒ shāo。
民物几时开郁结,云霓何处望迢遥。mín wù jǐ shí kāi yù jié,yún ní hé chù wàng tiáo yáo。
也知畏日终须坠,可奈和风不即调。yě zhī wèi rì zhōng xū zhuì,kě nài hé fēng bù jí diào。

元日

吴妍因

又闻钟鐻报新年,惟见芭蕉展贺笺。yòu wén zhōng jù bào xīn nián,wéi jiàn bā jiāo zhǎn hè jiān。
瘠犬羸鸡相答和,衲裙龋屐尚招延。jí quǎn léi jī xiāng dá hé,nà qún qǔ jī shàng zhāo yán。
益煎逼水城门火,未绝炊珠釜底烟。yì jiān bī shuǐ chéng mén huǒ,wèi jué chuī zhū fǔ dǐ yān。
且喜来苏春有望,聊烹茶粥当椒筵。qiě xǐ lái sū chūn yǒu wàng,liáo pēng chá zhōu dāng jiāo yán。