古诗词

民军谣

吴妍因

巨炮一声天地骇,黄鹤白云颜色改。jù pào yī shēng tiān dì hài,huáng hè bái yún yán sè gǎi。
民军四起百城开,势如天吴倒沧海。mín jūn sì qǐ bǎi chéng kāi,shì rú tiān wú dào cāng hǎi。
问君何所求,荣封不用万户侯,但为民族争自由。wèn jūn hé suǒ qiú,róng fēng bù yòng wàn hù hóu,dàn wèi mín zú zhēng zì yóu。
问君何所喜,彰身不用百端绮,但使民权奠厥底。wèn jūn hé suǒ xǐ,zhāng shēn bù yòng bǎi duān qǐ,dàn shǐ mín quán diàn jué dǐ。
问君何所欲,食禄不用千钟粟,但愿民生裕以足。wèn jūn hé suǒ yù,shí lù bù yòng qiān zhōng sù,dàn yuàn mín shēng yù yǐ zú。
我家大国踞亚东,山环海抱江河通。wǒ jiā dà guó jù yà dōng,shān huán hǎi bào jiāng hé tōng。
五千馀年文化古,四百兆众风习同。wǔ qiān yú nián wén huà gǔ,sì bǎi zhào zhòng fēng xí tóng。
况秉遗教民为贵,至治一本天下公。kuàng bǐng yí jiào mín wèi guì,zhì zhì yī běn tiān xià gōng。
但得小康亦讲武,守土讵敢怠事功。dàn dé xiǎo kāng yì jiǎng wǔ,shǒu tǔ jù gǎn dài shì gōng。
故能安坐抚戎狄,存亡续绝济困穷。gù néng ān zuò fǔ róng dí,cún wáng xù jué jì kùn qióng。
孰知子孙铸大错,忘却全民恣独乐。shú zhī zi sūn zhù dà cuò,wàng què quán mín zì dú lè。
君权日长民气消,散沙一盘势历落。jūn quán rì zhǎng mín qì xiāo,sàn shā yī pán shì lì luò。
遂用纷纷变于夷,金戈铁马滋侵略。suì yòng fēn fēn biàn yú yí,jīn gē tiě mǎ zī qīn lüè。
篡夺诡称天命归,满洲牧竖亦龙飞。cuàn duó guǐ chēng tiān mìng guī,mǎn zhōu mù shù yì lóng fēi。
南面巍巍圣天子,千牙百爪噬择肥。nán miàn wēi wēi shèng tiān zi,qiān yá bǎi zhǎo shì zé féi。
吁嗟民之肉,日日果其腹。xū jiē mín zhī ròu,rì rì guǒ qí fù。
吁嗟民之皮,夜夜供寝宿。xū jiē mín zhī pí,yè yè gōng qǐn sù。
彼为刀俎民禽犊,婢膝奴颜久觳觫。bǐ wèi dāo zǔ mín qín dú,bì xī nú yán jiǔ hú sù。
君不见民苦饥,彼肉糜,民号寒,彼锦衣。jūn bù jiàn mín kǔ jī,bǐ ròu mí,mín hào hán,bǐ jǐn yī。
民栖荆棘彼金墀,民步艰难彼玉螭。mín qī jīng jí bǐ jīn chí,mín bù jiān nán bǐ yù chī。
利用厚生孰与谋,艰危穷困谁提携。lì yòng hòu shēng shú yǔ móu,jiān wēi qióng kùn shuí tí xié。
尤恨中原窃据久,忝颜视之若固有。yóu hèn zhōng yuán qiè jù jiǔ,tiǎn yán shì zhī ruò gù yǒu。
开门长揖碧眼儿,捉襟不觉辄露肘。kāi mén zhǎng yī bì yǎn ér,zhuō jīn bù jué zhé lù zhǒu。
鸦片战后七十年,全国利权丧八九。yā piàn zhàn hòu qī shí nián,quán guó lì quán sàng bā jiǔ。
罔知更始作新民,但行狙术愚黔首。wǎng zhī gèng shǐ zuò xīn mín,dàn xíng jū shù yú qián shǒu。
爱国志士屡诛锄,黄花新骨积成阜。ài guó zhì shì lǚ zhū chú,huáng huā xīn gǔ jī chéng fù。
自云太阿朕所持,弗与家奴宁赠友。zì yún tài ā zhèn suǒ chí,fú yǔ jiā nú níng zèng yǒu。
嗟我堂堂七尺躯,岂甘久作辕下驹。jiē wǒ táng táng qī chǐ qū,qǐ gān jiǔ zuò yuán xià jū。
脱羁释轭在今夕,奋身不更待须臾。tuō jī shì è zài jīn xī,fèn shēn bù gèng dài xū yú。
碌碌文籍徒,投笔辞草庐。lù lù wén jí tú,tóu bǐ cí cǎo lú。
蚩蚩垄亩夫,辍耕相与俱。chī chī lǒng mǔ fū,chuò gēng xiāng yǔ jù。
工不陈绳墨,贾不较锱铢。gōng bù chén shéng mò,jiǎ bù jiào zī zhū。
更有梁家娘子花家姝,裙腰不系双明珠。gèng yǒu liáng jiā niáng zi huā jiā shū,qún yāo bù xì shuāng míng zhū。
一夫援鼓桴,万众投袂呼。yī fū yuán gǔ fú,wàn zhòng tóu mèi hū。
殒元残骸讵所惜,誓欲北缚南单于。yǔn yuán cán hái jù suǒ xī,shì yù běi fù nán dān yú。
君不见巴黎公社血如雨,民主之旗初以举。jūn bù jiàn bā lí gōng shè xuè rú yǔ,mín zhǔ zhī qí chū yǐ jǔ。
北美独立战八年,共和业绩差可许。běi měi dú lì zhàn bā nián,gòng hé yè jì chà kě xǔ。
接踵继武今其三,尽善尤冀青出蓝。jiē zhǒng jì wǔ jīn qí sān,jǐn shàn yóu jì qīng chū lán。
民族民权与民生,骊龙之珠在必探。mín zú mín quán yǔ mín shēng,lí lóng zhī zhū zài bì tàn。
但愿民之倒悬得解放,存仁取义心所甘。dàn yuàn mín zhī dào xuán dé jiě fàng,cún rén qǔ yì xīn suǒ gān。
亦期功成身勇退,卖刀买犊乐且耽。yì qī gōng chéng shēn yǒng tuì,mài dāo mǎi dú lè qiě dān。
呜呼,民国之民贤于帝国之天子,民之成军旨在此。wū hū,mín guó zhī mín xián yú dì guó zhī tiān zi,mín zhī chéng jūn zhǐ zài cǐ。
我今奋起伸此旨,此旨不伸不如死。wǒ jīn fèn qǐ shēn cǐ zhǐ,cǐ zhǐ bù shēn bù rú sǐ。
猜您喜欢

悼亡八首

吴妍因

三十三秋患难将,于飞莫更羡鸳鸯。sān shí sān qiū huàn nán jiāng,yú fēi mò gèng xiàn yuān yāng。
心惊锦翼翛翛折,目送苍烟缕缕扬。xīn jīng jǐn yì xiāo xiāo zhé,mù sòng cāng yān lǚ lǚ yáng。
散去双鹣馀只影,归来一室独回肠。sàn qù shuāng jiān yú zhǐ yǐng,guī lái yī shì dú huí cháng。
当年许与同生死,信誓如山何日偿?dāng nián xǔ yǔ tóng shēng sǐ,xìn shì rú shān hé rì cháng?

晓因逝世一周年告慰七首

吴妍因

生死悠悠尔许时,得闲片刻便萦思。shēng sǐ yōu yōu ěr xǔ shí,dé xián piàn kè biàn yíng sī。
孤窗夜夜寻残梦,素壁朝朝睹令姿。gū chuāng yè yè xún cán mèng,sù bì cháo cháo dǔ lìng zī。
灯下更无人共话,枕边谁听我吟诗。dēng xià gèng wú rén gòng huà,zhěn biān shuí tīng wǒ yín shī。
还将荦荦经年事,泪洒心香慰有知。hái jiāng luò luò jīng nián shì,lèi sǎ xīn xiāng wèi yǒu zhī。

晓因逝世一周年告慰七首

吴妍因

六亿胸怀浩荡春,东风习习势无伦。liù yì xiōng huái hào dàng chūn,dōng fēng xí xí shì wú lún。
炉翻红浪钢争帅,陇簇黄云稻载人。lú fān hóng làng gāng zhēng shuài,lǒng cù huáng yún dào zài rén。
瑶圃香花标异彩,纸船明烛送瘟神。yáo pǔ xiāng huā biāo yì cǎi,zhǐ chuán míng zhú sòng wēn shén。
知君忧乐关天下,喜事多端为一陈。zhī jūn yōu lè guān tiān xià,xǐ shì duō duān wèi yī chén。

晓因逝世一周年告慰七首

吴妍因

莫言故国又经秋,金马台澎迄未收。mò yán gù guó yòu jīng qiū,jīn mǎ tái pēng qì wèi shōu。
老虎空心犹逐逐,毒蛇响尾尚啾啾。lǎo hǔ kōng xīn yóu zhú zhú,dú shé xiǎng wěi shàng jiū jiū。
钢棺终必埋愚寇,绞索行将殪蠢酋。gāng guān zhōng bì mái yú kòu,jiǎo suǒ xíng jiāng yì chǔn qiú。
持久和平诚可致,再将趋势告无忧。chí jiǔ hé píng chéng kě zhì,zài jiāng qū shì gào wú yōu。

晓因逝世一周年告慰七首

吴妍因

海外征鸿终必归,域中断雁告无违。hǎi wài zhēng hóng zhōng bì guī,yù zhōng duàn yàn gào wú wéi。
追思共洒伤心泪,反省从知昨日非。zhuī sī gòng sǎ shāng xīn lèi,fǎn shěng cóng zhī zuó rì fēi。
话雨一村成噩梦,坐风几辈惜馀晖。huà yǔ yī cūn chéng è mèng,zuò fēng jǐ bèi xī yú huī。
亲朋无恙休相忆,三为陈辞向素闱。qīn péng wú yàng xiū xiāng yì,sān wèi chén cí xiàng sù wéi。

晓因逝世一周年告慰七首

吴妍因

衣食无亏负荷轻,犹能殷切体亲情。yī shí wú kuī fù hé qīng,yóu néng yīn qiè tǐ qīn qíng。
儿皆勤事几忘寝,女已分身未育婴。ér jiē qín shì jǐ wàng qǐn,nǚ yǐ fēn shēn wèi yù yīng。
更喜稚孙知跃进,况当公社正争鸣。gèng xǐ zhì sūn zhī yuè jìn,kuàng dāng gōng shè zhèng zhēng míng。
家人行上新生路,四为欣然告可卿。jiā rén xíng shàng xīn shēng lù,sì wèi xīn rán gào kě qīng。

晓因逝世一周年告慰七首

吴妍因

自君之逝不胜哀,去傍生公说法台。zì jūn zhī shì bù shèng āi,qù bàng shēng gōng shuō fǎ tái。
忍泪移情循正路,希心换骨脱凡胎。rěn lèi yí qíng xún zhèng lù,xī xīn huàn gǔ tuō fán tāi。
犹多体力能劳动,得似童年可剪裁。yóu duō tǐ lì néng láo dòng,dé shì tóng nián kě jiǎn cái。
五愿英灵加鼓舞,休言老朽已非材。wǔ yuàn yīng líng jiā gǔ wǔ,xiū yán lǎo xiǔ yǐ fēi cái。

晓因逝世一周年告慰七首

吴妍因

万语千言总是空,无神那得与神通。wàn yǔ qiān yán zǒng shì kōng,wú shén nà dé yǔ shén tōng。
徒看玉烬灰旋冷,枉自诗多句未工。tú kàn yù jìn huī xuán lěng,wǎng zì shī duō jù wèi gōng。
念念有辞甘见鬼,啾啾聒耳且由虫。niàn niàn yǒu cí gān jiàn guǐ,jiū jiū guā ěr qiě yóu chóng。
如何可再亲颦笑,但愿相逢在梦中。rú hé kě zài qīn pín xiào,dàn yuàn xiāng féng zài mèng zhōng。

概览大连兼怀青岛

吴妍因

偕游迄未忘蓬岛,独往今还访大连。xié yóu qì wèi wàng péng dǎo,dú wǎng jīn hái fǎng dà lián。
碧海青山如旧识,朱颜绿鬓想当年。bì hǎi qīng shān rú jiù shí,zhū yán lǜ bìn xiǎng dāng nián。
不妨布局棋差逊,且喜兼城璧亦全。bù fáng bù jú qí chà xùn,qiě xǐ jiān chéng bì yì quán。
一样明珠光焕发,丰饶后倘胜于前。yī yàng míng zhū guāng huàn fā,fēng ráo hòu tǎng shèng yú qián。

晓因逝世四周年纪念日致悼

吴妍因

吞声两度未成吟,今日题诗泪满襟。tūn shēng liǎng dù wèi chéng yín,jīn rì tí shī lèi mǎn jīn。
坚壁曾防无的矢,杜门早绝有弦琴。jiān bì céng fáng wú de shǐ,dù mén zǎo jué yǒu xián qín。
那堪皠皠头堆雪,几致悠悠口铄金。nà kān cuǐ cuǐ tóu duī xuě,jǐ zhì yōu yōu kǒu shuò jīn。
安得英灵常入梦,慰予生死不渝心。ān dé yīng líng cháng rù mèng,wèi yǔ shēng sǐ bù yú xīn。

晓因逝世五周年告悼四首

吴妍因

藉药安眠怕梦醒,五年哀思几曾停。jí yào ān mián pà mèng xǐng,wǔ nián āi sī jǐ céng tíng。
夜阑每作双飞蝶,月落惟看孤另星。yè lán měi zuò shuāng fēi dié,yuè luò wéi kàn gū lìng xīng。
仪态万方空满壁,骨灰一掬独盛瓶。yí tài wàn fāng kōng mǎn bì,gǔ huī yī jū dú shèng píng。
如何赵管相抟有,周也蘧蘧待化形。rú hé zhào guǎn xiāng tuán yǒu,zhōu yě qú qú dài huà xíng。

晓因逝世五周年告悼四首

吴妍因

国步艰难转坦互,东风依旧舞红旗。guó bù jiān nán zhuǎn tǎn hù,dōng fēng yī jiù wǔ hóng qí。
丰收有望灾堪弭,跃进无休富可期。fēng shōu yǒu wàng zāi kān mǐ,yuè jìn wú xiū fù kě qī。
残匪馀烽能窜扰。cán fěi yú fēng néng cuàn rǎo。
异端邪说莫惊奇。yì duān xié shuō mò jīng qí。
来年形势应尤好,为告冥冥勿更疑。lái nián xíng shì yīng yóu hǎo,wèi gào míng míng wù gèng yí。

晓因逝世五周年告悼四首

吴妍因

频年长幼尽平安,儿未啼饥女未寒。pín nián zhǎng yòu jǐn píng ān,ér wèi tí jī nǚ wèi hán。
或更升堂通党籍,皆堪为国作师干。huò gèng shēng táng tōng dǎng jí,jiē kān wèi guó zuò shī gàn。
纵成宿疴行痊可,那有兴邦不困难。zòng chéng sù kē xíng quán kě,nà yǒu xīng bāng bù kùn nán。
家运定随时运转,魂如宛在请心宽。jiā yùn dìng suí shí yùn zhuǎn,hún rú wǎn zài qǐng xīn kuān。

晓因逝世五周年告悼四首

吴妍因

放翁行作稽山土,犹为香消涕泗流。fàng wēng xíng zuò jī shān tǔ,yóu wèi xiāng xiāo tì sì liú。
莫道垂垂年更老,不须呴呴哭无休。mò dào chuí chuí nián gèng lǎo,bù xū xǔ xǔ kū wú xiū。
三生敢负盟天日,百世能忘匹女牛。sān shēng gǎn fù méng tiān rì,bǎi shì néng wàng pǐ nǚ niú。
但得登仙真羽化,飞飞长傍凤凰楼。dàn dé dēng xiān zhēn yǔ huà,fēi fēi zhǎng bàng fèng huáng lóu。

夜读晓因日记遗稿志悼

吴妍因

衔书青鸟忽飞临,纸上淋漓一颗心。xián shū qīng niǎo hū fēi lín,zhǐ shàng lín lí yī kē xīn。
跃跃真由君挖出,怦怦直为我呻吟。yuè yuè zhēn yóu jūn wā chū,pēng pēng zhí wèi wǒ shēn yín。
包含沧海容流量,迸发啼鹃带血音。bāo hán cāng hǎi róng liú liàng,bèng fā tí juān dài xuè yīn。
昔未全窥今细审,孤灯永夜泪沾襟。xī wèi quán kuī jīn xì shěn,gū dēng yǒng yè lèi zhān jīn。