古诗词

民军谣

吴妍因

巨炮一声天地骇,黄鹤白云颜色改。jù pào yī shēng tiān dì hài,huáng hè bái yún yán sè gǎi。
民军四起百城开,势如天吴倒沧海。mín jūn sì qǐ bǎi chéng kāi,shì rú tiān wú dào cāng hǎi。
问君何所求,荣封不用万户侯,但为民族争自由。wèn jūn hé suǒ qiú,róng fēng bù yòng wàn hù hóu,dàn wèi mín zú zhēng zì yóu。
问君何所喜,彰身不用百端绮,但使民权奠厥底。wèn jūn hé suǒ xǐ,zhāng shēn bù yòng bǎi duān qǐ,dàn shǐ mín quán diàn jué dǐ。
问君何所欲,食禄不用千钟粟,但愿民生裕以足。wèn jūn hé suǒ yù,shí lù bù yòng qiān zhōng sù,dàn yuàn mín shēng yù yǐ zú。
我家大国踞亚东,山环海抱江河通。wǒ jiā dà guó jù yà dōng,shān huán hǎi bào jiāng hé tōng。
五千馀年文化古,四百兆众风习同。wǔ qiān yú nián wén huà gǔ,sì bǎi zhào zhòng fēng xí tóng。
况秉遗教民为贵,至治一本天下公。kuàng bǐng yí jiào mín wèi guì,zhì zhì yī běn tiān xià gōng。
但得小康亦讲武,守土讵敢怠事功。dàn dé xiǎo kāng yì jiǎng wǔ,shǒu tǔ jù gǎn dài shì gōng。
故能安坐抚戎狄,存亡续绝济困穷。gù néng ān zuò fǔ róng dí,cún wáng xù jué jì kùn qióng。
孰知子孙铸大错,忘却全民恣独乐。shú zhī zi sūn zhù dà cuò,wàng què quán mín zì dú lè。
君权日长民气消,散沙一盘势历落。jūn quán rì zhǎng mín qì xiāo,sàn shā yī pán shì lì luò。
遂用纷纷变于夷,金戈铁马滋侵略。suì yòng fēn fēn biàn yú yí,jīn gē tiě mǎ zī qīn lüè。
篡夺诡称天命归,满洲牧竖亦龙飞。cuàn duó guǐ chēng tiān mìng guī,mǎn zhōu mù shù yì lóng fēi。
南面巍巍圣天子,千牙百爪噬择肥。nán miàn wēi wēi shèng tiān zi,qiān yá bǎi zhǎo shì zé féi。
吁嗟民之肉,日日果其腹。xū jiē mín zhī ròu,rì rì guǒ qí fù。
吁嗟民之皮,夜夜供寝宿。xū jiē mín zhī pí,yè yè gōng qǐn sù。
彼为刀俎民禽犊,婢膝奴颜久觳觫。bǐ wèi dāo zǔ mín qín dú,bì xī nú yán jiǔ hú sù。
君不见民苦饥,彼肉糜,民号寒,彼锦衣。jūn bù jiàn mín kǔ jī,bǐ ròu mí,mín hào hán,bǐ jǐn yī。
民栖荆棘彼金墀,民步艰难彼玉螭。mín qī jīng jí bǐ jīn chí,mín bù jiān nán bǐ yù chī。
利用厚生孰与谋,艰危穷困谁提携。lì yòng hòu shēng shú yǔ móu,jiān wēi qióng kùn shuí tí xié。
尤恨中原窃据久,忝颜视之若固有。yóu hèn zhōng yuán qiè jù jiǔ,tiǎn yán shì zhī ruò gù yǒu。
开门长揖碧眼儿,捉襟不觉辄露肘。kāi mén zhǎng yī bì yǎn ér,zhuō jīn bù jué zhé lù zhǒu。
鸦片战后七十年,全国利权丧八九。yā piàn zhàn hòu qī shí nián,quán guó lì quán sàng bā jiǔ。
罔知更始作新民,但行狙术愚黔首。wǎng zhī gèng shǐ zuò xīn mín,dàn xíng jū shù yú qián shǒu。
爱国志士屡诛锄,黄花新骨积成阜。ài guó zhì shì lǚ zhū chú,huáng huā xīn gǔ jī chéng fù。
自云太阿朕所持,弗与家奴宁赠友。zì yún tài ā zhèn suǒ chí,fú yǔ jiā nú níng zèng yǒu。
嗟我堂堂七尺躯,岂甘久作辕下驹。jiē wǒ táng táng qī chǐ qū,qǐ gān jiǔ zuò yuán xià jū。
脱羁释轭在今夕,奋身不更待须臾。tuō jī shì è zài jīn xī,fèn shēn bù gèng dài xū yú。
碌碌文籍徒,投笔辞草庐。lù lù wén jí tú,tóu bǐ cí cǎo lú。
蚩蚩垄亩夫,辍耕相与俱。chī chī lǒng mǔ fū,chuò gēng xiāng yǔ jù。
工不陈绳墨,贾不较锱铢。gōng bù chén shéng mò,jiǎ bù jiào zī zhū。
更有梁家娘子花家姝,裙腰不系双明珠。gèng yǒu liáng jiā niáng zi huā jiā shū,qún yāo bù xì shuāng míng zhū。
一夫援鼓桴,万众投袂呼。yī fū yuán gǔ fú,wàn zhòng tóu mèi hū。
殒元残骸讵所惜,誓欲北缚南单于。yǔn yuán cán hái jù suǒ xī,shì yù běi fù nán dān yú。
君不见巴黎公社血如雨,民主之旗初以举。jūn bù jiàn bā lí gōng shè xuè rú yǔ,mín zhǔ zhī qí chū yǐ jǔ。
北美独立战八年,共和业绩差可许。běi měi dú lì zhàn bā nián,gòng hé yè jì chà kě xǔ。
接踵继武今其三,尽善尤冀青出蓝。jiē zhǒng jì wǔ jīn qí sān,jǐn shàn yóu jì qīng chū lán。
民族民权与民生,骊龙之珠在必探。mín zú mín quán yǔ mín shēng,lí lóng zhī zhū zài bì tàn。
但愿民之倒悬得解放,存仁取义心所甘。dàn yuàn mín zhī dào xuán dé jiě fàng,cún rén qǔ yì xīn suǒ gān。
亦期功成身勇退,卖刀买犊乐且耽。yì qī gōng chéng shēn yǒng tuì,mài dāo mǎi dú lè qiě dān。
呜呼,民国之民贤于帝国之天子,民之成军旨在此。wū hū,mín guó zhī mín xián yú dì guó zhī tiān zi,mín zhī chéng jūn zhǐ zài cǐ。
我今奋起伸此旨,此旨不伸不如死。wǒ jīn fèn qǐ shēn cǐ zhǐ,cǐ zhǐ bù shēn bù rú sǐ。
猜您喜欢

萍亦入加利福尼亚大学肄业示勉

吴妍因

三秋亡命苦饥寒,尤赖奔驰得少安。sān qiū wáng mìng kǔ jī hán,yóu lài bēn chí dé shǎo ān。
行旅为求资斧足,从征不畏客途难。xíng lǚ wèi qiú zī fǔ zú,cóng zhēng bù wèi kè tú nán。
证书一纸终争到,实学多门许并钻。zhèng shū yī zhǐ zhōng zhēng dào,shí xué duō mén xǔ bìng zuān。
莫道聪明逊兄妹,胸中豪气自翻澜。mò dào cōng míng xùn xiōng mèi,xiōng zhōng háo qì zì fān lán。

有感

吴妍因

双翼归来一翼拳,残枝恶木息依然。shuāng yì guī lái yī yì quán,cán zhī è mù xī yī rán。
已如腐鼠馀枯骨,犹逐饥蝇附臭膻。yǐ rú fǔ shǔ yú kū gǔ,yóu zhú jī yíng fù chòu shān。
野鹄高飞空有意,闲云远引苦无缘。yě gǔ gāo fēi kōng yǒu yì,xián yún yuǎn yǐn kǔ wú yuán。
从知退更艰于进,目送残阳西陆躔。cóng zhī tuì gèng jiān yú jìn,mù sòng cán yáng xī lù chán。

离沪至甬暂居鄞江外舅家

吴妍因

已去危邦入乱邦,破车老马更彷徨。yǐ qù wēi bāng rù luàn bāng,pò chē lǎo mǎ gèng páng huáng。
南溟可即风波恶,北极相望道路长。nán míng kě jí fēng bō è,běi jí xiāng wàng dào lù zhǎng。
四壁青山屯淑气,一江绿水泛晴光。sì bì qīng shān tún shū qì,yī jiāng lǜ shuǐ fàn qíng guāng。
春来何处堪将息,且喜妻乡胜故乡。chūn lái hé chù kān jiāng xī,qiě xǐ qī xiāng shèng gù xiāng。

银婚纪念辞二首

吴妍因

朝婚夕死亦心甘,何意人间得久耽。cháo hūn xī sǐ yì xīn gān,hé yì rén jiān dé jiǔ dān。
万日已逾九千一,百年将达十分三。wàn rì yǐ yú jiǔ qiān yī,bǎi nián jiāng dá shí fēn sān。
谁家纸木朽犹保,到处晶磁破不堪。shuí jiā zhǐ mù xiǔ yóu bǎo,dào chù jīng cí pò bù kān。
惟我能如银样韧,雍雍依旧两情酣。wéi wǒ néng rú yín yàng rèn,yōng yōng yī jiù liǎng qíng hān。

银婚纪念辞二首

吴妍因

漫数云和颂瑟弦,一弦一柱总堪怜。màn shù yún hé sòng sè xián,yī xián yī zhù zǒng kān lián。
乱离久历欢娱暂,忧患多经老病绵。luàn lí jiǔ lì huān yú zàn,yōu huàn duō jīng lǎo bìng mián。
镜底欲停双凤舞,人间几见百年筵。jìng dǐ yù tíng shuāng fèng wǔ,rén jiān jǐ jiàn bǎi nián yán。
此心且幸盟金石,的皪如银质倍坚。cǐ xīn qiě xìng méng jīn shí,de lì rú yín zhì bèi jiān。

武汉长江大桥落成通车三首

吴妍因

天堑谁施填补工,大桥此日庆成功。tiān qiàn shuí shī tián bǔ gōng,dà qiáo cǐ rì qìng chéng gōng。
龟蛇两岸双峰接,武汉三分一路通。guī shé liǎng àn shuāng fēng jiē,wǔ hàn sān fēn yī lù tōng。
辘辘风雷车直上,迢迢京广钮居中。lù lù fēng léi chē zhí shàng,tiáo tiáo jīng guǎng niǔ jū zhōng。
从今抛却箜篌引,波浪无惊稳渡公。cóng jīn pāo què kōng hóu yǐn,bō làng wú jīng wěn dù gōng。

武汉长江大桥落成通车三首

吴妍因

万里长江第一桥,千寻如带束江腰。wàn lǐ zhǎng jiāng dì yī qiáo,qiān xún rú dài shù jiāng yāo。
灵龟黄鹤参差佩,流水白云掩映飘。líng guī huáng hè cān chà pèi,liú shuǐ bái yún yǎn yìng piāo。
天上女牛空脉脉,人间车马渡朝朝。tiān shàng nǚ niú kōng mài mài,rén jiān chē mǎ dù cháo cháo。
填河何不从长计,七夕徒教鹊力消。tián hé hé bù cóng zhǎng jì,qī xī tú jiào què lì xiāo。

武汉长江大桥落成通车三首

吴妍因

便履康庄跨险湍,直从江北向江南。biàn lǚ kāng zhuāng kuà xiǎn tuān,zhí cóng jiāng běi xiàng jiāng nán。
千帆冉冉东西错,百辆憧憧上下参。qiān fān rǎn rǎn dōng xī cuò,bǎi liàng chōng chōng shàng xià cān。
水自安流山自伏,天堪开拓地堪探。shuǐ zì ān liú shān zì fú,tiān kān kāi tuò dì kān tàn。
何难更展无穷力,增建江桥第二三。hé nán gèng zhǎn wú qióng lì,zēng jiàn jiāng qiáo dì èr sān。

悼亡八首

吴妍因

万木萧条百草蔫,顿惊红玉燬蓝田。wàn mù xiāo tiáo bǎi cǎo niān,dùn jīng hóng yù huǐ lán tián。
烟飞浩瀚三千界,病扰膏肓十二年。yān fēi hào hàn sān qiān jiè,bìng rǎo gāo huāng shí èr nián。
回首高唐真是梦,从今恨海不胜填。huí shǒu gāo táng zhēn shì mèng,cóng jīn hèn hǎi bù shèng tián。
但教亦早成灰烬,一钵相盛无间然。dàn jiào yì zǎo chéng huī jìn,yī bō xiāng shèng wú jiān rán。

悼亡八首

吴妍因

茂苑春光欲老时,垂青谁似小姑痴。mào yuàn chūn guāng yù lǎo shí,chuí qīng shuí shì xiǎo gū chī。
不嫌枯寂亏生气,偏遣芳馨活故枝。bù xián kū jì kuī shēng qì,piān qiǎn fāng xīn huó gù zhī。
万里远离名教网,百年牢系爱情丝。wàn lǐ yuǎn lí míng jiào wǎng,bǎi nián láo xì ài qíng sī。
人生今日曾何有,踽踽徒吟残破诗。rén shēng jīn rì céng hé yǒu,jǔ jǔ tú yín cán pò shī。

悼亡八首

吴妍因

幼承庭训崇基督,长习英文赴上都。yòu chéng tíng xùn chóng jī dū,zhǎng xí yīng wén fù shàng dōu。
识破攻心原诈术,便甘违教返迷途。shí pò gōng xīn yuán zhà shù,biàn gān wéi jiào fǎn mí tú。
弥留不易无神论,慰藉何劳续命符。mí liú bù yì wú shén lùn,wèi jí hé láo xù mìng fú。
抛却牙牌休再抹,梦中犹恐笑愚夫。pāo què yá pái xiū zài mǒ,mèng zhōng yóu kǒng xiào yú fū。

悼亡八首

吴妍因

杭州吴郡秣陵关,菲岛申江巴子山。háng zhōu wú jùn mò líng guān,fēi dǎo shēn jiāng bā zi shān。
到处循循能启诱,诸生济济共跻攀。dào chù xún xún néng qǐ yòu,zhū shēng jì jì gòng jī pān。
乱离督课防虚度,爱抚从心戒假颜。luàn lí dū kè fáng xū dù,ài fǔ cóng xīn jiè jiǎ yán。
愧我多年谈教育,诒谋今更叹才悭。kuì wǒ duō nián tán jiào yù,yí móu jīn gèng tàn cái qiān。

悼亡八首

吴妍因

方寸澄明月曜辉,相夫原不仅无违。fāng cùn chéng míng yuè yào huī,xiāng fū yuán bù jǐn wú wéi。
从容为我排危难,宛转凭君判是非。cóng róng wèi wǒ pái wēi nán,wǎn zhuǎn píng jūn pàn shì fēi。
力疾暂教私爱割,唱随终与正途归。lì jí zàn jiào sī ài gē,chàng suí zhōng yǔ zhèng tú guī。
从今报国循遗意,何惜鳏鱼一命微。cóng jīn bào guó xún yí yì,hé xī guān yú yī mìng wēi。

悼亡八首

吴妍因

黄金随手掷纷纷,犹恐迂疏薄待人。huáng jīn suí shǒu zhì fēn fēn,yóu kǒng yū shū báo dài rén。
搜箧典钗无吝色,施衣推食有馀仁。sōu qiè diǎn chāi wú lìn sè,shī yī tuī shí yǒu yú rén。
持家独任辛勤事,刻己浑忘病苦身。chí jiā dú rèn xīn qín shì,kè jǐ hún wàng bìng kǔ shēn。
检点巾箱何物在,破衫遗帨是殊珍。jiǎn diǎn jīn xiāng hé wù zài,pò shān yí shuì shì shū zhēn。

悼亡八首

吴妍因

隼鹯侧目逼同林,南国惊飞失路禽。sǔn zhān cè mù bī tóng lín,nán guó jīng fēi shī lù qín。
一月翻澜风急袭,三秋茹苦病潜侵。yī yuè fān lán fēng jí xí,sān qiū rú kǔ bìng qián qīn。
宿疴直与棼丝似,多难终教大限临。sù kē zhí yǔ fén sī shì,duō nán zhōng jiào dà xiàn lín。
不异顿遭豺虎噬,追思往事恨难禁。bù yì dùn zāo chái hǔ shì,zhuī sī wǎng shì hèn nán jìn。