古诗词

琴志楼诗

易顺鼎

峨峨高山,洋洋流水。é é gāo shān,yáng yáng liú shuǐ。
壑想藏舟,岩思避雨。hè xiǎng cáng zhōu,yán sī bì yǔ。
太虚无垠,人浮其里。tài xū wú yín,rén fú qí lǐ。
欲登高丘,以望远海。yù dēng gāo qiū,yǐ wàng yuǎn hǎi。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

卖花声

易顺鼎

小影落金尊。xiǎo yǐng luò jīn zūn。
绿蘸眉痕。lǜ zhàn méi hén。
东风吹急燕生嗔。dōng fēng chuī jí yàn shēng chēn。
红到桃花无缝处,藏了春人。hóng dào táo huā wú fèng chù,cáng le chūn rén。
旧曲惯翻新。jiù qū guàn fān xīn。
不动歌尘。bù dòng gē chén。
累侬千遍唤真真。lèi nóng qiān biàn huàn zhēn zhēn。
分付秋波休更转,留住些魂。fēn fù qiū bō xiū gèng zhuǎn,liú zhù xiē hún。

丑奴儿令两大人之黔中,鼎以试事留湘,赋感

易顺鼎

膝前长跪魂如醉,感上心头。xī qián zhǎng guì hún rú zuì,gǎn shàng xīn tóu。
悲上心头。bēi shàng xīn tóu。
泪到湘天日夜流。lèi dào xiāng tiān rì yè liú。
照人一样关山月,亲在黔州。zhào rén yī yàng guān shān yuè,qīn zài qián zhōu。
儿在潭州。ér zài tán zhōu。
祝汝团圞万古秋。zhù rǔ tuán luán wàn gǔ qiū。

丑奴儿令两大人之黔中,鼎以试事留湘,赋感

易顺鼎

莱衣要待明年舞,椿定长生。lái yī yào dài míng nián wǔ,chūn dìng zhǎng shēng。
萱定长生。xuān dìng zhǎng shēng。
预向离筵寿一觥。yù xiàng lí yán shòu yī gōng。
大江西上孤帆远,小弟随行。dà jiāng xī shàng gū fān yuǎn,xiǎo dì suí xíng。
小妹随行。xiǎo mèi suí xíng。
膝下承欢待汝兄。xī xià chéng huān dài rǔ xiōng。

玲珑四犯题冰如四兄秋隐图

易顺鼎

人海苍茫,算桥霜店月,容易催老。rén hǎi cāng máng,suàn qiáo shuāng diàn yuè,róng yì cuī lǎo。
剩水残山,何苦费些鸿爪。shèng shuǐ cán shān,hé kǔ fèi xiē hóng zhǎo。
不如紧靠柴扉,要看尽古来斜照。bù rú jǐn kào chái fēi,yào kàn jǐn gǔ lái xié zhào。
向青山黄叶中间,寻出秋心多少。xiàng qīng shān huáng yè zhōng jiān,xún chū qiū xīn duō shǎo。
红衣偶把溪边钓。hóng yī ǒu bǎ xī biān diào。
却不道枫人来早。què bù dào fēng rén lái zǎo。
渔樵野局西风里,便是天然之稿。yú qiáo yě jú xī fēng lǐ,biàn shì tiān rán zhī gǎo。
画工多事传真,反恐暗尘飞到。huà gōng duō shì chuán zhēn,fǎn kǒng àn chén fēi dào。
且共寻诗梦,补几笔西堂草。qiě gòng xún shī mèng,bǔ jǐ bǐ xī táng cǎo。

满江红·追忆旧游四首

易顺鼎

立马函关,看古帝王州无恙。lì mǎ hán guān,kàn gǔ dì wáng zhōu wú yàng。
问何处旗亭睹酒,双鬟曾唱。wèn hé chù qí tíng dǔ jiǔ,shuāng huán céng chàng。
紫塞三千杨柳路,黄河一半桃花浪。zǐ sāi sān qiān yáng liǔ lù,huáng hé yī bàn táo huā làng。
更西风、驴背古长安,增惆怅。gèng xī fēng lǘ bèi gǔ zhǎng ān,zēng chóu chàng。
金鉴录,怀贤相。jīn jiàn lù,huái xián xiāng。
玉关曲,思名将。yù guān qū,sī míng jiāng。
记几番搔首,定军山上。jì jǐ fān sāo shǒu,dìng jūn shān shàng。
割据风云王霸气,河山面目英雄样。gē jù fēng yún wáng bà qì,hé shān miàn mù yīng xióng yàng。
听大江、流尽古今秋,声悲壮。tīng dà jiāng liú jǐn gǔ jīn qiū,shēng bēi zhuàng。

满江红·追忆旧游四首

易顺鼎

蜀道蚕丛,是贱子旧游之地。shǔ dào cán cóng,shì jiàn zi jiù yóu zhī dì。
曾梦到峨眉绝顶,天风吹翠。céng mèng dào é méi jué dǐng,tiān fēng chuī cuì。
丞相祠环松柏古,锦官城锁芙蓉媚。chéng xiāng cí huán sōng bǎi gǔ,jǐn guān chéng suǒ fú róng mèi。
最匆匆、玉垒过浮云,英雄气。zuì cōng cōng yù lěi guò fú yún,yīng xióng qì。
公孙井,残蛙吠。gōng sūn jǐng,cán wā fèi。
帝子庙,寒鹃泪。dì zi miào,hán juān lèi。
叹江山如此,兴亡偏易。tàn jiāng shān rú cǐ,xīng wáng piān yì。
万甲裹来兵亦陡,五丁辟后山都碎。wàn jiǎ guǒ lái bīng yì dǒu,wǔ dīng pì hòu shān dōu suì。
只供他、细雨剑门行,诗人未。zhǐ gōng tā xì yǔ jiàn mén xíng,shī rén wèi。

满江红·追忆旧游四首

易顺鼎

黄鹤仙人,招我上江边高阁。huáng hè xiān rén,zhāo wǒ shàng jiāng biān gāo gé。
只不见年时吹笛,梅花曾落。zhǐ bù jiàn nián shí chuī dí,méi huā céng luò。
老子南楼兴不浅,先生赤壁游真乐。lǎo zi nán lóu xīng bù qiǎn,xiān shēng chì bì yóu zhēn lè。
对一洲、芳草忽生愁,才名错。duì yī zhōu fāng cǎo hū shēng chóu,cái míng cuò。
江夏誉,成飘泊。jiāng xià yù,chéng piāo pō。
阳春曲,都萧索。yáng chūn qū,dōu xiāo suǒ。
剩劫余新柳,武昌城郭。shèng jié yú xīn liǔ,wǔ chāng chéng guō。
楚国君臣神女梦,乔家夫婿英雄略。chǔ guó jūn chén shén nǚ mèng,qiáo jiā fū xù yīng xióng lüè。
有隔江、山色送前朝,青如昨。yǒu gé jiāng shān sè sòng qián cháo,qīng rú zuó。

满江红·追忆旧游四首

易顺鼎

蛇虎丛中,那容得书生一介。shé hǔ cóng zhōng,nà róng dé shū shēng yī jiè。
曾立马牂柯江上,辰龙关外。céng lì mǎ zāng kē jiāng shàng,chén lóng guān wài。
狞石撑空涛力陡,蛮烟寒路山形怪。níng shí chēng kōng tāo lì dǒu,mán yān hán lù shān xíng guài。
甚浮云、万叠拥边愁,乾坤隘。shén fú yún wàn dié yōng biān chóu,qián kūn ài。
写未尽,飘零话。xiě wèi jǐn,piāo líng huà。
偿未尽,牢骚债。cháng wèi jǐn,láo sāo zhài。
且壮游此地,夜郎自大。qiě zhuàng yóu cǐ dì,yè láng zì dà。
供奉窜来魑魅喜,武侯去后风云坏。gōng fèng cuàn lái chī mèi xǐ,wǔ hóu qù hòu fēng yún huài。
笑靴刀、帕首走穷荒,真无赖。xiào xuē dāo pà shǒu zǒu qióng huāng,zhēn wú lài。

水调歌头·口号赠袁敬抚

易顺鼎

富贵固堪乐,贫贱且无忧。fù guì gù kān lè,pín jiàn qiě wú yōu。
名山高于华屋,可以傲王侯。míng shān gāo yú huá wū,kě yǐ ào wáng hóu。
堂上六经诸史,宇内群山万壑,海外九神州。táng shàng liù jīng zhū shǐ,yǔ nèi qún shān wàn hè,hǎi wài jiǔ shén zhōu。
收入寸心里,日与百灵谋。shōu rù cùn xīn lǐ,rì yǔ bǎi líng móu。
酒沽春,棋销夏,笔吟秋。jiǔ gū chūn,qí xiāo xià,bǐ yín qiū。
封侯心事偶动,耳热抚吴钩。fēng hóu xīn shì ǒu dòng,ěr rè fǔ wú gōu。
戏彩老莱寿母,举案伯鸾佳妇,真乐破闲愁。xì cǎi lǎo lái shòu mǔ,jǔ àn bó luán jiā fù,zhēn lè pò xián chóu。
他日相访处,泛宅五湖舟。tā rì xiāng fǎng chù,fàn zhái wǔ hú zhōu。

摸鱼儿·题荷池晚泛图

易顺鼎

指沈沈碧琉璃样,镜中呼出凉月。zhǐ shěn shěn bì liú lí yàng,jìng zhōng hū chū liáng yuè。
才把斜阳生送了,都没一丝儿热。cái bǎ xié yáng shēng sòng le,dōu méi yī sī ér rè。
香成国。xiāng chéng guó。
有一种秋心,要与荷花说。yǒu yī zhǒng qiū xīn,yào yǔ hé huā shuō。
菱歌唱彻。líng gē chàng chè。
且玉碗调冰,银镫照水,坐到满湖黑。qiě yù wǎn diào bīng,yín dèng zhào shuǐ,zuò dào mǎn hú hēi。
回首看,几个名场结客。huí shǒu kàn,jǐ gè míng chǎng jié kè。
黄尘衣上三尺。huáng chén yī shàng sān chǐ。
谁似藕丝乡里做,消受花红水碧。shuí shì ǒu sī xiāng lǐ zuò,xiāo shòu huā hóng shuǐ bì。
鸥波阔。ōu bō kuò。
算小小乌篷,便是江南宅。suàn xiǎo xiǎo wū péng,biàn shì jiāng nán zhái。
惹侬愁绝。rě nóng chóu jué。
又采绿年年,闹红处处,飞梦到天末。yòu cǎi lǜ nián nián,nào hóng chù chù,fēi mèng dào tiān mò。

醉春风

易顺鼎

梦比春寒浅。mèng bǐ chūn hán qiǎn。
人在芝田馆。rén zài zhī tián guǎn。
碧城深锁一重烟,远远远。bì chéng shēn suǒ yī zhòng yān,yuǎn yuǎn yuǎn。
轻步瑶阶,莫教惊起,桃花仙犬。qīng bù yáo jiē,mò jiào jīng qǐ,táo huā xiān quǎn。
锦字无心剪。jǐn zì wú xīn jiǎn。
斗帐流苏掩。dòu zhàng liú sū yǎn。
双鬟催上七香车,懒懒懒。shuāng huán cuī shàng qī xiāng chē,lǎn lǎn lǎn。
生怕春人,魂儿太弱,被风吹转。shēng pà chūn rén,hún ér tài ruò,bèi fēng chuī zhuǎn。

醉春风

易顺鼎

珠斗斜还整。zhū dòu xié hái zhěng。
背坐红阑冷。bèi zuò hóng lán lěng。
双星曾证那宵盟,肯肯肯。shuāng xīng céng zhèng nà xiāo méng,kěn kěn kěn。
月弄庭花,教人疑是,个侬春影。yuè nòng tíng huā,jiào rén yí shì,gè nóng chūn yǐng。
翠被寒拚忍。cuì bèi hán pàn rěn。
其奈寒难尽。qí nài hán nán jǐn。
步虚声杳碧云痴,等等等。bù xū shēng yǎo bì yún chī,děng děng děng。
幽梦重浓,一声秋雨,无端敲醒。yōu mèng zhòng nóng,yī shēng qiū yǔ,wú duān qiāo xǐng。

醉春风

易顺鼎

刬地风成阵。chǎn dì fēng chéng zhèn。
吹断青鸾讯。chuī duàn qīng luán xùn。
红墙抵是万重山,闷闷闷。hóng qiáng dǐ shì wàn zhòng shān,mèn mèn mèn。
猜破根由,伊家缘故,自家缘分。cāi pò gēn yóu,yī jiā yuán gù,zì jiā yuán fēn。
月黑情天晕。yuè hēi qíng tiān yūn。
缺也无人问。quē yě wú rén wèn。
从来好事说多磨,信信信。cóng lái hǎo shì shuō duō mó,xìn xìn xìn。
地老天荒,总难销此,相思一寸。dì lǎo tiān huāng,zǒng nán xiāo cǐ,xiāng sī yī cùn。

齐天乐·七夕

易顺鼎

斜河界破向思路,情波一痕秋小。xié hé jiè pò xiàng sī lù,qíng bō yī hén qiū xiǎo。
睡脸新开,愁鬟旧亸,料是云軿倒了。shuì liǎn xīn kāi,chóu huán jiù duǒ,liào shì yún píng dào le。
病愁多少。bìng chóu duō shǎo。
合付与凉飙,一齐吹扫。hé fù yǔ liáng biāo,yī qí chuī sǎo。
天上人间,风光可惜不常好。tiān shàng rén jiān,fēng guāng kě xī bù cháng hǎo。
从来艳宵易晓。cóng lái yàn xiāo yì xiǎo。
再填桥几度,乌鹊应老。zài tián qiáo jǐ dù,wū què yīng lǎo。
耕织神仙,别离夫妇,未必天孙真巧。gēng zhī shén xiān,bié lí fū fù,wèi bì tiān sūn zhēn qiǎo。
屏山坐悄。píng shān zuò qiāo。
累半臂添来,最惊寒早。lèi bàn bì tiān lái,zuì jīng hán zǎo。
墙角幽花,梦回疏雨恼。qiáng jiǎo yōu huā,mèng huí shū yǔ nǎo。

贺新凉中秋

易顺鼎

照破乾坤闷。zhào pò qián kūn mèn。
算今宵、人间天上,平分秋恨。suàn jīn xiāo rén jiān tiān shàng,píng fēn qiū hèn。
十二阑干凉似水,中有个侬闲凭。shí èr lán gàn liáng shì shuǐ,zhōng yǒu gè nóng xián píng。
心上着秋痕一寸。xīn shàng zhe qiū hén yī cùn。
万古西风吹不落,伴山河、留得蟾宫镜。wàn gǔ xī fēng chuī bù luò,bàn shān hé liú dé chán gōng jìng。
兴废事,也难问。xīng fèi shì,yě nán wèn。
霜华劝染姮娥鬓。shuāng huá quàn rǎn héng é bìn。
倘年年玉颜无恙,那禁孤另。tǎng nián nián yù yán wú yàng,nà jìn gū lìng。
忽地冷萤帘外绿,摇荡秋魂未定。hū dì lěng yíng lián wài lǜ,yáo dàng qiū hún wèi dìng。
又花影与人同困。yòu huā yǐng yǔ rén tóng kùn。
空际似闻呼月子,料霓裳、旧谱须他正。kōng jì shì wén hū yuè zi,liào ní shang jiù pǔ xū tā zhèng。
我欲向,广寒听。wǒ yù xiàng,guǎng hán tīng。