古诗词

以莲菊桃杂供一瓶作歌

黄遵宪

南斗在北海西流,春非我春秋非秋。nán dòu zài běi hǎi xī liú,chūn fēi wǒ chūn qiū fēi qiū。
人言今日是新岁,百花烂熳堆案头。rén yán jīn rì shì xīn suì,bǎi huā làn màn duī àn tóu。
主人三载蛮夷长,足遍五洲多异想。zhǔ rén sān zài mán yí zhǎng,zú biàn wǔ zhōu duō yì xiǎng。
且将本领管群花,一瓶海水同供养。qiě jiāng běn lǐng guǎn qún huā,yī píng hǎi shuǐ tóng gōng yǎng。
莲花衣白菊花黄,夭桃侧侍添红妆。lián huā yī bái jú huā huáng,yāo táo cè shì tiān hóng zhuāng。
双花并头一在手,叶叶相对花相当。shuāng huā bìng tóu yī zài shǒu,yè yè xiāng duì huā xiāng dāng。
浓如栴檀和众香,灿如云锦粉五色。nóng rú zhān tán hé zhòng xiāng,càn rú yún jǐn fěn wǔ sè。
华如宝衣陈七市,美如琼浆合天食。huá rú bǎo yī chén qī shì,měi rú qióng jiāng hé tiān shí。
如竞笳鼓调筝琶,蕃汉龟兹乐一律。rú jìng jiā gǔ diào zhēng pá,fān hàn guī zī lè yī lǜ。
如天雨花花满身,合仙佛魔同一室。rú tiān yǔ huā huā mǎn shēn,hé xiān fú mó tóng yī shì。
如招海客通商船,黄白黑种同一国。rú zhāo hǎi kè tōng shāng chuán,huáng bái hēi zhǒng tóng yī guó。
一花惊喜初相见,四千余岁甫识面。yī huā jīng xǐ chū xiāng jiàn,sì qiān yú suì fǔ shí miàn。
一花自顾远自猜,万里绝域我能来。yī huā zì gù yuǎn zì cāi,wàn lǐ jué yù wǒ néng lái。
一花退立如局缩,人太孤高我惭俗。yī huā tuì lì rú jú suō,rén tài gū gāo wǒ cán sú。
一花傲睨如居居,了更妩媚非粗疏。yī huā ào nì rú jū jū,le gèng wǔ mèi fēi cū shū。
有时背面互猜忌,非我族类心必异。yǒu shí bèi miàn hù cāi jì,fēi wǒ zú lèi xīn bì yì。
有时并肩相爱怜,得成眷属都有缘。yǒu shí bìng jiān xiāng ài lián,dé chéng juàn shǔ dōu yǒu yuán。
有时低眉若饮泣,偏是同根煎太急。yǒu shí dī méi ruò yǐn qì,piān shì tóng gēn jiān tài jí。
有时仰首翻踌躇,欲去非种谁能锄。yǒu shí yǎng shǒu fān chóu chú,yù qù fēi zhǒng shuí néng chú。
有时俯水瞋不语,谁滋他族来逼处。yǒu shí fǔ shuǐ chēn bù yǔ,shuí zī tā zú lái bī chù。
有时微笑临春风,来者不拒何不容。yǒu shí wēi xiào lín chūn fēng,lái zhě bù jù hé bù róng。
众花照影影一样,曾无人相无我相。zhòng huā zhào yǐng yǐng yī yàng,céng wú rén xiāng wú wǒ xiāng。
传语天下万万花,但是同种均一家。chuán yǔ tiān xià wàn wàn huā,dàn shì tóng zhǒng jūn yī jiā。
古言猗傩花无知,听人位置无差池。gǔ yán yī nuó huā wú zhī,tīng rén wèi zhì wú chà chí。
我今安排花愿否,拈花笑索花点首。wǒ jīn ān pái huā yuàn fǒu,niān huā xiào suǒ huā diǎn shǒu。
花不能言我饶舌,花神汝莫生分别。huā bù néng yán wǒ ráo shé,huā shén rǔ mò shēng fēn bié。
唐人本自善唐花,或者并使兰花梅花一齐发。táng rén běn zì shàn táng huā,huò zhě bìng shǐ lán huā méi huā yī qí fā。
飙轮来往如电过,不日便可归支那。biāo lún lái wǎng rú diàn guò,bù rì biàn kě guī zhī nà。
此瓶不干花不萎,不必少见多怪如橐驼。cǐ píng bù gàn huā bù wēi,bù bì shǎo jiàn duō guài rú tuó tuó。
地球南北倘倒转,赤道逼人寒署变。dì qiú nán běi tǎng dào zhuǎn,chì dào bī rén hán shǔ biàn。
尔时五羊仙城化作海上山,亦有四时之花开满悬。ěr shí wǔ yáng xiān chéng huà zuò hǎi shàng shān,yì yǒu sì shí zhī huā kāi mǎn xuán。
即今种花术益工,移枝接叶争天功。jí jīn zhǒng huā shù yì gōng,yí zhī jiē yè zhēng tiān gōng。
安知莲不变桃桃不变为菊,迥黄转绿谁能穷?ān zhī lián bù biàn táo táo bù biàn wèi jú,jiǒng huáng zhuǎn lǜ shuí néng qióng?
化工造物先造质,控搏众质亦多术。huà gōng zào wù xiān zào zhì,kòng bó zhòng zhì yì duō shù。
安知夺胎换骨无金丹,不使此莲此菊此桃万亿化身合为一。ān zhī duó tāi huàn gǔ wú jīn dān,bù shǐ cǐ lián cǐ jú cǐ táo wàn yì huà shēn hé wèi yī。
众生后果本前因,汝花未必原花身。zhòng shēng hòu guǒ běn qián yīn,rǔ huā wèi bì yuán huā shēn。
动物植物轮回作生死,安知人不变花花不变为人。dòng wù zhí wù lún huí zuò shēng sǐ,ān zhī rén bù biàn huā huā bù biàn wèi rén。
六十四质亦么么,我身离合无不可。liù shí sì zhì yì me me,wǒ shēn lí hé wú bù kě。
质有时坏神永存,安知我不变花花不变为我。zhì yǒu shí huài shén yǒng cún,ān zhī wǒ bù biàn huā huā bù biàn wèi wǒ。
千秋万岁魂有知,此花此我相追随。qiān qiū wàn suì hún yǒu zhī,cǐ huā cǐ wǒ xiāng zhuī suí。
待到汝花将我供瓶时,远愿对花一读今我诗。dài dào rǔ huā jiāng wǒ gōng píng shí,yuǎn yuàn duì huā yī dú jīn wǒ shī。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

山歌

黄遵宪

一家女儿做新娘,十家女儿看镜光。yī jiā nǚ ér zuò xīn niáng,shí jiā nǚ ér kàn jìng guāng。
街头铜鼓声声打,打着中心只说郎。jiē tóu tóng gǔ shēng shēng dǎ,dǎ zhe zhōng xīn zhǐ shuō láng。

山歌

黄遵宪

嫁郎已嫁十三年,今日梳头侬自怜。jià láng yǐ jià shí sān nián,jīn rì shū tóu nóng zì lián。
记得初来同食乳,同在阿婆怀里眠。jì dé chū lái tóng shí rǔ,tóng zài ā pó huái lǐ mián。

山歌

黄遵宪

自剪青丝打作条,亲手送郎将纸包。zì jiǎn qīng sī dǎ zuò tiáo,qīn shǒu sòng láng jiāng zhǐ bāo。
如果郎心止不住,看侬结发不开交。rú guǒ láng xīn zhǐ bù zhù,kàn nóng jié fā bù kāi jiāo。

山歌

黄遵宪

第一香橼第二莲,第三槟榔个个圆。dì yī xiāng yuán dì èr lián,dì sān bīn láng gè gè yuán。
第四夫容五枣子,送郎都要得郎怜。dì sì fū róng wǔ zǎo zi,sòng láng dōu yào dé láng lián。

闻诗五妇病甚

黄遵宪

中年儿女更情长,宛转重吟妇病行。zhōng nián ér nǚ gèng qíng zhǎng,wǎn zhuǎn zhòng yín fù bìng xíng。
终日菜羹鱼酱外,帖书乞米药钞方。zhōng rì cài gēng yú jiàng wài,tiē shū qǐ mǐ yào chāo fāng。

为诗五悼亡作

黄遵宪

画阁垂帘别样深,回廊乡屟更无音。huà gé chuí lián bié yàng shēn,huí láng xiāng xiè gèng wú yīn。
平生爱尔风云气,倘既消磨不自禁。píng shēng ài ěr fēng yún qì,tǎng jì xiāo mó bù zì jìn。

月夜

黄遵宪

梧桐庭院凤凰枝,六尺湘帘踠地垂。wú tóng tíng yuàn fèng huáng zhī,liù chǐ xiāng lián wǎn dì chuí。
长记绮窗相对语,二三更后夜凉时。zhǎng jì qǐ chuāng xiāng duì yǔ,èr sān gèng hòu yè liáng shí。

为萧少尉步青作

黄遵宪

守土穹官先败北,防河诸将亦笼东。shǒu tǔ qióng guān xiān bài běi,fáng hé zhū jiāng yì lóng dōng。
哦松射鸭闲官耳,一死犹能作鬼雄。ó sōng shè yā xián guān ěr,yī sǐ yóu néng zuò guǐ xióng。

三十初度

黄遵宪

学剑学书无一可,摩挲两鬓渐成丝。xué jiàn xué shū wú yī kě,mó sā liǎng bìn jiàn chéng sī。
爷娘欢喜亲朋贺,三十年前堕地时。yé niáng huān xǐ qīn péng hè,sān shí nián qián duò dì shí。

将之日本题半身写真寄诸友

黄遵宪

如此头颅如此腹,此行万里亦奇哉!rú cǐ tóu lú rú cǐ fù,cǐ xíng wàn lǐ yì qí zāi!
诸公未见靴尖趯,待我扶桑濯足来。zhū gōng wèi jiàn xuē jiān tì,dài wǒ fú sāng zhuó zú lái。

又寄内子

黄遵宪

十年欢聚不知愁,今日分飞独远游。shí nián huān jù bù zhī chóu,jīn rì fēn fēi dú yuǎn yóu。
知否吾妻桥上望,淡烟疏柳数行秋。zhī fǒu wú qī qiáo shàng wàng,dàn yān shū liǔ shù xíng qiū。

不忍池晚游诗

黄遵宪

开门看雨梦才醒,一抹斜阳映画屏。kāi mén kàn yǔ mèng cái xǐng,yī mǒ xié yáng yìng huà píng。
随著西风便飞去,弱花无力系蜻蜓。suí zhù xī fēng biàn fēi qù,ruò huā wú lì xì qīng tíng。

不忍池晚游诗

黄遵宪

蜃楼海气隐重城,浩浩风停远市声。shèn lóu hǎi qì yǐn zhòng chéng,hào hào fēng tíng yuǎn shì shēng。
四壁晚钟齐接应,分明不隔一牛鸣。sì bì wǎn zhōng qí jiē yīng,fēn míng bù gé yī niú míng。

不忍池晚游诗

黄遵宪

红板长桥雁柱横,两头路接白沙平。hóng bǎn zhǎng qiáo yàn zhù héng,liǎng tóu lù jiē bái shā píng。
前呼后拥萧萧马,犹记将军警跸声。qián hū hòu yōng xiāo xiāo mǎ,yóu jì jiāng jūn jǐng bì shēng。

不忍池晚游诗

黄遵宪

如此江山信可怜,欢虞霸政百余年。rú cǐ jiāng shān xìn kě lián,huān yú bà zhèng bǎi yú nián。
黄梁饱饭红灯上,小户家家弄管弦。huáng liáng bǎo fàn hóng dēng shàng,xiǎo hù jiā jiā nòng guǎn xián。