古诗词

以莲菊桃杂供一瓶作歌

黄遵宪

南斗在北海西流,春非我春秋非秋。nán dòu zài běi hǎi xī liú,chūn fēi wǒ chūn qiū fēi qiū。
人言今日是新岁,百花烂熳堆案头。rén yán jīn rì shì xīn suì,bǎi huā làn màn duī àn tóu。
主人三载蛮夷长,足遍五洲多异想。zhǔ rén sān zài mán yí zhǎng,zú biàn wǔ zhōu duō yì xiǎng。
且将本领管群花,一瓶海水同供养。qiě jiāng běn lǐng guǎn qún huā,yī píng hǎi shuǐ tóng gōng yǎng。
莲花衣白菊花黄,夭桃侧侍添红妆。lián huā yī bái jú huā huáng,yāo táo cè shì tiān hóng zhuāng。
双花并头一在手,叶叶相对花相当。shuāng huā bìng tóu yī zài shǒu,yè yè xiāng duì huā xiāng dāng。
浓如栴檀和众香,灿如云锦粉五色。nóng rú zhān tán hé zhòng xiāng,càn rú yún jǐn fěn wǔ sè。
华如宝衣陈七市,美如琼浆合天食。huá rú bǎo yī chén qī shì,měi rú qióng jiāng hé tiān shí。
如竞笳鼓调筝琶,蕃汉龟兹乐一律。rú jìng jiā gǔ diào zhēng pá,fān hàn guī zī lè yī lǜ。
如天雨花花满身,合仙佛魔同一室。rú tiān yǔ huā huā mǎn shēn,hé xiān fú mó tóng yī shì。
如招海客通商船,黄白黑种同一国。rú zhāo hǎi kè tōng shāng chuán,huáng bái hēi zhǒng tóng yī guó。
一花惊喜初相见,四千余岁甫识面。yī huā jīng xǐ chū xiāng jiàn,sì qiān yú suì fǔ shí miàn。
一花自顾远自猜,万里绝域我能来。yī huā zì gù yuǎn zì cāi,wàn lǐ jué yù wǒ néng lái。
一花退立如局缩,人太孤高我惭俗。yī huā tuì lì rú jú suō,rén tài gū gāo wǒ cán sú。
一花傲睨如居居,了更妩媚非粗疏。yī huā ào nì rú jū jū,le gèng wǔ mèi fēi cū shū。
有时背面互猜忌,非我族类心必异。yǒu shí bèi miàn hù cāi jì,fēi wǒ zú lèi xīn bì yì。
有时并肩相爱怜,得成眷属都有缘。yǒu shí bìng jiān xiāng ài lián,dé chéng juàn shǔ dōu yǒu yuán。
有时低眉若饮泣,偏是同根煎太急。yǒu shí dī méi ruò yǐn qì,piān shì tóng gēn jiān tài jí。
有时仰首翻踌躇,欲去非种谁能锄。yǒu shí yǎng shǒu fān chóu chú,yù qù fēi zhǒng shuí néng chú。
有时俯水瞋不语,谁滋他族来逼处。yǒu shí fǔ shuǐ chēn bù yǔ,shuí zī tā zú lái bī chù。
有时微笑临春风,来者不拒何不容。yǒu shí wēi xiào lín chūn fēng,lái zhě bù jù hé bù róng。
众花照影影一样,曾无人相无我相。zhòng huā zhào yǐng yǐng yī yàng,céng wú rén xiāng wú wǒ xiāng。
传语天下万万花,但是同种均一家。chuán yǔ tiān xià wàn wàn huā,dàn shì tóng zhǒng jūn yī jiā。
古言猗傩花无知,听人位置无差池。gǔ yán yī nuó huā wú zhī,tīng rén wèi zhì wú chà chí。
我今安排花愿否,拈花笑索花点首。wǒ jīn ān pái huā yuàn fǒu,niān huā xiào suǒ huā diǎn shǒu。
花不能言我饶舌,花神汝莫生分别。huā bù néng yán wǒ ráo shé,huā shén rǔ mò shēng fēn bié。
唐人本自善唐花,或者并使兰花梅花一齐发。táng rén běn zì shàn táng huā,huò zhě bìng shǐ lán huā méi huā yī qí fā。
飙轮来往如电过,不日便可归支那。biāo lún lái wǎng rú diàn guò,bù rì biàn kě guī zhī nà。
此瓶不干花不萎,不必少见多怪如橐驼。cǐ píng bù gàn huā bù wēi,bù bì shǎo jiàn duō guài rú tuó tuó。
地球南北倘倒转,赤道逼人寒署变。dì qiú nán běi tǎng dào zhuǎn,chì dào bī rén hán shǔ biàn。
尔时五羊仙城化作海上山,亦有四时之花开满悬。ěr shí wǔ yáng xiān chéng huà zuò hǎi shàng shān,yì yǒu sì shí zhī huā kāi mǎn xuán。
即今种花术益工,移枝接叶争天功。jí jīn zhǒng huā shù yì gōng,yí zhī jiē yè zhēng tiān gōng。
安知莲不变桃桃不变为菊,迥黄转绿谁能穷?ān zhī lián bù biàn táo táo bù biàn wèi jú,jiǒng huáng zhuǎn lǜ shuí néng qióng?
化工造物先造质,控搏众质亦多术。huà gōng zào wù xiān zào zhì,kòng bó zhòng zhì yì duō shù。
安知夺胎换骨无金丹,不使此莲此菊此桃万亿化身合为一。ān zhī duó tāi huàn gǔ wú jīn dān,bù shǐ cǐ lián cǐ jú cǐ táo wàn yì huà shēn hé wèi yī。
众生后果本前因,汝花未必原花身。zhòng shēng hòu guǒ běn qián yīn,rǔ huā wèi bì yuán huā shēn。
动物植物轮回作生死,安知人不变花花不变为人。dòng wù zhí wù lún huí zuò shēng sǐ,ān zhī rén bù biàn huā huā bù biàn wèi rén。
六十四质亦么么,我身离合无不可。liù shí sì zhì yì me me,wǒ shēn lí hé wú bù kě。
质有时坏神永存,安知我不变花花不变为我。zhì yǒu shí huài shén yǒng cún,ān zhī wǒ bù biàn huā huā bù biàn wèi wǒ。
千秋万岁魂有知,此花此我相追随。qiān qiū wàn suì hún yǒu zhī,cǐ huā cǐ wǒ xiāng zhuī suí。
待到汝花将我供瓶时,远愿对花一读今我诗。dài dào rǔ huā jiāng wǒ gōng píng shí,yuǎn yuàn duì huā yī dú jīn wǒ shī。
黄遵宪

黄遵宪

黄遵宪(1848年4月27日~1905年3月28日)晚清诗人,外交家、政治家、教育家。字公度,别号人境庐主人,汉族客家人,广东省梅州人,光绪二年举人,历充师日参赞、旧金山总领事、驻英参赞、新加坡总领事,戊戌变法期间署湖南按察使,助巡抚陈宝箴推行新政。工诗,喜以新事物熔铸入诗,有“诗界革新导师”之称。黄遵宪有《人镜庐诗草》、《日本国志》、《日本杂事诗》。被誉为“近代中国走向世界第一人”。 黄遵宪的作品>>

猜您喜欢

海行杂感

黄遵宪

打窗压屋雨风声,起看沧波一掌平。dǎ chuāng yā wū yǔ fēng shēng,qǐ kàn cāng bō yī zhǎng píng。
我自冒风冲雨过,原来风雨不曾晴。wǒ zì mào fēng chōng yǔ guò,yuán lái fēng yǔ bù céng qíng。

海行杂感

黄遵宪

星星世界遍诸天,不计三千与大千。xīng xīng shì jiè biàn zhū tiān,bù jì sān qiān yǔ dà qiān。
倘亦乘槎中有客,回头望我地球圆。tǎng yì chéng chá zhōng yǒu kè,huí tóu wàng wǒ dì qiú yuán。

海行杂感

黄遵宪

每每鸳鸯逐队行,春风相对坐调筝。měi měi yuān yāng zhú duì xíng,chūn fēng xiāng duì zuò diào zhēng。
才闻儿女呢呢语,又作胡雏恋母声。cái wén ér nǚ ne ne yǔ,yòu zuò hú chú liàn mǔ shēng。

海行杂感

黄遵宪

偶然合眼便家乡,夜二三更母在床。ǒu rán hé yǎn biàn jiā xiāng,yè èr sān gèng mǔ zài chuáng。
促织入门蛛挂壁,一灯絮絮话家常。cù zhī rù mén zhū guà bì,yī dēng xù xù huà jiā cháng。

海行杂感

黄遵宪

是耶非耶其梦耶,风乘我我乘风耶?shì yé fēi yé qí mèng yé,fēng chéng wǒ wǒ chéng fēng yé?
藤床簸魂睡新觉,此身飘飘天之涯。téng chuáng bǒ hún shuì xīn jué,cǐ shēn piāo piāo tiān zhī yá。

海行杂感

黄遵宪

一日明明十二时,中分大半睡迷离。yī rì míng míng shí èr shí,zhōng fēn dà bàn shuì mí lí。
黄公却要携黄奶,遮眼文书一卷诗。huáng gōng què yào xié huáng nǎi,zhē yǎn wén shū yī juǎn shī。

海行杂感

黄遵宪

家书琐屑写从头,身在茫茫一叶舟。jiā shū suǒ xiè xiě cóng tóu,shēn zài máng máng yī yè zhōu。
纸尾只填某日发,计程难说到何州。zhǐ wěi zhǐ tián mǒu rì fā,jì chéng nán shuō dào hé zhōu。

海行杂感

黄遵宪

拍拍群鸥逐我飞,不曾相识各天涯。pāi pāi qún ōu zhú wǒ fēi,bù céng xiāng shí gè tiān yá。
欲凭鸟语时通讯,又恐华言汝未知。yù píng niǎo yǔ shí tōng xùn,yòu kǒng huá yán rǔ wèi zhī。

海行杂感

黄遵宪

盖海旌旗辟道开,巨轮擘浪炮鸣雷。gài hǎi jīng qí pì dào kāi,jù lún bāi làng pào míng léi。
西人柄酌东人酒,长记通盟第一回。xī rén bǐng zhuó dōng rén jiǔ,zhǎng jì tōng méng dì yī huí。

到香港

黄遵宪

水是尧时日夏时,衣冠又是汉官仪。shuǐ shì yáo shí rì xià shí,yī guān yòu shì hàn guān yí。
登楼四望真吾土,不见黄龙上大旗。dēng lóu sì wàng zhēn wú tǔ,bù jiàn huáng lóng shàng dà qí。

夜泊高陂其地多竹

黄遵宪

一篷凉月冷于秋,万竹潇潇俯碧流。yī péng liáng yuè lěng yú qiū,wàn zhú xiāo xiāo fǔ bì liú。
欲拟勾留留不得,明年何处梦黄州?yù nǐ gōu liú liú bù dé,míng nián hé chù mèng huáng zhōu?

过安南西贡有感

黄遵宪

沧海归来伏著书,平生豪气未全除。cāng hǎi guī lái fú zhù shū,píng shēng háo qì wèi quán chú。
仰看跕跕飞鸢堕,转亿乡人下泽车。yǎng kàn diǎn diǎn fēi yuān duò,zhuǎn yì xiāng rén xià zé chē。

过安南西贡有感

黄遵宪

高下连云拥百城,一江直溯到昆明。gāo xià lián yún yōng bǎi chéng,yī jiāng zhí sù dào kūn míng。
可怜百万提封地,不敌弹丸一炮声。kě lián bǎi wàn tí fēng dì,bù dí dàn wán yī pào shēng。

过安南西贡有感

黄遵宪

神功远拓东西极,圣武张皇六十年。shén gōng yuǎn tuò dōng xī jí,shèng wǔ zhāng huáng liù shí nián。
不信王师倒戈退,翻将化外弃南天。bù xìn wáng shī dào gē tuì,fān jiāng huà wài qì nán tiān。

过安南西贡有感

黄遵宪

九真象郡吾南土,秦汉以前既版图。jiǔ zhēn xiàng jùn wú nán tǔ,qín hàn yǐ qián jì bǎn tú。
一自三杨倡议后,珠崖永弃不还珠。yī zì sān yáng chàng yì hòu,zhū yá yǒng qì bù hái zhū。