古诗词

寄郑三丙昌

宋湘

挂帆向风浪,进退交怦怦。guà fān xiàng fēng làng,jìn tuì jiāo pēng pēng。
终日坐车壁,轰轰如耳鸣。zhōng rì zuò chē bì,hōng hōng rú ěr míng。
心口自相语,八九不得呈。xīn kǒu zì xiāng yǔ,bā jiǔ bù dé chéng。
浪定马解鞍,一梦来生平。làng dìng mǎ jiě ān,yī mèng lái shēng píng。
欠伸复大噫,稍自闻其声。qiàn shēn fù dà yī,shāo zì wén qí shēng。
我与晓园子,文字为友生。wǒ yǔ xiǎo yuán zi,wén zì wèi yǒu shēng。
久乃见肝胆,终而成弟兄。jiǔ nǎi jiàn gān dǎn,zhōng ér chéng dì xiōng。
己酉与庚戌,两载同昏晨。jǐ yǒu yǔ gēng xū,liǎng zài tóng hūn chén。
山下丛书阁,风雨嘈嘈听。shān xià cóng shū gé,fēng yǔ cáo cáo tīng。
登堂拜寿母,啼笑杂孩婴。dēng táng bài shòu mǔ,tí xiào zá hái yīng。
依依真家人,不闻鸡犬惊。yī yī zhēn jiā rén,bù wén jī quǎn jīng。
衣食共盘椸,憧仆无斗争。yī shí gòng pán yí,chōng pū wú dòu zhēng。
我出车子车,我入灯子灯。wǒ chū chē zi chē,wǒ rù dēng zi dēng。
并影检文史,交綦倾杯觥。bìng yǐng jiǎn wén shǐ,jiāo qí qīng bēi gōng。
有时并马出,赏花兼听莺。yǒu shí bìng mǎ chū,shǎng huā jiān tīng yīng。
莺花亦有意,昵子还我亲。yīng huā yì yǒu yì,nì zi hái wǒ qīn。
我贫累八口,子富非千塍。wǒ pín lèi bā kǒu,zi fù fēi qiān chéng。
每当家书来,辄亦指一囷。měi dāng jiā shū lái,zhé yì zhǐ yī qūn。
我才愧比管,君义高同陈。wǒ cái kuì bǐ guǎn,jūn yì gāo tóng chén。
人生非木石,安得无性情。rén shēng fēi mù shí,ān dé wú xìng qíng。
尔后或小别,逐逐肥马尘。ěr hòu huò xiǎo bié,zhú zhú féi mǎ chén。
数月得相见,夜语恒无眠。shù yuè dé xiāng jiàn,yè yǔ héng wú mián。
相期共跋浪,大海飞鲲鲸。xiāng qī gòng bá làng,dà hǎi fēi kūn jīng。
壬年七八月,夜夜秋风清。rén nián qī bā yuè,yè yè qiū fēng qīng。
为我僦夏屋,踏月五羊城。wèi wǒ jiù xià wū,tà yuè wǔ yáng chéng。
岂意梁上材,不及爨下薪。qǐ yì liáng shàng cái,bù jí cuàn xià xīn。
敢喜珠出海,翻憾玉遗荆。gǎn xǐ zhū chū hǎi,fān hàn yù yí jīng。
子乃殊欣然,盛饯江之滨。zi nǎi shū xīn rán,shèng jiàn jiāng zhī bīn。
长途沮行色,一一劳经营。zhǎng tú jǔ xíng sè,yī yī láo jīng yíng。
辙迹一以北,百叠书殷勤。zhé jì yī yǐ běi,bǎi dié shū yīn qín。
阔怀有岁月,笃契无关津。kuò huái yǒu suì yuè,dǔ qì wú guān jīn。
区区两蜗角,望我如望君。qū qū liǎng wō jiǎo,wàng wǒ rú wàng jūn。
如此五六年,郁郁俱未伸。rú cǐ wǔ liù nián,yù yù jù wèi shēn。
顾我须裹戟,知子眉含颦。gù wǒ xū guǒ jǐ,zhī zi méi hán pín。
我今尚留滞,非官縻帑银。wǒ jīn shàng liú zhì,fēi guān mí tǎng yín。
骑驴北门出,风雪满其身。qí lǘ běi mén chū,fēng xuě mǎn qí shēn。
希冀捧一檄,为养非为名。xī jì pěng yī xí,wèi yǎng fēi wèi míng。
笔砚焚且尽,酒债时交征。bǐ yàn fén qiě jǐn,jiǔ zhài shí jiāo zhēng。
此心如槁木,宇内唯寓形。cǐ xīn rú gǎo mù,yǔ nèi wéi yù xíng。
楼中红杏花,或留与子孙。lóu zhōng hóng xìng huā,huò liú yǔ zi sūn。
初秋有人来,自言君比邻。chū qiū yǒu rén lái,zì yán jūn bǐ lín。
闻子颇欲出,行行摇双旌。wén zi pǒ yù chū,xíng xíng yáo shuāng jīng。
扫榻逾三月,倒屣虚一迎。sǎo tà yú sān yuè,dào xǐ xū yī yíng。
想又不复来,或待明年春。xiǎng yòu bù fù lái,huò dài míng nián chūn。
如子二顷田,进止俱可凭。rú zi èr qǐng tián,jìn zhǐ jù kě píng。
前书略己及,不复唇舌申。qián shū lüè jǐ jí,bù fù chún shé shēn。
忆子送我时,索诗何丁宁。yì zi sòng wǒ shí,suǒ shī hé dīng níng。
数载不一报,繄岂忘故人。shù zài bù yī bào,yī qǐ wàng gù rén。
亦欲得佳境,稍与句俱新。yì yù dé jiā jìng,shāo yǔ jù jù xīn。
岂谓气蔬笋,摆脱全无因。qǐ wèi qì shū sǔn,bǎi tuō quán wú yīn。
积悃那可道,着手难为停。jī kǔn nà kě dào,zhe shǒu nán wèi tíng。
喁喁儿女语,拉杂交甘辛。yóng yóng ér nǚ yǔ,lā zá jiāo gān xīn。
寂寞首重回,诊缕情乃真。jì mò shǒu zhòng huí,zhěn lǚ qíng nǎi zhēn。
八千里顿首,珍重双红鳞。bā qiān lǐ dùn shǒu,zhēn zhòng shuāng hóng lín。
宋湘

宋湘

宋湘(1757~1826)字焕襄,号芷湾,广东嘉应州(今广东梅州市梅县区)人。清代中叶著名的诗人、书法家、教育家,政声廉明的清官。他出身贫寒,受家庭影响勤奋读书,年轻时便在诗及楹联创作中展露头角,被称为“岭南第一才子”。《清史稿· 列传》中称“粤诗惟湘为巨”。 宋湘的作品>>

猜您喜欢

漫题

宋湘

种菜英雄老,游山婚嫁迟。zhǒng cài yīng xióng lǎo,yóu shān hūn jià chí。
仙名留饮酒,官职折吟诗。xiān míng liú yǐn jiǔ,guān zhí zhé yín shī。
肝胆今谁照,年华有镜知。gān dǎn jīn shuí zhào,nián huá yǒu jìng zhī。
飞鸿杳天际,独立看云时。fēi hóng yǎo tiān jì,dú lì kàn yún shí。

接家信

宋湘

口有平安报,中宵泪亦多。kǒu yǒu píng ān bào,zhōng xiāo lèi yì duō。
经年曾不至,一纸定如何?jīng nián céng bù zhì,yī zhǐ dìng rú hé?
为子可堪此,持缄重自讹。wèi zi kě kān cǐ,chí jiān zhòng zì é。
那禁先手战?nà jìn xiān shǒu zhàn?
老父字成蝌。lǎo fù zì chéng kē。

读杜工部集四首

宋湘

此老愁心极,千秋一擅场。cǐ lǎo chóu xīn jí,qiān qiū yī shàn chǎng。
不成为稷契,终得掩曹扬。bù chéng wèi jì qì,zhōng dé yǎn cáo yáng。
流落才招取,遭逢事感伤。liú luò cái zhāo qǔ,zāo féng shì gǎn shāng。
安排诗作史,有意果苍苍?ān pái shī zuò shǐ,yǒu yì guǒ cāng cāng?

读杜工部集四首

宋湘

献赋初心在,参谋百计违。xiàn fù chū xīn zài,cān móu bǎi jì wéi。
艰难留草履,涕泪说戎衣。jiān nán liú cǎo lǚ,tì lèi shuō róng yī。
谏草无人见,朝班有梦归。jiàn cǎo wú rén jiàn,cháo bān yǒu mèng guī。
十年秦蜀路,又逐楚云飞。shí nián qín shǔ lù,yòu zhú chǔ yún fēi。

读杜工部集四首

宋湘

满目虽多事,扁舟亦可怜。mǎn mù suī duō shì,biǎn zhōu yì kě lián。
逢人皆乞食,访道不成仙。féng rén jiē qǐ shí,fǎng dào bù chéng xiān。
兀傲开元老,峥嵘大历年。wù ào kāi yuán lǎo,zhēng róng dà lì nián。
落花漫新句,风雨暮江前。luò huā màn xīn jù,fēng yǔ mù jiāng qián。

读杜工部集四首

宋湘

自许诗堪老,原知死更传。zì xǔ shī kān lǎo,yuán zhī sǐ gèng chuán。
山川书剑过,歌哭日星悬。shān chuān shū jiàn guò,gē kū rì xīng xuán。
发岂风尘白,心犹道路怜。fā qǐ fēng chén bái,xīn yóu dào lù lián。
千秋江汉月,寂寞亦娟娟。qiān qiū jiāng hàn yuè,jì mò yì juān juān。

适读杜少陵寄五弟诗,见其与四亡弟同名,掩卷感绝

宋湘

生离犹恻恻,死别况茫茫。shēng lí yóu cè cè,sǐ bié kuàng máng máng。
破箧文长閟,残封蠹已僵。pò qiè wén zhǎng bì,cán fēng dù yǐ jiāng。
多年偷堕泪,有父在高堂。duō nián tōu duò lèi,yǒu fù zài gāo táng。
不见坟头草,而今又六霜。bù jiàn fén tóu cǎo,ér jīn yòu liù shuāng。

脚病

宋湘

瘦马伤蹄日,英雄抚髀时。shòu mǎ shāng tí rì,yīng xióng fǔ bì shí。
避人扶小竖,削杖废长棰。bì rén fú xiǎo shù,xuē zhàng fèi zhǎng chuí。
筋骨千锤折,乾坤一絷维。jīn gǔ qiān chuí zhé,qián kūn yī zhí wéi。
平生浪蓬转,今日守株为。píng shēng làng péng zhuǎn,jīn rì shǒu zhū wèi。

山斋秋夜四首

宋湘

树雨残留滴,林风远递生。shù yǔ cán liú dī,lín fēng yuǎn dì shēng。
无霜灯壁冷,有字草虫清。wú shuāng dēng bì lěng,yǒu zì cǎo chóng qīng。
顿挫名心死,峥嵘病骨鸣。dùn cuò míng xīn sǐ,zhēng róng bìng gǔ míng。
难孤山外月,蹩躠绕阶行。nán gū shān wài yuè,bié sǎ rào jiē xíng。

山斋秋夜四首

宋湘

乍见山河影,西窗一抹痕。zhà jiàn shān hé yǐng,xī chuāng yī mǒ hén。
渐多微碍树,又上欲当门。jiàn duō wēi ài shù,yòu shàng yù dāng mén。
孤客荒吟思,沈疴负酒樽。gū kè huāng yín sī,shěn kē fù jiǔ zūn。
掩关愁索卧,牢落梦中论。yǎn guān chóu suǒ wò,láo luò mèng zhōng lùn。

山斋秋夜四首

宋湘

不寝非关冷,何悲亦为秋。bù qǐn fēi guān lěng,hé bēi yì wèi qiū。
井栏鸣斗叶,帘角入牵牛。jǐng lán míng dòu yè,lián jiǎo rù qiān niú。
书剑怜生计,江湖感昔游。shū jiàn lián shēng jì,jiāng hú gǎn xī yóu。
披衣行更坐,风露一萤流。pī yī xíng gèng zuò,fēng lù yī yíng liú。

山斋秋夜四首

宋湘

纂纂将英菊,离离就熟葵。zuǎn zuǎn jiāng yīng jú,lí lí jiù shú kuí。
叶明团露细,香暗着风迟。yè míng tuán lù xì,xiāng àn zhe fēng chí。
客味闲难得,秋心静易知。kè wèi xián nán dé,qiū xīn jìng yì zhī。
呼童看北斗,城柝夜何其。hū tóng kàn běi dòu,chéng tuò yè hé qí。

泞道示仆

宋湘

我还尘满面,尔敢足争人。wǒ hái chén mǎn miàn,ěr gǎn zú zhēng rén。
努力泥途走,回头虎豹嗔。nǔ lì ní tú zǒu,huí tóu hǔ bào chēn。
目原无富贵,心莫枉酸辛。mù yuán wú fù guì,xīn mò wǎng suān xīn。
归去衣聊浣,先酬五字新。guī qù yī liáo huàn,xiān chóu wǔ zì xīn。

肺病

宋湘

骨发秋风入,山猿咳嗽如。gǔ fā qiū fēng rù,shān yuán ké sòu rú。
聒邻疑老大,废业负居诸。guā lín yí lǎo dà,fèi yè fù jū zhū。
高枕年无赖,垂头月有余。gāo zhěn nián wú lài,chuí tóu yuè yǒu yú。
可怜成底事,四十此寒樗。kě lián chéng dǐ shì,sì shí cǐ hán chū。

乾隆癸丑中秋,陈榕溪夫子自三河遣人走京师,招湘读书官舍,且命即日束装,趁节赏月,盖下车之第七日也。距今夕乃五年矣。夫子俸满不迁,湘复留滞都门,偃蹇如故。极思来会此节,一话万端,以病新起不果。对月孤吟,惆怅无极,时嘉庆三年戊午八月十五夜

宋湘

忆客三河县,今宵忽五年。yì kè sān hé xiàn,jīn xiāo hū wǔ nián。
感时瓜已熟,纪事月频圆。gǎn shí guā yǐ shú,jì shì yuè pín yuán。
后会知何地,相违况眼前。hòu huì zhī hé dì,xiāng wéi kuàng yǎn qián。
平生一师弟,欲语转茫然。píng shēng yī shī dì,yù yǔ zhuǎn máng rán。
82123456