古诗词

续诗品·空行

袁枚

钟厚必哑,耳塞必聋。zhōng hòu bì yǎ,ěr sāi bì lóng。
万古不坏,其惟虚空。wàn gǔ bù huài,qí wéi xū kōng。
诗人之笔,列子之风。shī rén zhī bǐ,liè zi zhī fēng。
离之愈远,即之弥工。lí zhī yù yuǎn,jí zhī mí gōng。
仪神黜貌,借西摇东。yí shén chù mào,jiè xī yáo dōng。
不阶尺水,斯名应龙。bù jiē chǐ shuǐ,sī míng yīng lóng。
袁枚

袁枚

袁枚(1716-1797)清代诗人、散文家。字子才,号简斋,晚年自号仓山居士、随园主人、随园老人。汉族,钱塘(今浙江杭州)人。乾隆四年进士,历任溧水、江宁等县知县,有政绩,四十岁即告归。在江宁小仓山下筑筑随园,吟咏其中。广收诗弟子,女弟子尤众。袁枚是乾嘉时期代表诗人之一,与赵翼、蒋士铨合称“乾隆三大家”。 袁枚的作品>>

猜您喜欢

十二月十五夜

袁枚

沉沉更鼓急,渐渐人声绝。chén chén gèng gǔ jí,jiàn jiàn rén shēng jué。
吹灯窗更明,月照一天雪。chuī dēng chuāng gèng míng,yuè zhào yī tiān xuě。

谒岳王墓

袁枚

江山也要伟人扶,神化丹青即画图。jiāng shān yě yào wěi rén fú,shén huà dān qīng jí huà tú。
赖有岳于双少保,人间始觉重西湖。lài yǒu yuè yú shuāng shǎo bǎo,rén jiān shǐ jué zhòng xī hú。

所见

袁枚

牧童骑黄牛,歌声振林樾。mù tóng qí huáng niú,gē shēng zhèn lín yuè。
意欲捕鸣蝉,忽然闭口立。yì yù bǔ míng chán,hū rán bì kǒu lì。

春寒

袁枚

重裘逢二月,神手步芳林。zhòng qiú féng èr yuè,shén shǒu bù fāng lín。
残雪有余色,百花无竞心。cán xuě yǒu yú sè,bǎi huā wú jìng xīn。
踏青苔影薄,禁火客愁深。tà qīng tái yǐng báo,jìn huǒ kè chóu shēn。
倾耳碧溪畔,黄鹂迟好音。qīng ěr bì xī pàn,huáng lí chí hǎo yīn。

夜过瓜洲

袁枚

霜雁一声语,烟江两岸秋。shuāng yàn yī shēng yǔ,yān jiāng liǎng àn qiū。
芦花三十里,吹雪满船头。lú huā sān shí lǐ,chuī xuě mǎn chuán tóu。
我欲乘潮去,孤帆夜不收。wǒ yù chéng cháo qù,gū fān yè bù shōu。
苍茫云树外,明月出瓜洲。cāng máng yún shù wài,míng yuè chū guā zhōu。

十一月十三日冷水步夜起玩月

袁枚

霜月两澄鲜,孤篷夜悄然。shuāng yuè liǎng chéng xiān,gū péng yè qiāo rán。
自携双鬓雪,独对一江烟。zì xié shuāng bìn xuě,dú duì yī jiāng yān。
僵树立如铁,寒星摇满天。jiāng shù lì rú tiě,hán xīng yáo mǎn tiān。
横斜几枝桨,也学榜人眠。héng xié jǐ zhī jiǎng,yě xué bǎng rén mián。

夜过借园见主人坐月下吹笛

袁枚

秋夜论秋士,先闻水上音。qiū yè lùn qiū shì,xiān wén shuǐ shàng yīn。
半天凉月色,一笛酒人心。bàn tiān liáng yuè sè,yī dí jiǔ rén xīn。
响遏碧云近,香传红藕深。xiǎng è bì yún jìn,xiāng chuán hóng ǒu shēn。
相逢清露下,流影湿衣襟。xiāng féng qīng lù xià,liú yǐng shī yī jīn。

伤心

袁枚

伤心六十三除夕,都在慈亲膝下过。shāng xīn liù shí sān chú xī,dōu zài cí qīn xī xià guò。
今日慈亲成永诀,又逢除夕恨如何?jīn rì cí qīn chéng yǒng jué,yòu féng chú xī hèn rú hé?
素琴将鼓光阴速,椒酒虚供涕泪多。sù qín jiāng gǔ guāng yīn sù,jiāo jiǔ xū gōng tì lèi duō。
只觉当初欢侍日,千金一刻总蹉跎!zhǐ jué dāng chū huān shì rì,qiān jīn yī kè zǒng cuō tuó!

赤壁

袁枚

一面东风百万军,当年此处定三分。yī miàn dōng fēng bǎi wàn jūn,dāng nián cǐ chù dìng sān fēn。
汉家火德终烧贼,池上蛟龙竟得云。hàn jiā huǒ dé zhōng shāo zéi,chí shàng jiāo lóng jìng dé yún。
江水自流秋渺渺,渔灯犹照获纷纷。jiāng shuǐ zì liú qiū miǎo miǎo,yú dēng yóu zhào huò fēn fēn。
我来不共吹箫客,乌鹊寒声静夜闻。wǒ lái bù gòng chuī xiāo kè,wū què hán shēng jìng yè wén。

春晴

袁枚

今岁天公大有情,一冬无雪又春晴。jīn suì tiān gōng dà yǒu qíng,yī dōng wú xuě yòu chūn qíng。
红梅但觉飞香久,绿草何曾借雨生。hóng méi dàn jué fēi xiāng jiǔ,lǜ cǎo hé céng jiè yǔ shēng。
双燕翅如迎晓日,百花心更望清明。shuāng yàn chì rú yíng xiǎo rì,bǎi huā xīn gèng wàng qīng míng。
风光如此须行乐,莫管头颅白几茎。fēng guāng rú cǐ xū xíng lè,mò guǎn tóu lú bái jǐ jīng。

箴作诗者

袁枚

倚马休夸速藻佳,相如终竟压邹枚。yǐ mǎ xiū kuā sù zǎo jiā,xiāng rú zhōng jìng yā zōu méi。
物须见少方为贵,诗到能迟转是才。wù xū jiàn shǎo fāng wèi guì,shī dào néng chí zhuǎn shì cái。
清角声高非易奏,优昙花好不轻开。qīng jiǎo shēng gāo fēi yì zòu,yōu tán huā hǎo bù qīng kāi。
须知极乐神仙境,修炼多从苦处来。xū zhī jí lè shén xiān jìng,xiū liàn duō cóng kǔ chù lái。

澶渊

袁枚

路出澶河水最清,当年照影见亲征。lù chū chán hé shuǐ zuì qīng,dāng nián zhào yǐng jiàn qīn zhēng。
满朝白面三迁议,一角黄旗万岁声。mǎn cháo bái miàn sān qiān yì,yī jiǎo huáng qí wàn suì shēng。
金币无多民已困,燕云不取祸终生。jīn bì wú duō mín yǐ kùn,yàn yún bù qǔ huò zhōng shēng。
行人立马秋风里,懊恼孱王早罢兵。xíng rén lì mǎ qiū fēng lǐ,ào nǎo càn wáng zǎo bà bīng。

景泰陵

袁枚

雨帝当年一曲阑,西山稿葬草漫漫。yǔ dì dāng nián yī qū lán,xī shān gǎo zàng cǎo màn màn。
目夷守国才何大,叔武迎君事本难。mù yí shǒu guó cái hé dà,shū wǔ yíng jūn shì běn nán。
金锁门高星象动,玉连环小泪珠乾。jīn suǒ mén gāo xīng xiàng dòng,yù lián huán xiǎo lèi zhū qián。
阿兄南内如嫌冷,五国城中雪更寒。ā xiōng nán nèi rú xián lěng,wǔ guó chéng zhōng xuě gèng hán。

柳子厚祠

袁枚

金章紫绶照江滨,王者衣冠古逐臣。jīn zhāng zǐ shòu zhào jiāng bīn,wáng zhě yī guān gǔ zhú chén。
但说权门难托足,谁知文士易成神。dàn shuō quán mén nán tuō zú,shuí zhī wén shì yì chéng shén。
宫庭慷慨伊周事,湘水凄凉屈贾身。gōng tíng kāng kǎi yī zhōu shì,xiāng shuǐ qī liáng qū jiǎ shēn。
剩有《荔支丹》一曲,至今歌遍楚南人。shèng yǒu lì zhī dān yī qū,zhì jīn gē biàn chǔ nán rén。

谢太傅祠

袁枚

一笑翩然载酒行,东山女妓亦苍生。yī xiào piān rán zài jiǔ xíng,dōng shān nǚ jì yì cāng shēng。
能支江左偏安局,难遣中年以后情。néng zhī jiāng zuǒ piān ān jú,nán qiǎn zhōng nián yǐ hòu qíng。
花下残棋儿破敌,镫前老泪客弹筝。huā xià cán qí ér pò dí,dèng qián lǎo lèi kè dàn zhēng。
荒祠隔叶黄鹂语,犹似当初丝竹声。huāng cí gé yè huáng lí yǔ,yóu shì dāng chū sī zhú shēng。
1051234567