古诗词

二月廿七日集沈祠文肃公生日

郑孝胥

潭上祠堂拜此辰,傍祠潭水碧鳞鳞。tán shàng cí táng bài cǐ chén,bàng cí tán shuǐ bì lín lín。
石城作里崇遗爱,嘉树成阴表好春。shí chéng zuò lǐ chóng yí ài,jiā shù chéng yīn biǎo hǎo chūn。
寂寞庙廊虚一老,轮囷肝胆向何人?jì mò miào láng xū yī lǎo,lún qūn gān dǎn xiàng hé rén?
赵州浇酒平生感,斜日沉吟忽满身。zhào zhōu jiāo jiǔ píng shēng gǎn,xié rì chén yín hū mǎn shēn。
猜您喜欢

庄思缄秋窗感旧图

郑孝胥

愧室平生交,子顺才数面。kuì shì píng shēng jiāo,zi shùn cái shù miàn。
披君秋窗图,使我怀难遣。pī jūn qiū chuāng tú,shǐ wǒ huái nán qiǎn。
赓吴初未识,实重子顺荐。gēng wú chū wèi shí,shí zhòng zi shùn jiàn。
三年龙州归,此士不及见。sān nián lóng zhōu guī,cǐ shì bù jí jiàn。
与君晚相得,往事积馀恨。yǔ jūn wǎn xiāng dé,wǎng shì jī yú hèn。
九原既莫追,短景岂无恋。jiǔ yuán jì mò zhuī,duǎn jǐng qǐ wú liàn。
畏庐弄翰墨,言外闻悽叹。wèi lú nòng hàn mò,yán wài wén qī tàn。
犹能窗下坐,垂尽勤把玩。yóu néng chuāng xià zuò,chuí jǐn qín bǎ wán。

四月二十七日孙师郑邀集翁文恭生日分韵得荐字

郑孝胥

翁门萃时贤,而我才一见。wēng mén cuì shí xián,ér wǒ cái yī jiàn。
南皮颇贬翁,吾意不谓善。nán pí pǒ biǎn wēng,wú yì bù wèi shàn。
是时帝孤危,其傅先被谴。shì shí dì gū wēi,qí fù xiān bèi qiǎn。
大臣党孝钦,卒至天下乱。dà chén dǎng xiào qīn,zú zhì tiān xià luàn。
戊戌膺显擢,实出南皮荐。wù xū yīng xiǎn zhuó,shí chū nán pí jiàn。
终身不事后,百折意难变。zhōng shēn bù shì hòu,bǎi zhé yì nán biàn。
暮寒哀此老,旧句在诗卷。mù hán āi cǐ lǎo,jiù jù zài shī juǎn。
酹酒前三揖,往事成积恨。lèi jiǔ qián sān yī,wǎng shì chéng jī hèn。

九月二十二日残夜

郑孝胥

四更月方午,寒彩怯举首。sì gèng yuè fāng wǔ,hán cǎi qiè jǔ shǒu。
太空洞凝碧,粲粲著星斗。tài kōng dòng níng bì,càn càn zhù xīng dòu。
人间在睡乡,独起吾何有。rén jiān zài shuì xiāng,dú qǐ wú hé yǒu。
稍怜东方白,世事信难久。shāo lián dōng fāng bái,shì shì xìn nán jiǔ。
启明尔何疑,光影且相守。qǐ míng ěr hé yí,guāng yǐng qiě xiāng shǒu。

二十七日残夜

郑孝胥

缺月馀半规,烂烂犹至昼。quē yuè yú bàn guī,làn làn yóu zhì zhòu。
玉玦俄成钩,翻出太白后。yù jué é chéng gōu,fān chū tài bái hòu。
残宵袖手人,不与世竞走。cán xiāo xiù shǒu rén,bù yǔ shì jìng zǒu。
先登徒取败,无继欲奚就?xiān dēng tú qǔ bài,wú jì yù xī jiù?

多竹山属题澹庵图

郑孝胥

养心莫若澹,可为知者道。yǎng xīn mò ruò dàn,kě wèi zhī zhě dào。
利欲苟薰心,神智必尽耗。lì yù gǒu xūn xīn,shén zhì bì jǐn hào。
热中满天下,学者犹浅躁。rè zhōng mǎn tiān xià,xué zhě yóu qiǎn zào。
平生吾竹山,行己有殊操。píng shēng wú zhú shān,xíng jǐ yǒu shū cāo。
密林置小轩,飞尘不能到。mì lín zhì xiǎo xuān,fēi chén bù néng dào。
犹馀文字业,舍此无所好。yóu yú wén zì yè,shě cǐ wú suǒ hǎo。
偶然来旧雨,默对即深造。ǒu rán lái jiù yǔ,mò duì jí shēn zào。
只愁意非坚,出户还媚灶。zhǐ chóu yì fēi jiān,chū hù hái mèi zào。

十月初四日残夜

郑孝胥

柝声极分明,冒寒行且击。tuò shēng jí fēn míng,mào hán xíng qiě jī。
不疾亦不徐,远去入寥阒。bù jí yì bù xú,yuǎn qù rù liáo qù。
何人为注听,冥漠自效力。hé rén wèi zhù tīng,míng mò zì xiào lì。
万死趋功名,未若抱关客。wàn sǐ qū gōng míng,wèi ruò bào guān kè。

十月初四日残夜

郑孝胥

兰若初鸣钟,三杵辄小止。lán ruò chū míng zhōng,sān chǔ zhé xiǎo zhǐ。
忽催东方白,百馀犹未已。hū cuī dōng fāng bái,bǎi yú yóu wèi yǐ。
来日行自来,尔意岂难俟。lái rì xíng zì lái,ěr yì qǐ nán qí。
牛鸣著盎中,宫声颇盈耳。niú míng zhù àng zhōng,gōng shēng pǒ yíng ěr。
繁霜被屋瓦,欠伸我欲起。fán shuāng bèi wū wǎ,qiàn shēn wǒ yù qǐ。

王雪澄八十诗

郑孝胥

节庵纵谈微近佞,南皮不语常凝听。jié ān zòng tán wēi jìn nìng,nán pí bù yǔ cháng níng tīng。
一言中肯决非阿,坐客论人君独胜。yī yán zhōng kěn jué fēi ā,zuò kè lùn rén jūn dú shèng。
当时疆吏迹太骄,士夫气节已寥寥。dāng shí jiāng lì jì tài jiāo,shì fū qì jié yǐ liáo liáo。
羡君八十真好汉,指日中兴更杖朝。xiàn jūn bā shí zhēn hǎo hàn,zhǐ rì zhōng xīng gèng zhàng cháo。

袁母唐夫人八十寿诗

郑孝胥

命妇岂能忘国忌,袁氏一门知礼意。mìng fù qǐ néng wàng guó jì,yuán shì yī mén zhī lǐ yì。
士夫或不避御名,风义人间真扫地。shì fū huò bù bì yù míng,fēng yì rén jiān zhēn sǎo dì。
画戟森森燕寝香,寻常歌舞远高门。huà jǐ sēn sēn yàn qǐn xiāng,xún cháng gē wǔ yuǎn gāo mén。
银花火树称觞夕,好向君家庆上元。yín huā huǒ shù chēng shāng xī,hǎo xiàng jūn jiā qìng shàng yuán。

严氏三耄耋图

郑孝胥

琼道杨霞举,八十父祖存。qióng dào yáng xiá jǔ,bā shí fù zǔ cún。
其父百二十,名曰杨叔连。qí fù bǎi èr shí,míng yuē yáng shū lián。
祖名曰宋卿,百有九五年。zǔ míng yuē sòng qīng,bǎi yǒu jiǔ wǔ nián。
奉使李守忠,太平兴国间。fèng shǐ lǐ shǒu zhōng,tài píng xīng guó jiān。
邀李诣其家,远祖鸡窠仙。yāo lǐ yì qí jiā,yuǎn zǔ jī kē xiān。
状貌若小儿,数代在一门。zhuàng mào ruò xiǎo ér,shù dài zài yī mén。
事出《洞微志》,殆非无稽言。shì chū dòng wēi zhì,dài fēi wú jī yán。
吾披严氏图,其事媲昔贤。wú pī yán shì tú,qí shì pì xī xián。
夫妇必偕老,异禀疑由天。fū fù bì xié lǎo,yì bǐng yí yóu tiān。
子云仁者寿,岂非人事焉。zi yún rén zhě shòu,qǐ fēi rén shì yān。
养气兼积善,可使生命延。yǎng qì jiān jī shàn,kě shǐ shēng mìng yán。
久生阅世乱,空思太平民。jiǔ shēng yuè shì luàn,kōng sī tài píng mín。

十月初十日贵州丸舟中夜起

郑孝胥

海上有孤月,流光遍人寰。hǎi shàng yǒu gū yuè,liú guāng biàn rén huán。
世人不知敬,谓月光以寒。shì rén bù zhī jìng,wèi yuè guāng yǐ hán。
独有爱月者,中宵起盘桓。dú yǒu ài yuè zhě,zhōng xiāo qǐ pán huán。
愿从月入海,万顷轻波澜。yuàn cóng yuè rù hǎi,wàn qǐng qīng bō lán。
月光受之日,造化良无端。yuè guāng shòu zhī rì,zào huà liáng wú duān。
乘时复为日,举世方惊看。chéng shí fù wèi rì,jǔ shì fāng jīng kàn。
哀彼无知子,狂迷在其肝。āi bǐ wú zhī zi,kuáng mí zài qí gān。
孰能回日月,愚智还相安。shú néng huí rì yuè,yú zhì hái xiāng ān。

李景林讨冯玉祥战于杨村大破之

郑孝胥

世固无忠臣,孝子亦难得。shì gù wú zhōng chén,xiào zi yì nán dé。
孝行天所佑,神鬼助破敌。xiào xíng tiān suǒ yòu,shén guǐ zhù pò dí。
天津四战地,无险焉可扼?tiān jīn sì zhàn dì,wú xiǎn yān kě è?
置阵当通衢,雷部隋指击。zhì zhèn dāng tōng qú,léi bù suí zhǐ jī。
贼来碎于此,骈死若山积。zéi lái suì yú cǐ,pián sǐ ruò shān jī。
元戎整以暇,将士自尽力。yuán róng zhěng yǐ xiá,jiāng shì zì jǐn lì。
逆竖贯满盈,天道所必殛。nì shù guàn mǎn yíng,tiān dào suǒ bì jí。
号为名教战,论者犹叹惜。hào wèi míng jiào zhàn,lùn zhě yóu tàn xī。
一朝收京师,何人能草檄?yī cháo shōu jīng shī,hé rén néng cǎo xí?

士夫二首

郑孝胥

文正利己而损人,文襄抑人而扬己。wén zhèng lì jǐ ér sǔn rén,wén xiāng yì rén ér yáng jǐ。
惟有益阳真可师,肝胆照人古无比。wéi yǒu yì yáng zhēn kě shī,gān dǎn zhào rén gǔ wú bǐ。
士夫排挤习至陋,心地尘汗欠磨洗。shì fū pái jǐ xí zhì lòu,xīn dì chén hàn qiàn mó xǐ。
不求不忮如此难,先行其言竟谁是?bù qiú bù zhì rú cǐ nán,xiān xíng qí yán jìng shuí shì?

士夫二首

郑孝胥

世人扼腕夸改革,破壁奋飞孰能测?shì rén è wàn kuā gǎi gé,pò bì fèn fēi shú néng cè?
奔驰举国若癫狂,富贵傥来果相逼。bēn chí jǔ guó ruò diān kuáng,fù guì tǎng lái guǒ xiāng bī。
都将此事让年少,默抚头颅独叹息。dōu jiāng cǐ shì ràng nián shǎo,mò fǔ tóu lú dú tàn xī。
老翁窃喜郗嘉宾,欲觅杨风安可得?lǎo wēng qiè xǐ xī jiā bīn,yù mì yáng fēng ān kě dé?

老胡

郑孝胥

老胡行卖饼,发声如长吁。lǎo hú xíng mài bǐng,fā shēng rú zhǎng xū。
必有家国恨,变形为贩夫。bì yǒu jiā guó hèn,biàn xíng wèi fàn fū。
北风扬市尘,冰霰悬髭须。běi fēng yáng shì chén,bīng xiàn xuán zī xū。
劳瘁曾不避,似非求全躯。láo cuì céng bù bì,shì fēi qiú quán qū。
燕赵多奇士,岂皆藏狗屠。yàn zhào duō qí shì,qǐ jiē cáng gǒu tú。
众中试物色,支离惟迂儒。zhòng zhōng shì wù sè,zhī lí wéi yū rú。
中宵起待旦,日出趋路隅。zhōng xiāo qǐ dài dàn,rì chū qū lù yú。
自哀且相念,吾其斯人徒。zì āi qiě xiāng niàn,wú qí sī rén tú。