古诗词

二月廿七日集沈祠文肃公生日

郑孝胥

潭上祠堂拜此辰,傍祠潭水碧鳞鳞。tán shàng cí táng bài cǐ chén,bàng cí tán shuǐ bì lín lín。
石城作里崇遗爱,嘉树成阴表好春。shí chéng zuò lǐ chóng yí ài,jiā shù chéng yīn biǎo hǎo chūn。
寂寞庙廊虚一老,轮囷肝胆向何人?jì mò miào láng xū yī lǎo,lún qūn gān dǎn xiàng hé rén?
赵州浇酒平生感,斜日沉吟忽满身。zhào zhōu jiāo jiǔ píng shēng gǎn,xié rì chén yín hū mǎn shēn。
猜您喜欢

夜起庵杂诗

郑孝胥

淳于讽子舆,嫂溺援以手。chún yú fěng zi yú,sǎo nì yuán yǐ shǒu。
避嫌忍坐视,毋乃君子咎。bì xián rěn zuò shì,wú nǎi jūn zi jiù。
以道援天下,其义在不苟。yǐ dào yuán tiān xià,qí yì zài bù gǒu。
徒手将何施,行权岂可狃。tú shǒu jiāng hé shī,xíng quán qǐ kě niǔ。
枉尺而直寻,逆取而顺守。wǎng chǐ ér zhí xún,nì qǔ ér shùn shǒu。
本原既不端,讵免天下诟。běn yuán jì bù duān,jù miǎn tiān xià gòu。

人日进呈三首

郑孝胥

竖子乱中原,适为英雄资。shù zi luàn zhōng yuán,shì wèi yīng xióng zī。
英雄何足道,贤圣难同时。yīng xióng hé zú dào,xián shèng nán tóng shí。
皇清昔御宇,汤武其庶几。huáng qīng xī yù yǔ,tāng wǔ qí shù jǐ。
三王家天下,家法孰逮斯?sān wáng jiā tiān xià,jiā fǎ shú dǎi sī?
战战以兢兢,十朝迄今兹。zhàn zhàn yǐ jīng jīng,shí cháo qì jīn zī。
辛亥纲纪绝,大臣为奸欺。xīn hài gāng jì jué,dà chén wèi jiān qī。
伤哉亿兆人,投畀虎与貔。shāng zāi yì zhào rén,tóu bì hǔ yǔ pí。
剥极行当复,天道奚所疑。bō jí xíng dāng fù,tiān dào xī suǒ yí。

人日进呈三首

郑孝胥

我皇实英武,明断由天授。wǒ huáng shí yīng wǔ,míng duàn yóu tiān shòu。
锐意废中官,微行脱狂寇。ruì yì fèi zhōng guān,wēi xíng tuō kuáng kòu。
处约能自宏,知新兼存旧。chù yuē néng zì hóng,zhī xīn jiān cún jiù。
隐然恢复气,河源出星宿。yǐn rán huī fù qì,hé yuán chū xīng sù。
汉武乃中主,仁义如黼绣。hàn wǔ nǎi zhōng zhǔ,rén yì rú fǔ xiù。
不思戢多欲,汲直岂能救。bù sī jí duō yù,jí zhí qǐ néng jiù。
秦王方十八,龙飞年亦富。qín wáng fāng shí bā,lóng fēi nián yì fù。
苟知矜细行,孰敢议童幼?gǒu zhī jīn xì xíng,shú gǎn yì tóng yòu?
本朝法至严,极盛难为后。běn cháo fǎ zhì yán,jí shèng nán wèi hòu。
舜禹诚可师,一洗汉唐陋。shùn yǔ chéng kě shī,yī xǐ hàn táng lòu。

人日进呈三首

郑孝胥

举世丁文敝,夏道宜尚忠。jǔ shì dīng wén bì,xià dào yí shàng zhōng。
为臣良独难,所习利与功。wèi chén liáng dú nán,suǒ xí lì yǔ gōng。
嗟彼东周后,异端久争雄。jiē bǐ dōng zhōu hòu,yì duān jiǔ zhēng xióng。
丘轲道不施,千古多妄庸。qiū kē dào bù shī,qiān gǔ duō wàng yōng。
天开地将辟,孰能当其冲?tiān kāi dì jiāng pì,shú néng dāng qí chōng?
浩气塞两间,黜名且隳聪。hào qì sāi liǎng jiān,chù míng qiě huī cōng。
一介不取与,圣任在尹躬。yī jiè bù qǔ yǔ,shèng rèn zài yǐn gōng。
愚暗空欣慕,衰迟得固穷。yú àn kōng xīn mù,shuāi chí dé gù qióng。
用舍亦何心,沈冥老书丛。yòng shě yì hé xīn,shěn míng lǎo shū cóng。

海中峭立孤峰舟过其下

郑孝胥

破岩如颓墙,突兀立穷海。pò yán rú tuí qiáng,tū wù lì qióng hǎi。
群鸥舞惊涛,坠日射寒彩。qún ōu wǔ jīng tāo,zhuì rì shè hán cǎi。
有情必见赏,终古谁能待。yǒu qíng bì jiàn shǎng,zhōng gǔ shuí néng dài。
桑田定何时,滔天尔犹在。sāng tián dìng hé shí,tāo tiān ěr yóu zài。

杂诗

郑孝胥

去年未见花,今年归非早。qù nián wèi jiàn huā,jīn nián guī fēi zǎo。
留花若相待,寒雨兼可恼。liú huā ruò xiāng dài,hán yǔ jiān kě nǎo。
残妆偶映日,一顾殊草草。cán zhuāng ǒu yìng rì,yī gù shū cǎo cǎo。
雨中已堪怜,放晴花又老。yǔ zhōng yǐ kān lián,fàng qíng huā yòu lǎo。
傍檐复临池,二株稍娟好。bàng yán fù lín chí,èr zhū shāo juān hǎo。
因寒却成瘦,含艳奈微缟。yīn hán què chéng shòu,hán yàn nài wēi gǎo。
盛时嗟非盛,坠片忍遽扫。shèng shí jiē fēi shèng,zhuì piàn rěn jù sǎo。

杂诗

郑孝胥

一月凡几日,默数我将去。yī yuè fán jǐ rì,mò shù wǒ jiāng qù。
缺月渐如钩,徘徊惜向曙。quē yuè jiàn rú gōu,pái huái xī xiàng shǔ。
友朋见不易,简要择所语。yǒu péng jiàn bù yì,jiǎn yào zé suǒ yǔ。
家人话稍繁,欢喜若初聚。jiā rén huà shāo fán,huān xǐ ruò chū jù。
小别虽甚惯,世变良可惧。xiǎo bié suī shén guàn,shì biàn liáng kě jù。
共夸吾未老,自省入迟暮。gòng kuā wú wèi lǎo,zì shěng rù chí mù。
检书且拂案,莫动起坐处。jiǎn shū qiě fú àn,mò dòng qǐ zuò chù。
秋风我复归,此景还成故。qiū fēng wǒ fù guī,cǐ jǐng hái chéng gù。

王忠悫公国维挽诗

郑孝胥

河清难俟浊难止,留得昆明一湖水。hé qīng nán qí zhuó nán zhǐ,liú dé kūn míng yī hú shuǐ。
能令湖水共千秋,节义何曾穷此士。néng lìng hú shuǐ gòng qiān qiū,jié yì hé céng qióng cǐ shì。
泰山之重鸿毛轻,天下孰敢轻儒生?tài shān zhī zhòng hóng máo qīng,tiān xià shú gǎn qīng rú shēng?
云中袒背受戈者,谁信由于有不能。yún zhōng tǎn bèi shòu gē zhě,shuí xìn yóu yú yǒu bù néng。

示伯平

郑孝胥

流水不腐理为至,行己之道固无异。liú shuǐ bù fǔ lǐ wèi zhì,xíng jǐ zhī dào gù wú yì。
一生乘化同所归,辄苦形骸作吾累。yī shēng chéng huà tóng suǒ guī,zhé kǔ xíng hái zuò wú lèi。
区区摄生何足言,所可言者唯养气。qū qū shè shēng hé zú yán,suǒ kě yán zhě wéi yǎng qì。
六十始知气犹水,不舍昼夜逝非逝。liù shí shǐ zhī qì yóu shuǐ,bù shě zhòu yè shì fēi shì。
配义与道终不衰,安用养形等儿戏。pèi yì yǔ dào zhōng bù shuāi,ān yòng yǎng xíng děng ér xì。
伯平颇究摄生术,仁静名斋得深意。bó píng pǒ jiū shè shēng shù,rén jìng míng zhāi dé shēn yì。
躬行积久必有效,所患浅尝俄复弃。gōng xíng jī jiǔ bì yǒu xiào,suǒ huàn qiǎn cháng é fù qì。
乐山乐水性岂殊,子果见仁吾见智。lè shān lè shuǐ xìng qǐ shū,zi guǒ jiàn rén wú jiàn zhì。

苦热行

郑孝胥

人言日中有黑子,太白白昼吐光芒。rén yán rì zhōng yǒu hēi zi,tài bái bái zhòu tǔ guāng máng。
毒热十日果不解,脆嫩劳促纷死亡。dú rè shí rì guǒ bù jiě,cuì nèn láo cù fēn sǐ wáng。
老夫日出趋行在,雨汗说书能安详。lǎo fū rì chū qū xíng zài,yǔ hàn shuō shū néng ān xiáng。
小楼床榻皆炙手,闭户独坐真探汤。xiǎo lóu chuáng tà jiē zhì shǒu,bì hù dú zuò zhēn tàn tāng。
冰如羊脂瓜翡翠,意表难释同渴羌。bīng rú yáng zhī guā fěi cuì,yì biǎo nán shì tóng kě qiāng。
或称竹篷可避暑,我谓掩郁终非良。huò chēng zhú péng kě bì shǔ,wǒ wèi yǎn yù zhōng fēi liáng。
昨宵视天起残夜,风从何来徐褰裳。zuó xiāo shì tiān qǐ cán yè,fēng cóng hé lái xú qiān shang。
银河西流斗北挂,海气倒泻倾肌凉。yín hé xī liú dòu běi guà,hǎi qì dào xiè qīng jī liáng。
飘然仙去不可执,瑶池琼阙生肝肠。piāo rán xiān qù bù kě zhí,yáo chí qióng quē shēng gān cháng。
挥手浊世便轻举,耿耿微月犹相望。huī shǒu zhuó shì biàn qīng jǔ,gěng gěng wēi yuè yóu xiāng wàng。

七月二日偕查峻丞郭啸麓唐立庵刺船淼薮

郑孝胥

水光映林林掩水,隐约扁舟没葭苇。shuǐ guāng yìng lín lín yǎn shuǐ,yǐn yuē biǎn zhōu méi jiā wěi。
一往离披薮愈深,水复林重凡几里。yī wǎng lí pī sǒu yù shēn,shuǐ fù lín zhòng fán jǐ lǐ。
孤亭瘦塔常在望,再转三回犹可指。gū tíng shòu tǎ cháng zài wàng,zài zhuǎn sān huí yóu kě zhǐ。
豁然人意与云平,疑有秋声撇波起。huō rán rén yì yǔ yún píng,yí yǒu qiū shēng piē bō qǐ。

胡琴初五十诗

郑孝胥

璋不足谋凯自败,张公孤注犹堪慨。zhāng bù zú móu kǎi zì bài,zhāng gōng gū zhù yóu kān kǎi。
胸中剑气贯牛斗,五十未衰犹故态。xiōng zhōng jiàn qì guàn niú dòu,wǔ shí wèi shuāi yóu gù tài。
老谋长虑人岂知,识者以比胡润之。lǎo móu zhǎng lǜ rén qǐ zhī,shí zhě yǐ bǐ hú rùn zhī。
为君举酒酹太白,莫怪残月还相疑。wèi jūn jǔ jiǔ lèi tài bái,mò guài cán yuè hái xiāng yí。

瓜尔佳惠兴女士事略书后

郑孝胥

任事求其济,事败必死之。rèn shì qiú qí jì,shì bài bì sǐ zhī。
致死乃不败,用意烈且奇。zhì sǐ nǎi bù bài,yòng yì liè qiě qí。
以名名其事,感人何若斯。yǐ míng míng qí shì,gǎn rén hé ruò sī。
匪同经沟渎,岂曰儿戏为。fěi tóng jīng gōu dú,qǐ yuē ér xì wèi。
夫人舍其生,复能舍其儿。fū rén shě qí shēng,fù néng shě qí ér。
金侯有母风,忠义当自期。jīn hóu yǒu mǔ fēng,zhōng yì dāng zì qī。
举世轻忠义,吾意将语谁?jǔ shì qīng zhōng yì,wú yì jiāng yǔ shuí?
识者取吾语,世难犹可夷。shí zhě qǔ wú yǔ,shì nán yóu kě yí。

王可庄夫人八十生日

郑孝胥

忍盦馆我斜街日,亲见事亲共贤匹。rěn ān guǎn wǒ xié jiē rì,qīn jiàn shì qīn gòng xián pǐ。
留得忧天杞妇心,陨及宗周更奚恤。liú dé yōu tiān qǐ fù xīn,yǔn jí zōng zhōu gèng xī xù。
八十持门健实难,儿孙绕膝竞承欢。bā shí chí mén jiàn shí nán,ér sūn rào xī jìng chéng huān。
海山纵遣称觞隔,却感平生酒未寒。hǎi shān zòng qiǎn chēng shāng gé,què gǎn píng shēng jiǔ wèi hán。

王逸塘五十生日

郑孝胥

逸塘用世人,五十居闲地。yì táng yòng shì rén,wǔ shí jū xián dì。
岂无髀肉叹,自诡时未至。qǐ wú bì ròu tàn,zì guǐ shí wèi zhì。
时至当云何,奈此囊底智。shí zhì dāng yún hé,nài cǐ náng dǐ zhì。
控弦虽不发,天下识猿臂。kòng xián suī bù fā,tiān xià shí yuán bì。
世途无万全,欲取宜有弃。shì tú wú wàn quán,yù qǔ yí yǒu qì。
以我之下驷,当彼之上驷。yǐ wǒ zhī xià sì,dāng bǐ zhī shàng sì。
一败而两胜,老算得深味。yī bài ér liǎng shèng,lǎo suàn dé shēn wèi。
中年惜精爽,勿使疲人事。zhōng nián xī jīng shuǎng,wù shǐ pí rén shì。
孙武诚难追,孰能比田忌?sūn wǔ chéng nán zhuī,shú néng bǐ tián jì?