古诗词

二月廿七日集沈祠文肃公生日

郑孝胥

潭上祠堂拜此辰,傍祠潭水碧鳞鳞。tán shàng cí táng bài cǐ chén,bàng cí tán shuǐ bì lín lín。
石城作里崇遗爱,嘉树成阴表好春。shí chéng zuò lǐ chóng yí ài,jiā shù chéng yīn biǎo hǎo chūn。
寂寞庙廊虚一老,轮囷肝胆向何人?jì mò miào láng xū yī lǎo,lún qūn gān dǎn xiàng hé rén?
赵州浇酒平生感,斜日沉吟忽满身。zhào zhōu jiāo jiǔ píng shēng gǎn,xié rì chén yín hū mǎn shēn。
猜您喜欢

人日栩楼宴集分韵得启字

郑孝胥

乙酉津游主罗氏,尺盦几道善谈理。yǐ yǒu jīn yóu zhǔ luó shì,chǐ ān jǐ dào shàn tán lǐ。
移居幕府才数月,唯有晦若共卧起。yí jū mù fǔ cái shù yuè,wéi yǒu huì ruò gòng wò qǐ。
四十年来历千劫,今年度岁乃在此。sì shí nián lái lì qiān jié,jīn nián dù suì nǎi zài cǐ。
虞渊寒日几追随,徒抱殷忧思有启。yú yuān hán rì jǐ zhuī suí,tú bào yīn yōu sī yǒu qǐ。
人日栩楼能召客,一时避乱多名士。rén rì xǔ lóu néng zhào kè,yī shí bì luàn duō míng shì。
回首前尘涌万哀,罗严李于并为鬼。huí shǒu qián chén yǒng wàn āi,luó yán lǐ yú bìng wèi guǐ。
眼中之人吾老矣,世难滔天何所止。yǎn zhōng zhī rén wú lǎo yǐ,shì nán tāo tiān hé suǒ zhǐ。
酒行举坐各悲歌,陈郭诗翁谁敢拟?jiǔ xíng jǔ zuò gè bēi gē,chén guō shī wēng shuí gǎn nǐ?

孙母蝶异

郑孝胥

昔人梦蝶喻其适,双蝶何来伴易箦。xī rén mèng dié yù qí shì,shuāng dié hé lái bàn yì zé。
灵真脱茧欲飞扬,想见离尘生羽翼。líng zhēn tuō jiǎn yù fēi yáng,xiǎng jiàn lí chén shēng yǔ yì。
一念休持八十年,好生积善贯华颠。yī niàn xiū chí bā shí nián,hǎo shēng jī shàn guàn huá diān。
极天兵火无边劫,不爱逍遥是散仙。jí tiān bīng huǒ wú biān jié,bù ài xiāo yáo shì sàn xiān。

柳墅公园

郑孝胥

十日一风市尘起,霾没花枝尚馀几?shí rì yī fēng shì chén qǐ,mái méi huā zhī shàng yú jǐ?
河东闻有旧行宫,新绿成林翳春水。hé dōng wén yǒu jiù xíng gōng,xīn lǜ chéng lín yì chūn shuǐ。
谁怜绕水数千树,以密胜疏殊可喜。shuí lián rào shuǐ shù qiān shù,yǐ mì shèng shū shū kě xǐ。
纵步回看始觉深,光景蔽亏度寒晷。zòng bù huí kàn shǐ jué shēn,guāng jǐng bì kuī dù hán guǐ。
我知惜林不置屋,但设木榻供小止。wǒ zhī xī lín bù zhì wū,dàn shè mù tà gōng xiǎo zhǐ。
莫教繁华夺野意,见地甚高极有理。mò jiào fán huá duó yě yì,jiàn dì shén gāo jí yǒu lǐ。
入林入山必同调,孰能解此非俗士。rù lín rù shān bì tóng diào,shú néng jiě cǐ fēi sú shì。
日斜未去为茅亭,归鸟啁啾忽盈耳。rì xié wèi qù wèi máo tíng,guī niǎo zhāo jiū hū yíng ěr。

庸庵尚书七十生日

郑孝胥

黑头几人膺重寄,投老海滨能避世。hēi tóu jǐ rén yīng zhòng jì,tóu lǎo hǎi bīn néng bì shì。
不教子弟逐时流,易待谁堪匹高义?bù jiào zi dì zhú shí liú,yì dài shuí kān pǐ gāo yì?
花近楼中十五年,年年诗卷积忧天。huā jìn lóu zhōng shí wǔ nián,nián nián shī juǎn jī yōu tiān。
须眉如画心情在,暂许歌声到酒边。xū méi rú huà xīn qíng zài,zàn xǔ gē shēng dào jiǔ biān。

赠息存

郑孝胥

王髯八十趋行在,义胆忠肝气一伸。wáng rán bā shí qū xíng zài,yì dǎn zhōng gān qì yī shēn。
际遇不应关显达,艰危何意契君臣。jì yù bù yīng guān xiǎn dá,jiān wēi hé yì qì jūn chén。
能贫迟暮真全节,忘老襟怀更绝伦。néng pín chí mù zhēn quán jié,wàng lǎo jīn huái gèng jué lún。
地下张于云里,伯叔必惆怅,中兴耆望付斯人。dì xià zhāng yú yún lǐ,bó shū bì chóu chàng,zhōng xīng qí wàng fù sī rén。

曹汝霖母周七十寿诗

郑孝胥

弃产求学诚嘉谋,约己广施非常流。qì chǎn qiú xué chéng jiā móu,yuē jǐ guǎng shī fēi cháng liú。
名言正似儒者语,不争一日争千秋。míng yán zhèng shì rú zhě yǔ,bù zhēng yī rì zhēng qiān qiū。
古稀康强天所报,亲朋交口称母教。gǔ xī kāng qiáng tiān suǒ bào,qīn péng jiāo kǒu chēng mǔ jiào。
侍郎舞彩定开颜,曷不从容问移孝。shì láng wǔ cǎi dìng kāi yán,hé bù cóng róng wèn yí xiào。

卓宣谋求为四十岁诗

郑孝胥

老去久蒙天下谤,回忆四十真少壮。lǎo qù jiǔ méng tiān xià bàng,huí yì sì shí zhēn shǎo zhuàng。
乃索我为四十诗,意气畏君正豪宕。nǎi suǒ wǒ wèi sì shí shī,yì qì wèi jūn zhèng háo dàng。
立名立德未可量,奉亲日永趋高堂。lì míng lì dé wèi kě liàng,fèng qīn rì yǒng qū gāo táng。
交友满座将进酒,任侠何人识热肠。jiāo yǒu mǎn zuò jiāng jìn jiǔ,rèn xiá hé rén shí rè cháng。

补作城南观菊酬侗伯息庵蛰云

郑孝胥

黄华为鞠义无改,乙庵引经依古初。huáng huá wèi jū yì wú gǎi,yǐ ān yǐn jīng yī gǔ chū。
渊明佳色乃正色,自黄而外皆可诛。yuān míng jiā sè nǎi zhèng sè,zì huáng ér wài jiē kě zhū。
意严独抱《春秋》法,此法评菊真腐迂。yì yán dú bào chūn qiū fǎ,cǐ fǎ píng jú zhēn fǔ yū。
海滨岁岁菊尤盛,绚烂平淡态各殊。hǎi bīn suì suì jú yóu shèng,xuàn làn píng dàn tài gè shū。
南推扬州北燕市,斗奇夸异良可吁。nán tuī yáng zhōu běi yàn shì,dòu qí kuā yì liáng kě xū。
疏针阔瓣种数变,谬造名号堪笑娱。shū zhēn kuò bàn zhǒng shù biàn,miù zào míng hào kān xiào yú。
津沽稍早江南晚,穿街联袂来吾徒。jīn gū shāo zǎo jiāng nán wǎn,chuān jiē lián mèi lái wú tú。
纵观指点兴未尽,返舍弄笔规韩苏。zòng guān zhǐ diǎn xīng wèi jǐn,fǎn shě nòng bǐ guī hán sū。
乞归一月绕篱下,却避雄作艰追趋。qǐ guī yī yuè rào lí xià,què bì xióng zuò jiān zhuī qū。
移盆随意淡相对,何用高论争区区。yí pén suí yì dàn xiāng duì,hé yòng gāo lùn zhēng qū qū。

述菊二

郑孝胥

芙蓉木樨不足言,海棠冷媚愁娟娟。fú róng mù xī bù zú yán,hǎi táng lěng mèi chóu juān juān。
金风西来菊当令,坐使秋气司乾坤。jīn fēng xī lái jú dāng lìng,zuò shǐ qiū qì sī qián kūn。
花繁种奇态百变,绯褐绀紫纷盈园。huā fán zhǒng qí tài bǎi biàn,fēi hè gàn zǐ fēn yíng yuán。
争新绝出墨与绿,醇酖凝黛埋株根。zhēng xīn jué chū mò yǔ lǜ,chún zhèn níng dài mái zhū gēn。
黄者粲金白沃雪,众色敛避难周旋。huáng zhě càn jīn bái wò xuě,zhòng sè liǎn bì nán zhōu xuán。
长廊晓日花园坐,秾香袭寐酣而温。zhǎng láng xiǎo rì huā yuán zuò,nóng xiāng xí mèi hān ér wēn。
古人定未得此味,诗句寥落馀寒酸。gǔ rén dìng wèi dé cǐ wèi,shī jù liáo luò yú hán suān。
却疑此花不宜咏,爱博转患情非专。què yí cǐ huā bù yí yǒng,ài bó zhuǎn huàn qíng fēi zhuān。
谁能刻意出新句,关心黄菊吾岂然。shuí néng kè yì chū xīn jù,guān xīn huáng jú wú qǐ rán。

述菊三

郑孝胥

秋深气悲天欲霜,荷枯桂落昼始凉。qiū shēn qì bēi tiān yù shuāng,hé kū guì luò zhòu shǐ liáng。
篱根百本叶转盛,吐蕊未破先含芳。lí gēn bǎi běn yè zhuǎn shèng,tǔ ruǐ wèi pò xiān hán fāng。
园丁辨类若指掌,千百不爽何精详。yuán dīng biàn lèi ruò zhǐ zhǎng,qiān bǎi bù shuǎng hé jīng xiáng。
奇姿异色穷意态,风馨日耀随低昂。qí zī yì sè qióng yì tài,fēng xīn rì yào suí dī áng。
浓者非肥澹非瘦,逸者疑狷疏者狂。nóng zhě fēi féi dàn fēi shòu,yì zhě yí juàn shū zhě kuáng。
孤花单枝足谛玩,傲兀不屑脂粉妆。gū huā dān zhī zú dì wán,ào wù bù xiè zhī fěn zhuāng。
风怀洗尽愈跌宕,如对高士谈沧桑。fēng huái xǐ jǐn yù diē dàng,rú duì gāo shì tán cāng sāng。
一春红紫丝管腻,解秽羯鼓殊慨慷。yī chūn hóng zǐ sī guǎn nì,jiě huì jié gǔ shū kǎi kāng。
会心庶为知者道,自怪秋气归诗肠。huì xīn shù wèi zhī zhě dào,zì guài qiū qì guī shī cháng。

郭啸麓求题其祖远堂中丞手写十三经

郑孝胥

举业销磨官显达,毕生何时得暇日。jǔ yè xiāo mó guān xiǎn dá,bì shēng hé shí dé xiá rì。
精勤首尾知几年,笃学恒心信无匹。jīng qín shǒu wěi zhī jǐ nián,dǔ xué héng xīn xìn wú pǐ。
栩楼避地抱遗书,朋辈惊服还嗟吁。xǔ lóu bì dì bào yí shū,péng bèi jīng fú hái jiē xū。
背经泻水初就傅,老我梯云忆旧居。bèi jīng xiè shuǐ chū jiù fù,lǎo wǒ tī yún yì jiù jū。

夜起庵杂诗

郑孝胥

望前及望后,未晓见月落。wàng qián jí wàng hòu,wèi xiǎo jiàn yuè luò。
明镜斜入窗,可爱伴寂寞。míng jìng xié rù chuāng,kě ài bàn jì mò。
连宵光渐缩,半规尚抱魄。lián xiāo guāng jiàn suō,bàn guī shàng bào pò。
一瘦成蛾眉,悄然傍帘幕。yī shòu chéng é méi,qiāo rán bàng lián mù。
吾侪不施灯,幽若在岩壑。wú chái bù shī dēng,yōu ruò zài yán hè。
夜起定何心,无心亦无著。yè qǐ dìng hé xīn,wú xīn yì wú zhù。

夜起庵杂诗

郑孝胥

昧爽趋行在,二年如一日。mèi shuǎng qū xíng zài,èr nián rú yī rì。
我心非有求,吾道贯于一。wǒ xīn fēi yǒu qiú,wú dào guàn yú yī。
持是将安穷,前途黑如漆。chí shì jiāng ān qióng,qián tú hēi rú qī。
暗飞能自照,宵行亦奚失。àn fēi néng zì zhào,xiāo xíng yì xī shī。

夜起庵杂诗

郑孝胥

息庵阿所好,赋诗必龙州。xī ān ā suǒ hǎo,fù shī bì lóng zhōu。
龙州我方壮,短后经三秋。lóng zhōu wǒ fāng zhuàng,duǎn hòu jīng sān qiū。
边民幸安枕,将士和无尤。biān mín xìng ān zhěn,jiāng shì hé wú yóu。
兴学乃吾罪,肇乱终难收。xīng xué nǎi wú zuì,zhào luàn zhōng nán shōu。
弹指二十年,沧海方横流。dàn zhǐ èr shí nián,cāng hǎi fāng héng liú。
所学作何用,徒为知己羞。suǒ xué zuò hé yòng,tú wèi zhī jǐ xiū。

夜起庵杂诗

郑孝胥

晓出雪犹微,须臾飞渐密。xiǎo chū xuě yóu wēi,xū yú fēi jiàn mì。
仰观若塞空,横铺路欲没。yǎng guān ruò sāi kōng,héng pù lù yù méi。
楼台顷自明,高下同一洁。lóu tái qǐng zì míng,gāo xià tóng yī jié。
旋风俄焉起,眩转益飘忽。xuán fēng é yān qǐ,xuàn zhuǎn yì piāo hū。
浮浮俨簸扬,作势穿牖闼。fú fú yǎn bǒ yáng,zuò shì chuān yǒu tà。
向晚如小衰,竟夕乃愈烈。xiàng wǎn rú xiǎo shuāi,jìng xī nǎi yù liè。
诘朝互传语,尺许久无匹。jí cháo hù chuán yǔ,chǐ xǔ jiǔ wú pǐ。
宣统三年春,元旦差相埒。xuān tǒng sān nián chūn,yuán dàn chà xiāng liè。
中间十五载,丧乱鲜可悦。zhōng jiān shí wǔ zài,sàng luàn xiān kě yuè。
意者其休徵,相看还咄咄。yì zhě qí xiū zhēng,xiāng kàn hái duō duō。