古诗词

精忠柏

孙原湘

万木畏枯枯则薪,一株独以枯见珍。wàn mù wèi kū kū zé xīn,yī zhū dú yǐ kū jiàn zhēn。
神斤鬼斧不敢近,忠义之气缠其身。shén jīn guǐ fǔ bù gǎn jìn,zhōng yì zhī qì chán qí shēn。
蛟虬翠郁风波亭,一夜号泣枯精英。jiāo qiú cuì yù fēng bō tíng,yī yè hào qì kū jīng yīng。
奸邪气横正气绝,感愤物理同人情。jiān xié qì héng zhèng qì jué,gǎn fèn wù lǐ tóng rén qíng。
不见百口保飞宗,正卿窜身南海以死争。bù jiàn bǎi kǒu bǎo fēi zōng,zhèng qīng cuàn shēn nán hǎi yǐ sǐ zhēng。
上书讼冤刘允升,横尸棘寺鸣不平。shàng shū sòng yuān liú yǔn shēng,héng shī jí sì míng bù píng。
区区小校犹忠诚,竟欲斩艾邪蒿萌。qū qū xiǎo xiào yóu zhōng chéng,jìng yù zhǎn ài xié hāo méng。
柏虽草木气至清,肯与贼桧同时生。bǎi suī cǎo mù qì zhì qīng,kěn yǔ zéi guì tóng shí shēng。
死八百年挺不屈,蜕尽龙皮剩龙骨。sǐ bā bǎi nián tǐng bù qū,tuì jǐn lóng pí shèng lóng gǔ。
中有丹心不肯枯,只是春风吹不活。zhōng yǒu dān xīn bù kěn kū,zhǐ shì chūn fēng chuī bù huó。
天欲吹活柏固辞,偷生半壁匪我思。tiān yù chuī huó bǎi gù cí,tōu shēng bàn bì fěi wǒ sī。
除非痛饮黄龙时,枯枝一一回青枝。chú fēi tòng yǐn huáng lóng shí,kū zhī yī yī huí qīng zhī。
天亦不能彊活之,任其一木乾坤支。tiān yì bù néng jiàng huó zhī,rèn qí yī mù qián kūn zhī。
表忠但敕风雷司,霹雳老桧分其尸。biǎo zhōng dàn chì fēng léi sī,pī lì lǎo guì fēn qí shī。
吁嗟南渡朝廷小,泥首北风如偃草。xū jiē nán dù cháo tíng xiǎo,ní shǒu běi fēng rú yǎn cǎo。
只赏西湖花柳妍,浑忘朔漠椿棠老。zhǐ shǎng xī hú huā liǔ yán,hún wàng shuò mò chūn táng lǎo。
构兮构兮木不良,大厦以桧为栋梁,长城如檀翻见戕。gòu xī gòu xī mù bù liáng,dà shà yǐ guì wèi dòng liáng,zhǎng chéng rú tán fān jiàn qiāng。
不如此柏有本性,直与精忠同正命。bù rú cǐ bǎi yǒu běn xìng,zhí yǔ jīng zhōng tóng zhèng mìng。
但看枝枝北向枯,木理犹知朝二圣。dàn kàn zhī zhī běi xiàng kū,mù lǐ yóu zhī cháo èr shèng。
从来死贵得其死,不见死而不死树如此。cóng lái sǐ guì dé qí sǐ,bù jiàn sǐ ér bù sǐ shù rú cǐ。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

和美人扇头韵

孙原湘

人似青天近实遥,相思早暮两回潮。rén shì qīng tiān jìn shí yáo,xiāng sī zǎo mù liǎng huí cháo。
风偏有力香亲染,水最多情影惯描。fēng piān yǒu lì xiāng qīn rǎn,shuǐ zuì duō qíng yǐng guàn miáo。
车响乍通雷隐隐,帘痕斜劈月条条。chē xiǎng zhà tōng léi yǐn yǐn,lián hén xié pī yuè tiáo tiáo。
巫山更在蓬山顶,云气才容到半腰。wū shān gèng zài péng shān dǐng,yún qì cái róng dào bàn yāo。

半睡

孙原湘

钟铭催月转堂坳,残髻拖针线未抛。zhōng míng cuī yuè zhuǎn táng ào,cán jì tuō zhēn xiàn wèi pāo。
暗曳衣襟知密约,轻钩履舄订先交。àn yè yī jīn zhī mì yuē,qīng gōu lǚ xì dìng xiān jiāo。
梅阴巳落更番子,豆蔻犹合百结包。méi yīn sì luò gèng fān zi,dòu kòu yóu hé bǎi jié bāo。
一朵红云看不定,才移眼尾又眉梢。yī duǒ hóng yún kàn bù dìng,cái yí yǎn wěi yòu méi shāo。

立夏日作

孙原湘

帘前春事柳绵飞,帘内春人较瘦肥。lián qián chūn shì liǔ mián fēi,lián nèi chūn rén jiào shòu féi。
赵后身轻宜入掌,沈郎腰细不胜衣。zhào hòu shēn qīng yí rù zhǎng,shěn láng yāo xì bù shèng yī。
弓鞋窄得无三寸,锦带量来减一围。gōng xié zhǎi dé wú sān cùn,jǐn dài liàng lái jiǎn yī wéi。
天赐良缘凭玉秤,双双轻重恰投机。tiān cì liáng yuán píng yù chèng,shuāng shuāng qīng zhòng qià tóu jī。

纪梦

孙原湘

昨宵春梦太分明,乍倾欢娱作吃惊。zuó xiāo chūn mèng tài fēn míng,zhà qīng huān yú zuò chī jīng。
华褥妥时钗暗堕,罗襦解后烛羞擎。huá rù tuǒ shí chāi àn duò,luó rú jiě hòu zhú xiū qíng。
心忪早树啼乌影,胆怯虚廊步舄声。xīn sōng zǎo shù tí wū yǐng,dǎn qiè xū láng bù xì shēng。
奇绝大都危绝处,仙游才得到蓬瀛。qí jué dà dōu wēi jué chù,xiān yóu cái dé dào péng yíng。

纪梦

孙原湘

辟寒香暖绿熊茵,滑称凝酥转侧身。pì hán xiāng nuǎn lǜ xióng yīn,huá chēng níng sū zhuǎn cè shēn。
枕畔昭仪珠作月,帏中甘后玉生春。zhěn pàn zhāo yí zhū zuò yuè,wéi zhōng gān hòu yù shēng chūn。
欢称何止卿怜爱,低语还防婢欠伸。huān chēng hé zhǐ qīng lián ài,dī yǔ hái fáng bì qiàn shēn。
回忆向来翻似梦,矜严意态是何人。huí yì xiàng lái fān shì mèng,jīn yán yì tài shì hé rén。

纪梦

孙原湘

碧桃珠露润无痕,一夜仙源百夜恩。bì táo zhū lù rùn wú hén,yī yè xiān yuán bǎi yè ēn。
斜月预通花径路,轻风偏打画楼门。xié yuè yù tōng huā jìng lù,qīng fēng piān dǎ huà lóu mén。
衣声綷縩搴帷缓,香气氤氲恋被温。yī shēng cuì cài qiān wéi huǎn,xiāng qì yīn yūn liàn bèi wēn。
玉洞明知难再返,且申密约近黄昏。yù dòng míng zhī nán zài fǎn,qiě shēn mì yuē jìn huáng hūn。

慰词

孙原湘

回廊一角海棠阴,罥住低枝碧玉簪。huí láng yī jiǎo hǎi táng yīn,juàn zhù dī zhī bì yù zān。
险计极欢惟握手,惊魂无泪更伤心。xiǎn jì jí huān wéi wò shǒu,jīng hún wú lèi gèng shāng xīn。
耐烦莫废磨针铁,剖誓休忘约指金。nài fán mò fèi mó zhēn tiě,pōu shì xiū wàng yuē zhǐ jīn。
记取博山炉内火,百年温暖要如今。jì qǔ bó shān lú nèi huǒ,bǎi nián wēn nuǎn yào rú jīn。

新妆

孙原湘

素娥新换紫霓裳,十二珠帘尽放光。sù é xīn huàn zǐ ní shang,shí èr zhū lián jǐn fàng guāng。
骨节非关金佩响,花枝翻借玉肌香。gǔ jié fēi guān jīn pèi xiǎng,huā zhī fān jiè yù jī xiāng。
夜珠神彩能离合,春柳苗条不短长。yè zhū shén cǎi néng lí hé,chūn liǔ miáo tiáo bù duǎn zhǎng。
内里轻衫齐揭起,天生原爱澹梳妆。nèi lǐ qīng shān qí jiē qǐ,tiān shēng yuán ài dàn shū zhuāng。

新妆

孙原湘

洗却浓姿总出尘,十眉图样自翻新。xǐ què nóng zī zǒng chū chén,shí méi tú yàng zì fān xīn。
从来窈窕倾城色,定属聪明绝世人。cóng lái yǎo tiǎo qīng chéng sè,dìng shǔ cōng míng jué shì rén。
三起三眠知柳重,一颦一笑比花真。sān qǐ sān mián zhī liǔ zhòng,yī pín yī xiào bǐ huā zhēn。
为卿别制闲情赋,要与陈思赌感甄。wèi qīng bié zhì xián qíng fù,yào yǔ chén sī dǔ gǎn zhēn。

同病

孙原湘

日来同病更相怜,灵药偷将玉合传。rì lái tóng bìng gèng xiāng lián,líng yào tōu jiāng yù hé chuán。
不比怀香防易泄,只难量水为亲煎。bù bǐ huái xiāng fáng yì xiè,zhǐ nán liàng shuǐ wèi qīn jiān。
情丝宛转牵如藕,心薏分明苦似莲。qíng sī wǎn zhuǎn qiān rú ǒu,xīn yì fēn míng kǔ shì lián。
若许玉容偎贴久,神方何必艾三年。ruò xǔ yù róng wēi tiē jiǔ,shén fāng hé bì ài sān nián。

可人

孙原湘

春思春愁搅不和,樱桃花下一回过。chūn sī chūn chóu jiǎo bù hé,yīng táo huā xià yī huí guò。
即看背影难描画,却露神情教揣摩。jí kàn bèi yǐng nán miáo huà,què lù shén qíng jiào chuāi mó。
围带早从欢日减,衣香偏出静时多。wéi dài zǎo cóng huān rì jiǎn,yī xiāng piān chū jìng shí duō。
卿心如柳侬心水,其奈东风荡漾何。qīng xīn rú liǔ nóng xīn shuǐ,qí nài dōng fēng dàng yàng hé。

可人

孙原湘

邢尹谁当第一俦,最矜严是最风流。xíng yǐn shuí dāng dì yī chóu,zuì jīn yán shì zuì fēng liú。
语缘性巧常倾座,酒怕颜赪略举瓯。yǔ yuán xìng qiǎo cháng qīng zuò,jiǔ pà yán chēng lüè jǔ ōu。
乍展画屏微着眼,却拈罗带旋低头。zhà zhǎn huà píng wēi zhe yǎn,què niān luó dài xuán dī tóu。
黄昏几阵芭蕉雨,又被迁延半晌兜。huáng hūn jǐ zhèn bā jiāo yǔ,yòu bèi qiān yán bàn shǎng dōu。

忍笑

孙原湘

丰神林下态河洲,不为情迷骨岂柔。fēng shén lín xià tài hé zhōu,bù wèi qíng mí gǔ qǐ róu。
窥到雪肌微掩敛,引开翠靥渐风流。kuī dào xuě jī wēi yǎn liǎn,yǐn kāi cuì yè jiàn fēng liú。
两行烛暗人声细,一阵香浓佛手揉。liǎng xíng zhú àn rén shēng xì,yī zhèn xiāng nóng fú shǒu róu。
提起去年今日事,红腮无处躲娇羞。tí qǐ qù nián jīn rì shì,hóng sāi wú chù duǒ jiāo xiū。

娇妒

孙原湘

蓦地生疏背画栏,二分推避一分酸。mò dì shēng shū bèi huà lán,èr fēn tuī bì yī fēn suān。
妒情才显真恩爱,庄语能通暗喜欢。dù qíng cái xiǎn zhēn ēn ài,zhuāng yǔ néng tōng àn xǐ huān。
踏月要防中妇觉,眼风休对小姑看。tà yuè yào fáng zhōng fù jué,yǎn fēng xiū duì xiǎo gū kàn。
乍来花下低声问,昨夜新凉可着寒。zhà lái huā xià dī shēng wèn,zuó yè xīn liáng kě zhe hán。

娇妒

孙原湘

要试檀奴一片心,忽然调笑忽深沉。yào shì tán nú yī piàn xīn,hū rán diào xiào hū shēn chén。
花中望见佯佯去,月下闻声缓缓寻。huā zhōng wàng jiàn yáng yáng qù,yuè xià wén shēng huǎn huǎn xún。
徐敛欢容浑不采,屡排冷语故相侵。xú liǎn huān róng hún bù cǎi,lǚ pái lěng yǔ gù xiāng qīn。
此身恰与风鸢似,直被柔丝七纵擒。cǐ shēn qià yǔ fēng yuān shì,zhí bèi róu sī qī zòng qín。
6701234567»