古诗词

精忠柏

孙原湘

万木畏枯枯则薪,一株独以枯见珍。wàn mù wèi kū kū zé xīn,yī zhū dú yǐ kū jiàn zhēn。
神斤鬼斧不敢近,忠义之气缠其身。shén jīn guǐ fǔ bù gǎn jìn,zhōng yì zhī qì chán qí shēn。
蛟虬翠郁风波亭,一夜号泣枯精英。jiāo qiú cuì yù fēng bō tíng,yī yè hào qì kū jīng yīng。
奸邪气横正气绝,感愤物理同人情。jiān xié qì héng zhèng qì jué,gǎn fèn wù lǐ tóng rén qíng。
不见百口保飞宗,正卿窜身南海以死争。bù jiàn bǎi kǒu bǎo fēi zōng,zhèng qīng cuàn shēn nán hǎi yǐ sǐ zhēng。
上书讼冤刘允升,横尸棘寺鸣不平。shàng shū sòng yuān liú yǔn shēng,héng shī jí sì míng bù píng。
区区小校犹忠诚,竟欲斩艾邪蒿萌。qū qū xiǎo xiào yóu zhōng chéng,jìng yù zhǎn ài xié hāo méng。
柏虽草木气至清,肯与贼桧同时生。bǎi suī cǎo mù qì zhì qīng,kěn yǔ zéi guì tóng shí shēng。
死八百年挺不屈,蜕尽龙皮剩龙骨。sǐ bā bǎi nián tǐng bù qū,tuì jǐn lóng pí shèng lóng gǔ。
中有丹心不肯枯,只是春风吹不活。zhōng yǒu dān xīn bù kěn kū,zhǐ shì chūn fēng chuī bù huó。
天欲吹活柏固辞,偷生半壁匪我思。tiān yù chuī huó bǎi gù cí,tōu shēng bàn bì fěi wǒ sī。
除非痛饮黄龙时,枯枝一一回青枝。chú fēi tòng yǐn huáng lóng shí,kū zhī yī yī huí qīng zhī。
天亦不能彊活之,任其一木乾坤支。tiān yì bù néng jiàng huó zhī,rèn qí yī mù qián kūn zhī。
表忠但敕风雷司,霹雳老桧分其尸。biǎo zhōng dàn chì fēng léi sī,pī lì lǎo guì fēn qí shī。
吁嗟南渡朝廷小,泥首北风如偃草。xū jiē nán dù cháo tíng xiǎo,ní shǒu běi fēng rú yǎn cǎo。
只赏西湖花柳妍,浑忘朔漠椿棠老。zhǐ shǎng xī hú huā liǔ yán,hún wàng shuò mò chūn táng lǎo。
构兮构兮木不良,大厦以桧为栋梁,长城如檀翻见戕。gòu xī gòu xī mù bù liáng,dà shà yǐ guì wèi dòng liáng,zhǎng chéng rú tán fān jiàn qiāng。
不如此柏有本性,直与精忠同正命。bù rú cǐ bǎi yǒu běn xìng,zhí yǔ jīng zhōng tóng zhèng mìng。
但看枝枝北向枯,木理犹知朝二圣。dàn kàn zhī zhī běi xiàng kū,mù lǐ yóu zhī cháo èr shèng。
从来死贵得其死,不见死而不死树如此。cóng lái sǐ guì dé qí sǐ,bù jiàn sǐ ér bù sǐ shù rú cǐ。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

晓露

孙原湘

湘帘窣地绿云裁,寂寂鹦哥几遍催。xiāng lián sū dì lǜ yún cái,jì jì yīng gē jǐ biàn cuī。
侍女偷摇团扇去,小郎私泥解围来。shì nǚ tōu yáo tuán shàn qù,xiǎo láng sī ní jiě wéi lái。
梦中唤起星眸滟,背后惊回秀靥开。mèng zhōng huàn qǐ xīng móu yàn,bèi hòu jīng huí xiù yè kāi。
最是残妆难得见,暂停梳洗向妆台。zuì shì cán zhuāng nán dé jiàn,zàn tíng shū xǐ xiàng zhuāng tái。

妒媒

孙原湘

燕妒莺猜要避嫌,近来行止倍矜严。yàn dù yīng cāi yào bì xián,jìn lái xíng zhǐ bèi jīn yán。
描成花样慵针黹,锁定眉痕对镜奁。miáo chéng huā yàng yōng zhēn zhǐ,suǒ dìng méi hén duì jìng lián。
倚柱有时情怏怏,扶床终日病恹恹。yǐ zhù yǒu shí qíng yàng yàng,fú chuáng zhōng rì bìng yān yān。
明知窗外檀郎过,反托关窗一卷帘。míng zhī chuāng wài tán láng guò,fǎn tuō guān chuāng yī juǎn lián。

妒媒

孙原湘

只隔欢娱不隔情,隔墙苦苦送莺声。zhǐ gé huān yú bù gé qíng,gé qiáng kǔ kǔ sòng yīng shēng。
奇香透体闻先醉,软语关心听倍清。qí xiāng tòu tǐ wén xiān zuì,ruǎn yǔ guān xīn tīng bèi qīng。
红纸浪裁书百幅,黄昏空剪烛三更。hóng zhǐ làng cái shū bǎi fú,huáng hūn kōng jiǎn zhú sān gèng。
朝来百计图方便,才得帘前一度行。cháo lái bǎi jì tú fāng biàn,cái dé lián qián yī dù xíng。

妒媒

孙原湘

一对聪明小凤凰,凭他猜作野鸳鸯。yī duì cōng míng xiǎo fèng huáng,píng tā cāi zuò yě yuān yāng。
行间字里心心印,眼角眉梢面面防。xíng jiān zì lǐ xīn xīn yìn,yǎn jiǎo méi shāo miàn miàn fáng。
飞语难禁人偶中,廋词休认婢无妨。fēi yǔ nán jìn rén ǒu zhōng,sōu cí xiū rèn bì wú fáng。
金堂妒目如城绕,始悔从前太审详。jīn táng dù mù rú chéng rào,shǐ huǐ cóng qián tài shěn xiáng。

生辰曲

孙原湘

锦瑟华年似水流,赪颜犹带嫁时羞。jǐn sè huá nián shì shuǐ liú,chēng yán yóu dài jià shí xiū。
袖中蜥蜴欢痕褪,发后蝤蛴啮印留。xiù zhōng xī yì huān hén tuì,fā hòu qiú qí niè yìn liú。
户耿玉蝇逾半夜,帘霏金粟近中秋。hù gěng yù yíng yú bàn yè,lián fēi jīn sù jìn zhōng qiū。
盟香共拜如环月,稳取团圞在后头。méng xiāng gòng bài rú huán yuè,wěn qǔ tuán luán zài hòu tóu。

踪迹

孙原湘

画帘鹦鹉偶疏防,偷近妆台看晚妆。huà lián yīng wǔ ǒu shū fáng,tōu jìn zhuāng tái kàn wǎn zhuāng。
斗叶互翻双陆谱,簪花教写十三行。dòu yè hù fān shuāng lù pǔ,zān huā jiào xiě shí sān xíng。
娇嗔偏喜逢卿怒,欢醉难禁对婢狂。jiāo chēn piān xǐ féng qīng nù,huān zuì nán jìn duì bì kuáng。
熟径不愁行触瑟,等他秋月下回廊。shú jìng bù chóu xíng chù sè,děng tā qiū yuè xià huí láng。

瑶缄

孙原湘

玉郎苦索定情词,几拂花笺下笔迟。yù láng kǔ suǒ dìng qíng cí,jǐ fú huā jiān xià bǐ chí。
女伴忽来当面笑,侬家那有背人时。nǚ bàn hū lái dāng miàn xiào,nóng jiā nà yǒu bèi rén shí。
私书频向窗中展,秘稿偷从枕上思。sī shū pín xiàng chuāng zhōng zhǎn,mì gǎo tōu cóng zhěn shàng sī。
只有寻常调笑语,一经香口便成诗。zhǐ yǒu xún cháng diào xiào yǔ,yī jīng xiāng kǒu biàn chéng shī。

玉恙

孙原湘

药炉烟袅篆丝斜,压体浓香翠被纱。yào lú yān niǎo zhuàn sī xié,yā tǐ nóng xiāng cuì bèi shā。
绣枕卸头犹拥髻,银匙颤手自擎茶。xiù zhěn xiè tóu yóu yōng jì,yín shi chàn shǒu zì qíng chá。
犀株镇定恇还甚,蝶梦潮回热转加。xī zhū zhèn dìng kuāng hái shén,dié mèng cháo huí rè zhuǎn jiā。
雪白梨花疑两颊,从中一朵泛桃花。xuě bái lí huā yí liǎng jiá,cóng zhōng yī duǒ fàn táo huā。

小堂

孙原湘

小堂秋气不胜寒,待得人眠月巳残。xiǎo táng qiū qì bù shèng hán,dài dé rén mián yuè sì cán。
灯下剪刀声未放,窗前指甲响轻弹。dēng xià jiǎn dāo shēng wèi fàng,chuāng qián zhǐ jiǎ xiǎng qīng dàn。
料卿步屧关心听,知我房栊蹑足难。liào qīng bù xiè guān xīn tīng,zhī wǒ fáng lóng niè zú nán。
犹恐旁人猜妒起,隔宵先自坐更阑。yóu kǒng páng rén cāi dù qǐ,gé xiāo xiān zì zuò gèng lán。

阿侯

孙原湘

惊心妒眼列东西,幽约心齐事不齐。jīng xīn dù yǎn liè dōng xī,yōu yuē xīn qí shì bù qí。
恐益悲愁颜愈冷,遥猜踪影首先低。kǒng yì bēi chóu yán yù lěng,yáo cāi zōng yǐng shǒu xiān dī。
私缄微示红笺露,密坐悬将翠袖携。sī jiān wēi shì hóng jiān lù,mì zuò xuán jiāng cuì xiù xié。
戏逗阿侯啼笑起,却探绣褓挽柔荑。xì dòu ā hóu tí xiào qǐ,què tàn xiù bǎo wǎn róu tí。

可恨辞八首

孙原湘

中道风波暂毁妆,纺声凄咽近长廊。zhōng dào fēng bō zàn huǐ zhuāng,fǎng shēng qī yàn jìn zhǎng láng。
小怜著布光迎面,苏蕙回文曲写肠。xiǎo lián zhù bù guāng yíng miàn,sū huì huí wén qū xiě cháng。
玉色要防西日晒,雪肤争受北风凉。yù sè yào fáng xī rì shài,xuě fū zhēng shòu běi fēng liáng。
可知一寸相思意,随著车轮百转忙。kě zhī yī cùn xiāng sī yì,suí zhù chē lún bǎi zhuǎn máng。

可恨辞八首

孙原湘

垂帘作节雨萧萧,苦隔相思又两朝。chuí lián zuò jié yǔ xiāo xiāo,kǔ gé xiāng sī yòu liǎng cháo。
弱线定随情绪乱,寒灯应带泪痕抛。ruò xiàn dìng suí qíng xù luàn,hán dēng yīng dài lèi hén pāo。
坐来自分身难近,别后无如骨暗销。zuò lái zì fēn shēn nán jìn,bié hòu wú rú gǔ àn xiāo。
记否去年飞雪夜,鸭炉心字共香烧。jì fǒu qù nián fēi xuě yè,yā lú xīn zì gòng xiāng shāo。

可恨辞八首

孙原湘

捣麝为烟玉作尘,当时形迹悔教亲。dǎo shè wèi yān yù zuò chén,dāng shí xíng jì huǐ jiào qīn。
姊归空唤春江渡,姑恶方鸣暮雨津。zǐ guī kōng huàn chūn jiāng dù,gū è fāng míng mù yǔ jīn。
尽道得愆由薄幸,翻称无福近才人。jǐn dào dé qiān yóu báo xìng,fān chēng wú fú jìn cái rén。
隔窗听得消魂语,越不相逢爱越真。gé chuāng tīng dé xiāo hún yǔ,yuè bù xiāng féng ài yuè zhēn。

可恨辞八首

孙原湘

不见含愁见耐惊,一波才息一波生。bù jiàn hán chóu jiàn nài jīng,yī bō cái xī yī bō shēng。
王郎已占痴顽福,石尉偏多恚怒声。wáng láng yǐ zhàn chī wán fú,shí wèi piān duō huì nù shēng。
转为情深招分浅,自蒙恩重觉身轻。zhuǎn wèi qíng shēn zhāo fēn qiǎn,zì méng ēn zhòng jué shēn qīng。
明眸两剪如秦镜,那用笺书表至诚。míng móu liǎng jiǎn rú qín jìng,nà yòng jiān shū biǎo zhì chéng。

可恨辞八首

孙原湘

宜男小像供难真,供个维摩示疾身。yí nán xiǎo xiàng gōng nán zhēn,gōng gè wéi mó shì jí shēn。
萧女精诚惟绣佛,灵芸指爪是针神。xiāo nǚ jīng chéng wéi xiù fú,líng yún zhǐ zhǎo shì zhēn shén。
巧凭翻译传情事,频属诗词避熟人。qiǎo píng fān yì chuán qíng shì,pín shǔ shī cí bì shú rén。
心似水沉香一缕,随风委曲几时伸。xīn shì shuǐ chén xiāng yī lǚ,suí fēng wěi qū jǐ shí shēn。
6701234567»