古诗词

新山别馆十景·其一 ·桃源春晓

曹文晦

数点残星挂绿萝,看桃行入旧山阿。shù diǎn cán xīng guà lǜ luó,kàn táo xíng rù jiù shān ā。
洞门花雾红成阵,沙麓岩前翠作涡。dòng mén huā wù hóng chéng zhèn,shā lù yán qián cuì zuò wō。
天外曙红惊鹤梦,水边啼鸟和渔歌。tiān wài shǔ hóng jīng hè mèng,shuǐ biān tí niǎo hé yú gē。
刘郎去后无人到,吟倚东风草色多。liú láng qù hòu wú rén dào,yín yǐ dōng fēng cǎo sè duō。

曹文晦

元台州天台人,字伯辉,号新山道人。曹文炳弟。颖悟多识,雅尚萧散。不应征聘。有《新山稿》。(《古今图书集成》氏族典卷二〇九《元诗纪事》卷二三) 曹文晦的作品>>

猜您喜欢

和山居六咏

曹文晦

不钓湘江不洞庭,一庵高卧白云层。bù diào xiāng jiāng bù dòng tíng,yī ān gāo wò bái yún céng。
姓名幸不官人识,面目从教俗子憎。xìng míng xìng bù guān rén shí,miàn mù cóng jiào sú zi zēng。
麦陇晓晴来馌妇,竹林秋晚约棋僧。mài lǒng xiǎo qíng lái yè fù,zhú lín qiū wǎn yuē qí sēng。
分光自有松头月,高照世间无尽灯。fēn guāng zì yǒu sōng tóu yuè,gāo zhào shì jiān wú jǐn dēng。

新山别馆十景·其二·赤城栖霞

曹文晦

赤城霞起建高标,万丈红光映碧寥。chì chéng xiá qǐ jiàn gāo biāo,wàn zhàng hóng guāng yìng bì liáo。
美人不卷锦绣段,仙翁泻下丹砂瓢。měi rén bù juǎn jǐn xiù duàn,xiān wēng xiè xià dān shā piáo。
气连海屿贯旭日,光入溪瓮生春潮。qì lián hǎi yǔ guàn xù rì,guāng rù xī wèng shēng chūn cháo。
我欲结为五色佩,碧桃花下呼周乔。wǒ yù jié wèi wǔ sè pèi,bì táo huā xià hū zhōu qiáo。

新山别馆十景·其三·双涧观澜

曹文晦

柱峰堂下翠纷纷,俯鉴澄源气自芬。zhù fēng táng xià cuì fēn fēn,fǔ jiàn chéng yuán qì zì fēn。
两涧合流元有绪,八风吹水自成文。liǎng jiàn hé liú yuán yǒu xù,bā fēng chuī shuǐ zì chéng wén。
沄沄尚想在川上,混混终当放海滨。yún yún shàng xiǎng zài chuān shàng,hùn hùn zhōng dāng fàng hǎi bīn。
欲举源头问寒拾,幽亭尽日对松云。yù jǔ yuán tóu wèn hán shí,yōu tíng jǐn rì duì sōng yún。

新山别馆十景·其四·华顶归云

曹文晦

四万八千山上山,山中夜夜白云还。sì wàn bā qiān shān shàng shān,shān zhōng yè yè bái yún hái。
底须出岫弥六合,且复与僧分半间。dǐ xū chū xiù mí liù hé,qiě fù yǔ sēng fēn bàn jiān。
古殿结阴灯影澹,长松留暝寺门关。gǔ diàn jié yīn dēng yǐng dàn,zhǎng sōng liú míng sì mén guān。
谪仙已览庐山秀,留得书堂相对闲。zhé xiān yǐ lǎn lú shān xiù,liú dé shū táng xiāng duì xián。

新山别馆十景·其五·螺溪钓艇

曹文晦

旧日溪源浸巨螺,一竿来此老渔蓑。jiù rì xī yuán jìn jù luó,yī gān lái cǐ lǎo yú suō。
远寻短棹轻舟兴,高唱斜风细雨歌。yuǎn xún duǎn zhào qīng zhōu xīng,gāo chàng xié fēng xì yǔ gē。
夜泊松潭明月近,昼眠花港绿阴多。yè pō sōng tán míng yuè jìn,zhòu mián huā gǎng lǜ yīn duō。
朝朝老瓦盆边醉,冷看王孙细马驮。cháo cháo lǎo wǎ pén biān zuì,lěng kàn wáng sūn xì mǎ tuó。

新山别馆十景·其六·清溪落雁

曹文晦

清溪溪口荻花秋,底事年年伴白鸥。qīng xī xī kǒu dí huā qiū,dǐ shì nián nián bàn bái ōu。
北去不辞书帛寄,南来非为稻粱谋。běi qù bù cí shū bó jì,nán lái fēi wèi dào liáng móu。
荒烟渺渺长桥外,落叶萧萧古渡头。huāng yān miǎo miǎo zhǎng qiáo wài,luò yè xiāo xiāo gǔ dù tóu。
见说洞庭风月好,碧波千顷少渔舟。jiàn shuō dòng tíng fēng yuè hǎo,bì bō qiān qǐng shǎo yú zhōu。

新山别馆十景·其七·南山秋色

曹文晦

观彼南山小众山,霜明红树碧云寒。guān bǐ nán shān xiǎo zhòng shān,shuāng míng hóng shù bì yún hán。
馀清入座把不尽,积翠浮空染未干。yú qīng rù zuò bǎ bù jǐn,jī cuì fú kōng rǎn wèi gàn。
漠漠只愁晴雾隔,霏霏休待夕阳看。mò mò zhǐ chóu qíng wù gé,fēi fēi xiū dài xī yáng kàn。
何人会得悠然趣,前有陶公后有韩。hé rén huì dé yōu rán qù,qián yǒu táo gōng hòu yǒu hán。

新山别馆十景·其八·琼台夜月

曹文晦

万仞台端接绛霄,秋风吹梦度金桥。wàn rèn tái duān jiē jiàng xiāo,qiū fēng chuī mèng dù jīn qiáo。
素娥独倚白银阙,羽客双吹紫玉箫。sù é dú yǐ bái yín quē,yǔ kè shuāng chuī zǐ yù xiāo。
清气逼人凡骨换,孤光入酒醉魂消。qīng qì bī rén fán gǔ huàn,gū guāng rù jiǔ zuì hún xiāo。
绣襦甲帐今何在,谁为文生一见招。xiù rú jiǎ zhàng jīn hé zài,shuí wèi wén shēng yī jiàn zhāo。

新山别馆十景·其九·石梁雪瀑

曹文晦

山北山南尽白云,云中有水接天津。shān běi shān nán jǐn bái yún,yún zhōng yǒu shuǐ jiē tiān jīn。
两龙争壑那知夜,一石横空不度人。liǎng lóng zhēng hè nà zhī yè,yī shí héng kōng bù dù rén。
潭底怒雷生雨雹,松头飞雾湿衣巾。tán dǐ nù léi shēng yǔ báo,sōng tóu fēi wù shī yī jīn。
昙华亭上茶初试,一滴曹溪恐未真。tán huá tíng shàng chá chū shì,yī dī cáo xī kǒng wèi zhēn。

新山别馆十景·其十·寒岩夕照

曹文晦

岩户阴森隔万松,暮云卷尽寺林空。yán hù yīn sēn gé wàn sōng,mù yún juǎn jǐn sì lín kōng。
天边渐蚀千峰紫,木杪犹馀一缕红。tiān biān jiàn shí qiān fēng zǐ,mù miǎo yóu yú yī lǚ hóng。
两个归僧开竹院,数声残磬度溪风。liǎng gè guī sēng kāi zhú yuàn,shù shēng cán qìng dù xī fēng。
凭谁唤起寒山子,共看回光入梵宫。píng shuí huàn qǐ hán shān zi,gòng kàn huí guāng rù fàn gōng。

圣寿山休暑

曹文晦

桐相山西暑气微,碧萝凉吹透絺衣。tóng xiāng shān xī shǔ qì wēi,bì luó liáng chuī tòu chī yī。
岩前倚杖看云起,松下横琴待鹤归。yán qián yǐ zhàng kàn yún qǐ,sōng xià héng qín dài hè guī。
白眼看人多变态,青云得路有危机。bái yǎn kàn rén duō biàn tài,qīng yún dé lù yǒu wēi jī。
下方风浪休回首,深闭柴门到夕晖。xià fāng fēng làng xiū huí shǒu,shēn bì chái mén dào xī huī。

和刘伯温感怀四首

曹文晦

在昔曾闻夏变夷,台莱自足固邦基。zài xī céng wén xià biàn yí,tái lái zì zú gù bāng jī。
为言横槊赋诗士,不是投戈讲艺时。wèi yán héng shuò fù shī shì,bù shì tóu gē jiǎng yì shí。
野外观风忧稼穑,江边回首见旌旗。yě wài guān fēng yōu jià sè,jiāng biān huí shǒu jiàn jīng qí。
斩蛟未有旌阳术,安得相从闾左慈。zhǎn jiāo wèi yǒu jīng yáng shù,ān dé xiāng cóng lǘ zuǒ cí。

和刘伯温感怀四首

曹文晦

旧时左辖下三台,坚壁相持久不开。jiù shí zuǒ xiá xià sān tái,jiān bì xiāng chí jiǔ bù kāi。
但欲黄金留翠袖,岂知白骨长苍苔。dàn yù huáng jīn liú cuì xiù,qǐ zhī bái gǔ zhǎng cāng tái。
两年征伐多荼毒,一旦功名付草莱。liǎng nián zhēng fá duō tú dú,yī dàn gōng míng fù cǎo lái。
大谬最怜分阃帅,受降未了敌还来。dà miù zuì lián fēn kǔn shuài,shòu jiàng wèi le dí hái lái。

和刘伯温感怀四首

曹文晦

风雨萧萧震广川,前村茅屋冷炊烟。fēng yǔ xiāo xiāo zhèn guǎng chuān,qián cūn máo wū lěng chuī yān。
潮声有信来还去,贼势无时断复连。cháo shēng yǒu xìn lái hái qù,zéi shì wú shí duàn fù lián。
胠箧难存悬磬室,污邪化作不毛田。qū qiè nán cún xuán qìng shì,wū xié huà zuò bù máo tián。
何时甲洗天河水,月色满城江可怜。hé shí jiǎ xǐ tiān hé shuǐ,yuè sè mǎn chéng jiāng kě lián。

和刘伯温感怀四首

曹文晦

入水无媒得纬萧,谁能驱退恶溪潮。rù shuǐ wú méi dé wěi xiāo,shuí néng qū tuì è xī cháo。
沈沈城郭貔貅老,汹汹波涛蛟鳄骄。shěn shěn chéng guō pí xiū lǎo,xiōng xiōng bō tāo jiāo è jiāo。
败舫似闻川鬼哭,畏途不奈客魂消。bài fǎng shì wén chuān guǐ kū,wèi tú bù nài kè hún xiāo。
舞阶干羽今何在?wǔ jiē gàn yǔ jīn hé zài?
千载曾闻格有苗。qiān zài céng wén gé yǒu miáo。
991234567