古诗词

新山别馆十景·其一 ·桃源春晓

曹文晦

数点残星挂绿萝,看桃行入旧山阿。shù diǎn cán xīng guà lǜ luó,kàn táo xíng rù jiù shān ā。
洞门花雾红成阵,沙麓岩前翠作涡。dòng mén huā wù hóng chéng zhèn,shā lù yán qián cuì zuò wō。
天外曙红惊鹤梦,水边啼鸟和渔歌。tiān wài shǔ hóng jīng hè mèng,shuǐ biān tí niǎo hé yú gē。
刘郎去后无人到,吟倚东风草色多。liú láng qù hòu wú rén dào,yín yǐ dōng fēng cǎo sè duō。

曹文晦

元台州天台人,字伯辉,号新山道人。曹文炳弟。颖悟多识,雅尚萧散。不应征聘。有《新山稿》。(《古今图书集成》氏族典卷二〇九《元诗纪事》卷二三) 曹文晦的作品>>

猜您喜欢

春愁曲二首

曹文晦

宁为水上荷,不作松上萝。níng wèi shuǐ shàng hé,bù zuò sōng shàng luó。
荷叶经秋暂雕瘁,明年薰风满池翠。hé yè jīng qiū zàn diāo cuì,míng nián xūn fēng mǎn chí cuì。
女萝生意托松高,一朝松伐萝亦遭。nǚ luó shēng yì tuō sōng gāo,yī cháo sōng fá luó yì zāo。
丈夫有志当特立,阿附权门何汲汲。zhàng fū yǒu zhì dāng tè lì,ā fù quán mén hé jí jí。
君不见石家金谷起兵戈,二十四友将奈何?曷不听我松上萝。jūn bù jiàn shí jiā jīn gǔ qǐ bīng gē,èr shí sì yǒu jiāng nài hé?hé bù tīng wǒ sōng shàng luó。

神仙曲

曹文晦

黄金可致长生药,祖龙已跨蓬莱鹤。huáng jīn kě zhì zhǎng shēng yào,zǔ lóng yǐ kuà péng lái hè。
飞廉传得不死方,茂陵已作白云乡。fēi lián chuán dé bù sǐ fāng,mào líng yǐ zuò bái yún xiāng。
古来王乔赤松子,不识于今在何许?gǔ lái wáng qiáo chì sōng zi,bù shí yú jīn zài hé xǔ?
人生有死理固然,虽古圣人不免焉。rén shēng yǒu sǐ lǐ gù rán,suī gǔ shèng rén bù miǎn yān。
神仙之说既无据,绿鬓朱颜安足恃。shén xiān zhī shuō jì wú jù,lǜ bìn zhū yán ān zú shì。
花前有酒且高歌,百年欢乐能几何!huā qián yǒu jiǔ qiě gāo gē,bǎi nián huān lè néng jǐ hé!

谬哉行

曹文晦

老来休吟诗,吟诗头易白。lǎo lái xiū yín shī,yín shī tóu yì bái。
贫来休谒见,谒见多逐客。pín lái xiū yè jiàn,yè jiàn duō zhú kè。
芙蓉有色春不开,祥禽夜鸣人所积。fú róng yǒu sè chūn bù kāi,xiáng qín yè míng rén suǒ jī。
君王好少臣已老,天寒卖浆何谬哉。jūn wáng hǎo shǎo chén yǐ lǎo,tiān hán mài jiāng hé miù zāi。
茫茫岁月不我与,有力莫回东逝水。máng máng suì yuè bù wǒ yǔ,yǒu lì mò huí dōng shì shuǐ。
闲庭花落昼阴移,卧看游蜂穴窗纸。xián tíng huā luò zhòu yīn yí,wò kàn yóu fēng xué chuāng zhǐ。

和汪本真先生韵

曹文晦

吾尝笑宁子,饭牛遂成歌。wú cháng xiào níng zi,fàn niú suì chéng gē。
悠悠白石音,时哉将奈何!yōu yōu bái shí yīn,shí zāi jiāng nài hé!
稊稗满秋原,风雨残吾禾。tí bài mǎn qiū yuán,fēng yǔ cán wú hé。
君子不时见,小人日以多。jūn zi bù shí jiàn,xiǎo rén rì yǐ duō。
已矣奚足叹,曳杖松间坡。yǐ yǐ xī zú tàn,yè zhàng sōng jiān pō。

鹅翎曲

曹文晦

东风细儿三尺棰,日逐群鹅泛溪渚。dōng fēng xì ér sān chǐ chuí,rì zhú qún é fàn xī zhǔ。
一朝里正办军程,取鹅拔翎鹅痛鸣。yī cháo lǐ zhèng bàn jūn chéng,qǔ é bá líng é tòng míng。
一鹅取十十取百,东家取尽西家索。yī é qǔ shí shí qǔ bǎi,dōng jiā qǔ jǐn xī jiā suǒ。
明日输官官数亏,探囊出钱贿吏胥。míng rì shū guān guān shù kuī,tàn náng chū qián huì lì xū。
只见官司造弓矢,年年穷贼贼还起。zhǐ jiàn guān sī zào gōng shǐ,nián nián qióng zéi zéi hái qǐ。
羽毛异类且不宁,民物况得遂其生。yǔ máo yì lèi qiě bù níng,mín wù kuàng dé suì qí shēng。
君不见文王灵囿民同乐,麀鹿白鸟长翯翯。jūn bù jiàn wén wáng líng yòu mín tóng lè,yōu lù bái niǎo zhǎng hè hè。

和夏学可霞城高韵

曹文晦

霞城高,霞城高。xiá chéng gāo,xiá chéng gāo。
城头看霞紫气薄,城下放火红燄交。chéng tóu kàn xiá zǐ qì báo,chéng xià fàng huǒ hóng yàn jiāo。
黄烟腾腾眯人目,炎风烈烈吹鬓毛。huáng yān téng téng mī rén mù,yán fēng liè liè chuī bìn máo。
台民急起霞城避,回首闾阎化荒址。tái mín jí qǐ xiá chéng bì,huí shǒu lǘ yán huà huāng zhǐ。
一旦空悲赤壁风,六丁难挽天河水。yī dàn kōng bēi chì bì fēng,liù dīng nán wǎn tiān hé shuǐ。
霞城高,登不休,四望岂独悲吾州。xiá chéng gāo,dēng bù xiū,sì wàng qǐ dú bēi wú zhōu。
千岩万壑尽荆棘,置身惟有昆仑丘。qiān yán wàn hè jǐn jīng jí,zhì shēn wéi yǒu kūn lún qiū。
物理有穷穷则变,天定胜人人不怨。wù lǐ yǒu qióng qióng zé biàn,tiān dìng shèng rén rén bù yuàn。
舂陵三策无路陈,安得时平话《封禅》。chōng líng sān cè wú lù chén,ān dé shí píng huà fēng chán。

书所见

曹文晦

柳黄鹤袖桃花裙,钗梁砑金光射人。liǔ huáng hè xiù táo huā qún,chāi liáng yà jīn guāng shè rén。
颜如花红语如燕,气态直与春争新。yán rú huā hóng yǔ rú yàn,qì tài zhí yǔ chūn zhēng xīn。
出门心事多于草,愁满双蛾为花恼。chū mén xīn shì duō yú cǎo,chóu mǎn shuāng é wèi huā nǎo。
昨夜春风破碧桃,过眼风光二分老。zuó yè chūn fēng pò bì táo,guò yǎn fēng guāng èr fēn lǎo。
为谁微步过垂杨,临水插花青鬓光。wèi shuí wēi bù guò chuí yáng,lín shuǐ chā huā qīng bìn guāng。
回头贪看双胡蝶,不意前逢马上郎。huí tóu tān kàn shuāng hú dié,bù yì qián féng mǎ shàng láng。

宿水车田舍

曹文晦

水车山前溪月白,去年曾作寒夜客。shuǐ chē shān qián xī yuè bái,qù nián céng zuò hán yè kè。
主翁团坐竹炉红,老姥烧茶多喜色。zhǔ wēng tuán zuò zhú lú hóng,lǎo lǎo shāo chá duō xǐ sè。
今年又宿邻西家,柴门临水竹交加。jīn nián yòu sù lín xī jiā,chái mén lín shuǐ zhú jiāo jiā。
眼前风物总如旧,只有疏篱梅未花。yǎn qián fēng wù zǒng rú jiù,zhǐ yǒu shū lí méi wèi huā。
平生到处多清兴,聊对沙鸥发新咏。píng shēng dào chù duō qīng xīng,liáo duì shā ōu fā xīn yǒng。
明年强健又重来,沙鸥笑我胡为哉。míng nián qiáng jiàn yòu zhòng lái,shā ōu xiào wǒ hú wèi zāi。

水车歌

曹文晦

老农呼妇呼孙子,齐上沟车踏河水。lǎo nóng hū fù hū sūn zi,qí shàng gōu chē tà hé shuǐ。
浪走源头雪霰飞,天翻脚底风雷起。làng zǒu yuán tóu xuě xiàn fēi,tiān fān jiǎo dǐ fēng léi qǐ。
飒飒昆明龙蜕骨,宛宛常山蛇顾尾。sà sà kūn míng lóng tuì gǔ,wǎn wǎn cháng shān shé gù wěi。
倏尔盈科叹水哉,激之过颡由人耳。shū ěr yíng kē tàn shuǐ zāi,jī zhī guò sǎng yóu rén ěr。
吼声㶁㶁河伯怒,苗色芃芃田畯喜。hǒu shēng guó guó hé bó nù,miáo sè péng péng tián jùn xǐ。
阿香滴瓢苦瑟缩,鲛人泣绡无尺咫。ā xiāng dī piáo kǔ sè suō,jiāo rén qì xiāo wú chǐ zhǐ。
苏枯辛活庄子鲋,腾空如化琴高鲤。sū kū xīn huó zhuāng zi fù,téng kōng rú huà qín gāo lǐ。
东村桔槔不亦劳,西邻辘轳安足拟。dōng cūn jú gāo bù yì láo,xī lín lù lú ān zú nǐ。
忘机却笑抱瓮夫,巧制端从斫轮氏。wàng jī què xiào bào wèng fū,qiǎo zhì duān cóng zhuó lún shì。
天心普顺固无边,人力强为终有已。tiān xīn pǔ shùn gù wú biān,rén lì qiáng wèi zhōng yǒu yǐ。
欲令田野息愁叹,要在庙堂能燮理。yù lìng tián yě xī chóu tàn,yào zài miào táng néng xiè lǐ。
五风十雨岁穰穰,弃置沟车如敝屣。wǔ fēng shí yǔ suì ráng ráng,qì zhì gōu chē rú bì xǐ。

效老杜出塞九首

曹文晦

我本农家子,生来事犁锄。wǒ běn nóng jiā zi,shēng lái shì lí chú。
手不习骑射,何曾识兵书。shǒu bù xí qí shè,hé céng shí bīng shū。
一旦应官徭,徒侣同驰驱。yī dàn yīng guān yáo,tú lǚ tóng chí qū。
茫茫塞路长,去去当何如。máng máng sāi lù zhǎng,qù qù dāng hé rú。

效老杜出塞九首

曹文晦

卖牛买刀剑,不顾家业殚。mài niú mǎi dāo jiàn,bù gù jiā yè dān。
密密缝衣袄,迢迢越河关。mì mì fèng yī ǎo,tiáo tiáo yuè hé guān。
妻孥问所之?几时寄书还。qī nú wèn suǒ zhī?jǐ shí jì shū hái。
富贵未可必,投身须臾间。fù guì wèi kě bì,tóu shēn xū yú jiān。

效老杜出塞九首

曹文晦

粲粲金锁甲,駪駪雪毛騧。càn càn jīn suǒ jiǎ,shēn shēn xuě máo guā。
将军出师去,士卒如云多。jiāng jūn chū shī qù,shì zú rú yún duō。
蚩尤亘天红,刀剑光相磨。chī yóu gèn tiān hóng,dāo jiàn guāng xiāng mó。
非无六奇计,奈尔劲敌何。fēi wú liù qí jì,nài ěr jìn dí hé。

效老杜出塞九首

曹文晦

北风吹沙尘,四野寒日昏。běi fēng chuī shā chén,sì yě hán rì hūn。
忍闻落梅曲,欲断征人魂。rěn wén luò méi qū,yù duàn zhēng rén hún。
三箭无日发,万灶空云屯。sān jiàn wú rì fā,wàn zào kōng yún tún。
我欲砍虏营,未闻主将言。wǒ yù kǎn lǔ yíng,wèi wén zhǔ jiāng yán。

效老杜出塞九首

曹文晦

人言从军乐,岂识从军苦。rén yán cóng jūn lè,qǐ shí cóng jūn kǔ。
妇女连车归,玉帛不可数。fù nǚ lián chē guī,yù bó bù kě shù。
我行橐屡空,令不违部伍。wǒ xíng tuó lǚ kōng,lìng bù wéi bù wǔ。
枕戈夜无眠,悠悠听更鼓。zhěn gē yè wú mián,yōu yōu tīng gèng gǔ。

效老杜出塞九首

曹文晦

将军不负腹,所至牛酒丰。jiāng jūn bù fù fù,suǒ zhì niú jiǔ fēng。
民间苦箕敛,兵食常不充。mín jiān kǔ jī liǎn,bīng shí cháng bù chōng。
曾闻古良将,士卒甘苦同。céng wén gǔ liáng jiāng,shì zú gān kǔ tóng。
投醪饮河水,千载怀高风。tóu láo yǐn hé shuǐ,qiān zài huái gāo fēng。
991234567