古诗词

水车歌

曹文晦

老农呼妇呼孙子,齐上沟车踏河水。lǎo nóng hū fù hū sūn zi,qí shàng gōu chē tà hé shuǐ。
浪走源头雪霰飞,天翻脚底风雷起。làng zǒu yuán tóu xuě xiàn fēi,tiān fān jiǎo dǐ fēng léi qǐ。
飒飒昆明龙蜕骨,宛宛常山蛇顾尾。sà sà kūn míng lóng tuì gǔ,wǎn wǎn cháng shān shé gù wěi。
倏尔盈科叹水哉,激之过颡由人耳。shū ěr yíng kē tàn shuǐ zāi,jī zhī guò sǎng yóu rén ěr。
吼声㶁㶁河伯怒,苗色芃芃田畯喜。hǒu shēng guó guó hé bó nù,miáo sè péng péng tián jùn xǐ。
阿香滴瓢苦瑟缩,鲛人泣绡无尺咫。ā xiāng dī piáo kǔ sè suō,jiāo rén qì xiāo wú chǐ zhǐ。
苏枯辛活庄子鲋,腾空如化琴高鲤。sū kū xīn huó zhuāng zi fù,téng kōng rú huà qín gāo lǐ。
东村桔槔不亦劳,西邻辘轳安足拟。dōng cūn jú gāo bù yì láo,xī lín lù lú ān zú nǐ。
忘机却笑抱瓮夫,巧制端从斫轮氏。wàng jī què xiào bào wèng fū,qiǎo zhì duān cóng zhuó lún shì。
天心普顺固无边,人力强为终有已。tiān xīn pǔ shùn gù wú biān,rén lì qiáng wèi zhōng yǒu yǐ。
欲令田野息愁叹,要在庙堂能燮理。yù lìng tián yě xī chóu tàn,yào zài miào táng néng xiè lǐ。
五风十雨岁穰穰,弃置沟车如敝屣。wǔ fēng shí yǔ suì ráng ráng,qì zhì gōu chē rú bì xǐ。

曹文晦

元台州天台人,字伯辉,号新山道人。曹文炳弟。颖悟多识,雅尚萧散。不应征聘。有《新山稿》。(《古今图书集成》氏族典卷二〇九《元诗纪事》卷二三) 曹文晦的作品>>

猜您喜欢

四时宫词四首

曹文晦

掖庭春夜燕,小队去红妆。yē tíng chūn yè yàn,xiǎo duì qù hóng zhuāng。
敕赐金莲烛,雕阑照海棠。chì cì jīn lián zhú,diāo lán zhào hǎi táng。

四时宫词四首

曹文晦

水殿笙歌歇,宫门听漏签。shuǐ diàn shēng gē xiē,gōng mén tīng lòu qiān。
薰风吹藕荡,香度水晶帘。xūn fēng chuī ǒu dàng,xiāng dù shuǐ jīng lián。

四时宫词四首

曹文晦

清宵游桂馆,灯影散红云。qīng xiāo yóu guì guǎn,dēng yǐng sàn hóng yún。
手拂芙蓉露,香沾翡翠裙。shǒu fú fú róng lù,xiāng zhān fěi cuì qún。

四时宫词四首

曹文晦

雪亚双鸳瓦,寒生五凤楼。xuě yà shuāng yuān wǎ,hán shēng wǔ fèng lóu。
羊羔初燕罢,分赐绣㲨裘。yáng gāo chū yàn bà,fēn cì xiù róng qiú。

自宁川如鄞道中

曹文晦

盘盘古堰带崩沙,绿树阴□四五家。pán pán gǔ yàn dài bēng shā,lǜ shù yīn sì wǔ jiā。
十二宝桥今日过,一湾流水浸桐花。shí èr bǎo qiáo jīn rì guò,yī wān liú shuǐ jìn tóng huā。

九日登玉霄峰二首

曹文晦

洞户阴森翠雾开,十年三度梦中来。dòng hù yīn sēn cuì wù kāi,shí nián sān dù mèng zhōng lái。
殷勤为问松头鹤,白发登高更几回。yīn qín wèi wèn sōng tóu hè,bái fā dēng gāo gèng jǐ huí。

九日登玉霄峰二首

曹文晦

赤城下瞰碧云遮,乔木深林气自嘉。chì chéng xià kàn bì yún zhē,qiáo mù shēn lín qì zì jiā。
老瓦盆空无过客,一轩风雨负黄花。lǎo wǎ pén kōng wú guò kè,yī xuān fēng yǔ fù huáng huā。

九日登玉霄峰五首

曹文晦

九日登山正自佳,松梯微露湿青鞋。jiǔ rì dēng shān zhèng zì jiā,sōng tī wēi lù shī qīng xié。
重岩细菊班班出,一路题诗寄客怀。zhòng yán xì jú bān bān chū,yī lù tí shī jì kè huái。

九日登玉霄峰五首

曹文晦

岭头回首是官塘,野树青红天雨霜。lǐng tóu huí shǒu shì guān táng,yě shù qīng hóng tiān yǔ shuāng。
清气著人吟不尽,玉霄峰顶过重阳。qīng qì zhù rén yín bù jǐn,yù xiāo fēng dǐng guò zhòng yáng。

九日登玉霄峰五首

曹文晦

重阳昔与少年游,红袖黄花送酒筹。zhòng yáng xī yǔ shǎo nián yóu,hóng xiù huáng huā sòng jiǔ chóu。
今日西风厓石路,白头乌帽不胜愁。jīn rì xī fēng yá shí lù,bái tóu wū mào bù shèng chóu。

九日登玉霄峰五首

曹文晦

白云如屋深复深,白云之外松树林。bái yún rú wū shēn fù shēn,bái yún zhī wài sōng shù lín。
别峰线路入云去,直恐西通天姥岑。bié fēng xiàn lù rù yún qù,zhí kǒng xī tōng tiān lǎo cén。

九日登玉霄峰五首

曹文晦

洞门灵气合玄黄,洞里仙人白罽裳。dòng mén líng qì hé xuán huáng,dòng lǐ xiān rén bái jì shang。
见说金钟飞去远,不应鸡犬不腾骧。jiàn shuō jīn zhōng fēi qù yuǎn,bù yīng jī quǎn bù téng xiāng。

题白翎雀手卷二首

曹文晦

敕勒川寒风怒号,白翎点点入黄蒿。chì lēi chuān hán fēng nù hào,bái líng diǎn diǎn rù huáng hāo。
烟尘澒洞鹰鹯急,慎勿奋飞伤羽毛。yān chén hòng dòng yīng zhān jí,shèn wù fèn fēi shāng yǔ máo。

题白翎雀手卷二首

曹文晦

沙苑菽尽雪霜多,忍冻饥鸣奈尔何!shā yuàn shū jǐn xuě shuāng duō,rěn dòng jī míng nài ěr hé!
休向城中啄遗粒,冷官门外日张罗。xiū xiàng chéng zhōng zhuó yí lì,lěng guān mén wài rì zhāng luó。

九曲樵歌十首

曹文晦

琼阙峨峨接太清,五云洞口问长生。qióng quē é é jiē tài qīng,wǔ yún dòng kǒu wèn zhǎng shēng。
欲知岭上无穷景,听取樵歌四五声。yù zhī lǐng shàng wú qióng jǐng,tīng qǔ qiáo gē sì wǔ shēng。
991234567