古诗词

画竹自题

吴镇

图画书之绪,毫素寄所适。tú huà shū zhī xù,háo sù jì suǒ shì。
垂垂岁月久,残断争宝惜。chuí chuí suì yuè jiǔ,cán duàn zhēng bǎo xī。
始由笔研成,渐次忘笔墨。shǐ yóu bǐ yán chéng,jiàn cì wàng bǐ mò。
心手两相忘,融化同造物。xīn shǒu liǎng xiāng wàng,róng huà tóng zào wù。
轩窗云霭溶,屏障石突兀。xuān chuāng yún ǎi róng,píng zhàng shí tū wù。
林麓缪槎牙,禽鸟翥翰翮。lín lù móu chá yá,qín niǎo zhù hàn hé。
可怜俗浇漓,摸摩竟纷出。kě lián sú jiāo lí,mō mó jìng fēn chū。
装禠杂真赝,丹粉夸绚赫。zhuāng sī zá zhēn yàn,dān fěn kuā xuàn hè。
千金易敝帚,十袭宝燕石。qiān jīn yì bì zhǒu,shí xí bǎo yàn shí。
米也百世士,赏会神所识。mǐ yě bǎi shì shì,shǎng huì shén suǒ shí。
伶伦世无有,奇响竟寥寂。líng lún shì wú yǒu,qí xiǎng jìng liáo jì。
良乐难再遇,抱恨长太息。liáng lè nán zài yù,bào hèn zhǎng tài xī。

吴镇

元嘉兴人,字仲圭,号梅花道人。性高介。不求仕进,隐于武塘,所居曰梅花庵,自署梅花庵主。工词翰,善画山水竹石,每题诗其上,时人号为三绝。与黄公望、倪瓒、王蒙为元末四大画家。有《梅花道人遗墨》。 吴镇的作品>>

猜您喜欢

渔父

吴镇

舴艋为舟力几多。zé měng wèi zhōu lì jǐ duō。
江头云雨半相和。jiāng tóu yún yǔ bàn xiāng hé。
殷勤好,下长波。yīn qín hǎo,xià zhǎng bō。
半夜潮生不那何。bàn yè cháo shēng bù nà hé。

渔父

吴镇

钓得鲜鳞拽水开。diào dé xiān lín zhuāi shuǐ kāi。
绿萍漾漾逐钩来。lǜ píng yàng yàng zhú gōu lái。
摇赪尾,噞红腮。yáo chēng wěi,yǎn hóng sāi。
不羡严陵坐钓台。bù xiàn yán líng zuò diào tái。

渔父

吴镇

如何小小作丝纶。rú hé xiǎo xiǎo zuò sī lún。
只向湖中养一身。zhǐ xiàng hú zhōng yǎng yī shēn。
任公子,尔何人。rèn gōng zi,ěr hé rén。
枉钓如山截海鳞。wǎng diào rú shān jié hǎi lín。

渔父

吴镇

绿杨湾里夕阳微。lǜ yáng wān lǐ xī yáng wēi。
万里霞光浸落晖。wàn lǐ xiá guāng jìn luò huī。
击楫去,未能归。jī jí qù,wèi néng guī。
惊起沙鸥扑鹿飞。jīng qǐ shā ōu pū lù fēi。

渔父

吴镇

残霞返照四山明。cán xiá fǎn zhào sì shān míng。
云起云收阴复晴。yún qǐ yún shōu yīn fù qíng。
风脚动,浪头生。fēng jiǎo dòng,làng tóu shēng。
听取虚篷夜雨声。tīng qǔ xū péng yè yǔ shēng。

渔父

吴镇

舴艋舟人无姓名。zé měng zhōu rén wú xìng míng。
葫芦提酒乐平生。hú lú tí jiǔ lè píng shēng。
香稻饭,滑莼羹。xiāng dào fàn,huá chún gēng。
掉月穿云任性情。diào yuè chuān yún rèn xìng qíng。

渔父

吴镇

重整丝纶欲掉船。zhòng zhěng sī lún yù diào chuán。
江头新月正明圆。jiāng tóu xīn yuè zhèng míng yuán。
酒瓶倒,岸花悬。jiǔ píng dào,àn huā xuán。
抛却渔竿和月眠。pāo què yú gān hé yuè mián。

渔父

吴镇

极浦遥看两岸斜。jí pǔ yáo kàn liǎng àn xié。
碧波微影弄晴霞。bì bō wēi yǐng nòng qíng xiá。
孤舟小,去无涯。gū zhōu xiǎo,qù wú yá。
那个汀洲不是家。nà gè tīng zhōu bù shì jiā。

渔父

吴镇

目断烟波青有无。mù duàn yān bō qīng yǒu wú。
霜凋枫叶锦模糊。shuāng diāo fēng yè jǐn mó hú。
千尺浪,四腮鲈。qiān chǐ làng,sì sāi lú。
诗筒相对酒胡芦。shī tǒng xiāng duì jiǔ hú lú。

沁园春·题画骷髅

吴镇

漏泄元阳,爷娘搬贩,至今未休。lòu xiè yuán yáng,yé niáng bān fàn,zhì jīn wèi xiū。
吐百种乡音,千般扭扮,一生人我,几许机谋。tǔ bǎi zhǒng xiāng yīn,qiān bān niǔ bàn,yī shēng rén wǒ,jǐ xǔ jī móu。
有限光阴,无穷活计,汲汲忙忙作马牛。yǒu xiàn guāng yīn,wú qióng huó jì,jí jí máng máng zuò mǎ niú。
何时了,觉来枕上,试听更筹。hé shí le,jué lái zhěn shàng,shì tīng gèng chóu。
古今多少风流。gǔ jīn duō shǎo fēng liú。
想蝇利蜗名谁到头。xiǎng yíng lì wō míng shuí dào tóu。
看昨日他非,今朝我是。kàn zuó rì tā fēi,jīn cháo wǒ shì。
三回拜相,两度封侯。sān huí bài xiāng,liǎng dù fēng hóu。
采菊篱边,种瓜园内,都只到邙山土一邱。cǎi jú lí biān,zhǒng guā yuán nèi,dōu zhǐ dào máng shān tǔ yī qiū。
惺惺汉,皮囊扯破,便是骷髅。xīng xīng hàn,pí náng chě pò,biàn shì kū lóu。

渔父

吴镇

五岭风光绝四邻。wǔ lǐng fēng guāng jué sì lín。
满川凫雁是交亲。mǎn chuān fú yàn shì jiāo qīn。
云触岸,浪摇身。yún chù àn,làng yáo shēn。
青草烟深不见人。qīng cǎo yān shēn bù jiàn rén。

渔父

吴镇

桃花波起五湖春。táo huā bō qǐ wǔ hú chūn。
一叶随风万里身。yī yè suí fēng wàn lǐ shēn。
钓丝细,香饵匀。diào sī xì,xiāng ěr yún。
元来不是取鱼人。yuán lái bù shì qǔ yú rén。

渔父

吴镇

雪色髭须一老翁。xuě sè zī xū yī lǎo wēng。
欲将短棹拨长空。yù jiāng duǎn zhào bō zhǎng kōng。
微有雨,正无风。wēi yǒu yǔ,zhèng wú fēng。
宜在五湖烟水中。yí zài wǔ hú yān shuǐ zhōng。

金字经·梅边

吴镇

雪冷松边路,月寒湖上村。xuě lěng sōng biān lù,yuè hán hú shàng cūn。
缥缈梨花入梦云。piāo miǎo lí huā rù mèng yún。
巡。xún。
小檐芳树春。xiǎo yán fāng shù chūn。
江梅信。jiāng méi xìn。
翠禽啼向人。cuì qín tí xiàng rén。

忆馀杭嘉禾八景空翠风烟

吴镇

万寿山前,屹立一亭名槜李,堂阴数亩竹涓涓。wàn shòu shān qián,yì lì yī tíng míng zuì lǐ,táng yīn shù mǔ zhú juān juān。
空翠锁风烟。kōng cuì suǒ fēng yān。
骚人隐士留题咏。sāo rén yǐn shì liú tí yǒng。
红尘不到苍苔径。hóng chén bù dào cāng tái jìng。
子瞻三过见文师。zi zhān sān guò jiàn wén shī。
壁上有题诗。bì shàng yǒu tí shī。
1431234567»