古诗词

竹枝词九首(并引)

刘禹锡

【其一】
白帝城头春草生,白盐山下蜀江清。bái dì chéng tóu chūn cǎo shēng,bái yán shān xià shǔ jiāng qīng。
南人上来歌一曲,北人莫上动乡情。nán rén shàng lái gē yī qū,běi rén mò shàng dòng xiāng qíng。
【其二】
山桃红花满上头,蜀江春水拍山流。shān táo hóng huā mǎn shàng tóu,shǔ jiāng chūn shuǐ pāi shān liú。
花红易衰似郎意,水流无限似侬愁。huā hóng yì shuāi shì láng yì,shuǐ liú wú xiàn shì nóng chóu。
【其三】
江上朱楼新雨晴,瀼西春水縠文生。jiāng shàng zhū lóu xīn yǔ qíng,ráng xī chūn shuǐ hú wén shēng。
桥东桥西好杨柳,人来人去唱歌行。qiáo dōng qiáo xī hǎo yáng liǔ,rén lái rén qù chàng gē xíng。
【其四】
日出三竿春雾消,江头蜀客驻兰桡。rì chū sān gān chūn wù xiāo,jiāng tóu shǔ kè zhù lán ráo。
凭寄狂夫书一纸,信在成都万里桥。píng jì kuáng fū shū yī zhǐ,xìn zài chéng dōu wàn lǐ qiáo。
【其五】
两岸山花似雪开,家家春酒满银杯。liǎng àn shān huā shì xuě kāi,jiā jiā chūn jiǔ mǎn yín bēi。
昭君坊中多女伴,永安宫外踏青来。zhāo jūn fāng zhōng duō nǚ bàn,yǒng ān gōng wài tà qīng lái。
【其六】
城西门前滟滪堆,年年波浪不能摧。chéng xī mén qián yàn yù duī,nián nián bō làng bù néng cuī。
懊恼人心不如石,少时东去复西来。ào nǎo rén xīn bù rú shí,shǎo shí dōng qù fù xī lái。
【其七】
瞿塘嘈嘈十二滩,此中道路古来难。qú táng cáo cáo shí èr tān,cǐ zhōng dào lù gǔ lái nán。
长恨人心不如水,等闲平地起波澜。zhǎng hèn rén xīn bù rú shuǐ,děng xián píng dì qǐ bō lán。
【其八】
巫峡苍苍烟雨时,清猿啼在最高枝。wū xiá cāng cāng yān yǔ shí,qīng yuán tí zài zuì gāo zhī。
个里愁人肠自断,由来不是此声悲。gè lǐ chóu rén cháng zì duàn,yóu lái bù shì cǐ shēng bēi。
【其九】
山上层层桃李花,云间烟火是人家。shān shàng céng céng táo lǐ huā,yún jiān yān huǒ shì rén jiā。
银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲。yín chuàn jīn chāi lái fù shuǐ,zhǎng dāo duǎn lì qù shāo shē。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

再经故元九相公宅池上作

刘禹锡

故池春又至,一到一伤情。gù chí chūn yòu zhì,yī dào yī shāng qíng。
雁鹜群犹下,蛙螟衣已生。yàn wù qún yóu xià,wā míng yī yǐ shēng。
竹丛身后长,台势雨来倾。zhú cóng shēn hòu zhǎng,tái shì yǔ lái qīng。
六尺孤安在,人间未有名。liù chǐ gū ān zài,rén jiān wèi yǒu míng。

初至长安

刘禹锡

左迁凡二纪,重见帝城春。zuǒ qiān fán èr jì,zhòng jiàn dì chéng chūn。
老大归朝客,平安出岭人。lǎo dà guī cháo kè,píng ān chū lǐng rén。
每行经旧处,却想似前身。měi xíng jīng jiù chù,què xiǎng shì qián shēn。
不改南山色,其馀事事新。bù gǎi nán shān sè,qí yú shì shì xīn。

岁杪将发楚州呈乐天

刘禹锡

楚泽雪初霁,楚城春欲归。chǔ zé xuě chū jì,chǔ chéng chūn yù guī。
清淮变寒色,远树含清晖。qīng huái biàn hán sè,yuǎn shù hán qīng huī。
原野已多思,风霜潜减威。yuán yě yǐ duō sī,fēng shuāng qián jiǎn wēi。
与君同旅雁,北向刷毛衣。yǔ jūn tóng lǚ yàn,běi xiàng shuā máo yī。

答白刑部闻新蝉

刘禹锡

蝉声未发前,已自感流年。chán shēng wèi fā qián,yǐ zì gǎn liú nián。
一入凄凉耳,如闻断续弦。yī rù qī liáng ěr,rú wén duàn xù xián。
晴清依露叶,晚急畏霞天。qíng qīng yī lù yè,wǎn jí wèi xiá tiān。
何事秋卿咏,逢时亦悄然。hé shì qiū qīng yǒng,féng shí yì qiāo rán。

和裴相公寄白侍郎求双鹤

刘禹锡

皎皎华亭鹤,来随太守船。jiǎo jiǎo huá tíng hè,lái suí tài shǒu chuán。
青云意长在,沧海别经年。qīng yún yì zhǎng zài,cāng hǎi bié jīng nián。
留滞清洛苑,裴回明月天。liú zhì qīng luò yuàn,péi huí míng yuè tiān。
何如凤池上,双舞入祥烟。hé rú fèng chí shàng,shuāng wǔ rù xiáng yān。

终南秋雪

刘禹锡

南岭见秋雪,千门生早寒。nán lǐng jiàn qiū xuě,qiān mén shēng zǎo hán。
闲时驻马望,高处卷帘看。xián shí zhù mǎ wàng,gāo chù juǎn lián kàn。
雾散琼枝出,日斜铅粉残。wù sàn qióng zhī chū,rì xié qiān fěn cán。
偏宜曲江上,倒影入清澜。piān yí qū jiāng shàng,dào yǐng rù qīng lán。

和乐天早寒

刘禹锡

雨引苔侵壁,风驱叶拥阶。yǔ yǐn tái qīn bì,fēng qū yè yōng jiē。
久留闲客话,宿请老僧斋。jiǔ liú xián kè huà,sù qǐng lǎo sēng zhāi。
酒瓮新陈接,书签次第排。jiǔ wèng xīn chén jiē,shū qiān cì dì pái。
翛然自有处,摇落不伤怀。xiāo rán zì yǒu chù,yáo luò bù shāng huái。

同乐天和微之深春二十首

刘禹锡

何处深春好,春深万乘家。hé chù shēn chūn hǎo,chūn shēn wàn chéng jiā。
宫门皆映柳,辇路尽穿花。gōng mén jiē yìng liǔ,niǎn lù jǐn chuān huā。
池色连天汉,城形象帝车。chí sè lián tiān hàn,chéng xíng xiàng dì chē。
旌旗暖风里,猎猎向西斜。jīng qí nuǎn fēng lǐ,liè liè xiàng xī xié。

同乐天和微之深春二十首

刘禹锡

何处春深好,春深稚子家。hé chù chūn shēn hǎo,chūn shēn zhì zi jiā。
争骑一竿竹,偷折四邻花。zhēng qí yī gān zhú,tōu zhé sì lín huā。
笑击羊皮鼓,行牵犊颔车。xiào jī yáng pí gǔ,xíng qiān dú hàn chē。
中庭贪夜戏,不觉玉绳斜。zhōng tíng tān yè xì,bù jué yù shéng xié。

赠眼医婆罗门僧

刘禹锡

三秋伤望眼,终日哭途穷。sān qiū shāng wàng yǎn,zhōng rì kū tú qióng。
两目今先暗,中年似老翁。liǎng mù jīn xiān àn,zhōng nián shì lǎo wēng。
看朱渐成碧,羞日不禁风。kàn zhū jiàn chéng bì,xiū rì bù jìn fēng。
师有金篦术,如何为发蒙。shī yǒu jīn bì shù,rú hé wèi fā méng。

海门潮别浩初师

刘禹锡

前日过萧寺,看师上讲筵。qián rì guò xiāo sì,kàn shī shàng jiǎng yán。
都人礼白足,施者散金钱。dōu rén lǐ bái zú,shī zhě sàn jīn qián。
方便无非教,经行不废禅。fāng biàn wú fēi jiào,jīng xíng bù fèi chán。
还知习居士,发论侍弥天。hái zhī xí jū shì,fā lùn shì mí tiān。

始闻蝉有怀白宾客去岁白有闻蝉见寄诗云只应催我老兼遣报君知之句

刘禹锡

蝉韵极清切,始闻何处悲。chán yùn jí qīng qiè,shǐ wén hé chù bēi。
人含不平意,景值欲秋时。rén hán bù píng yì,jǐng zhí yù qiū shí。
此岁方晼晚,谁家无别离。cǐ suì fāng wǎn wǎn,shuí jiā wú bié lí。
君言催我老,已是去年诗。jūn yán cuī wǒ lǎo,yǐ shì qù nián shī。

赠乐天

刘禹锡

一别旧游尽,相逢俱涕零。yī bié jiù yóu jǐn,xiāng féng jù tì líng。
在人虽晚达,于树似冬青。zài rén suī wǎn dá,yú shù shì dōng qīng。
痛饮连宵醉,狂吟满坐听。tòng yǐn lián xiāo zuì,kuáng yín mǎn zuò tīng。
终期抛印绶,共占少微星。zhōng qī pāo yìn shòu,gòng zhàn shǎo wēi xīng。

到郡未浃日登西楼见乐天题诗因即事因寄

刘禹锡

湖上收宿雨,城中无昼尘。hú shàng shōu sù yǔ,chéng zhōng wú zhòu chén。
楼依新柳贵,池带乱苔春。lóu yī xīn liǔ guì,chí dài luàn tái chūn。
云水正一望,簿书来绕身。yún shuǐ zhèng yī wàng,bù shū lái rào shēn。
烟波洞庭路,愧彼扁舟人。yān bō dòng tíng lù,kuì bǐ biǎn zhōu rén。

秋夕不寐寄乐天

刘禹锡

洞户夜帘卷,华堂秋簟清。dòng hù yè lián juǎn,huá táng qiū diàn qīng。
萤飞过池影,蛩思绕阶声。yíng fēi guò chí yǐng,qióng sī rào jiē shēng。
老枕知将雨,高窗报欲明。lǎo zhěn zhī jiāng yǔ,gāo chuāng bào yù míng。
何人谙此景,远问白先生。hé rén ān cǐ jǐng,yuǎn wèn bái xiān shēng。