古诗词

生查子·懒卸头

韩偓

侍女动妆奁,故故惊人睡。shì nǚ dòng zhuāng lián,gù gù jīng rén shuì。
那知本未眠,背面偷垂泪。nà zhī běn wèi mián,bèi miàn tōu chuí lèi。
懒卸凤皇钗,羞入鸳鸯被。lǎn xiè fèng huáng chāi,xiū rù yuān yāng bèi。
时复见残灯,和烟坠金穗。shí fù jiàn cán dēng,hé yān zhuì jīn suì。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

半醉

韩偓

水向东流竟不回,红颜白发递相催。shuǐ xiàng dōng liú jìng bù huí,hóng yán bái fā dì xiāng cuī。
壮心暗逐高歌尽,往事空因半醉来。zhuàng xīn àn zhú gāo gē jǐn,wǎng shì kōng yīn bàn zuì lái。
云护雁霜笼澹月,雨连莺晓落残梅。yún hù yàn shuāng lóng dàn yuè,yǔ lián yīng xiǎo luò cán méi。
西楼怅望芳菲节,处处斜阳草似苔。xī lóu chàng wàng fāng fēi jié,chù chù xié yáng cǎo shì tái。

春尽

韩偓

惜春连日醉昏昏,醒后衣裳见酒痕。xī chūn lián rì zuì hūn hūn,xǐng hòu yī shang jiàn jiǔ hén。
细水浮花归别涧,断云含雨入孤村。xì shuǐ fú huā guī bié jiàn,duàn yún hán yǔ rù gū cūn。
人闲易有芳时恨,地胜难招自古魂。rén xián yì yǒu fāng shí hèn,dì shèng nán zhāo zì gǔ hún。
惭愧流莺相厚意,清晨犹为到西园。cán kuì liú yīng xiāng hòu yì,qīng chén yóu wèi dào xī yuán。

睡起

韩偓

睡起墙阴下药阑,瓦松花白闭柴关。shuì qǐ qiáng yīn xià yào lán,wǎ sōng huā bái bì chái guān。
断年不出僧嫌癖,逐日无机鹤伴闲。duàn nián bù chū sēng xián pǐ,zhú rì wú jī hè bàn xián。
尘土莫寻行止处,烟波长在梦魂间。chén tǔ mò xún xíng zhǐ chù,yān bō zhǎng zài mèng hún jiān。
终撑舴艋称渔叟,赊买湖心一崦山。zhōng chēng zé měng chēng yú sǒu,shē mǎi hú xīn yī yān shān。

寄友人

韩偓

伤时惜别心交加,支颐一向千咨嗟。shāng shí xī bié xīn jiāo jiā,zhī yí yī xiàng qiān zī jiē。
旷野风吹寒食月,广庭烟著黄昏花。kuàng yě fēng chuī hán shí yuè,guǎng tíng yān zhù huáng hūn huā。
长拟醺酣遗世事,若为局促问生涯。zhǎng nǐ xūn hān yí shì shì,ruò wèi jú cù wèn shēng yá。
夫君亦是多情者,几处将愁殢酒家。fū jūn yì shì duō qíng zhě,jǐ chù jiāng chóu tì jiǔ jiā。

见别离者因赠之

韩偓

征人草草尽戎装,征马萧萧立路傍。zhēng rén cǎo cǎo jǐn róng zhuāng,zhēng mǎ xiāo xiāo lì lù bàng。
尊酒阑珊将远别,秋山迤逦更斜阳。zūn jiǔ lán shān jiāng yuǎn bié,qiū shān yí lǐ gèng xié yáng。
白髭兄弟中年后,瘴海程途万里长。bái zī xiōng dì zhōng nián hòu,zhàng hǎi chéng tú wàn lǐ zhǎng。
曾向天涯怀此恨,见君呜咽更凄凉。céng xiàng tiān yá huái cǐ hèn,jiàn jūn wū yàn gèng qī liáng。

伤乱

韩偓

岸上花根总倒垂,水中花影几千枝。àn shàng huā gēn zǒng dào chuí,shuǐ zhōng huā yǐng jǐ qiān zhī。
一枝一影寒山里,野水野花清露时。yī zhī yī yǐng hán shān lǐ,yě shuǐ yě huā qīng lù shí。
故国几年犹战斗,异乡终日见旌旗。gù guó jǐ nián yóu zhàn dòu,yì xiāng zhōng rì jiàn jīng qí。
交亲流落身羸病,谁在谁亡两不知。jiāo qīn liú luò shēn léi bìng,shuí zài shuí wáng liǎng bù zhī。

汉江行次

韩偓

村寺虽深已暗知,幡竿残日迥依依。cūn sì suī shēn yǐ àn zhī,fān gān cán rì jiǒng yī yī。
沙头有庙青林合,驿步无人白鸟飞。shā tóu yǒu miào qīng lín hé,yì bù wú rén bái niǎo fēi。
牧笛自由随草远,渔歌得意扣舷归。mù dí zì yóu suí cǎo yuǎn,yú gē dé yì kòu xián guī。
竹园相接春波暖,痛忆家乡旧钓矶。zhú yuán xiāng jiē chūn bō nuǎn,tòng yì jiā xiāng jiù diào jī。

湖南绝少含桃偶有人以新摘者见惠感事伤怀因成四韵

韩偓

时节虽同气候殊,不知堪荐寝园无。shí jié suī tóng qì hòu shū,bù zhī kān jiàn qǐn yuán wú。
合充凤食留三岛,谁许莺偷过五湖。hé chōng fèng shí liú sān dǎo,shuí xǔ yīng tōu guò wǔ hú。
苦笋恐难同象匕,酪浆无复莹蠙珠。kǔ sǔn kǒng nán tóng xiàng bǐ,lào jiāng wú fù yíng pín zhū。
金銮岁岁长宣赐,忍泪看天忆帝都。jīn luán suì suì zhǎng xuān cì,rěn lèi kàn tiān yì dì dōu。

乱后春日途经野塘

韩偓

世乱他乡见落梅,野塘晴暖独裴回。shì luàn tā xiāng jiàn luò méi,yě táng qíng nuǎn dú péi huí。
船冲水鸟飞还住,袖拂杨花去却来。chuán chōng shuǐ niǎo fēi hái zhù,xiù fú yáng huā qù què lái。
季重旧游多丧逝,子山新赋极悲哀。jì zhòng jiù yóu duō sàng shì,zi shān xīn fù jí bēi āi。
眼看朝市成陵谷,始信昆明是劫灰。yǎn kàn cháo shì chéng líng gǔ,shǐ xìn kūn míng shì jié huī。

赠易卜崔江处士

韩偓

白首穷经通秘义,青山养老度危时。bái shǒu qióng jīng tōng mì yì,qīng shān yǎng lǎo dù wēi shí。
门传组绶身能退,家学渔樵迹更奇。mén chuán zǔ shòu shēn néng tuì,jiā xué yú qiáo jì gèng qí。
四海尽闻龟策妙,九霄堪叹鹤书迟。sì hǎi jǐn wén guī cè miào,jiǔ xiāo kān tàn hè shū chí。
壶中日月将何用,借与闲人试一窥。hú zhōng rì yuè jiāng hé yòng,jiè yǔ xián rén shì yī kuī。

过临淮故里

韩偓

交游昔岁已凋零,第宅今来亦变更。jiāo yóu xī suì yǐ diāo líng,dì zhái jīn lái yì biàn gèng。
旧庙荒凉时飨绝,诸孙饥冻一官成。jiù miào huāng liáng shí xiǎng jué,zhū sūn jī dòng yī guān chéng。
五湖竟负他年志,百战空垂异代名。wǔ hú jìng fù tā nián zhì,bǎi zhàn kōng chuí yì dài míng。
荣盛几何流落久,遣人襟抱薄浮生。róng shèng jǐ hé liú luò jiǔ,qiǎn rén jīn bào báo fú shēng。

赠湖南李思齐处士

韩偓

两板船头浊酒壶,七丝琴畔白髭须。liǎng bǎn chuán tóu zhuó jiǔ hú,qī sī qín pàn bái zī xū。
三春日日黄梅雨,孤客年年青草湖。sān chūn rì rì huáng méi yǔ,gū kè nián nián qīng cǎo hú。
燕侠冰霜难狎近,楚狂锋刃触凡愚。yàn xiá bīng shuāng nán xiá jìn,chǔ kuáng fēng rèn chù fán yú。
知余绝粒窥仙事,许到名山看药炉。zhī yú jué lì kuī xiān shì,xǔ dào míng shān kàn yào lú。

乱后却至近甸有感

韩偓

狂童容易犯金门,比屋齐人作旅魂。kuáng tóng róng yì fàn jīn mén,bǐ wū qí rén zuò lǚ hún。
夜户不扃生茂草,春渠自溢浸荒园。yè hù bù jiōng shēng mào cǎo,chūn qú zì yì jìn huāng yuán。
关中忽见屯边卒,塞外翻闻有汉村。guān zhōng hū jiàn tún biān zú,sāi wài fān wén yǒu hàn cūn。
堪恨无情清渭水,渺茫依旧绕秦原。kān hèn wú qíng qīng wèi shuǐ,miǎo máng yī jiù rào qín yuán。

同年前虞部李郎中自长沙赴行在余以紫石砚赠之赋诗代书

韩偓

斧柯新样胜珠玑,堪赞星郎染翰时。fǔ kē xīn yàng shèng zhū jī,kān zàn xīng láng rǎn hàn shí。
不向东垣修直疏,即须西掖草妍词。bù xiàng dōng yuán xiū zhí shū,jí xū xī yē cǎo yán cí。
紫光称近丹青笔,声韵宜裁锦绣诗。zǐ guāng chēng jìn dān qīng bǐ,shēng yùn yí cái jǐn xiù shī。
蓬岛侍臣今放逐,羡君回去逼龙墀。péng dǎo shì chén jīn fàng zhú,xiàn jūn huí qù bī lóng chí。

甲子岁夏五月自长沙抵醴陵贵就深僻以便疏慵由道林之南步步胜绝去绿口分东入南小江山水益秀村篱之次忽见紫薇花因思玉堂及西掖厅前皆植是花遂赋诗四韵聊寄知心

韩偓

职在内庭宫阙下,厅前皆种紫薇花。zhí zài nèi tíng gōng quē xià,tīng qián jiē zhǒng zǐ wēi huā。
眼明忽傍渔家见,魂断方惊魏阙赊。yǎn míng hū bàng yú jiā jiàn,hún duàn fāng jīng wèi quē shē。
浅色晕成宫里锦,浓香染著洞中霞。qiǎn sè yūn chéng gōng lǐ jǐn,nóng xiāng rǎn zhù dòng zhōng xiá。
此行若遇支机石,又被君平验海槎。cǐ xíng ruò yù zhī jī shí,yòu bèi jūn píng yàn hǎi chá。