古诗词

生查子·懒卸头

韩偓

侍女动妆奁,故故惊人睡。shì nǚ dòng zhuāng lián,gù gù jīng rén shuì。
那知本未眠,背面偷垂泪。nà zhī běn wèi mián,bèi miàn tōu chuí lèi。
懒卸凤皇钗,羞入鸳鸯被。lǎn xiè fèng huáng chāi,xiū rù yuān yāng bèi。
时复见残灯,和烟坠金穗。shí fù jiàn cán dēng,hé yān zhuì jīn suì。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

病中初闻复官二首

韩偓

又挂朝衣一自惊,始知天意重推诚。yòu guà cháo yī yī zì jīng,shǐ zhī tiān yì zhòng tuī chéng。
青云有路通还去,白发无私健亦生。qīng yún yǒu lù tōng hái qù,bái fā wú sī jiàn yì shēng。
曾避暖池将浴凤,却同寒谷乍迁莺。céng bì nuǎn chí jiāng yù fèng,què tóng hán gǔ zhà qiān yīng。
宦途巇崄终难测,稳泊渔舟隐姓名。huàn tú xī xiǎn zhōng nán cè,wěn pō yú zhōu yǐn xìng míng。

湖南梅花一冬再发偶题于花援

韩偓

湘浦梅花两度开,直应天意别栽培。xiāng pǔ méi huā liǎng dù kāi,zhí yīng tiān yì bié zāi péi。
玉为通体依稀见,香号返魂容易回。yù wèi tōng tǐ yī xī jiàn,xiāng hào fǎn hún róng yì huí。
寒气与君霜里退,阳和为尔腊前来。hán qì yǔ jūn shuāng lǐ tuì,yáng hé wèi ěr là qián lái。
夭桃莫倚东风势,调鼎何曾用不材。yāo táo mò yǐ dōng fēng shì,diào dǐng hé céng yòng bù cái。

即目

韩偓

万古离怀憎物色,几生愁绪溺风光。wàn gǔ lí huái zēng wù sè,jǐ shēng chóu xù nì fēng guāng。
废城沃土肥春草,野渡空船荡夕阳。fèi chéng wò tǔ féi chūn cǎo,yě dù kōng chuán dàng xī yáng。
倚道向人多脉脉,为情因酒易伥伥。yǐ dào xiàng rén duō mài mài,wèi qíng yīn jiǔ yì chāng chāng。
宦途弃掷须甘分,回避红尘是所长。huàn tú qì zhì xū gān fēn,huí bì hóng chén shì suǒ zhǎng。

即目

韩偓

动非求进静非禅,咋舌吞声过十年。dòng fēi qiú jìn jìng fēi chán,zǎ shé tūn shēng guò shí nián。
溪涨浪花如积石,雨晴云叶似连钱。xī zhǎng làng huā rú jī shí,yǔ qíng yún yè shì lián qián。
干戈岁久谙戎事,枕簟秋凉减夜眠。gàn gē suì jiǔ ān róng shì,zhěn diàn qiū liáng jiǎn yè mián。
攻苦惯来无不可,寸心如水但澄鲜。gōng kǔ guàn lái wú bù kě,cùn xīn rú shuǐ dàn chéng xiān。

避地

韩偓

西山爽气生襟袖,南浦离愁入梦魂。xī shān shuǎng qì shēng jīn xiù,nán pǔ lí chóu rù mèng hún。
人泊孤舟青草岸,鸟鸣高树夕阳村。rén pō gū zhōu qīng cǎo àn,niǎo míng gāo shù xī yáng cūn。
偷生亦似符天意,未死深疑负国恩。tōu shēng yì shì fú tiān yì,wèi sǐ shēn yí fù guó ēn。
白面儿郎犹巧宦,不知谁与正乾坤。bái miàn ér láng yóu qiǎo huàn,bù zhī shuí yǔ zhèng qián kūn。

息兵

韩偓

渐觉人心望息兵,老儒希觊见澄清。jiàn jué rén xīn wàng xī bīng,lǎo rú xī jì jiàn chéng qīng。
正当困辱殊轻死,已过艰危却恋生。zhèng dāng kùn rǔ shū qīng sǐ,yǐ guò jiān wēi què liàn shēng。
多难始应彰劲节,至公安肯为虚名。duō nán shǐ yīng zhāng jìn jié,zhì gōng ān kěn wèi xū míng。
暂时胯下何须耻,自有苍苍鉴赤诚。zàn shí kuà xià hé xū chǐ,zì yǒu cāng cāng jiàn chì chéng。

丙寅二月二十二日抚州如归馆雨中有怀

韩偓

悽悽恻恻又微颦,欲话羁愁忆故人。qī qī cè cè yòu wēi pín,yù huà jī chóu yì gù rén。
薄酒旋醒寒彻夜,好花虚谢雨藏春。báo jiǔ xuán xǐng hán chè yè,hǎo huā xū xiè yǔ cáng chūn。
萍蓬已恨为逋客,江岭那知见侍臣。píng péng yǐ hèn wèi bū kè,jiāng lǐng nà zhī jiàn shì chén。
未必交情系贫富,柴门自古少车尘。wèi bì jiāo qíng xì pín fù,chái mén zì gǔ shǎo chē chén。

登南神光寺塔院

韩偓

无奈离肠日九回,强摅离抱立高台。wú nài lí cháng rì jiǔ huí,qiáng shū lí bào lì gāo tái。
中华地向城边尽,外国云从岛上来。zhōng huá dì xiàng chéng biān jǐn,wài guó yún cóng dǎo shàng lái。
四序有花长见雨,一冬无雪却闻雷。sì xù yǒu huā zhǎng jiàn yǔ,yī dōng wú xuě què wén léi。
日宫紫气生冠冕,试望扶桑病眼开。rì gōng zǐ qì shēng guān miǎn,shì wàng fú sāng bìng yǎn kāi。

再思

韩偓

暴殄犹来是片时,无人向此略迟疑。bào tiǎn yóu lái shì piàn shí,wú rén xiàng cǐ lüè chí yí。
流金铄石玉长润,败柳凋花松不知。liú jīn shuò shí yù zhǎng rùn,bài liǔ diāo huā sōng bù zhī。
但保行藏天是证,莫矜纤巧鬼难欺。dàn bǎo xíng cáng tiān shì zhèng,mò jīn xiān qiǎo guǐ nán qī。
近来更得穷经力,好事临行亦再思。jìn lái gèng dé qióng jīng lì,hǎo shì lín xíng yì zài sī。

有瞩

韩偓

晚凉闲步向江亭,默默看书旋旋行。wǎn liáng xián bù xiàng jiāng tíng,mò mò kàn shū xuán xuán xíng。
风转滞帆狂得势,潮来诸水寂无声。fēng zhuǎn zhì fān kuáng dé shì,cháo lái zhū shuǐ jì wú shēng。
谁将覆辙询长策,愿把棼丝属老成。shuí jiāng fù zhé xún zhǎng cè,yuàn bǎ fén sī shǔ lǎo chéng。
安石本怀经济意,何妨一起为苍生。ān shí běn huái jīng jì yì,hé fáng yī qǐ wèi cāng shēng。

秋深闲兴

韩偓

此心兼笑野云忙,甘得贫闲味甚长。cǐ xīn jiān xiào yě yún máng,gān dé pín xián wèi shén zhǎng。
病起乍尝新橘柚,秋深初换旧衣裳。bìng qǐ zhà cháng xīn jú yòu,qiū shēn chū huàn jiù yī shang。
晴来喜鹊无穷语,雨后寒花特地香。qíng lái xǐ què wú qióng yǔ,yǔ hòu hán huā tè dì xiāng。
把钓覆棋兼举白,不离名教可颠狂。bǎ diào fù qí jiān jǔ bái,bù lí míng jiào kě diān kuáng。

故都

韩偓

故都遥想草萋萋,上帝深疑亦自迷。gù dōu yáo xiǎng cǎo qī qī,shàng dì shēn yí yì zì mí。
塞雁已侵池籞宿,宫鸦犹恋女墙啼。sāi yàn yǐ qīn chí yù sù,gōng yā yóu liàn nǚ qiáng tí。
天涯烈士空垂涕,地下强魂必噬脐。tiān yá liè shì kōng chuí tì,dì xià qiáng hún bì shì qí。
掩鼻计成终不觉,冯驩无路敩鸣鸡。yǎn bí jì chéng zhōng bù jué,féng huān wú lù xiào míng jī。

梦仙

韩偓

紫霄宫阙五云芝,九级坛前再拜时。zǐ xiāo gōng quē wǔ yún zhī,jiǔ jí tán qián zài bài shí。
鹤舞鹿眠春草远,山高水阔夕阳迟。hè wǔ lù mián chūn cǎo yuǎn,shān gāo shuǐ kuò xī yáng chí。
每嗟阮肇归何速,深羡张骞去不疑。měi jiē ruǎn zhào guī hé sù,shēn xiàn zhāng qiān qù bù yí。
澡练纯阳功力在,此心唯有玉皇知。zǎo liàn chún yáng gōng lì zài,cǐ xīn wéi yǒu yù huáng zhī。

早起探春

韩偓

句芒一夜长精神,腊后风头已见春。jù máng yī yè zhǎng jīng shén,là hòu fēng tóu yǐ jiàn chūn。
烟柳半眠藏利脸,雪梅含笑绽香唇。yān liǔ bàn mián cáng lì liǎn,xuě méi hán xiào zhàn xiāng chún。
渐因闲暇思量酒,必怨颠狂泥摸人。jiàn yīn xián xiá sī liàng jiǔ,bì yuàn diān kuáng ní mō rén。
若个高情能似我,且应敧枕睡清晨。ruò gè gāo qíng néng shì wǒ,qiě yīng jī zhěn shuì qīng chén。

味道

韩偓

如含瓦砾竟何功,痴黠相兼似得中。rú hán wǎ lì jìng hé gōng,chī xiá xiāng jiān shì dé zhōng。
心系是非徒怅望,事须光景旋虚空。xīn xì shì fēi tú chàng wàng,shì xū guāng jǐng xuán xū kōng。
升沉不定都如梦,毁誉无恒却要聋。shēng chén bù dìng dōu rú mèng,huǐ yù wú héng què yào lóng。
弋者甚多应扼腕,任他闲处指冥鸿。yì zhě shén duō yīng è wàn,rèn tā xián chù zhǐ míng hóng。
2801234567»