古诗词

蝶恋花·过涟水军赠赵晦之

苏轼

自古涟漪佳绝地。zì gǔ lián yī jiā jué dì。
绕郭荷花,欲把吴兴比。rào guō hé huā,yù bǎ wú xīng bǐ。
倦客尘埃何处洗,真君堂下寒泉水。juàn kè chén āi hé chù xǐ,zhēn jūn táng xià hán quán shuǐ。
左海门前鱼酒市。zuǒ hǎi mén qián yú jiǔ shì。
夜半潮来,月下孤舟起。yè bàn cháo lái,yuè xià gū zhōu qǐ。
倾盖相逢拚一醉,双凫飞去人千里。qīng gài xiāng féng pàn yī zuì,shuāng fú fēi qù rén qiān lǐ。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

次韵子由病酒肺疾发

苏轼

忆子少年时,肺病疲坐卧。yì zi shǎo nián shí,fèi bìng pí zuò wò。
喊呀或终日,势若风雨过。hǎn ya huò zhōng rì,shì ruò fēng yǔ guò。
虚阳作浮涨,客冷仍下堕。xū yáng zuò fú zhǎng,kè lěng réng xià duò。
妻孥恐怅望,脍炙不登坐。qī nú kǒng chàng wàng,kuài zhì bù dēng zuò。
终年禁晚食,半夜发清饿。zhōng nián jìn wǎn shí,bàn yè fā qīng è。
胃强鬲苦满,肺敛腹辄破。wèi qiáng gé kǔ mǎn,fèi liǎn fù zhé pò。
三彭恣啖啮,二竖肯捕播。sān péng zì dàn niè,èr shù kěn bǔ bō。
寸田可治生,谁劝耕黄糯。cùn tián kě zhì shēng,shuí quàn gēng huáng nuò。
探怀得真药,不待君臣佐。tàn huái dé zhēn yào,bù dài jūn chén zuǒ。
初如雪花积,渐作樱珠大。chū rú xuě huā jī,jiàn zuò yīng zhū dà。
隔墙闻三咽,隐隐如转磨。gé qiáng wén sān yàn,yǐn yǐn rú zhuǎn mó。
自兹失故疾,阳唱阴辄和。zì zī shī gù jí,yáng chàng yīn zhé hé。
神仙多历试,中路或坎坷。shén xiān duō lì shì,zhōng lù huò kǎn kě。
平生不尽器,痛饮知无奈。píng shēng bù jǐn qì,tòng yǐn zhī wú nài。
旧人眼看尽,老伴馀几个。jiù rén yǎn kàn jǐn,lǎo bàn yú jǐ gè。
残年一斗粟,待子同舂簸。cán nián yī dòu sù,dài zi tóng chōng bǒ。
云何不自珍,醉病又一挫。yún hé bù zì zhēn,zuì bìng yòu yī cuò。
真源结梨枣,世味等糠莝。zhēn yuán jié lí zǎo,shì wèi děng kāng cuò。
耕耘当待穫,愿子勤自课。gēng yún dāng dài huò,yuàn zi qín zì kè。
相将赋《远游》,仙语不用些。xiāng jiāng fù yuǎn yóu,xiān yǔ bù yòng xiē。

铁拄杖,并叙

苏轼

柳公手中黑蛇滑,千年老根生乳节。liǔ gōng shǒu zhōng hēi shé huá,qiān nián lǎo gēn shēng rǔ jié。
忽闻铿然爪甲声,四坐惊顾知是铁。hū wén kēng rán zhǎo jiǎ shēng,sì zuò jīng gù zhī shì tiě。
含簧腹中细泉语,迸火石上飞星裂。hán huáng fù zhōng xì quán yǔ,bèng huǒ shí shàng fēi xīng liè。
公言此物老有神,自昔闽王饷吴越。gōng yán cǐ wù lǎo yǒu shén,zì xī mǐn wáng xiǎng wú yuè。
不知流落几人手,坐看变灭如春雪。bù zhī liú luò jǐ rén shǒu,zuò kàn biàn miè rú chūn xuě。
忽然赠我意安在,两脚未许甘衰歇。hū rán zèng wǒ yì ān zài,liǎng jiǎo wèi xǔ gān shuāi xiē。
便寻辙迹访崆峒,径度洞庭探禹穴。biàn xún zhé jì fǎng kōng dòng,jìng dù dòng tíng tàn yǔ xué。
披榛觅药采芝菌,刺虎鏦蛟擉蛇蝎。pī zhēn mì yào cǎi zhī jūn,cì hǔ cōng jiāo chuò shé xiē。
会教化作两钱锥,归来见公未华发。huì jiào huà zuò liǎng qián zhuī,guī lái jiàn gōng wèi huá fā。
问我铁君无恙否,取出摩挲向公说。wèn wǒ tiě jūn wú yàng fǒu,qǔ chū mó sā xiàng gōng shuō。

任师中挽词

苏轼

大任刚烈世无有,疾恶如风朱伯厚。dà rèn gāng liè shì wú yǒu,jí è rú fēng zhū bó hòu。
小任温毅老更文,聪明慈爱小冯君。xiǎo rèn wēn yì lǎo gèng wén,cōng míng cí ài xiǎo féng jūn。
两任才行不须说,畴昔并友吾先人。liǎng rèn cái xíng bù xū shuō,chóu xī bìng yǒu wú xiān rén。
相看半作晨星没,可怜太白配残月。xiāng kàn bàn zuò chén xīng méi,kě lián tài bái pèi cán yuè。
大任先去冢未干,小任相继呼不还。dà rèn xiān qù zhǒng wèi gàn,xiǎo rèn xiāng jì hū bù hái。
强寄一樽生死别,樽中有泪酒应酸。qiáng jì yī zūn shēng sǐ bié,zūn zhōng yǒu lèi jiǔ yīng suān。
贵贱贤愚同尽耳,君今不尽缘贤子。guì jiàn xián yú tóng jǐn ěr,jūn jīn bù jǐn yuán xián zi。
人间得丧了无凭,只有天公终可倚。rén jiān dé sàng le wú píng,zhǐ yǒu tiān gōng zhōng kě yǐ。

东坡八首,并叙

苏轼

废垒无人顾,颓垣满蓬蒿。fèi lěi wú rén gù,tuí yuán mǎn péng hāo。
谁能捐筋力,岁晚不偿劳。shuí néng juān jīn lì,suì wǎn bù cháng láo。
独有孤旅人,天穷无所逃。dú yǒu gū lǚ rén,tiān qióng wú suǒ táo。
端来拾瓦砾,岁旱土不膏。duān lái shí wǎ lì,suì hàn tǔ bù gāo。
崎岖草棘中,欲刮一寸毛。qí qū cǎo jí zhōng,yù guā yī cùn máo。
喟然释耒叹,我廪何时高。kuì rán shì lěi tàn,wǒ lǐn hé shí gāo。

东坡八首,并叙

苏轼

荒田虽浪莽,高庳各有适。huāng tián suī làng mǎng,gāo bì gè yǒu shì。
下隰种粳稌,东原莳枣栗。xià xí zhǒng jīng tú,dōng yuán shí zǎo lì。
江南有蜀士,桑果已许乞。jiāng nán yǒu shǔ shì,sāng guǒ yǐ xǔ qǐ。
好竹不难栽,但恐鞭横逸。hǎo zhú bù nán zāi,dàn kǒng biān héng yì。
仍须卜佳处,规以安我室。réng xū bo jiā chù,guī yǐ ān wǒ shì。
家僮烧枯草,走报暗井出。jiā tóng shāo kū cǎo,zǒu bào àn jǐng chū。
一饱未敢期,瓢饮已可必。yī bǎo wèi gǎn qī,piáo yǐn yǐ kě bì。

东坡八首,并叙

苏轼

自昔有微泉,来从远岭背。zì xī yǒu wēi quán,lái cóng yuǎn lǐng bèi。
穿城过聚落,流恶壮蓬艾。chuān chéng guò jù luò,liú è zhuàng péng ài。
去为柯氏陂,十亩鱼虾会。qù wèi kē shì bēi,shí mǔ yú xiā huì。
岁旱泉亦竭,枯萍黏破块。suì hàn quán yì jié,kū píng nián pò kuài。
昨夜南山云,雨到一犁外。zuó yè nán shān yún,yǔ dào yī lí wài。
泫然寻故渎,知我理荒荟。xuàn rán xún gù dú,zhī wǒ lǐ huāng huì。
泥芹有宿根,一寸嗟独在。ní qín yǒu sù gēn,yī cùn jiē dú zài。
雪芽何时动,春鸠行可脍。xuě yá hé shí dòng,chūn jiū xíng kě kuài。

东坡八首,并叙

苏轼

种稻清明前,乐事我能数。zhǒng dào qīng míng qián,lè shì wǒ néng shù。
毛空暗春泽,针水闻好语。máo kōng àn chūn zé,zhēn shuǐ wén hǎo yǔ。
分秧及初夏,渐喜风叶举。fēn yāng jí chū xià,jiàn xǐ fēng yè jǔ。
月明看露上,一一珠垂缕。yuè míng kàn lù shàng,yī yī zhū chuí lǚ。
秋来霜穗重,颠倒相撑拄。qiū lái shuāng suì zhòng,diān dào xiāng chēng zhǔ。
但闻畦陇间,蚱蜢如风雨。dàn wén qí lǒng jiān,zhà měng rú fēng yǔ。
新舂便入甑,玉粒照筐筥。xīn chōng biàn rù zèng,yù lì zhào kuāng jǔ。
我久食官仓,红腐等泥土。wǒ jiǔ shí guān cāng,hóng fǔ děng ní tǔ。
行当知此味,口腹吾已许。xíng dāng zhī cǐ wèi,kǒu fù wú yǐ xǔ。

东坡八首,并叙

苏轼

良农惜地力,幸此十年荒。liáng nóng xī dì lì,xìng cǐ shí nián huāng。
桑柘未及成,一麦庶可望。sāng zhè wèi jí chéng,yī mài shù kě wàng。
投种未逾月,覆块已苍苍。tóu zhǒng wèi yú yuè,fù kuài yǐ cāng cāng。
农父告我言,勿使苗叶昌。nóng fù gào wǒ yán,wù shǐ miáo yè chāng。
君欲富饼饵,要须纵牛羊。jūn yù fù bǐng ěr,yào xū zòng niú yáng。
再拜谢苦言,得饱不敢忘。zài bài xiè kǔ yán,dé bǎo bù gǎn wàng。

东坡八首,并叙

苏轼

种枣期可剥,种松期可斫。zhǒng zǎo qī kě bō,zhǒng sōng qī kě zhuó。
事在十年外,吾计亦已悫。shì zài shí nián wài,wú jì yì yǐ què。
十年何足道,千载如风雹。shí nián hé zú dào,qiān zài rú fēng báo。
旧闻李衡奴,此策疑可学。jiù wén lǐ héng nú,cǐ cè yí kě xué。
我有同舍郎,官居在灊岳。wǒ yǒu tóng shě láng,guān jū zài qián yuè。
遗我三寸甘,照座光卓荦。yí wǒ sān cùn gān,zhào zuò guāng zhuó luò。
百栽倘可致,当及春冰渥。bǎi zāi tǎng kě zhì,dāng jí chūn bīng wò。
想见竹篱间,青黄垂屋角。xiǎng jiàn zhú lí jiān,qīng huáng chuí wū jiǎo。

东坡八首,并叙

苏轼

潘子久不调,沽酒江南村。pān zi jiǔ bù diào,gū jiǔ jiāng nán cūn。
郭生本将种,卖药西市垣。guō shēng běn jiāng zhǒng,mài yào xī shì yuán。
古生亦好事,恐是押牙孙。gǔ shēng yì hǎo shì,kǒng shì yā yá sūn。
家有一亩竹,无时容叩门。jiā yǒu yī mǔ zhú,wú shí róng kòu mén。
我穷交旧绝,三子独见存。wǒ qióng jiāo jiù jué,sān zi dú jiàn cún。
从我于东坡,劳饷同一飧。cóng wǒ yú dōng pō,láo xiǎng tóng yī sūn。
可怜杜拾遗,事与朱、阮论。kě lián dù shí yí,shì yǔ zhū ruǎn lùn。
吾师卜子夏,四海皆弟昆。wú shī bo zi xià,sì hǎi jiē dì kūn。

东坡八首,并叙

苏轼

马生本穷士,从我二十年。mǎ shēng běn qióng shì,cóng wǒ èr shí nián。
日夜望我贵,求分买山钱。rì yè wàng wǒ guì,qiú fēn mǎi shān qián。
我今反累君,借耕辍兹田。wǒ jīn fǎn lèi jūn,jiè gēng chuò zī tián。
刮毛龟背上,何时得成毡。guā máo guī bèi shàng,hé shí dé chéng zhān。
可怜马生痴,至今夸我贤。kě lián mǎ shēng chī,zhì jīn kuā wǒ xián。
众笑终不悔,施一当获千。zhòng xiào zhōng bù huǐ,shī yī dāng huò qiān。

杭州故人信至齐安

苏轼

昨夜风月清,梦到西湖上。zuó yè fēng yuè qīng,mèng dào xī hú shàng。
朝来闻好语,扣户得吴饷。cháo lái wén hǎo yǔ,kòu hù dé wú xiǎng。
轻圆白晒荔,脆酽红螺酱。qīng yuán bái shài lì,cuì yàn hóng luó jiàng。
更将西庵茶,劝我洗江瘴。gèng jiāng xī ān chá,quàn wǒ xǐ jiāng zhàng。
故人情义重,说我必西向。gù rén qíng yì zhòng,shuō wǒ bì xī xiàng。
一年两仆夫,千里问无恙。yī nián liǎng pū fū,qiān lǐ wèn wú yàng。
相期结书社,未怕供诗帐。xiāng qī jié shū shè,wèi pà gōng shī zhàng。
还将梦魂去,一夜到江涨。hái jiāng mèng hún qù,yī yè dào jiāng zhǎng。

冬至日赠安节

苏轼

我生几冬至,少小如昨日。wǒ shēng jǐ dōng zhì,shǎo xiǎo rú zuó rì。
当时事父兄,上寿拜脱膝。dāng shí shì fù xiōng,shàng shòu bài tuō xī。
十年阅雕谢,白发催衰疾。shí nián yuè diāo xiè,bái fā cuī shuāi jí。
瞻前惟兄三,顾后子由一。zhān qián wéi xiōng sān,gù hòu zi yóu yī。
近者隔涛江,远者天一壁。jìn zhě gé tāo jiāng,yuǎn zhě tiān yī bì。
今朝复何幸,见此万里侄。jīn cháo fù hé xìng,jiàn cǐ wàn lǐ zhí。
忆汝总角时,啼笑为梨栗。yì rǔ zǒng jiǎo shí,tí xiào wèi lí lì。
今来能慷慨,志气坚铁石。jīn lái néng kāng kǎi,zhì qì jiān tiě shí。
诸孙行复尔,世事何时毕。zhū sūn xíng fù ěr,shì shì hé shí bì。
诗成却超然,老泪不成滴。shī chéng què chāo rán,lǎo lèi bù chéng dī。

浚井

苏轼

古井没荒莱,不食谁为恻。gǔ jǐng méi huāng lái,bù shí shuí wèi cè。
瓶罂下两绠,蛙蚓飞百尺。píng yīng xià liǎng gěng,wā yǐn fēi bǎi chǐ。
腥风被泥滓,空响闻点滴。xīng fēng bèi ní zǐ,kōng xiǎng wén diǎn dī。
上除青青芹,下洗凿凿石。shàng chú qīng qīng qín,xià xǐ záo záo shí。
沾濡愧童仆,杯酒暖寒栗。zhān rú kuì tóng pū,bēi jiǔ nuǎn hán lì。
白水渐泓渟,青天落寒碧。bái shuǐ jiàn hóng tíng,qīng tiān luò hán bì。
云何失旧秽,底处来新洁。yún hé shī jiù huì,dǐ chù lái xīn jié。
井在有无中,无来亦无失。jǐng zài yǒu wú zhōng,wú lái yì wú shī。

陈季常见过三首

苏轼

仕宦常畏人,退居还喜客。shì huàn cháng wèi rén,tuì jū hái xǐ kè。
君来辄馆我,未觉鸡黍窄。jūn lái zhé guǎn wǒ,wèi jué jī shǔ zhǎi。
东坡有奇事,已种十亩麦。dōng pō yǒu qí shì,yǐ zhǒng shí mǔ mài。
但得君眼青,不辞奴饭白。dàn dé jūn yǎn qīng,bù cí nú fàn bái。