古诗词

李俊民

一字百题示商君祥风

李俊民

对影无情石,关心寄远衣。duì yǐng wú qíng shí,guān xīn jì yuǎn yī。
天涯镇长客,雁后不怀归。tiān yá zhèn zhǎng kè,yàn hòu bù huái guī。

书壁

李俊民

世事纷纷变,人生种种愁。shì shì fēn fēn biàn,rén shēng zhǒng zhǒng chóu。
行年三十九,得岁又平头。xíng nián sān shí jiǔ,dé suì yòu píng tóu。

和筹堂四首琴

李俊民

山水有清音,琅然出枯木。shān shuǐ yǒu qīng yīn,láng rán chū kū mù。
若教俗耳听,丝竹不如肉。ruò jiào sú ěr tīng,sī zhú bù rú ròu。

和筹堂四首琴

李俊民

森森戈戟心,尽在皮里著。sēn sēn gē jǐ xīn,jǐn zài pí lǐ zhù。
傍有烂柯人,点破都是错。bàng yǒu làn kē rén,diǎn pò dōu shì cuò。

和筹堂四首琴

李俊民

一坑科斗灰,难破祖龙惑。yī kēng kē dòu huī,nán pò zǔ lóng huò。
三两挟策人,今谁席肯侧。sān liǎng xié cè rén,jīn shuí xí kěn cè。

和筹堂四首琴

李俊民

手与心相应,妙处在咫尺。shǒu yǔ xīn xiāng yīng,miào chù zài zhǐ chǐ。
笔尖多少锋,挥扫天地窄。bǐ jiān duō shǎo fēng,huī sǎo tiān dì zhǎi。

避乱

李俊民

雪岩依日暖,霜树弄风悲。xuě yán yī rì nuǎn,shuāng shù nòng fēng bēi。
山似王维画,人如杜甫诗。shān shì wáng wéi huà,rén rú dù fǔ shī。

资圣寺壁

李俊民

是谁将壁疥,尽可著纱笼。shì shuí jiāng bì jiè,jǐn kě zhù shā lóng。
今代无诗史,何时入国风。jīn dài wú shī shǐ,hé shí rù guó fēng。

别陈之纲李得之南子荣

李俊民

已兆池鱼祸,尚多风鹢过。yǐ zhào chí yú huò,shàng duō fēng yì guò。
寄与远游人,莫待赆行货。jì yǔ yuǎn yóu rén,mò dài jìn xíng huò。

戏高广之

李俊民

一饮遇伶妇,一饭值丘嫂。yī yǐn yù líng fù,yī fàn zhí qiū sǎo。
徒教乞米僧,时时送卢老。tú jiào qǐ mǐ sēng,shí shí sòng lú lǎo。

雨后

李俊民

新秋积雨霁,凉风吹我衣。xīn qiū jī yǔ jì,liáng fēng chuī wǒ yī。
岁月不知老,乾坤何处归。suì yuè bù zhī lǎo,qián kūn hé chù guī。

九日答朱寿之

李俊民

与客登高处,节物伤迟暮。yǔ kè dēng gāo chù,jié wù shāng chí mù。
不见白衣来,三复秋风句。bù jiàn bái yī lái,sān fù qiū fēng jù。

竹林

李俊民

初见锦绷脱,气已傲霜雪。chū jiàn jǐn bēng tuō,qì yǐ ào shuāng xuě。
天寒十万夫,未闻一死节。tiān hán shí wàn fū,wèi wén yī sǐ jié。

柏径

李俊民

岁晚节自抱,足见有心哉。suì wǎn jié zì bào,zú jiàn yǒu xīn zāi。
游人从何处,带得春风来。yóu rén cóng hé chù,dài dé chūn fēng lái。

槐亭

李俊民

蚁穴功名重,或作封侯梦。yǐ xué gōng míng zhòng,huò zuò fēng hóu mèng。
主人心已闲,不为黄花动。zhǔ rén xīn yǐ xián,bù wèi huáng huā dòng。

稻塍

李俊民

一水自纵横,厥田无上下。yī shuǐ zì zòng héng,jué tián wú shàng xià。
居民不佩犊,岁事在秧马。jū mín bù pèi dú,suì shì zài yāng mǎ。

李俊民

世治其术重,世乱其术轻。shì zhì qí shù zhòng,shì luàn qí shù qīng。
太平然后用,用然后太平。tài píng rán hòu yòng,yòng rán hòu tài píng。

李俊民

转首一场梦,惊心三月春。zhuǎn shǒu yī chǎng mèng,jīng xīn sān yuè chūn。
扬扬枝上蝶,不见惜花人。yáng yáng zhī shàng dié,bù jiàn xī huā rén。

熊白

李俊民

所居无禹庙,有官升典签。suǒ jū wú yǔ miào,yǒu guān shēng diǎn qiān。
掌亦我所欲,二者不可兼。zhǎng yì wǒ suǒ yù,èr zhě bù kě jiān。

十六日夜戏书

李俊民

贪作梅花梦,都忘柳絮禅。tān zuò méi huā mèng,dōu wàng liǔ xù chán。
可怜人与月,不似夜来圆。kě lián rén yǔ yuè,bù shì yè lái yuán。