古诗词

李俊民

鳌背元夜

李俊民

山市家家秉烛游,风檐齐挂月灯毬。shān shì jiā jiā bǐng zhú yóu,fēng yán qí guà yuè dēng qiú。
不须更用闲妆点,人在鳌峰最上头。bù xū gèng yòng xián zhuāng diǎn,rén zài áo fēng zuì shàng tóu。

许司谏醉吟图

李俊民

席地风光引兴来,不辞白发被春催。xí dì fēng guāng yǐn xīng lái,bù cí bái fā bèi chūn cuī。
眼前有句贪拈掇,闲却梨花树下杯。yǎn qián yǒu jù tān niān duō,xián què lí huā shù xià bēi。

明皇击梧图

李俊民

不使梨园弟子知,太平音在凤凰枝。bù shǐ lí yuán dì zi zhī,tài píng yīn zài fèng huáng zhī。
一朝野鹿衔花去,长恨秋风落叶时。yī cháo yě lù xián huā qù,zhǎng hèn qiū fēng luò yè shí。

秋江断雁图

李俊民

不堪愁里见秋光,江北江南木叶黄。bù kān chóu lǐ jiàn qiū guāng,jiāng běi jiāng nán mù yè huáng。
谁信朔风犹跋扈,天涯吹断弟兄行。shuí xìn shuò fēng yóu bá hù,tiān yá chuī duàn dì xiōng xíng。

游石堂山

李俊民

雨后青山画不如,算心人去有谁居。yǔ hòu qīng shān huà bù rú,suàn xīn rén qù yǒu shuí jū。
紫云空锁神清洞,不见丹崖四字书。zǐ yún kōng suǒ shén qīng dòng,bù jiàn dān yá sì zì shū。

句龙庙

李俊民

溪行十里气如蒸,危槛凭虚不厌登。xī xíng shí lǐ qì rú zhēng,wēi kǎn píng xū bù yàn dēng。
咫尺仙山在尘世,杖藜来往几人曾。zhǐ chǐ xiān shān zài chén shì,zhàng lí lái wǎng jǐ rén céng。

阳关图

李俊民

一杯送别古阳关,关外千重万叠山。yī bēi sòng bié gǔ yáng guān,guān wài qiān zhòng wàn dié shān。
试问青青渭城柳,不知眼见几人还。shì wèn qīng qīng wèi chéng liǔ,bù zhī yǎn jiàn jǐ rén hái。

烟江叠嶂图

李俊民

挥毫落纸生云烟,江北江南水墨天。huī háo luò zhǐ shēng yún yān,jiāng běi jiāng nán shuǐ mò tiān。
爱画主人胸次别,卧游不用买山钱。ài huà zhǔ rén xiōng cì bié,wò yóu bù yòng mǎi shān qián。

答祁定之

李俊民

归袖迎风拂面埃,青山望处白云埋。guī xiù yíng fēng fú miàn āi,qīng shān wàng chù bái yún mái。
如何千载离家鹤,学得仙时不便来。rú hé qiān zài lí jiā hè,xué dé xiān shí bù biàn lái。

戏赠

李俊民

布袍褴褛化风埃,是处青山骨可埋。bù páo lán lǚ huà fēng āi,shì chù qīng shān gǔ kě mái。
三笑家风□时了,我师容易去还来。sān xiào jiā fēng shí le,wǒ shī róng yì qù hái lái。

千里江山图

李俊民

曾把云山烂漫酬,杖藜随处贾胡留。céng bǎ yún shān làn màn chóu,zhàng lí suí chù jiǎ hú liú。
如今脚力那千里,水墨中间只卧浮。rú jīn jiǎo lì nà qiān lǐ,shuǐ mò zhōng jiān zhǐ wò fú。

千里江山图

李俊民

笔下江山取意成,一峰未尽一峰生。bǐ xià jiāng shān qǔ yì chéng,yī fēng wèi jǐn yī fēng shēng。
凭谁试向行人问,水郭烟村第几程。píng shuí shì xiàng xíng rén wèn,shuǐ guō yān cūn dì jǐ chéng。

雪中寄

李俊民

秋空一洗绝纤埃,著脚街头雪半埋。qiū kōng yī xǐ jué xiān āi,zhù jiǎo jiē tóu xuě bàn mái。
试问希真门下客,衣蓑曾有葛三来。shì wèn xī zhēn mén xià kè,yī suō céng yǒu gé sān lái。

不寐

李俊民

露下中庭鹤睡惊,娟娟缺月照窗明。lù xià zhōng tíng hè shuì jīng,juān juān quē yuè zhào chuāng míng。
夜深读罢床头易,纸帐梅花梦不成。yè shēn dú bà chuáng tóu yì,zhǐ zhàng méi huā mèng bù chéng。

西山问羊

李俊民

淡泊不禁频皛饭,寻常无以致毡根。dàn pō bù jìn pín xiǎo fàn,xún cháng wú yǐ zhì zhān gēn。
西山茧耳多于石,肯与书生踏菜园。xī shān jiǎn ěr duō yú shí,kěn yǔ shū shēng tà cài yuán。

暮秋有感

李俊民

乱鸦无数噪寒林,林下风吹落叶深。luàn yā wú shù zào hán lín,lín xià fēng chuī luò yè shēn。
惟有黄花枝上露,向人犹似泣残金。wéi yǒu huáng huā zhī shàng lù,xiàng rén yóu shì qì cán jīn。

即事

李俊民

将军下马气如虹,书生折腰曲如弓。jiāng jūn xià mǎ qì rú hóng,shū shēng zhé yāo qū rú gōng。
好山无限归未得,白云惭愧渡溪风。hǎo shān wú xiàn guī wèi dé,bái yún cán kuì dù xī fēng。

即事

李俊民

秋色南山气势高,坐闲牛酒话粗豪。qiū sè nán shān qì shì gāo,zuò xián niú jiǔ huà cū háo。
自怜萍梗天涯客,俯仰随人似桔槔。zì lián píng gěng tiān yá kè,fǔ yǎng suí rén shì jú gāo。

陆浑佛髻山

李俊民

十步都无一步平,往来人似画图行。shí bù dōu wú yī bù píng,wǎng lái rén shì huà tú xíng。
可怜一派温泉水,不与荒山洗恶名。kě lián yī pài wēn quán shuǐ,bù yǔ huāng shān xǐ è míng。

汤下寺壁

李俊民

滚滚龙泉自吐吞,谁能个里混光尘。gǔn gǔn lóng quán zì tǔ tūn,shuí néng gè lǐ hùn guāng chén。
再三绕壁寻题句,饶舌山禽不避人。zài sān rào bì xún tí jù,ráo shé shān qín bù bì rén。