古诗词

李俊民

下太行

李俊民

山中日日伴云闲,不见闲云只见山。shān zhōng rì rì bàn yún xián,bù jiàn xián yún zhǐ jiàn shān。
君去试从山下望,青山却在白云间。jūn qù shì cóng shān xià wàng,qīng shān què zài bái yún jiān。

寄别

李俊民

马蹄踏破乱山青,送客风回酒半醒。mǎ tí tà pò luàn shān qīng,sòng kè fēng huí jiǔ bàn xǐng。
归客莫将云外指,大都一十五长亭。guī kè mò jiāng yún wài zhǐ,dà dōu yī shí wǔ zhǎng tíng。

跋窦子温江山图

李俊民

淼淼澄江欲拍天,参差烟树老江边。miǎo miǎo chéng jiāng yù pāi tiān,cān chà yān shù lǎo jiāng biān。
举头不见长安日,一棹秋风载酒船。jǔ tóu bù jiàn zhǎng ān rì,yī zhào qiū fēng zài jiǔ chuán。

过云台

李俊民

夜半风吹霁色开,晓乘残月过云台。yè bàn fēng chuī jì sè kāi,xiǎo chéng cán yuè guò yún tái。
连山断处瞰平野,一线黄流掌上来。lián shān duàn chù kàn píng yě,yī xiàn huáng liú zhǎng shàng lái。

济源龙潭

李俊民

尘世悠悠不识真,一潭春碧养潜鳞。chén shì yōu yōu bù shí zhēn,yī tán chūn bì yǎng qián lín。
可怜无故惊雷起,误却山前失箸人。kě lián wú gù jīng léi qǐ,wù què shān qián shī zhù rén。

裴公亭

李俊民

青山如画水如蓝,自笑平生性僻耽。qīng shān rú huà shuǐ rú lán,zì xiào píng shēng xìng pì dān。
尊酒留连妨逸兴,不能一到侍中庵。zūn jiǔ liú lián fáng yì xīng,bù néng yī dào shì zhōng ān。

与奉仙观道士元明道

李俊民

野鹤飘飘性自高,徘徊尘世岂难抛。yě hè piāo piāo xìng zì gāo,pái huái chén shì qǐ nán pāo。
栖真旧隐无多地,何处仙山不可巢。qī zhēn jiù yǐn wú duō dì,hé chù xiān shān bù kě cháo。

富公草堂

李俊民

青山重叠水萦回,山水中闲几往来。qīng shān zhòng dié shuǐ yíng huí,shān shuǐ zhōng xián jǐ wǎng lái。
风物不殊人世改,中州何处是昆台。fēng wù bù shū rén shì gǎi,zhōng zhōu hé chù shì kūn tái。

谢杨成之

李俊民

与客西从济上回,明朝扶杖到云台。yǔ kè xī cóng jì shàng huí,míng cháo fú zhàng dào yún tái。
一尊相送休频劝,留作山行软脚杯。yī zūn xiāng sòng xiū pín quàn,liú zuò shān xíng ruǎn jiǎo bēi。

雨后

李俊民

春空霭霭暮云低,飞过山前雨一犁。chūn kōng ǎi ǎi mù yún dī,fēi guò shān qián yǔ yī lí。
明日却寻归去路,马蹄犹踏落花泥。míng rì què xún guī qù lù,mǎ tí yóu tà luò huā ní。

阻风

李俊民

东风作恶几时休,况值春光欲尽头。dōng fēng zuò è jǐ shí xiū,kuàng zhí chūn guāng yù jǐn tóu。
谁谓闲人无个事,一年长是为花愁。shuí wèi xián rén wú gè shì,yī nián zhǎng shì wèi huā chóu。

史遂良寿日

李俊民

任他白发不相饶,两颊春红醉里潮。rèn tā bái fā bù xiāng ráo,liǎng jiá chūn hóng zuì lǐ cháo。
今日凤凰台上月,未知谁可共吹箫。jīn rì fèng huáng tái shàng yuè,wèi zhī shuí kě gòng chuī xiāo。

和王季文襄阳变后

李俊民

将军横槊面潮红,一举淮南扫地空。jiāng jūn héng shuò miàn cháo hóng,yī jǔ huái nán sǎo dì kōng。
堪笑楚人无伎俩,至今犹说马牛风。kān xiào chǔ rén wú jì liǎ,zhì jīn yóu shuō mǎ niú fēng。

答筹堂见招

李俊民

须信人闲足别离,相看能得几多时。xū xìn rén xián zú bié lí,xiāng kàn néng dé jǐ duō shí。
浮云一片无根蒂,去去来来自不知。fú yún yī piàn wú gēn dì,qù qù lái lái zì bù zhī。

答筹堂见招

李俊民

日日相陪鹤发翁,乌纱白葛道家风。rì rì xiāng péi hè fā wēng,wū shā bái gé dào jiā fēng。
火云堆向山南去,暑气蒸人似甑中。huǒ yún duī xiàng shān nán qù,shǔ qì zhēng rén shì zèng zhōng。

答筹堂见招

李俊民

俯仰随人亦自欺,精神无复似当时。fǔ yǎng suí rén yì zì qī,jīng shén wú fù shì dāng shí。
年来世事俱尝遍,只有闲中味不知。nián lái shì shì jù cháng biàn,zhǐ yǒu xián zhōng wèi bù zhī。

答筹堂见招

李俊民

冠世声名盖世功,寻常杯酒坐生风。guān shì shēng míng gài shì gōng,xún cháng bēi jiǔ zuò shēng fēng。
区区问舍求田客,尽在元龙一笑中。qū qū wèn shě qiú tián kè,jǐn zài yuán lóng yī xiào zhōng。

答筹堂见招

李俊民

日日言归未得归,白头才是入山时。rì rì yán guī wèi dé guī,bái tóu cái shì rù shān shí。
依前却趁逍遥出,惭愧山灵我不知。yī qián què chèn xiāo yáo chū,cán kuì shān líng wǒ bù zhī。

答筹堂见招

李俊民

谁谓长河不可通,只消送客一帆风。shuí wèi zhǎng hé bù kě tōng,zhǐ xiāo sòng kè yī fān fēng。
故人别后情偏重,犹恐相逢是梦中。gù rén bié hòu qíng piān zhòng,yóu kǒng xiāng féng shì mèng zhōng。

张翔卿出家

李俊民

绛帕蒙头读道书,孙郎见后肯容无。jiàng pà méng tóu dú dào shū,sūn láng jiàn hòu kěn róng wú。
休将侥幸乖名教,天上臞仙即是儒。xiū jiāng jiǎo xìng guāi míng jiào,tiān shàng qú xiān jí shì rú。