古诗词

李俊民

集古无睡

李俊民

江南江北望烟波,颦黛低红别怨多。jiāng nán jiāng běi wàng yān bō,pín dài dī hóng bié yuàn duō。
尽日伤心人不见,卧来无睡欲如何。jǐn rì shāng xīn rén bù jiàn,wò lái wú shuì yù rú hé。

集古谩书

李俊民

已共红尘迹渐疏,画檐愁见燕归初。yǐ gòng hóng chén jì jiàn shū,huà yán chóu jiàn yàn guī chū。
无端有寄闲消息,肠断萧娘一纸书。wú duān yǒu jì xián xiāo xī,cháng duàn xiāo niáng yī zhǐ shū。

集古秋夜

李俊民

掷却风光忆少年,多生信有短因缘。zhì què fēng guāng yì shǎo nián,duō shēng xìn yǒu duǎn yīn yuán。
欲知此恨无穷处,星落银河月半天。yù zhī cǐ hèn wú qióng chù,xīng luò yín hé yuè bàn tiān。

集古有感

李俊民

风轻帘幕燕争飞,到处烟花恨别离。fēng qīng lián mù yàn zhēng fēi,dào chù yān huā hèn bié lí。
倚柱寻思倍惆怅,映人匀却泪胭脂。yǐ zhù xún sī bèi chóu chàng,yìng rén yún què lèi yān zhī。

集古寄情

李俊民

年光空感疾如流,同向春风各自愁。nián guāng kōng gǎn jí rú liú,tóng xiàng chūn fēng gè zì chóu。
有境牵怀人不会,落花深处指青楼。yǒu jìng qiān huái rén bù huì,luò huā shēn chù zhǐ qīng lóu。

集古寄情

李俊民

曾留宋玉旧衣裳,云雨巫山枉断肠。céng liú sòng yù jiù yī shang,yún yǔ wū shān wǎng duàn cháng。
不为傍人羞不起,夜来新惹桂枝香。bù wèi bàng rén xiū bù qǐ,yè lái xīn rě guì zhī xiāng。

集古寄情

李俊民

寂寥满地落花红,独倚栏干花露中。jì liáo mǎn dì luò huā hóng,dú yǐ lán gàn huā lù zhōng。
征客未来音信断,年年回首泣春风。zhēng kè wèi lái yīn xìn duàn,nián nián huí shǒu qì chūn fēng。

集古戏答

李俊民

公子王孙逐后尘,近来方解惜青春。gōng zi wáng sūn zhú hòu chén,jìn lái fāng jiě xī qīng chūn。
春心不惬空归去,长伴吹萧别有人。chūn xīn bù qiè kōng guī qù,zhǎng bàn chuī xiāo bié yǒu rén。

集古听歌

李俊民

清歌空得隔花闻,寂寞堂前日又曛。qīng gē kōng dé gé huā wén,jì mò táng qián rì yòu xūn。
共待夜深听一曲,女儿弦管弄参军。gòng dài yè shēn tīng yī qū,nǚ ér xián guǎn nòng cān jūn。

集古戏遣

李俊民

雨散云收一饷闲,不知何处入空山。yǔ sàn yún shōu yī xiǎng xián,bù zhī hé chù rù kōng shān。
殷勤好取襄王意,下蔡城危莫破颜。yīn qín hǎo qǔ xiāng wáng yì,xià cài chéng wēi mò pò yán。

集古戏遣

李俊民

枉破阳城十万家,门前初下七香车。wǎng pò yáng chéng shí wàn jiā,mén qián chū xià qī xiāng chē。
自缘今日人心别,隔坐刚抛豆蔻花。zì yuán jīn rì rén xīn bié,gé zuò gāng pāo dòu kòu huā。

集古寄怀

李俊民

愁云漠漠草离离,去国还家一望时。chóu yún mò mò cǎo lí lí,qù guó hái jiā yī wàng shí。
几度相思不相见,雪中梅下与谁期。jǐ dù xiāng sī bù xiāng jiàn,xuě zhōng méi xià yǔ shuí qī。

集古偶见

李俊民

莫愁还自有愁时,眉敛春山知为谁。mò chóu hái zì yǒu chóu shí,méi liǎn chūn shān zhī wèi shuí。
含泪向人羞不语,芙蓉头上绾青丝。hán lèi xiàng rén xiū bù yǔ,fú róng tóu shàng wǎn qīng sī。

集古偶见

李俊民

满身花影倩人扶,清润潘郎玉不如。mǎn shēn huā yǐng qiàn rén fú,qīng rùn pān láng yù bù rú。
毕竟多情何处好,庾楼明月堕云初。bì jìng duō qíng hé chù hǎo,yǔ lóu míng yuè duò yún chū。

集古偶见

李俊民

云髻朝来不欲梳,娉娉袅袅十三馀。yún jì cháo lái bù yù shū,pīng pīng niǎo niǎo shí sān yú。
分明记得曾行处,看遍花枝尽不如。fēn míng jì dé céng xíng chù,kàn biàn huā zhī jǐn bù rú。

集古秋怨

李俊民

且将团扇暂徘徊,泪滴闲阶长绿苔。qiě jiāng tuán shàn zàn pái huái,lèi dī xián jiē zhǎng lǜ tái。
春色似怜歌舞地,不论时节遣花开。chūn sè shì lián gē wǔ dì,bù lùn shí jié qiǎn huā kāi。

集古悲故宫人

李俊民

云惨烟愁苑路斜,宫莺衔出上阳花。yún cǎn yān chóu yuàn lù xié,gōng yīng xián chū shàng yáng huā。
朱铅滴尽无心语,生死深恩不到家。zhū qiān dī jǐn wú xīn yǔ,shēng sǐ shēn ēn bù dào jiā。

集古怀古

李俊民

暮云宫阙古今情,芳草长含玉辇尘。mù yún gōng quē gǔ jīn qíng,fāng cǎo zhǎng hán yù niǎn chén。
春意自知无主惜,落花犹似堕楼人。chūn yì zì zhī wú zhǔ xī,luò huā yóu shì duò lóu rén。

集古旧游

李俊民

山南山北雨蒙蒙,十载长安似梦中。shān nán shān běi yǔ méng méng,shí zài zhǎng ān shì mèng zhōng。
今日独来张乐地,故人坟树五秋风。jīn rì dú lái zhāng lè dì,gù rén fén shù wǔ qiū fēng。

集古关中

李俊民

岳北秋空渭北川,一村桑柘一村烟。yuè běi qiū kōng wèi běi chuān,yī cūn sāng zhè yī cūn yān。
行人莫讶频回首,记得春深欲种田。xíng rén mò yà pín huí shǒu,jì dé chūn shēn yù zhǒng tián。