古诗词

李俊民

集古过梅溪旧居

李俊民

远到音书转寂寥,青山隐隐水迢迢。yuǎn dào yīn shū zhuǎn jì liáo,qīng shān yǐn yǐn shuǐ tiáo tiáo。
村园门巷多相似,花落梅溪雪未消。cūn yuán mén xiàng duō xiāng shì,huā luò méi xī xuě wèi xiāo。

集古登山阳郡楼

李俊民

将军一去泣空营,槐柳萧疏绕郡城。jiāng jūn yī qù qì kōng yíng,huái liǔ xiāo shū rào jùn chéng。
试上高楼望春色,落花流水叹浮生。shì shàng gāo lóu wàng chūn sè,luò huā liú shuǐ tàn fú shēng。

集古王公楼上会饮

李俊民

诗酒能消一半春,紫微才调复知兵。shī jiǔ néng xiāo yī bàn chūn,zǐ wēi cái diào fù zhī bīng。
黄河九曲今归汉,独上高楼故国情。huáng hé jiǔ qū jīn guī hàn,dú shàng gāo lóu gù guó qíng。

集古送客之南宫

李俊民

萧萧风竹夜窗寒,书剑催人不暂闲。xiāo xiāo fēng zhú yè chuāng hán,shū jiàn cuī rén bù zàn xián。
对酒已成千里客,断肠声里唱阳关。duì jiǔ yǐ chéng qiān lǐ kè,duàn cháng shēng lǐ chàng yáng guān。

集古答筹堂

李俊民

一夕秋风白发生,相思迢递隔重城。yī xī qiū fēng bái fā shēng,xiāng sī tiáo dì gé zhòng chéng。
前欢往恨分明在,嬴得青楼薄幸名。qián huān wǎng hèn fēn míng zài,yíng dé qīng lóu báo xìng míng。

集古夜集

李俊民

金凤罗衣湿麝薰,装成掩泣欲行云。jīn fèng luó yī shī shè xūn,zhuāng chéng yǎn qì yù xíng yún。
傍人未必知心事,一曲狂歌酒百分。bàng rén wèi bì zhī xīn shì,yī qū kuáng gē jiǔ bǎi fēn。

集古戏书

李俊民

春风何处有佳期,花满西园月满池。chūn fēng hé chù yǒu jiā qī,huā mǎn xī yuán yuè mǎn chí。
料得也应怜宋玉,东邻墙短不曾窥。liào dé yě yīng lián sòng yù,dōng lín qiáng duǎn bù céng kuī。

集古重九

李俊民

事去人亡迹自留,白云犹似汉时秋。shì qù rén wáng jì zì liú,bái yún yóu shì hàn shí qiū。
如今暂寄尊前笑,明日黄花蝶也愁。rú jīn zàn jì zūn qián xiào,míng rì huáng huā dié yě chóu。

集古十日遣兴

李俊民

露叶如啼欲恨谁,晓庭空绕折残枝。lù yè rú tí yù hèn shuí,xiǎo tíng kōng rào zhé cán zhī。
芳尊有酒无人共,卧看南山改旧诗。fāng zūn yǒu jiǔ wú rén gòng,wò kàn nán shān gǎi jiù shī。

集古古城

李俊民

东风渐急夕阳斜,马上怀中尽落花。dōng fēng jiàn jí xī yáng xié,mǎ shàng huái zhōng jǐn luò huā。
肠断入城芳草路,孤烟起处是人家。cháng duàn rù chéng fāng cǎo lù,gū yān qǐ chù shì rén jiā。

集古送行

李俊民

天涯方叹异乡身,云别青山马踏尘。tiān yá fāng tàn yì xiāng shēn,yún bié qīng shān mǎ tà chén。
欲问孤鸿向何处,依依还似北归人。yù wèn gū hóng xiàng hé chù,yī yī hái shì běi guī rén。

集古宫柳

李俊民

寒食东风御柳斜,轻盈袅娜占年华。hán shí dōng fēng yù liǔ xié,qīng yíng niǎo nà zhàn nián huá。
试看三月春残后,不见人烟空见花。shì kàn sān yuè chūn cán hòu,bù jiàn rén yān kōng jiàn huā。

集古对花

李俊民

尽是刘郎去后栽,为谁零落为谁开。jǐn shì liú láng qù hòu zāi,wèi shuí líng luò wèi shuí kāi。
风流才子多春思,半醉闲吟独自来。fēng liú cái zi duō chūn sī,bàn zuì xián yín dú zì lái。

集古宿横望

李俊民

远上寒山石径斜,月临荒戍起啼鸦。yuǎn shàng hán shān shí jìng xié,yuè lín huāng shù qǐ tí yā。
故乡今夜思千里,每到花时不在家。gù xiāng jīn yè sī qiān lǐ,měi dào huā shí bù zài jiā。

集古妓为尼

李俊民

无地无媒只一身,蛾眉画出月争新。wú dì wú méi zhǐ yī shēn,é méi huà chū yuè zhēng xīn。
春来削发芙蓉寺,从此萧郎是路人。chūn lái xuē fā fú róng sì,cóng cǐ xiāo láng shì lù rén。

集古新居

李俊民

每忆云山养短才,蓬门今始为君开。měi yì yún shān yǎng duǎn cái,péng mén jīn shǐ wèi jūn kāi。
落花寂寂黄昏雨,依旧去年双燕来。luò huā jì jì huáng hūn yǔ,yī jiù qù nián shuāng yàn lái。

集古寒食野外

李俊民

浮云飞尽日西颓,莫向花前泣酒杯。fú yún fēi jǐn rì xī tuí,mò xiàng huā qián qì jiǔ bēi。
独上郊原人不见,野风吹起纸钱灰。dú shàng jiāo yuán rén bù jiàn,yě fēng chuī qǐ zhǐ qián huī。

集古赠别

李俊民

绿柳才黄半未匀,灞桥攀折一何频。lǜ liǔ cái huáng bàn wèi yún,bà qiáo pān zhé yī hé pín。
相逢且莫推辞酒,明日忽为千里人。xiāng féng qiě mò tuī cí jiǔ,míng rì hū wèi qiān lǐ rén。

集古柳

李俊民

还到春时别恨生,渭城朝雨裛轻尘。hái dào chūn shí bié hèn shēng,wèi chéng cháo yǔ yì qīng chén。
自家飞絮犹无定,不解迎人只送人。zì jiā fēi xù yóu wú dìng,bù jiě yíng rén zhǐ sòng rén。

集古惜春

李俊民

自有林亭不得闲,长安豪贵惜春残。zì yǒu lín tíng bù dé xián,zhǎng ān háo guì xī chūn cán。
晚来风起花如雪,为问无情岁月看。wǎn lái fēng qǐ huā rú xuě,wèi wèn wú qíng suì yuè kàn。