古诗词

郭之奇

循蜚纪

郭之奇

持权若轮,久视长存。chí quán ruò lún,jiǔ shì zhǎng cún。
穴处初出,同流若奔。xué chù chū chū,tóng liú ruò bēn。

因提纪

郭之奇

衣皮始教,爰及庸成。yī pí shǐ jiào,yuán jí yōng chéng。
因而有制,以利知生。yīn ér yǒu zhì,yǐ lì zhī shēng。

禅通纪

郭之奇

绍物称始,统天曷穷。shào wù chēng shǐ,tǒng tiān hé qióng。
结绳已代,遂有羲农。jié shéng yǐ dài,suì yǒu xī nóng。

疏仡纪

郭之奇

知远能断,非帝孰侔。zhī yuǎn néng duàn,fēi dì shú móu。
繇黄迄周,万古承流。yáo huáng qì zhōu,wàn gǔ chéng liú。

历代正闰篇

郭之奇

天下之生久矣哉,元会日销三古胎。tiān xià zhī shēng jiǔ yǐ zāi,yuán huì rì xiāo sān gǔ tāi。
乾坤有待劳苴补,豪圣相依作继开。qián kūn yǒu dài láo jū bǔ,háo shèng xiāng yī zuò jì kāi。
黄唐不逮淳风邈,害气方乘闰统来。huáng táng bù dǎi chún fēng miǎo,hài qì fāng chéng rùn tǒng lái。
一自东迁悲迹熄,每从战国叹秦灰。yī zì dōng qiān bēi jì xī,měi cóng zhàn guó tàn qín huī。
尽除封建成孤立,转令齐民盗八垓。jǐn chú fēng jiàn chéng gū lì,zhuǎn lìng qí mín dào bā gāi。
金刀未造三分剖,马牛竟作五□煤。jīn dāo wèi zào sān fēn pōu,mǎ niú jìng zuò wǔ méi。
南北青编多异纪,隋唐王气始中回。nán běi qīng biān duō yì jì,suí táng wáng qì shǐ zhōng huí。
唐衰五代尤纷拿,石晋臣□良可哀。táng shuāi wǔ dài yóu fēn ná,shí jìn chén liáng kě āi。
宋治虽隆戎逼处,辽金迭起动烽埃。sòng zhì suī lóng róng bī chù,liáo jīn dié qǐ dòng fēng āi。
□元混一真稀有,天骄何力使天培。yuán hùn yī zhēn xī yǒu,tiān jiāo hé lì shǐ tiān péi。
千年历数遭腥秽,九十中原去草莱。qiān nián lì shù zāo xīng huì,jiǔ shí zhōng yuán qù cǎo lái。
谁洗虞渊扶日月,重开草昧见风雷。shuí xǐ yú yuān fú rì yuè,zhòng kāi cǎo mèi jiàn fēng léi。
拨反须凭贤圣德,驱兼独倚帝王才。bō fǎn xū píng xián shèng dé,qū jiān dú yǐ dì wáng cái。
稽古勋华难撰述,微臣执管漫徘徊。jī gǔ xūn huá nán zhuàn shù,wēi chén zhí guǎn màn pái huái。

秦及六国

郭之奇

礼乐征伐诸侯出,流极终成无道天。lǐ lè zhēng fá zhū hóu chū,liú jí zhōng chéng wú dào tiān。
尊攘虽闻齐小白,虚名大抵自东迁。zūn rǎng suī wén qí xiǎo bái,xū míng dà dǐ zì dōng qiān。
召陵不问荆淫号,葵丘五禁亦徒然。zhào líng bù wèn jīng yín hào,kuí qiū wǔ jìn yì tú rán。
威烈始成三叛国,洋洋东海遂为田。wēi liè shǐ chéng sān pàn guó,yáng yáng dōng hǎi suì wèi tián。
取千取百谁中止,相帝相王孰后先。qǔ qiān qǔ bǎi shuí zhōng zhǐ,xiāng dì xiāng wáng shú hòu xiān。
山东弛约南风弱,泗上群飞函谷烟。shān dōng chí yuē nán fēng ruò,sì shàng qún fēi hán gǔ yān。
须臾已见六王毕,接瞬安知嬴吕旋。xū yú yǐ jiàn liù wáng bì,jiē shùn ān zhī yíng lǚ xuán。
振古乾坤方一变,德功皇帝岂其然。zhèn gǔ qián kūn fāng yī biàn,dé gōng huáng dì qǐ qí rán。
八字从兹为郡邑,名封自此绝蝉联。bā zì cóng zī wèi jùn yì,míng fēng zì cǐ jué chán lián。
赭山燔石威弥炽,灭古坑儒祸日延。zhě shān fán shí wēi mí chì,miè gǔ kēng rú huò rì yán。
博浪一椎凶未戢,凉车一石臭初传。bó làng yī chuí xiōng wèi jí,liáng chē yī shí chòu chū chuán。
当时倘就燕丹策,祖龙何必俟今年。dāng shí tǎng jiù yàn dān cè,zǔ lóng hé bì qí jīn nián。

附陈楚西楚陈王胜

郭之奇

首发难起于陈涉,辍耕陇上图大业。shǒu fā nán qǐ yú chén shè,chuò gēng lǒng shàng tú dà yè。
处燕宁知飞鹄心,鸣狐始向奔麋猎。chù yàn níng zhī fēi gǔ xīn,míng hú shǐ xiàng bēn mí liè。
渔阳戍者众思同,大泽盟坛群意协。yú yáng shù zhě zhòng sī tóng,dà zé méng tán qún yì xié。
王侯将相果繇人,赵齐燕魏皆踵接。wáng hóu jiāng xiāng guǒ yáo rén,zhào qí yàn wèi jiē zhǒng jiē。
三秦崩瓦日纷飞,百二重关秋一叶。sān qín bēng wǎ rì fēn fēi,bǎi èr zhòng guān qiū yī yè。
五月沉沉叹夥颐,千年除暴光烨烨。wǔ yuè chén chén tàn huǒ yí,qiān nián chú bào guāng yè yè。

楚义帝怀王孙心

郭之奇

楚虽三户必亡秦,王孙自是可怜人。chǔ suī sān hù bì wáng qín,wáng sūn zì shì kě lián rén。
牧羊始罢旋驱鹿,蜂起诸雄各附鳞。mù yáng shǐ bà xuán qū lù,fēng qǐ zhū xióng gè fù lín。
楚后虽繇楚将立,范增奇计本从民。chǔ hòu suī yáo chǔ jiāng lì,fàn zēng qí jì běn cóng mín。
已教天下群趋楚,不比扶苏独诈陈。yǐ jiào tiān xià qún qū chǔ,bù bǐ fú sū dú zhà chén。
入关有约终如约,刘项从兹分暴仁。rù guān yǒu yuē zhōng rú yuē,liú xiàng cóng zī fēn bào rén。
四海三年尊一帝,重瞳十罪表千春。sì hǎi sān nián zūn yī dì,zhòng tóng shí zuì biǎo qiān chūn。
兵皆缟素繇乡老,纪落丹青愧史臣。bīng jiē gǎo sù yáo xiāng lǎo,jì luò dān qīng kuì shǐ chén。
董公是日迟遮说,大义当年孰共伸。dǒng gōng shì rì chí zhē shuō,dà yì dāng nián shú gòng shēn。

西楚霸王项籍

郭之奇

学书学剑两无成,学万人敌自有名。xué shū xué jiàn liǎng wú chéng,xué wàn rén dí zì yǒu míng。
祖龙渡浙犹思取,白马封符始共争。zǔ lóng dù zhè yóu sī qǔ,bái mǎ fēng fú shǐ gòng zhēng。
会稽拔剑先诛守,钜鹿沉船悉引兵。huì jī bá jiàn xiān zhū shǒu,jù lù chén chuán xī yǐn bīng。
岂雠宋义为新赵,独虏王离酬故荆。qǐ chóu sòng yì wèi xīn zhào,dú lǔ wáng lí chóu gù jīng。
遇秦九战锋谁阻,坚壁诸侯膝尽行。yù qín jiǔ zhàn fēng shuí zǔ,jiān bì zhū hóu xī jǐn xíng。
上将初为人属项,雍王已立遂亡嬴。shàng jiāng chū wèi rén shǔ xiàng,yōng wáng yǐ lì suì wáng yíng。
夜击新安无遗卒,朝驰函谷肯留婴。yè jī xīn ān wú yí zú,cháo chí hán gǔ kěn liú yīng。
不辞剽悍闻当世,稍伸六国报周京。bù cí piāo hàn wén dāng shì,shāo shēn liù guó bào zhōu jīng。
灞上趋还天子定,江中密弑霸王倾。bà shàng qū hái tiān zi dìng,jiāng zhōng mì shì bà wáng qīng。
自惑金言亡骨鲠,空馀高俎欲分羹。zì huò jīn yán wáng gǔ gěng,kōng yú gāo zǔ yù fēn gēng。
鸿沟议割东西解,垓下重围四面声。hóng gōu yì gē dōng xī jiě,gāi xià zhòng wéi sì miàn shēng。
一曲悲歌千载恨,拔山盖世总虚生。yī qū bēi gē qiān zài hèn,bá shān gài shì zǒng xū shēng。

附南越五主二首

郭之奇

赵佗据越少凭资,一州之主秉鞭牧。zhào tuó jù yuè shǎo píng zī,yī zhōu zhī zhǔ bǐng biān mù。
值秦破灭始为王,因汉通符称岭服。zhí qín pò miè shǐ wèi wáng,yīn hàn tōng fú chēng lǐng fú。
地连象桂总湟溪,境接长沙多暑燠。dì lián xiàng guì zǒng huáng xī,jìng jiē zhǎng shā duō shǔ yù。
为号为名窃自殊,闻所未闻颇由陆。wèi hào wèi míng qiè zì shū,wén suǒ wèi wén pǒ yóu lù。
高皇侧子重赐书,老夫故臣仍拜伏。gāo huáng cè zi zhòng cì shū,lǎo fū gù chén réng bài fú。
两贤不并雄不俱,去黄去左如故屋。liǎng xián bù bìng xióng bù jù,qù huáng qù zuǒ rú gù wū。
四十九年抱孙居,九十三岁传家族。sì shí jiǔ nián bào sūn jū,jiǔ shí sān suì chuán jiā zú。
自胡及兴守汉条,樛后内通将内属。zì hú jí xīng shǒu hàn tiáo,jiū hòu nèi tōng jiāng nèi shǔ。
吕嘉杀使路杨来,九郡初开南海幅。lǚ jiā shā shǐ lù yáng lái,jiǔ jùn chū kāi nán hǎi fú。
吁嗟粤吏尔何人,提封万里尽南澳。xū jiē yuè lì ěr hé rén,tí fēng wàn lǐ jǐn nán ào。
东西威令及闽瓯,蛮夷大长胥臣仆。dōng xī wēi lìng jí mǐn ōu,mán yí dà zhǎng xū chén pū。
称帝自娱虽似蛙,犹胜中原苦竞鹿。chēng dì zì yú suī shì wā,yóu shèng zhōng yuán kǔ jìng lù。

附南越五主二首

郭之奇

兴王远虑繇任尉,背汉阴谋自吕嘉。xīng wáng yuǎn lǜ yáo rèn wèi,bèi hàn yīn móu zì lǚ jiā。
因时割据凭抢攘,万里提封赖远遐。yīn shí gē jù píng qiǎng rǎng,wàn lǐ tí fēng lài yuǎn xiá。
南天声教奚堪阻,岭服文明莫漫遮。nán tiān shēng jiào xī kān zǔ,lǐng fú wén míng mò màn zhē。
岂有百年更化日,卧榻长容椎髻哗。qǐ yǒu bǎi nián gèng huà rì,wò tà zhǎng róng chuí jì huā。
三窟何当留狡兔,一朝谁恃逞蛮蜗。sān kū hé dāng liú jiǎo tù,yī cháo shuí shì chěng mán wō。
攻王杀使楼船入,珠海丹崖起乱霞。gōng wáng shā shǐ lóu chuán rù,zhū hǎi dān yá qǐ luàn xiá。
赵宗吕族同灰烬,倾国终应反灭家。zhào zōng lǚ zú tóng huī jìn,qīng guó zhōng yīng fǎn miè jiā。
独怜樛氏怀私计,鏦矛无力断长蛇。dú lián jiū shì huái sī jì,cōng máo wú lì duàn zhǎng shé。
颇似当年挑越衅,空教肝脑蔽长沙。pǒ shì dāng nián tiāo yuè xìn,kōng jiào gān nǎo bì zhǎng shā。
一样司晨归二牝,开端酿祸并堪嗟。yī yàng sī chén guī èr pìn,kāi duān niàng huò bìng kān jiē。

西汉十二帝

郭之奇

秦嬴鹿失楚骓已,乃公马上空相侈。qín yíng lù shī chǔ zhuī yǐ,nǎi gōng mǎ shàng kōng xiāng chǐ。
威加海内悲故乡,四皓不来将易子。wēi jiā hǎi nèi bēi gù xiāng,sì hào bù lái jiāng yì zi。
左袒终归侧室儿,右相安刘功孰比。zuǒ tǎn zhōng guī cè shì ér,yòu xiāng ān liú gōng shú bǐ。
天为一代启仁君,景残武纵叨馀美。tiān wèi yī dài qǐ rén jūn,jǐng cán wǔ zòng dāo yú měi。
少子曾孙繇博陆,昭明宣核安遐迩。shǎo zi céng sūn yáo bó lù,zhāo míng xuān hé ān xiá ěr。
杂霸贻谋初乱家,元成以下安足齿。zá bà yí móu chū luàn jiā,yuán chéng yǐ xià ān zú chǐ。
岂知伏莽在新都,漫愁飞燕为祸始。qǐ zhī fú mǎng zài xīn dōu,màn chóu fēi yàn wèi huò shǐ。
麒麟罢禅金縢作,著石丹书符命起。qí lín bà chán jīn téng zuò,zhù shí dān shū fú mìng qǐ。
卯金孺子辞未央,新室文母空投玺。mǎo jīn rú zi cí wèi yāng,xīn shì wén mǔ kōng tóu xǐ。
白水真人弗绛衣,铜匮新皇何日止。bái shuǐ zhēn rén fú jiàng yī,tóng kuì xīn huáng hé rì zhǐ。

惠帝

郭之奇

曹参守法依醇斝,惠帝荒淫何事者。cáo cān shǒu fǎ yī chún jiǎ,huì dì huāng yín hé shì zhě。
三年不改父之臣,此日惊心泪盈把。sān nián bù gǎi fù zhī chén,cǐ rì jīng xīn lèi yíng bǎ。
为太后子不可为,安能为君治天下。wèi tài hòu zi bù kě wèi,ān néng wèi jūn zhì tiān xià。
四皓虽教羽翼成,一相虚劳贵彊假。sì hào suī jiào yǔ yì chéng,yī xiāng xū láo guì jiàng jiǎ。
可怜鸩酒未堪同,漫忆楚歌为若写。kě lián zhèn jiǔ wèi kān tóng,màn yì chǔ gē wèi ruò xiě。
渭北衣冠原庙留,厕中人彘空喑哑。wèi běi yī guān yuán miào liú,cè zhōng rén zhì kōng yīn yǎ。
子房忽漫从赤松,王陵有待争白马。zi fáng hū màn cóng chì sōng,wáng líng yǒu dài zhēng bái mǎ。
悲酣七载自伤情,至性千秋斯亦寡。bēi hān qī zài zì shāng qíng,zhì xìng qiān qiū sī yì guǎ。
君不见侧室之子继前踪,二人宁岂不相容。jūn bù jiàn cè shì zhī zi jì qián zōng,èr rén níng qǐ bù xiāng róng。
一样仁心一样穷,斗粟难舂布莫缝。yī yàng rén xīn yī yàng qióng,dòu sù nán chōng bù mò fèng。

吕后

郭之奇

娲皇鍊石传初古,吕后当阳又一时。wā huáng liàn shí chuán chū gǔ,lǚ hòu dāng yáng yòu yī shí。
胡天胡帝邦之媛,如鹊如鹑雉所师。hú tiān hú dì bāng zhī yuàn,rú què rú chún zhì suǒ shī。
已从云气依隆准,何事墙茨倚食其。yǐ cóng yún qì yī lóng zhǔn,hé shì qiáng cí yǐ shí qí。
两主不欢无以乐,单于过听且相嗤。liǎng zhǔ bù huān wú yǐ lè,dān yú guò tīng qiě xiāng chī。
吾歌若舞公奚往,赵鸩姬喑子独悲。wú gē ruò wǔ gōng xī wǎng,zhào zhèn jī yīn zi dú bēi。
曲逆深居空有念,王陵廷诤果安施。qū nì shēn jū kōng yǒu niàn,wáng líng tíng zhèng guǒ ān shī。
顾君于我何如耳,儿女相谗未足疑。gù jūn yú wǒ hé rú ěr,ér nǚ xiāng chán wèi zú yí。
刑马盟言谁共守,耕田歌意颇堪思。xíng mǎ méng yán shuí gòng shǒu,gēng tián gē yì pǒ kān sī。
婴齐兵合刘初整,将相欢交吕自衰。yīng qí bīng hé liú chū zhěng,jiāng xiāng huān jiāo lǚ zì shuāi。
祟王触腋妖狐殒,太尉行军众袒随。suì wáng chù yè yāo hú yǔn,tài wèi xíng jūn zhòng tǎn suí。
告兄举事宁为己,卖友辞兵岂念私。gào xiōng jǔ shì níng wèi jǐ,mài yǒu cí bīng qǐ niàn sī。
称制千年留祸水,开新文母亦繇斯。chēng zhì qiān nián liú huò shuǐ,kāi xīn wén mǔ yì yáo sī。

文帝

郭之奇

能任衣冠此一君,西周以下孰堪云。néng rèn yī guān cǐ yī jūn,xī zhōu yǐ xià shú kān yún。
叹髀非关求将急,伤心惟有佐民殷。tàn bì fēi guān qiú jiāng jí,shāng xīn wéi yǒu zuǒ mín yīn。
坚边设堠兵徐偃,吠狗鸣鸡人自欣。jiān biān shè hòu bīng xú yǎn,fèi gǒu míng jī rén zì xīn。
北邮始息龙堆焰,南尉初通瘴岭云。běi yóu shǐ xī lóng duī yàn,nán wèi chū tōng zhàng lǐng yún。
赐半田租今屡见,十馀钱粟古谁闻。cì bàn tián zū jīn lǚ jiàn,shí yú qián sù gǔ shuí wén。
六七十翁忘市井,如小儿状日为群。liù qī shí wēng wàng shì jǐng,rú xiǎo ér zhuàng rì wèi qún。
已除秘祝加圭币,岂令衣绨杂绣纹。yǐ chú mì zhù jiā guī bì,qǐ lìng yī tí zá xiù wén。
生止露台安故室,死留瓦器罢高坟。shēng zhǐ lù tái ān gù shì,sǐ liú wǎ qì bà gāo fén。
为汉太宗真莫愧,呜呼仁哉可曰文。wèi hàn tài zōng zhēn mò kuì,wū hū rén zāi kě yuē wén。
仁以胜残刑果措,文不废武意长勤。rén yǐ shèng cán xíng guǒ cuò,wén bù fèi wǔ yì zhǎng qín。
申屠尚肃高朝纪,周亚终传细柳军。shēn tú shàng sù gāo cháo jì,zhōu yà zhōng chuán xì liǔ jūn。
二十三年培四百,百千万载共氤氲。èr shí sān nián péi sì bǎi,bǎi qiān wàn zài gòng yīn yūn。

景帝

郭之奇

君如汉景真残矣,幸承文绪资前美。jūn rú hàn jǐng zhēn cán yǐ,xìng chéng wén xù zī qián měi。
吴楚深机谁故挑,晁周为国同诛死。wú chǔ shēn jī shuí gù tiāo,cháo zhōu wèi guó tóng zhū sǐ。
赐几初销反侧心,争博翻教逆萌始。cì jǐ chū xiāo fǎn cè xīn,zhēng bó fān jiào nì méng shǐ。
家令峭直而刻深,以刻逢君应自抵。jiā lìng qiào zhí ér kè shēn,yǐ kè féng jūn yīng zì dǐ。
刘氏未安晁氏危,智囊此日愚谁似。liú shì wèi ān cháo shì wēi,zhì náng cǐ rì yú shuí shì。
当年事急倚何人,坚壁轻骑夷叛垒。dāng nián shì jí yǐ hé rén,jiān bì qīng qí yí pàn lěi。
漫持侯约阻非功,岂知鞅鞅还相訾。màn chí hóu yuē zǔ fēi gōng,qǐ zhī yāng yāng hái xiāng zī。
可怜父子并殊勋,同相同侯同系累。kě lián fù zi bìng shū xūn,tóng xiāng tóng hóu tóng xì lèi。
安刘惟勃将惟夫,刘氏既安周氏毁。ān liú wéi bó jiāng wéi fū,liú shì jì ān zhōu shì huǐ。
父得絮提缘主存,子终欧血因梁委。fù dé xù tí yuán zhǔ cún,zi zhōng ōu xuè yīn liáng wěi。
君不见传弟从容繇易言,疏婴刺盎几嚣烦。jūn bù jiàn chuán dì cóng róng yáo yì yán,shū yīng cì àng jǐ xiāo fán。
本谋何必尽羊孙,田叔烧辞乃坐飧。běn móu hé bì jǐn yáng sūn,tián shū shāo cí nǎi zuò sūn。

武帝

郭之奇

汉武雄才不世出,奇文异武凌霜日。hàn wǔ xióng cái bù shì chū,qí wén yì wǔ líng shuāng rì。
天为中土远胡尘,幕南尽扫穹庐室。tiān wèi zhōng tǔ yuǎn hú chén,mù nán jǐn sǎo qióng lú shì。
单于台上耀旌旗,狼居胥外辞笳觱。dān yú tái shàng yào jīng qí,láng jū xū wài cí jiā bì。
南越东瓯取次平,夜郎月氏无坚戍。nán yuè dōng ōu qǔ cì píng,yè láng yuè shì wú jiān shù。
汗马朝飞龙塞群,珠崖遥向玉门一。hàn mǎ cháo fēi lóng sāi qún,zhū yá yáo xiàng yù mén yī。
土木神仙壮志馀,燕齐迂怪空唧唧。tǔ mù shén xiān zhuàng zhì yú,yàn qí yū guài kōng jī jī。
牵狗如缑事有无,玉振金声总儒术。qiān gǒu rú gōu shì yǒu wú,yù zhèn jīn shēng zǒng rú shù。
封禅礼尽太初行,明堂始见方士毕。fēng chán lǐ jǐn tài chū xíng,míng táng shǐ jiàn fāng shì bì。
巫蛊朝开归望心,轮台夕下中边谧。wū gǔ cháo kāi guī wàng xīn,lún tái xī xià zhōng biān mì。
当年卫霍漫前驱,此日光磾供后弼。dāng nián wèi huò màn qián qū,cǐ rì guāng dī gōng hòu bì。
五十四年百制劳,有君无相难休逸。wǔ shí sì nián bǎi zhì láo,yǒu jūn wú xiāng nán xiū yì。
只怜曲学误天人,遂使淮阳避刀笔。zhǐ lián qū xué wù tiān rén,suì shǐ huái yáng bì dāo bǐ。
繇来汉治本非醇,知人官人安可必。yáo lái hàn zhì běn fēi chún,zhī rén guān rén ān kě bì。
虽惭文景裕昭宣,嬴政何人岂俦匹。suī cán wén jǐng yù zhāo xuān,yíng zhèng hé rén qǐ chóu pǐ。
古今成败日纷纷,要从千载观得失。gǔ jīn chéng bài rì fēn fēn,yào cóng qiān zài guān dé shī。
五胡相继尔为谁,慎莫近前汉帝叱。wǔ hú xiāng jì ěr wèi shuí,shèn mò jìn qián hàn dì chì。

武帝二

郭之奇

卖珠儿,东方辟戟尔何之。mài zhū ér,dōng fāng pì jǐ ěr hé zhī。
宣室既扃司马入,鞠鸡初罢望龙垂。xuān shì jì jiōng sī mǎ rù,jū jī chū bà wàng lóng chuí。
祠灶应教金可化,露盘何事假铜为。cí zào yīng jiào jīn kě huà,lù pán hé shì jiǎ tóng wèi。
仙人擎掌嘿无语,斗棋已作吹箫侣。xiān rén qíng zhǎng hēi wú yǔ,dòu qí yǐ zuò chuī xiāo lǚ。
五利当年一死荣,独怜汉女非秦女。wǔ lì dāng nián yī sǐ róng,dú lián hàn nǚ fēi qín nǚ。
女巫来,巫蛊起,木人持杖空诛子。nǚ wū lái,wū gǔ qǐ,mù rén chí zhàng kōng zhū zi。
白头翁梦虽神使,湖台不为思仙矣。bái tóu wēng mèng suī shén shǐ,hú tái bù wèi sī xiān yǐ。

昭帝

郭之奇

十四月子弗陵生,二七年已诈书明。shí sì yuè zi fú líng shēng,èr qī nián yǐ zhà shū míng。
尧母门题钩弋谴,周图画就奉车荣。yáo mǔ mén tí gōu yì qiǎn,zhōu tú huà jiù fèng chē róng。
岂惟壮体堪奇爱,所见开言人尽惊。qǐ wéi zhuàng tǐ kān qí ài,suǒ jiàn kāi yán rén jǐn jīng。
入卫燕心应早折,免冠霍首赖全贞。rù wèi yàn xīn yīng zǎo zhé,miǎn guān huò shǒu lài quán zhēn。
黄犊狂男应就缚,上官盖主漫危倾。huáng dú kuáng nán yīng jiù fù,shàng guān gài zhǔ màn wēi qīng。
介子威伸夷气詟,贤良议用赋徭轻。jiè zi wēi shēn yí qì zhé,xián liáng yì yòng fù yáo qīng。
虽缘辅政知时要,亦本冲资悉下情。suī yuán fǔ zhèng zhī shí yào,yì běn chōng zī xī xià qíng。
天假其年培汉脉,眼观文景再升平。tiān jiǎ qí nián péi hàn mài,yǎn guān wén jǐng zài shēng píng。
杂霸贻谋空有制,亡秦旧迹想宜更。zá bà yí móu kōng yǒu zhì,wáng qín jiù jì xiǎng yí gèng。
且看闾阎曾孙美,何似深宫少主英。qiě kàn lǘ yán céng sūn měi,hé shì shēn gōng shǎo zhǔ yīng。
柳生石起虚传瑞,桑叶蚕形枉著名。liǔ shēng shí qǐ xū chuán ruì,sāng yè cán xíng wǎng zhù míng。
乱家之子谁开乱,宣刻昭仁乃定评。luàn jiā zhī zi shuí kāi luàn,xuān kè zhāo rén nǎi dìng píng。

宣帝

郭之奇

汉家制度本如衲,病已民间初整趿。hàn jiā zhì dù běn rú nà,bìng yǐ mín jiān chū zhěng tā。
独携申子君臣篇,漫侈当年王伯杂。dú xié shēn zi jūn chén piān,màn chǐ dāng nián wáng bó zá。
自从骖乘销背芒,肯令副封糊禁阁。zì cóng cān chéng xiāo bèi máng,kěn lìng fù fēng hú jìn gé。
繇其上下慎枢机,能使苍黔安里阖。yáo qí shàng xià shèn shū jī,néng shǐ cāng qián ān lǐ hé。
民忘叹息愁恨心,吏以增秩赐金答。mín wàng tàn xī chóu hèn xīn,lì yǐ zēng zhì cì jīn dá。
名十一臣麟阁图,良二千石熊幡匝。míng shí yī chén lín gé tú,liáng èr qiān shí xióng fān zā。
充国金城日共屯,单于款塞时相遝。chōng guó jīn chéng rì gòng tún,dān yú kuǎn sāi shí xiāng tà。
励精之效果何如,亦缘时会中边合。lì jīng zhī xiào guǒ hé rú,yì yuán shí huì zhōng biān hé。
未闻德教倚深纯,所恃刑名驱冗阘。wèi wén dé jiào yǐ shēn chún,suǒ shì xíng míng qū rǒng dá。
诗书之律那可为,周召何人颇堪唈。shī shū zhī lǜ nà kě wèi,zhōu zhào hé rén pǒ kān yì。
俗儒俗吏登全差,虚实虚名总嚼蜡。sú rú sú lì dēng quán chà,xū shí xū míng zǒng jué là。
乱我家子虽用儒,恭显相承久踞榻。luàn wǒ jiā zi suī yòng rú,gōng xiǎn xiāng chéng jiǔ jù tà。