古诗词

郭之奇

元帝

郭之奇

拔佞如山贤如石,免冠之后中书册。bá nìng rú shān xián rú shí,miǎn guān zhī hòu zhōng shū cè。
八十刚传如臧获,月馀功守曾何惜。bā shí gāng chuán rú zāng huò,yuè yú gōng shǒu céng hé xī。
已见中丞城旦髡,独留都尉青蒲席。yǐ jiàn zhōng chéng chéng dàn kūn,dú liú dōu wèi qīng pú xí。
牢兮石,累印若绶何家客。láo xī shí,lèi yìn ruò shòu hé jiā kè。
金兮革,铜丸鼙鼓何人摘。jīn xī gé,tóng wán pí gǔ hé rén zhāi。
贡匡韦薛俱巾帼,从桥立妃空啧啧。gòng kuāng wéi xuē jù jīn guó,cóng qiáo lì fēi kōng zé zé。

成帝

郭之奇

穆穆天子容,临陛何渊默。mù mù tiān zi róng,lín bì hé yuān mò。
遗书天下求,古磬水滨得。yí shū tiān xià qiú,gǔ qìng shuǐ bīn dé。
精思一向三十年,洪范诸篇日在侧。jīng sī yī xiàng sān shí nián,hóng fàn zhū piān rì zài cè。
嗟五行之空传,岂诸王之难抑。jiē wǔ xíng zhī kōng chuán,qǐ zhū wáng zhī nán yì。
繄两月之相承,明群阴之既迫。yī liǎng yuè zhī xiāng chéng,míng qún yīn zhī jì pò。
谠言之生再一闻,削稿大夫终墨墨。dǎng yán zhī shēng zài yī wén,xuē gǎo dà fū zhōng mò mò。
尚方不断佞臣头,辑槛空留槐令直。shàng fāng bù duàn nìng chén tóu,jí kǎn kōng liú huái lìng zhí。
同日五侯雾四塞,谦恭司马方名饰。tóng rì wǔ hóu wù sì sāi,qiān gōng sī mǎ fāng míng shì。
大臣可移心守惑,祸水虽无汉火熄。dà chén kě yí xīn shǒu huò,huò shuǐ suī wú hàn huǒ xī。

哀帝

郭之奇

令色司马何翩翩,警衣丞相独求怜。lìng sè sī mǎ hé piān piān,jǐng yī chéng xiāng dú qiú lián。
吾闻谐子称嬖便,安得三公侔主权。wú wén xié zi chēng bì biàn,ān dé sān gōng móu zhǔ quán。
天下之心心同然,快意何当日自专。tiān xià zhī xīn xīn tóng rán,kuài yì hé dāng rì zì zhuān。
封书还诏赖嘉宣,呕血髡钳青史传。fēng shū hái zhào lài jiā xuān,ǒu xuè kūn qián qīng shǐ chuán。
主威未行王业迁,平孺安能复秉鞭。zhǔ wēi wèi xíng wáng yè qiān,píng rú ān néng fù bǐng biān。
哀帝堪哀非六年,麒麟殿上已传贤。āi dì kān āi fēi liù nián,qí lín diàn shàng yǐ chuán xián。

附更始盆子

郭之奇

王郎因势驱乌合,盆子惊啼向赤眉。wáng láng yīn shì qū wū hé,pén zi jīng tí xiàng chì méi。
民心歌汉虽有日,神器岂教庸物司。mín xīn gē hàn suī yǒu rì,shén qì qǐ jiào yōng wù sī。
戴侯曾孙曰更始,平林兵中实始基。dài hóu céng sūn yuē gèng shǐ,píng lín bīng zhōng shí shǐ jī。
流汗无言空割席,酣歌委柄日行私。liú hàn wú yán kōng gē xí,hān gē wěi bǐng rì xíng sī。
灶下中郎多冗阘,烂羊关内几参差。zào xià zhōng láng duō rǒng dá,làn yáng guān nèi jǐ cān chà。
元元扣心更思莽,天下纷纷此一时。yuán yuán kòu xīn gèng sī mǎng,tiān xià fēn fēn cǐ yī shí。
慷慨伯升还受螫,独居武信泪潜滋。kāng kǎi bó shēng hái shòu shì,dú jū wǔ xìn lèi qián zī。
冠帻妇衣真可笑,苟非司隶表前仪。guān zé fù yī zhēn kě xiào,gǒu fēi sī lì biǎo qián yí。
察能黜否除苛政,喜心谁使泪翻垂。chá néng chù fǒu chú kē zhèng,xǐ xīn shuí shǐ lèi fān chuí。
火德重兴繇白水,长安已破曾孙死。huǒ dé zhòng xīng yáo bái shuǐ,zhǎng ān yǐ pò céng sūn sǐ。
不死来归有盆子,投戈解甲齐熊耳。bù sǐ lái guī yǒu pén zi,tóu gē jiě jiǎ qí xióng ěr。
羊头羊胃何堪拟,淮阳诸息亦侯矣。yáng tóu yáng wèi hé kān nǐ,huái yáng zhū xī yì hóu yǐ。

附隗嚣公孙述

郭之奇

季孟假神纠众族,子阳木偶修边幅。jì mèng jiǎ shén jiū zhòng zú,zi yáng mù ǒu xiū biān fú。
天水将军益州牧,始皆应汉如伯叔。tiān shuǐ jiāng jūn yì zhōu mù,shǐ jiē yīng hàn rú bó shū。
误疑一姓不再兴,妄比天下十逐鹿。wù yí yī xìng bù zài xīng,wàng bǐ tiān xià shí zhú lù。
鼎非吴魏强分三,国异楚齐俱毕六。dǐng fēi wú wèi qiáng fēn sān,guó yì chǔ qí jù bì liù。
帝王有真人非敌,英雄觉悟天永禄。dì wáng yǒu zhēn rén fēi dí,yīng xióng jué wù tiān yǒng lù。
何须苦恨符高言,且欲终违王命录。hé xū kǔ hèn fú gāo yán,qiě yù zhōng wéi wáng mìng lù。
秦尉时殊莫漫希,井蛙世并应齐伏。qín wèi shí shū mò màn xī,jǐng wā shì bìng yīng qí fú。
未能旗鼓更相当,自合低头姑陆陆。wèi néng qí gǔ gèng xiāng dāng,zì hé dī tóu gū lù lù。
岂知四海万民同,度外终难二子独。qǐ zhī sì hǎi wàn mín tóng,dù wài zhōng nán èr zi dú。
那许丸泥塞故关,已闻聚米成新谷。nà xǔ wán ní sāi gù guān,yǐ wén jù mǐ chéng xīn gǔ。
西域奔亡少子束,既得陇焉复望蜀。xī yù bēn wáng shǎo zi shù,jì dé lǒng yān fù wàng shǔ。
八克天威谁敢触,一纪虚名数果促。bā kè tiān wēi shuí gǎn chù,yī jì xū míng shù guǒ cù。
地下相逢休痛哭,西伯西帝空惭恧。dì xià xiāng féng xiū tòng kū,xī bó xī dì kōng cán nǜ。
洞胸何似子衔玉,相倚相矜徒自毒。dòng xiōng hé shì zi xián yù,xiāng yǐ xiāng jīn tú zì dú。

东汉十二帝后汉二帝

郭之奇

乃知帝王自有别,东都真主一言决。nǎi zhī dì wáng zì yǒu bié,dōng dōu zhēn zhǔ yī yán jué。
明章相继刚柔絜,永平建初谁敢埒。míng zhāng xiāng jì gāng róu jié,yǒng píng jiàn chū shuí gǎn liè。
鄛乡论政政乃亵,孝和委辔赤精竭。cháo xiāng lùn zhèng zhèng nǎi xiè,xiào hé wěi pèi chì jīng jié。
安帝之安安嬖媟,顺帝胡然顺彼辙。ān dì zhī ān ān bì xiè,shùn dì hú rán shùn bǐ zhé。
天亦不假诸冲哲,冲帝如殇同短折。tiān yì bù jiǎ zhū chōng zhé,chōng dì rú shāng tóng duǎn zhé。
跋扈将军谁敢说,伏尸太尉空呜咽。bá hù jiāng jūn shuí gǎn shuō,fú shī tài wèi kōng wū yàn。
众口虽钳超臂啮,弑质迎桓徒自灭。zhòng kǒu suī qián chāo bì niè,shì zhì yíng huán tú zì miè。
桓灵比德阉人悦,五侯十侍深蟠结。huán líng bǐ dé yān rén yuè,wǔ hóu shí shì shēn pán jié。
海内人豪空齿切,党祸既成炎绪爇。hǎi nèi rén háo kōng chǐ qiè,dǎng huò jì chéng yán xù ruò。
外兵已至诸熏绝,山阳出舍金刀缺。wài bīng yǐ zhì zhū xūn jué,shān yáng chū shě jīn dāo quē。
武担初向西川截,哭庙终流北地血。wǔ dān chū xiàng xī chuān jié,kū miào zhōng liú běi dì xuè。
两汉谁倾倾二孽,解酲以酒焉能雪。liǎng hàn shuí qīng qīng èr niè,jiě chéng yǐ jiǔ yān néng xuě。

世祖光武

郭之奇

文叔当年不款曲,舂陵子弟惊相告。wén shū dāng nián bù kuǎn qū,chōng líng zi dì jīng xiāng gào。
长人百万风飞屋,老吏初瞻司隶属。zhǎng rén bǎi wàn fēng fēi wū,lǎo lì chū zhān sī lì shǔ。
盆子王郎休碌碌,尤来五较徒奔触。pén zi wáng láng xiū lù lù,yóu lái wǔ jiào tú bēn chù。
萧王赤心在人腹,南鄗重光西汉烛。xiāo wáng chì xīn zài rén fù,nán hào zhòng guāng xī hàn zhú。
益州井底蛙眯目,天水丸泥空自促。yì zhōu jǐng dǐ wā mī mù,tiān shuǐ wán ní kōng zì cù。
每一发兵头变绿,平陇何当复望蜀。měi yī fā bīng tóu biàn lǜ,píng lǒng hé dāng fù wàng shǔ。
陇蜀既平罢高纛,能弱能柔莫予毒。lǒng shǔ jì píng bà gāo dào,néng ruò néng róu mò yǔ dú。
五原款塞称日逐,西域烟销门闭玉。wǔ yuán kuǎn sāi chēng rì zhú,xī yù yān xiāo mén bì yù。
虚劳彼翁据鞍瞩,漫许故人卧加足。xū láo bǐ wēng jù ān zhǔ,màn xǔ gù rén wò jiā zú。
二百东京千载鹄,白璧微瑕未免俗。èr bǎi dōng jīng qiān zài gǔ,bái bì wēi xiá wèi miǎn sú。
颇疑绛衣需赤伏,谶纬从兹作圣箓。pǒ yí jiàng yī xū chì fú,chèn wěi cóng zī zuò shèng lù。
醴泉甘露难更仆,七十二代终编录。lǐ quán gān lù nán gèng pū,qī shí èr dài zhōng biān lù。

明帝

郭之奇

甘露徵儒首石渠,圜桥复听五经师。gān lù zhēng rú shǒu shí qú,huán qiáo fù tīng wǔ jīng shī。
图形麟阁谁方美,纪绩云台曷避私。tú xíng lín gé shuí fāng měi,jì jì yún tái hé bì sī。
款塞单于安足异,受经奴子岂非奇。kuǎn sāi dān yú ān zú yì,shòu jīng nú zi qǐ fēi qí。
宣帝自宣终杂霸,明帝之明那可訾。xuān dì zì xuān zhōng zá bà,míng dì zhī míng nà kě zī。
数封屡见钟离意,虚誉何劳謟子嗤。shù fēng lǚ jiàn zhōng lí yì,xū yù hé láo tāo zi chī。
永平建武真堂搆,东汉炎炎又一时。yǒng píng jiàn wǔ zhēn táng gòu,dōng hàn yán yán yòu yī shí。

章帝

郭之奇

永平察察自伤明,长者承家初易视。yǒng píng chá chá zì shāng míng,zhǎng zhě chéng jiā chū yì shì。
改苛深纳济宽言,矫饰仍思安愊吏。gǎi kē shēn nà jì kuān yán,jiǎo shì réng sī ān bì lì。
黄发无愆许驳闻,兰台书实容讥刺。huáng fā wú qiān xǔ bó wén,lán tái shū shí róng jī cì。
六十三人会孔宗,二千斛米分均义。liù shí sān rén huì kǒng zōng,èr qiān hú mǐ fēn jūn yì。
尊师重道岂私荣,为亲与兄亦有利。zūn shī zhòng dào qǐ sī róng,wèi qīn yǔ xiōng yì yǒu lì。
从兹儒馆献歌谣,遂使戎亭虚候侍。cóng zī rú guǎn xiàn gē yáo,suì shǐ róng tíng xū hòu shì。
鳞介衣裳那可易,虎观渠阁今无二。lín jiè yī shang nà kě yì,hǔ guān qú gé jīn wú èr。
丁楼班贾尔何人,独令曹褒标远帜。dīng lóu bān jiǎ ěr hé rén,dú lìng cáo bāo biāo yuǎn zhì。
西京十二传蕞绵,东都百五增谶记。xī jīng shí èr chuán zuì mián,dōng dōu bǎi wǔ zēng chèn jì。
繇来汉道本非醇,安得名儒通礼意。yáo lái hàn dào běn fēi chún,ān dé míng rú tōng lǐ yì。
当日君贤赖母慈,日夜孜孜从老至。dāng rì jūn xián lài mǔ cí,rì yè zī zī cóng lǎo zhì。
诸马既辞诸窦来,孤雏腐鼠谁相弃。zhū mǎ jì cí zhū dòu lái,gū chú fǔ shǔ shuí xiāng qì。
沁水田园未足惊,都乡颈项真难避。qìn shuǐ tián yuán wèi zú jīng,dōu xiāng jǐng xiàng zhēn nán bì。
始知君德贵刚强,谨小失大终为累。shǐ zhī jūn dé guì gāng qiáng,jǐn xiǎo shī dà zhōng wèi lèi。
此时何似撞郎人,郎官不为公主畀。cǐ shí hé shì zhuàng láng rén,láng guān bù wèi gōng zhǔ bì。

灵帝

郭之奇

灵帝之灵灵也优,让忠十侍总高俦。líng dì zhī líng líng yě yōu,ràng zhōng shí shì zǒng gāo chóu。
鸿都门学千群满,西邸官钱亿万浮。hóng dōu mén xué qiān qún mǎn,xī dǐ guān qián yì wàn fú。
强项子孙必致鸟,刀馀父母竞为鹠。qiáng xiàng zi sūn bì zhì niǎo,dāo yú fù mǔ jìng wèi liú。
桓不作家真可叹,尧堪比德又何羞。huán bù zuò jiā zhēn kě tàn,yáo kān bǐ dé yòu hé xiū。
宣陵孝子供除拜,傅母司徒任索求。xuān líng xiào zi gōng chú bài,fù mǔ sī tú rèn suǒ qiú。
灵罼已成文囿乐,鸡蜺枉作寺堂忧。líng bì yǐ chéng wén yòu lè,jī ní wǎng zuò sì táng yōu。
三十六方归异术,百千党狱尽名流。sān shí liù fāng guī yì shù,bǎi qiān dǎng yù jǐn míng liú。
一自武蕃违禁轴,谁怜张俭望门投。yī zì wǔ fān wéi jìn zhóu,shuí lián zhāng jiǎn wàng mén tóu。
俊顾及厨空标榜,梁砀林虑且夷犹。jùn gù jí chú kōng biāo bǎng,liáng dàng lín lǜ qiě yí yóu。
中庸天下嗤胡广,解祸西行忆贾彪。zhōng yōng tiān xià chī hú guǎng,jiě huò xī xíng yì jiǎ biāo。
铜臭盈朝谁共理,黄巾满世孰同雠。tóng chòu yíng cháo shuí gòng lǐ,huáng jīn mǎn shì shú tóng chóu。
人之云亡邦殄瘁,瞻乌爰止日惊眸。rén zhī yún wáng bāng tiǎn cuì,zhān wū yuán zhǐ rì jīng móu。
汝南月旦更题品,乱世奸雄窃计谋。rǔ nán yuè dàn gèng tí pǐn,luàn shì jiān xióng qiè jì móu。
虺蜴虽除狼虎至,后汉之倾岂无繇。huī yì suī chú láng hǔ zhì,hòu hàn zhī qīng qǐ wú yáo。

后汉昭烈帝

郭之奇

东都十二炎精朽,献生不辰虚名守。dōng dōu shí èr yán jīng xiǔ,xiàn shēng bù chén xū míng shǒu。
桓桓帝室豫州刘,垂膝顾耳中山后。huán huán dì shì yù zhōu liú,chuí xī gù ěr zhōng shān hòu。
天下英雄惟使君,北海亦知世间有。tiān xià yīng xióng wéi shǐ jūn,běi hǎi yì zhī shì jiān yǒu。
离鞍每恨肉时生,失匕宁因雷动手。lí ān měi hèn ròu shí shēng,shī bǐ níng yīn léi dòng shǒu。
奔袁屈吕似饥鹰,客表依权同丧狗。bēn yuán qū lǚ shì jī yīng,kè biǎo yī quán tóng sàng gǒu。
非缘冰鉴出茅庐,安得布衣辞南亩。fēi yuán bīng jiàn chū máo lú,ān dé bù yī cí nán mǔ。
鱼水当年属卧龙,蛟云是日骧池首。yú shuǐ dāng nián shǔ wò lóng,jiāo yún shì rì xiāng chí shǒu。
自从三顾定三分,分荆据益休惭忸。zì cóng sān gù dìng sān fēn,fēn jīng jù yì xiū cán niǔ。
重兴一姓本稀闻,以霸为王终逆取。zhòng xīng yī xìng běn xī wén,yǐ bà wèi wáng zhōng nì qǔ。
王佐虽称管乐俦,杰人已踞孙曹右。wáng zuǒ suī chēng guǎn lè chóu,jié rén yǐ jù sūn cáo yòu。
岂知白帝挫猇亭,忍教金刀传木偶。qǐ zhī bái dì cuò xiāo tíng,rěn jiào jīn dāo chuán mù ǒu。
鞠躬尽力尔为谁,七擒六出酬恩厚。jū gōng jǐn lì ěr wèi shuí,qī qín liù chū chóu ēn hòu。
堪怜五丈落前星,强延四十贻阿斗。kān lián wǔ zhàng luò qián xīng,qiáng yán sì shí yí ā dòu。
呜呼安乐乐其亡,哭庙空馀北地王。wū hū ān lè lè qí wáng,kū miào kōng yú běi dì wáng。

魏五主

郭之奇

金刀失利炎精熄,千里青青延草色。jīn dāo shī lì yán jīng xī,qiān lǐ qīng qīng yán cǎo sè。
谯东筑舍能几时,征西将军初粉饰。qiáo dōng zhù shě néng jǐ shí,zhēng xī jiāng jūn chū fěn shì。
一人尺土帝无获,三分鼎足归汉贼。yī rén chǐ tǔ dì wú huò,sān fēn dǐng zú guī hàn zéi。
分香卖履藏遗言,劝进登坛尔何德。fēn xiāng mài lǚ cáng yí yán,quàn jìn dēng tán ěr hé dé。
鸟育燕巢石负图,呜呼司马称社稷。niǎo yù yàn cháo shí fù tú,wū hū sī mǎ chēng shè jì。
夷爽杀彪置诸王,三马同槽曹始迫。yí shuǎng shā biāo zhì zhū wáng,sān mǎ tóng cáo cáo shǐ pò。
河内既迁高贵迎,南阙抽戈金墉即。hé nèi jì qiān gāo guì yíng,nán quē chōu gē jīn yōng jí。
流涕何人不自胜,有魏纯臣居晋国。liú tì hé rén bù zì shèng,yǒu wèi chún chén jū jìn guó。

吴四主

郭之奇

破虏将军初讨卓,雒阳首入青氛浊。pò lǔ jiāng jūn chū tǎo zhuó,luò yáng shǒu rù qīng fēn zhuó。
讨逆从袁获馀兵,取稽徇豫如掌握。tǎo nì cóng yuán huò yú bīng,qǔ jī xùn yù rú zhǎng wò。
孙郎渡江江始震,渔者射龙龙不觉。sūn láng dù jiāng jiāng shǐ zhèn,yú zhě shè lóng lóng bù jué。
成业终归保业人,守江观衅群心乐。chéng yè zhōng guī bǎo yè rén,shǒu jiāng guān xìn qún xīn lè。
曹旌百万向南浮,子布诸群何龌龊。cáo jīng bǎi wàn xiàng nán fú,zi bù zhū qún hé wò chuò。
周鲁同心立大猷,赤壁千年山水濯。zhōu lǔ tóng xīn lì dà yóu,chì bì qiān nián shān shuǐ zhuó。
从兹鼎峙出东南,黄龙赤乌表头角。cóng zī dǐng zhì chū dōng nán,huáng lóng chì wū biǎo tóu jiǎo。
可怜燕翼迷孙谋,四友诸宾空自斮。kě lián yàn yì mí sūn móu,sì yǒu zhū bīn kōng zì cuò。
琅琊始继会稽立,喜书畏臣终罢学。láng yá shǐ jì huì jī lì,xǐ shū wèi chén zhōng bà xué。
乌程初还建业都,青盖已归雒河朔。wū chéng chū hái jiàn yè dōu,qīng gài yǐ guī luò hé shuò。
此座需卿归命迟,南方之人皆面剥。cǐ zuò xū qīng guī mìng chí,nán fāng zhī rén jiē miàn bō。

西东晋十五帝

郭之奇

西东十五空垂册,贻厥孙谋尔胡窄。xī dōng shí wǔ kōng chuí cè,yí jué sūn móu ěr hú zhǎi。
吴伎五千供宴夕,有子何曾分菽麦。wú jì wǔ qiān gōng yàn xī,yǒu zi hé céng fēn shū mài。
五胡杂种群伺腋,八王首难犹相磔。wǔ hú zá zhǒng qún cì yè,bā wáng shǒu nán yóu xiāng zhé。
司马家儿真暗辟,七马图终牛系石。sī mǎ jiā ér zhēn àn pì,qī mǎ tú zhōng niú xì shí。
青衣未已仍执戟,肉袒乘羊异畴昔。qīng yī wèi yǐ réng zhí jǐ,ròu tǎn chéng yáng yì chóu xī。
化龙以后中原掷,新亭有泪江河易。huà lóng yǐ hòu zhōng yuán zhì,xīn tíng yǒu lèi jiāng hé yì。
元兴明继天犹厄,王苏接踵为凶逆。yuán xīng míng jì tiān yóu è,wáng sū jiē zhǒng wèi xiōng nì。
峤侃同心弥乱隙,自成及哀权外借。jiào kǎn tóng xīn mí luàn xì,zì chéng jí āi quán wài jiè。
遗臭何人始废奕,简文谈胜终奚益。yí chòu hé rén shǐ fèi yì,jiǎn wén tán shèng zhōng xī yì。
孝武功成迷枕席,家居虽好纤儿坼。xiào wǔ gōng chéng mí zhěn xí,jiā jū suī hǎo xiān ér chè。
岂料英雄闻草泽,安恭二主归东壁。qǐ liào yīng xióng wén cǎo zé,ān gōng èr zhǔ guī dōng bì。
狐媚欺人还自扼,呜呼此座安可惜。hú mèi qī rén hái zì è,wū hū cǐ zuò ān kě xī。

附成三主汉二主

郭之奇

民向其利果何如,巴西得众踵陈施。mín xiàng qí lì guǒ hé rú,bā xī dé zhòng zhǒng chén shī。
赵廞谋窟张牙爪,罗尚为丛迫众离。zhào xīn móu kū zhāng yá zhǎo,luó shàng wèi cóng pò zhòng lí。
始难特流终继殒,前军英武始承基。shǐ nán tè liú zhōng jì yǔn,qián jūn yīng wǔ shǐ chéng jī。
七章立法标成李,天地何繇有太师。qī zhāng lì fǎ biāo chéng lǐ,tiān dì hé yáo yǒu tài shī。
执板迎门空礼下,思兄易子反相夷。zhí bǎn yíng mén kōng lǐ xià,sī xiōng yì zi fǎn xiāng yí。
岂知仁嗣翻为戾,吴光肠炙乃逢期。qǐ zhī rén sì fān wèi lì,wú guāng cháng zhì nǎi féng qī。
成运将终忽改汉,汉王窃帝倚前资。chéng yùn jiāng zhōng hū gǎi hàn,hàn wáng qiè dì yǐ qián zī。
举国称藩违夙誓,数年天子仍自为。jǔ guó chēng fān wéi sù shì,shù nián tiān zi réng zì wèi。
漫劳龚壮勤封事,谁省应璩托讽诗。màn láo gōng zhuàng qín fēng shì,shuí shěng yīng qú tuō fěng shī。
可怜处士伤心绪,积岁难伸忠孝思。kě lián chù shì shāng xīn xù,jī suì nán shēn zhōng xiào sī。
李势叩头真善俯,袁乔拔剑已登陴。lǐ shì kòu tóu zhēn shàn fǔ,yuán qiáo bá jiàn yǐ dēng pí。
颇疑妖异长生子,橐首成都谁实贻。pǒ yí yāo yì zhǎng shēng zi,tuó shǒu chéng dōu shuí shí yí。
助逆安能希漏网,传家岂得废忠规。zhù nì ān néng xī lòu wǎng,chuán jiā qǐ dé fèi zhōng guī。
略阳归义须臾变,哲话惟存龚杜辞。lüè yáng guī yì xū yú biàn,zhé huà wéi cún gōng dù cí。

附汉四主赵一主后赵六主魏冉闵

郭之奇

五胡首难繇元海,流祸中原三百载。wǔ hú shǒu nán yáo yuán hǎi,liú huò zhōng yuán sān bǎi zài。
元海安能为祸媒,晋武贻谋自贻痗。yuán hǎi ān néng wèi huò méi,jìn wǔ yí móu zì yí mèi。
八王相肉更相屠,五部还帅空相待。bā wáng xiāng ròu gèng xiāng tú,wǔ bù hái shuài kōng xiāng dài。
左国为都气类成,雒长已入中原改。zuǒ guó wèi dōu qì lèi chéng,luò zhǎng yǐ rù zhōng yuán gǎi。
聪曜横行孰可当,为汉为赵终为儡。cōng yào héng xíng shú kě dāng,wèi hàn wèi zhào zhōng wèi lěi。
青衣执盖万年羞,胡雏执曜真磊磊。qīng yī zhí gài wàn nián xiū,hú chú zhí yào zhēn lěi lěi。
本从光鹿求并驱,岂知族虎方饥馁。běn cóng guāng lù qiú bìng qū,qǐ zhī zú hǔ fāng jī něi。
灭赵终归故晋人,天纵天骄天必悔。miè zhào zhōng guī gù jìn rén,tiān zòng tiān jiāo tiān bì huǐ。
古来逆叛皆巨恶,靳冉除戎宜薄罪。gǔ lái nì pàn jiē jù è,jìn rǎn chú róng yí báo zuì。
长男少女刘莫留,三十八孙石堪醢。zhǎng nán shǎo nǚ liú mò liú,sān shí bā sūn shí kān hǎi。
胡不乱华胡不亡,天将灭胡亦胡诒。hú bù luàn huá hú bù wáng,tiān jiāng miè hú yì hú yí。
举目山河思厉阶,渊聪勒虎今何在。jǔ mù shān hé sī lì jiē,yuān cōng lēi hǔ jīn hé zài。

秦六主后秦三主

郭之奇

蒲洪姚仲皆人杰,石氏将倾方并作。pú hóng yáo zhòng jiē rén jié,shí shì jiāng qīng fāng bìng zuò。
蒲节初飘五丈形,草苻独震三秦魄。pú jié chū piāo wǔ zhàng xíng,cǎo fú dú zhèn sān qín pò。
老羌赍志不忘华,遗言归晋知所托。lǎo qiāng jī zhì bù wàng huá,yí yán guī jìn zhī suǒ tuō。
氐运当兴襄遂穷,羌苌自此归苻索。dī yùn dāng xīng xiāng suì qióng,qiāng cháng zì cǐ guī fú suǒ。
未烦苻健哭元才,且看东海任景略。wèi fán fú jiàn kū yuán cái,qiě kàn dōng hǎi rèn jǐng lüè。
取燕并蜀夏夷兼,五胡之盛畴相若。qǔ yàn bìng shǔ xià yí jiān,wǔ hú zhī shèng chóu xiāng ruò。
骄主疲民百胜馀,逞心逸志谁堪格。jiāo zhǔ pí mín bǎi shèng yú,chěng xīn yì zhì shuí kān gé。
漫侈投鞭欲断流,岂知单骑还惊鹤。màn chǐ tóu biān yù duàn liú,qǐ zhī dān qí hái jīng hè。
氐衰羌盛亦寻常,新平缢主何太薄。dī shuāi qiāng shèng yì xún cháng,xīn píng yì zhǔ hé tài báo。
丕登及崇须臾灭,秦雍总为诸夷扩。pī dēng jí chóng xū yú miè,qín yōng zǒng wèi zhū yí kuò。
苌取长安曰后秦,子兴帅众未全弱。cháng qǔ zhǎng ān yuē hòu qín,zi xīng shuài zhòng wèi quán ruò。
姚泓弗负秦始削,建康悬首晋非虐。yáo hóng fú fù qín shǐ xuē,jiàn kāng xuán shǒu jìn fēi nüè。
区区江左承正朔,破氐灭羌如振落。qū qū jiāng zuǒ chéng zhèng shuò,pò dī miè qiāng rú zhèn luò。
氐羌归晋作晋仇,天终为晋锄叛虐。dī qiāng guī jìn zuò jìn chóu,tiān zhōng wèi jìn chú pàn nüè。

前燕二主后燕二主西燕二主北燕二主南燕二主附冯跋冯弘

郭之奇

东胡别种据幽燕,为北为南近百年。dōng hú bié zhǒng jù yōu yàn,wèi běi wèi nán jìn bǎi nián。
大单于始慕容廆,子皝孙俊并豪贤。dà dān yú shǐ mù róng guī,zi huàng sūn jùn bìng háo xián。
王爵本繇司马锡,帝名忽向五胡编。wáng jué běn yáo sī mǎ xī,dì míng hū xiàng wǔ hú biān。
能除石虎又一虎,诸葛恢言岂不然。néng chú shí hǔ yòu yī hǔ,zhū gé huī yán qǐ bù rán。
自从灭魏除石闵,岂知执炜是符坚。zì cóng miè wèi chú shí mǐn,qǐ zhī zhí wěi shì fú jiān。
鲜卑四万长安入,雌雄双燕何翩翩。xiān bēi sì wàn zhǎng ān rù,cí xióng shuāng yàn hé piān piān。
白虏重来五将出,鱼羊食人人似烟。bái lǔ zhòng lái wǔ jiāng chū,yú yáng shí rén rén shì yān。
垂藉父兄修旧业,宝迷堂搆覆新椽。chuí jí fù xiōng xiū jiù yè,bǎo mí táng gòu fù xīn chuán。
南北初分德与盛,一纪齐倾空再传。nán běi chū fēn dé yǔ shèng,yī jì qí qīng kōng zài chuán。
中原冯跋因胡土,优游寿考席夷旃。zhōng yuán féng bá yīn hú tǔ,yōu yóu shòu kǎo xí yí zhān。
元魏开疆及冀北,龙城君适野谁怜。yuán wèi kāi jiāng jí jì běi,lóng chéng jūn shì yě shuí lián。
夏变于夷终若此,何人复继徙戎篇。xià biàn yú yí zhōng ruò cǐ,hé rén fù jì xǐ róng piān。

附前凉九主后凉四主

郭之奇

前凉开继守孤忠,自轨及华日熊熊。qián liáng kāi jì shǒu gū zhōng,zì guǐ jí huá rì xióng xióng。
吕氏龟兹忘主难,忽改麟龙称霸雄。lǚ shì guī zī wàng zhǔ nán,hū gǎi lín lóng chēng bà xióng。
此实婆楼羌狄种,彼惟张耳赵箕弓。cǐ shí pó lóu qiāng dí zhǒng,bǐ wéi zhāng ěr zhào jī gōng。
夷夏殊心秦越判,贞邪分轨马牛风。yí xià shū xīn qín yuè pàn,zhēn xié fēn guǐ mǎ niú fēng。
秦川没腕凉倚柱,东归福地颇相同。qín chuān méi wàn liáng yǐ zhù,dōng guī fú dì pǒ xiāng tóng。
适逢时乱依偏阻,一样邀天得始终。shì féng shí luàn yī piān zǔ,yī yàng yāo tiān dé shǐ zhōng。
报国宁家方戒子,闻倾入援岂为躬。bào guó níng jiā fāng jiè zi,wén qīng rù yuán qǐ wèi gōng。
卑辞诱赵俱权计,假道于成或至衷。bēi cí yòu zhào jù quán jì,jiǎ dào yú chéng huò zhì zhōng。
长宁夺曜初墙阋,天锡戕玄乃卒穷。zhǎng níng duó yào chū qiáng xì,tiān xī qiāng xuán nǎi zú qióng。
暴尸舆衬繇身作,晋侍秦侯赖祖功。bào shī yú chèn yáo shēn zuò,jìn shì qín hóu lài zǔ gōng。
可怜大豫思卷土,一姓难兴枉就戎。kě lián dà yù sī juǎn tǔ,yī xìng nán xīng wǎng jiù róng。
光平三寇虽容易,岂虞三子自相攻。guāng píng sān kòu suī róng yì,qǐ yú sān zi zì xiāng gōng。
紫阁才登东阁继,挽车方下素车蒙。zǐ gé cái dēng dōng gé jì,wǎn chē fāng xià sù chē méng。
一纪天王空浪窃,何如五世晋西公。yī jì tiān wáng kōng làng qiè,hé rú wǔ shì jìn xī gōng。

附西凉三主南凉三主北凉二主附段业

郭之奇

九州名域夷污七,五岳神山狄秽三。jiǔ zhōu míng yù yí wū qī,wǔ yuè shén shān dí huì sān。
此言百代留孤愤,召陵城濮岂徒谈。cǐ yán bǎi dài liú gū fèn,zhào líng chéng pú qǐ tú tán。
何事燉煌空守兔,亦缘西地久如蚕。hé shì dùn huáng kōng shǒu tù,yì yuán xī dì jiǔ rú cán。
十郡三河仍左衽,子歆一蹶委前担。shí jùn sān hé réng zuǒ rèn,zi xīn yī jué wěi qián dān。
南北二凉皆丑类,乘时蹈隙逞饕贪。nán běi èr liáng jiē chǒu lèi,chéng shí dǎo xì chěng tāo tān。
秃发犹知崇友让,奇才英器表凉南。tū fā yóu zhī chóng yǒu ràng,qí cái yīng qì biǎo liáng nán。
造时不竞归乞伏,虎台兄妹未全憨。zào shí bù jìng guī qǐ fú,hǔ tái xiōng mèi wèi quán hān。
沮渠阴狡真无二,杀兄残主遂耽耽。jǔ qú yīn jiǎo zhēn wú èr,shā xiōng cán zhǔ suì dān dān。
身安牖下诚多幸,女妾男臣心自甘。shēn ān yǒu xià chéng duō xìng,nǚ qiè nán chén xīn zì gān。
天道应须还旧德,李花随地绕缨簪。tiān dào yīng xū hái jiù dé,lǐ huā suí dì rào yīng zān。
中原王气难久散,重关百二启秦函。zhōng yuán wáng qì nán jiǔ sàn,zhòng guān bǎi èr qǐ qín hán。
除凶雪耻人终出,始为千年洗众惭。chú xiōng xuě chǐ rén zhōng chū,shǐ wèi qiān nián xǐ zhòng cán。