古诗词

龚诩

落叶吟

龚诩

落叶复落叶,阶前渐积多。luò yè fù luò yè,jiē qián jiàn jī duō。
虽知无反期,未能忘旧柯。suī zhī wú fǎn qī,wèi néng wàng jiù kē。
谁知旧柯心,己萌新叶意。shuí zhī jiù kē xīn,jǐ méng xīn yè yì。
故情虽不同,能不我遐弃。gù qíng suī bù tóng,néng bù wǒ xiá qì。
作书报新叶,且莫夸逢时。zuò shū bào xīn yè,qiě mò kuā féng shí。
西风一朝起,此情当自知。xī fēng yī cháo qǐ,cǐ qíng dāng zì zhī。

梅花

龚诩

风雪方严凝,乾坤发清气。fēng xuě fāng yán níng,qián kūn fā qīng qì。
馨香远弥佳,颜色淡逾贵。xīn xiāng yuǎn mí jiā,yán sè dàn yú guì。
一闻鸣玉声,已酝调羹味。yī wén míng yù shēng,yǐ yùn diào gēng wèi。
众芳当避路,让他出头地。zhòng fāng dāng bì lù,ràng tā chū tóu dì。

铁心行寄沈诚学

龚诩

我有胸中一块铁,赠君锻鍊成宝刀。wǒ yǒu xiōng zhōng yī kuài tiě,zèng jūn duàn liàn chéng bǎo dāo。
不杀狐狸及鼷鼠,要斩南山白额长桥蛟。bù shā hú lí jí xī shǔ,yào zhǎn nán shān bái é zhǎng qiáo jiāo。
视蛟如蚓虎如猫,心不为功力不劳。shì jiāo rú yǐn hǔ rú māo,xīn bù wèi gōng lì bù láo。
功成毕竟藏诸韬,肯将割肉供君庖。gōng chéng bì jìng cáng zhū tāo,kěn jiāng gē ròu gōng jūn páo。
纵教埋没不复用,终使神光夜烛牛斗高。zòng jiào mái méi bù fù yòng,zhōng shǐ shén guāng yè zhú niú dòu gāo。

莱庵先生歌

龚诩

先生雅志乐田野,结屋东皋事耕稼。xiān shēng yǎ zhì lè tián yě,jié wū dōng gāo shì gēng jià。
不比当年捷径人,暂托终南待高价。bù bǐ dāng nián jié jìng rén,zàn tuō zhōng nán dài gāo jià。
不忧丞相嗔,不遭官长骂。bù yōu chéng xiāng chēn,bù zāo guān zhǎng mà。
不骑马旁人门,不低头出胯下。bù qí mǎ páng rén mén,bù dī tóu chū kuà xià。
白梅翠竹绕屋栽,岁晚吟观乐清暇。bái méi cuì zhú rào wū zāi,suì wǎn yín guān lè qīng xiá。
粗衣粝食饱暖休,容膝茅茨只三架。cū yī lì shí bǎo nuǎn xiū,róng xī máo cí zhǐ sān jià。
窗前书卷圣贤心,林下渔樵今古话。chuāng qián shū juǎn shèng xián xīn,lín xià yú qiáo jīn gǔ huà。
一出一处听自然,一死一生随造化。yī chū yī chù tīng zì rán,yī sǐ yī shēng suí zào huà。
从今寄语郭景纯,莫为颜含占易卦。cóng jīn jì yǔ guō jǐng chún,mò wèi yán hán zhàn yì guà。

观梅图

龚诩

先生雅操如冰玉,不爱繁华爱幽独。xiān shēng yǎ cāo rú bīng yù,bù ài fán huá ài yōu dú。
有足不踏公家门,有口不食非义粟。yǒu zú bù tà gōng jiā mén,yǒu kǒu bù shí fēi yì sù。
却来山水最奇处,剩种梅花搆吟屋。què lái shān shuǐ zuì qí chù,shèng zhǒng méi huā gòu yín wū。
霜林雪径常独游,竹杖芒鞋巾一幅。shuāng lín xuě jìng cháng dú yóu,zhú zhàng máng xié jīn yī fú。
疏影暗香诗一联,千年脍炙无人续。shū yǐng àn xiāng shī yī lián,qiān nián kuài zhì wú rén xù。
鹤骨久仙吟梦寒,画图尚尔清人目。hè gǔ jiǔ xiān yín mèng hán,huà tú shàng ěr qīng rén mù。
君不见涌金门外西湖边,花柳富贵人争传。jūn bù jiàn yǒng jīn mén wài xī hú biān,huā liǔ fù guì rén zhēng chuán。
年年二月三月天,士女嬉游多画船。nián nián èr yuè sān yuè tiān,shì nǚ xī yóu duō huà chuán。
望中一点青青然,为识先生名更妍。wàng zhōng yī diǎn qīng qīng rán,wèi shí xiān shēng míng gèng yán。

山居读书图

龚诩

先生好遁藏幽谷,考槃自乐忘荣辱。xiān shēng hǎo dùn cáng yōu gǔ,kǎo pán zì lè wàng róng rǔ。
朝看黄鹤天际飞,暮见白云檐下宿。cháo kàn huáng hè tiān jì fēi,mù jiàn bái yún yán xià sù。
霜后班班柿叶红,雨过青青书带绿。shuāng hòu bān bān shì yè hóng,yǔ guò qīng qīng shū dài lǜ。
萤窗雪案圣贤书,不惜勤劬终岁读。yíng chuāng xuě àn shèng xián shū,bù xī qín qú zhōng suì dú。
每当心领神会处,如见孔颜真面目。měi dāng xīn lǐng shén huì chù,rú jiàn kǒng yán zhēn miàn mù。
信知名教有乐地,何羡轻裘与粱肉。xìn zhī míng jiào yǒu lè dì,hé xiàn qīng qiú yǔ liáng ròu。

饥鼠行

龚诩

灯火乍熄初入更,饥鼠出穴啾啾鸣。dēng huǒ zhà xī chū rù gèng,jī shǔ chū xué jiū jiū míng。
啮书翻盆复倒瓮,使我频惊不成梦。niè shū fān pén fù dào wèng,shǐ wǒ pín jīng bù chéng mèng。
狸奴徒尔夸衔蝉,但知饱食终夜眠。lí nú tú ěr kuā xián chán,dàn zhī bǎo shí zhōng yè mián。
痴儿计拙真可笑,布被蒙头学猫叫。chī ér jì zhuō zhēn kě xiào,bù bèi méng tóu xué māo jiào。

续白额行

龚诩

白额白额猛且雄,居然据我林之中。bái é bái é měng qiě xióng,jū rán jù wǒ lín zhī zhōng。
白日出林取人食,馋口大开如血红。bái rì chū lín qǔ rén shí,chán kǒu dà kāi rú xuè hóng。
摇头掉尾似得意,流血滂滂无惨容。yáo tóu diào wěi shì dé yì,liú xuè pāng pāng wú cǎn róng。
遂令自古南山下,大道尽日无人纵。suì lìng zì gǔ nán shān xià,dà dào jǐn rì wú rén zòng。
一朝忽与猎夫遇,密网强弓绕林树。yī cháo hū yǔ liè fū yù,mì wǎng qiáng gōng rào lín shù。
白额计穷无所逃,四足如豚缚将去。bái é jì qióng wú suǒ táo,sì zú rú tún fù jiāng qù。
虽然摇尾乞人怜,积恶过深宁汝恕。suī rán yáo wěi qǐ rén lián,jī è guò shēn níng rǔ shù。
却怜三四假威狐,遁迹潜形在何处。què lián sān sì jiǎ wēi hú,dùn jì qián xíng zài hé chù。

稽山送别图为陆则明赋

龚诩

越山青青越水白,古来胜景多遗迹。yuè shān qīng qīng yuè shuǐ bái,gǔ lái shèng jǐng duō yí jì。
离人话别不胜情,往往图之赠行色。lí rén huà bié bù shèng qíng,wǎng wǎng tú zhī zèng xíng sè。
陆君来此成清游,行行直上稽山头。lù jūn lái cǐ chéng qīng yóu,xíng xíng zhí shàng jī shān tóu。
若耶秦望玩未己,兴尽忽泛山阴舟。ruò yé qín wàng wán wèi jǐ,xīng jǐn hū fàn shān yīn zhōu。
盍簪士友远相送,为写新图托规讽。hé zān shì yǒu yuǎn xiāng sòng,wèi xiě xīn tú tuō guī fěng。
惓惓忠孝远相期,此意须知爱君重。quán quán zhōng xiào yuǎn xiāng qī,cǐ yì xū zhī ài jūn zhòng。
君今快着祖生鞭,明年应转东南辕。jūn jīn kuài zhe zǔ shēng biān,míng nián yīng zhuǎn dōng nán yuán。
拟沽浊酒候江上,共?一醉春风前。nǐ gū zhuó jiǔ hòu jiāng shàng,gòng pīn yī zuì chūn fēng qián。

瘦马图

龚诩

有马生来异骨骼,老病多年伏槽枥。yǒu mǎ shēng lái yì gǔ gé,lǎo bìng duō nián fú cáo lì。
皮肉消尽精神衰,无复长驱骋材力。pí ròu xiāo jǐn jīng shén shuāi,wú fù zhǎng qū chěng cái lì。
忆昔尔当雄壮时,一食或尽粟一石。yì xī ěr dāng xióng zhuàng shí,yī shí huò jǐn sù yī shí。
鞍鞯既被不着鞭,千里修途如咫尺。ān jiān jì bèi bù zhe biān,qiān lǐ xiū tú rú zhǐ chǐ。
安知今日乃如此,欲比驽骀岂能得。ān zhī jīn rì nǎi rú cǐ,yù bǐ nú dài qǐ néng dé。
有时自悼一长鸣,奴隶无知谓求食。yǒu shí zì dào yī zhǎng míng,nú lì wú zhī wèi qiú shí。
残刍败草随意与,半饥半饱度朝夕。cán chú bài cǎo suí yì yǔ,bàn jī bàn bǎo dù cháo xī。
哀哉尔马诚可怜,伯乐无人谁汝惜。āi zāi ěr mǎ chéng kě lián,bó lè wú rén shuí rǔ xī。
生时识者既寂寥,死骨岂复千金直。shēng shí shí zhě jì jì liáo,sǐ gǔ qǐ fù qiān jīn zhí。

老鹤

龚诩

骨节棱棱冰玉清,羽毛翩翩霜雪明。gǔ jié léng léng bīng yù qīng,yǔ máo piān piān shuāng xuě míng。
不随神仙去紫府,与我共结林壑盟。bù suí shén xiān qù zǐ fǔ,yǔ wǒ gòng jié lín hè méng。
宁甘饥渴守我分,饮啄肯与群鸡争。níng gān jī kě shǒu wǒ fēn,yǐn zhuó kěn yǔ qún jī zhēng。
竹间花外每独步,风前月底时一鸣。zhú jiān huā wài měi dú bù,fēng qián yuè dǐ shí yī míng。
有时向我展翼舞,似欲和我吟诗声。yǒu shí xiàng wǒ zhǎn yì wǔ,shì yù hé wǒ yín shī shēng。
君不见弋媒徇食良可耻,卫国乘轩何足荣。jūn bù jiàn yì méi xùn shí liáng kě chǐ,wèi guó chéng xuān hé zú róng。
愿言与尔共卒岁,不必云霄驰远情。yuàn yán yǔ ěr gòng zú suì,bù bì yún xiāo chí yuǎn qíng。

云鸥歌

龚诩

白云闲似白鸥闲,鸥在清溪云在山。bái yún xián shì bái ōu xián,ōu zài qīng xī yún zài shān。
道人家在溪山间,日与云鸥相往还。dào rén jiā zài xī shān jiān,rì yǔ yún ōu xiāng wǎng hái。
云无期兮鸥不约,自信溪山有真乐。yún wú qī xī ōu bù yuē,zì xìn xī shān yǒu zhēn lè。
好爵未足撄我情,俯仰云鸥无愧怍。hǎo jué wèi zú yīng wǒ qíng,fǔ yǎng yún ōu wú kuì zuò。
云耶鸥耶不可忘,等闲为尔开壶觞。yún yé ōu yé bù kě wàng,děng xián wèi ěr kāi hú shāng。
醉来云散鸥亦去,一榻清风梦正长。zuì lái yún sàn ōu yì qù,yī tà qīng fēng mèng zhèng zhǎng。

题画竹石寄马字昌沈养明

龚诩

国风兴淇竹,易繇云介石。guó fēng xīng qí zhú,yì yáo yún jiè shí。
我思千载人,时能践其迹。wǒ sī qiān zài rén,shí néng jiàn qí jì。
武公之德不可忘,周公之辞何孔章。wǔ gōng zhī dé bù kě wàng,zhōu gōng zhī cí hé kǒng zhāng。
乃知在意不在画。nǎi zhī zài yì bù zài huà。
无盐底须脂粉妆。wú yán dǐ xū zhī fěn zhuāng。
马生沈生我湜籍,颇知好古循规则。mǎ shēng shěn shēng wǒ shí jí,pǒ zhī hǎo gǔ xún guī zé。
椎凿不斫太古心,霜雪宁凋岁寒色。chuí záo bù zhuó tài gǔ xīn,shuāng xuě níng diāo suì hán sè。
别来又见秋风凉,相思之情江水长。bié lái yòu jiàn qiū fēng liáng,xiāng sī zhī qíng jiāng shuǐ zhǎng。
为书古道用相勉,愿视竹石同羹墙。wèi shū gǔ dào yòng xiāng miǎn,yuàn shì zhú shí tóng gēng qiáng。

自题画像并送康友竹归庆安

龚诩

十年不见康友竹,一日客里惊相逢。shí nián bù jiàn kāng yǒu zhú,yī rì kè lǐ jīng xiāng féng。
江湖落魄总相似,生意不殊心事同。jiāng hú luò pò zǒng xiāng shì,shēng yì bù shū xīn shì tóng。
为施丹青造化笔,写我山林枯槁容。wèi shī dān qīng zào huà bǐ,xiě wǒ shān lín kū gǎo róng。
铁冠布衲草为履,抱琴瘦仆行相从。tiě guān bù nà cǎo wèi lǚ,bào qín shòu pū xíng xiāng cóng。
寒风两鬓吹蓬松,雪中古木霜中鸿。hán fēng liǎng bìn chuī péng sōng,xuě zhōng gǔ mù shuāng zhōng hóng。
风流敢托归来翁,一团清气蟠心胸。fēng liú gǎn tuō guī lái wēng,yī tuán qīng qì pán xīn xiōng。
功名不羡褒鄂公,莞尔一笑浮云空。gōng míng bù xiàn bāo è gōng,guǎn ěr yī xiào fú yún kōng。
今年五十已过二,六十相将在眼中。jīn nián wǔ shí yǐ guò èr,liù shí xiāng jiāng zài yǎn zhōng。
君今还西我归东,一聚一散真萍蓬。jūn jīn hái xī wǒ guī dōng,yī jù yī sàn zhēn píng péng。
他时何处可得复相遇,为我添个寻诗筇。tā shí hé chù kě dé fù xiāng yù,wèi wǒ tiān gè xún shī qióng。

送琴士吴先生南归

龚诩

先生荦荦真奇士,莹若冰壶贮秋水。xiān shēng luò luò zhēn qí shì,yíng ruò bīng hú zhù qiū shuǐ。
茫茫宇宙一闲身,南北东西任行止。máng máng yǔ zhòu yī xián shēn,nán běi dōng xī rèn xíng zhǐ。
平生知己只桐君,出入与俱忘汝尔。píng shēng zhī jǐ zhǐ tóng jūn,chū rù yǔ jù wàng rǔ ěr。
每逢佳境得幽趣,辄发长歌奏清徵。měi féng jiā jìng dé yōu qù,zhé fā zhǎng gē zòu qīng zhēng。
南窥禹穴抵吴宫,洗尽少年筝笛耳。nán kuī yǔ xué dǐ wú gōng,xǐ jǐn shǎo nián zhēng dí ěr。
先生所宝清如此,凡尘不受纤毫滓。xiān shēng suǒ bǎo qīng rú cǐ,fán chén bù shòu xiān háo zǐ。
却视营营世路人,一生何殊负涂豕。què shì yíng yíng shì lù rén,yī shēng hé shū fù tú shǐ。
我从南园一见之,笑谈如在春风里。wǒ cóng nán yuán yī jiàn zhī,xiào tán rú zài chūn fēng lǐ。
金兰投分即弟兄,交亲何必生同里。jīn lán tóu fēn jí dì xiōng,jiāo qīn hé bì shēng tóng lǐ。
君今别我甬东去,湖海后期那可拟。jūn jīn bié wǒ yǒng dōng qù,hú hǎi hòu qī nà kě nǐ。
倘因云树寄相思,会向江头候双鲤。tǎng yīn yún shù jì xiāng sī,huì xiàng jiāng tóu hòu shuāng lǐ。

为周德元题陈如隐画梅

龚诩

若人情气蟠胸次,素与梅花共心事。ruò rén qíng qì pán xiōng cì,sù yǔ méi huā gòng xīn shì。
苟托松滋与管城,写出孤山早春意。gǒu tuō sōng zī yǔ guǎn chéng,xiě chū gū shān zǎo chūn yì。
不知前代有华光,自许今人无第二。bù zhī qián dài yǒu huá guāng,zì xǔ jīn rén wú dì èr。
千花万蕊信心手,妙处不缘香色泥。qiān huā wàn ruǐ xìn xīn shǒu,miào chù bù yuán xiāng sè ní。
君不见逋仙宅畔一枝开,雪凛风寒见高致。jūn bù jiàn bū xiān zhái pàn yī zhī kāi,xuě lǐn fēng hán jiàn gāo zhì。
谁知清晓角一声,已酝商家鼎中味。shuí zhī qīng xiǎo jiǎo yī shēng,yǐ yùn shāng jiā dǐng zhōng wèi。

题印上人所藏赵子昂杨廉夫二公墨迹卷

龚诩

马鞍之山殊峭拔,秀丽苍然压吴浙。mǎ ān zhī shān shū qiào bá,xiù lì cāng rán yā wú zhè。
暮霭朝岚耸画屏,古桧长松挺高节。mù ǎi cháo lán sǒng huà píng,gǔ guì zhǎng sōng tǐng gāo jié。
岂无超然出尘土,托迹幽深守孤洁。qǐ wú chāo rán chū chén tǔ,tuō jì yōu shēn shǒu gū jié。
林泉赖此增光辉,不负清风与明月。lín quán lài cǐ zēng guāng huī,bù fù qīng fēng yǔ míng yuè。
吁嗟世变罹兵戈,一时盛事随消歇。xū jiē shì biàn lí bīng gē,yī shí shèng shì suí xiāo xiē。
蒿莱满眼锁寒烟,牛羊就牧狐狸穴。hāo lái mǎn yǎn suǒ hán yān,niú yáng jiù mù hú lí xué。
见山有院人不知,一记惟存赵松雪。jiàn shān yǒu yuàn rén bù zhī,yī jì wéi cún zhào sōng xuě。
孟张属和久寂寥,脍炙幸闻仙伯铁。mèng zhāng shǔ hé jiǔ jì liáo,kuài zhì xìng wén xiān bó tiě。
二公自是文场豪,墨妙词锋总奇绝。èr gōng zì shì wén chǎng háo,mò miào cí fēng zǒng qí jué。
月潭何处得此卷,宝爱深逾古环玦。yuè tán hé chù dé cǐ juǎn,bǎo ài shēn yú gǔ huán jué。
老夫为尔赋长歌,待补山中名胜缺。lǎo fū wèi ěr fù zhǎng gē,dài bǔ shān zhōng míng shèng quē。
只疑二老冥冥中,抚掌相看笑粗拙。zhǐ yí èr lǎo míng míng zhōng,fǔ zhǎng xiāng kàn xiào cū zhuō。

秃奴诗戏寄沈诚学

龚诩

东村二八张小姑,鬓发油油如漆乌。dōng cūn èr bā zhāng xiǎo gū,bìn fā yóu yóu rú qī wū。
朝朝不惜五更起,对镜千梳并万梳。cháo cháo bù xī wǔ gèng qǐ,duì jìng qiān shū bìng wàn shū。
争似吾家阿奴秃,落落数竿删后竹。zhēng shì wú jiā ā nú tū,luò luò shù gān shān hòu zhú。
一生不费膏沐资,日出酣红睡方熟。yī shēng bù fèi gāo mù zī,rì chū hān hóng shuì fāng shú。
君家有婢亦如此,何幸少年犹有齿。jūn jiā yǒu bì yì rú cǐ,hé xìng shǎo nián yóu yǒu chǐ。
夜寒聊取代汤婆,殊胜当年玉川子。yè hán liáo qǔ dài tāng pó,shū shèng dāng nián yù chuān zi。

题阿翌写墨梅

龚诩

翌生写梅不写迹,不用胭脂唯用墨。yì shēng xiě méi bù xiě jì,bù yòng yān zhī wéi yòng mò。
乃知铁石岁寒心,妆点何须事颜色。nǎi zhī tiě shí suì hán xīn,zhuāng diǎn hé xū shì yán sè。
君不见牝牡骊黄付等闲,无盐应笑西施白。jūn bù jiàn pìn mǔ lí huáng fù děng xián,wú yán yīng xiào xī shī bái。

梅花庄诗为朱明仲赋

龚诩

先生卜筑吴城曲,剩种梅花绕吟屋。xiān shēng bo zhù wú chéng qū,shèng zhǒng méi huā rào yín wū。
自期岁晚供诗料,岂慕平泉与金谷。zì qī suì wǎn gōng shī liào,qǐ mù píng quán yǔ jīn gǔ。
花开时节天正寒,雪花乱洒迷林峦。huā kāi shí jié tiān zhèng hán,xuě huā luàn sǎ mí lín luán。
杖藜引鹤饱幽玩,不与梨云同梦看。zhàng lí yǐn hè bǎo yōu wán,bù yǔ lí yún tóng mèng kàn。
归来袖手寒窗坐,石鼎有茶炉有火。guī lái xiù shǒu hán chuāng zuò,shí dǐng yǒu chá lú yǒu huǒ。
神交不觉两忘情,谁是梅花谁是我。shén jiāo bù jué liǎng wàng qíng,shuí shì méi huā shuí shì wǒ。
230«6789101112