古诗词

龚诩

濯足图

龚诩

买得如梭一叶舟,水云深处伴闲鸥。mǎi dé rú suō yī yè zhōu,shuǐ yún shēn chù bàn xián ōu。
从今洗却双尘足,不向京华谒贵游。cóng jīn xǐ què shuāng chén zú,bù xiàng jīng huá yè guì yóu。

重到湄溪廷悦求诗爰题二绝

龚诩

胜境森森古木齐,孤禽曾借一枝栖。shèng jìng sēn sēn gǔ mù qí,gū qín céng jiè yī zhī qī。
重来何处寻知己,不是湄溪即印溪。zhòng lái hé chù xún zhī jǐ,bù shì méi xī jí yìn xī。

重到湄溪廷悦求诗爰题二绝

龚诩

怡园不到已三年,郁郁常劳梦寐牵。yí yuán bù dào yǐ sān nián,yù yù cháng láo mèng mèi qiān。
今日重来因话旧,不知清泪堕樽前。jīn rì zhòng lái yīn huà jiù,bù zhī qīng lèi duò zūn qián。

咏蚊

龚诩

嘴利体轻乘夜出,群鸣音响似雷同。zuǐ lì tǐ qīng chéng yè chū,qún míng yīn xiǎng shì léi tóng。
不知血饱身肥后,性命悬人掌握中。bù zhī xuè bǎo shēn féi hòu,xìng mìng xuán rén zhǎng wò zhōng。

题谢孔昭画山水和邵师圣韵

龚诩

懒逐诸公入省台,分甘无用老岩隈。lǎn zhú zhū gōng rù shěng tái,fēn gān wú yòng lǎo yán wēi。
凭君说向清风道,莫放红尘到此来。píng jūn shuō xiàng qīng fēng dào,mò fàng hóng chén dào cǐ lái。

夏木垂阴图

龚诩

爱尔幽亭俯碧溪,扶疏古木与云齐。ài ěr yōu tíng fǔ bì xī,fú shū gǔ mù yǔ yún qí。
凉阴满地日停午,掩卷无言听鸟啼。liáng yīn mǎn dì rì tíng wǔ,yǎn juǎn wú yán tīng niǎo tí。

过芝塘将谒马字昌断冈道中二首

龚诩

狂风急似离弦矢,白雪轻如过眼花。kuáng fēng jí shì lí xián shǐ,bái xuě qīng rú guò yǎn huā。
北望故人犹数里,御寒沽酒向谁家。běi wàng gù rén yóu shù lǐ,yù hán gū jiǔ xiàng shuí jiā。

过芝塘将谒马字昌断冈道中二首

龚诩

雪随风力乱飞扬,道上行人冻欲僵。xuě suí fēng lì luàn fēi yáng,dào shàng xíng rén dòng yù jiāng。
却笑老奴如便了,鼻随清涕尺馀长。què xiào lǎo nú rú biàn le,bí suí qīng tì chǐ yú zhǎng。

题凌贞妇卷

龚诩

贞魂一点镇常存,肯逐飞扬岭上云。zhēn hún yī diǎn zhèn cháng cún,kěn zhú fēi yáng lǐng shàng yún。
惟有嫦娥最知己,清光不惜照孤坟。wéi yǒu cháng é zuì zhī jǐ,qīng guāng bù xī zhào gū fén。

有感

龚诩

惟将富贵耀家门,风节廉隅总不论。wéi jiāng fù guì yào jiā mén,fēng jié lián yú zǒng bù lùn。
世上几多贪父母,忍将铦刃剚儿孙。shì shàng jǐ duō tān fù mǔ,rěn jiāng xiān rèn zì ér sūn。

屈原图

龚诩

爱君惟欲悟君心,歌罢离骚抱石沈。ài jūn wéi yù wù jūn xīn,gē bà lí sāo bào shí shěn。
忠义一心如许切,汨罗千丈不知深。zhōng yì yī xīn rú xǔ qiè,mì luó qiān zhàng bù zhī shēn。

归自北庄

龚诩

离却南沙已夕晖,随潮小艇快如飞。lí què nán shā yǐ xī huī,suí cháo xiǎo tǐng kuài rú fēi。
多情最是波心月,一路相随伴我归。duō qíng zuì shì bō xīn yuè,yī lù xiāng suí bàn wǒ guī。

早梅

龚诩

雪窗忽见两三花,便觉诗情渐有涯。xuě chuāng hū jiàn liǎng sān huā,biàn jué shī qíng jiàn yǒu yá。
应是东君念穷独,春风先遣到侬家。yīng shì dōng jūn niàn qióng dú,chūn fēng xiān qiǎn dào nóng jiā。

柏子庭画苍蒲

龚诩

爱尔青青石上蒲,寒泉清浸一尘无。ài ěr qīng qīng shí shàng pú,hán quán qīng jìn yī chén wú。
世人不识无盐女,姣媚惟知羡子都。shì rén bù shí wú yán nǚ,jiāo mèi wéi zhī xiàn zi dōu。

癸未清明同八九友伴之玄明村为宋侍御乐庵先生扫墓

龚诩

道穷千载乐庵翁,埋没孤坟草莽中。dào qióng qiān zài lè ān wēng,mái méi gū fén cǎo mǎng zhōng。
今日我曹来拜扫,纸钱摇曳舞春风。jīn rì wǒ cáo lái bài sǎo,zhǐ qián yáo yè wǔ chūn fēng。

题听泉图

龚诩

万竹林中一草亭,亭前漱石水泠泠。wàn zhú lín zhōng yī cǎo tíng,tíng qián shù shí shuǐ líng líng。
道人不是筝笆耳,静倚阑干自在听。dào rén bù shì zhēng bā ěr,jìng yǐ lán gàn zì zài tīng。

负薪图

龚诩

会稽愚妇厌夫贫,辞去何曾愧失身。huì jī yú fù yàn fū pín,cí qù hé céng kuì shī shēn。
富贵自期年五十,买臣亦是一常人。fù guì zì qī nián wǔ shí,mǎi chén yì shì yī cháng rén。

有感

龚诩

群峰叠叠水滔滔,跋涉都忘旧日劳。qún fēng dié dié shuǐ tāo tāo,bá shè dōu wàng jiù rì láo。
唯有不平常记得,每因感触便长号。wéi yǒu bù píng cháng jì dé,měi yīn gǎn chù biàn zhǎng hào。

晚菊

龚诩

宁忧失所困风霜,自信生平晚节香。níng yōu shī suǒ kùn fēng shuāng,zì xìn shēng píng wǎn jié xiāng。
一任寂寥无客赏,看花原不为重阳。yī rèn jì liáo wú kè shǎng,kàn huā yuán bù wèi zhòng yáng。

观梅

龚诩

梅花与我最相知,看了南枝又北枝。méi huā yǔ wǒ zuì xiāng zhī,kàn le nán zhī yòu běi zhī。
如此冷风如此雪,无人不笑老翁痴。rú cǐ lěng fēng rú cǐ xuě,wú rén bù xiào lǎo wēng chī。