古诗词

释函可

山雪三首

释函可

一片嵯峨石,中馀小径通。yī piàn cuó é shí,zhōng yú xiǎo jìng tōng。
自从雪积后,那得世人踪。zì cóng xuě jī hòu,nà dé shì rén zōng。

山雪三首

释函可

山中清且闲,寒雪共朝夕。shān zhōng qīng qiě xián,hán xuě gòng cháo xī。
除却自行踪,并无麋鹿迹。chú què zì xíng zōng,bìng wú mí lù jì。

对月

释函可

明月但照雪,不照世人心。míng yuè dàn zhào xuě,bù zhào shì rén xīn。
雪深惟一色,人心种种深。xuě shēn wéi yī sè,rén xīn zhǒng zhǒng shēn。

题作么山居十首

释函可

筑室最高顶,山高云逾闲。zhù shì zuì gāo dǐng,shān gāo yún yú xián。
回看予住处,犹觉在人间。huí kàn yǔ zhù chù,yóu jué zài rén jiān。

题作么山居十首

释函可

天近龙长护,山空雪独飞。tiān jìn lóng zhǎng hù,shān kōng xuě dú fēi。
只愁林鸟出,带得世尘归。zhǐ chóu lín niǎo chū,dài dé shì chén guī。

题作么山居十首

释函可

远山俯可拾,北斗近堪凭。yuǎn shān fǔ kě shí,běi dòu jìn kān píng。
共在白云里,君居第一层。gòng zài bái yún lǐ,jūn jū dì yī céng。

题作么山居十首

释函可

仰卧星辰见,雪来白满床。yǎng wò xīng chén jiàn,xuě lái bái mǎn chuáng。
更添檐上溜,冰柱列成行。gèng tiān yán shàng liū,bīng zhù liè chéng xíng。

题作么山居十首

释函可

无事扶筇出,远寻麋鹿游。wú shì fú qióng chū,yuǎn xún mí lù yóu。
莫行松底路,松子打人头。mò xíng sōng dǐ lù,sōng zi dǎ rén tóu。

题作么山居十首

释函可

耕田馀半亩,今岁称大熟。gēng tián yú bàn mǔ,jīn suì chēng dà shú。
小罐贮三升,大瓶贮一斛。xiǎo guàn zhù sān shēng,dà píng zhù yī hú。

题作么山居十首

释函可

粗粝可克腹,生涯实有馀。cū lì kě kè fù,shēng yá shí yǒu yú。
尽除今世事,留得古人书。jǐn chú jīn shì shì,liú dé gǔ rén shū。

题作么山居十首

释函可

参叶聊当茗,无人自一杯。cān yè liáo dāng míng,wú rén zì yī bēi。
门前屐齿响,定是老僧来。mén qián jī chǐ xiǎng,dìng shì lǎo sēng lái。

题作么山居十首

释函可

日午尚高眠,问人雪霁未。rì wǔ shàng gāo mián,wèn rén xuě jì wèi。
沙弥九岁馀,不识人间事。shā mí jiǔ suì yú,bù shí rén jiān shì。

题作么山居十首

释函可

山巅如可上,更上一重重。shān diān rú kě shàng,gèng shàng yī zhòng zhòng。
总断樵人路,低头谢旧峰。zǒng duàn qiáo rén lù,dī tóu xiè jiù fēng。

山晓

释函可

山晓冷恓恓,开门雪覆溪。shān xiǎo lěng xī xī,kāi mén xuě fù xī。
偶随麋鹿迹,不觉过桥西。ǒu suí mí lù jì,bù jué guò qiáo xī。

山暮

释函可

薄暮一山风,钟声在半空。báo mù yī shān fēng,zhōng shēng zài bàn kōng。
云多遮不见,不出此山中。yún duō zhē bù jiàn,bù chū cǐ shān zhōng。

接尔珍书

释函可

索笑堂中客,十年塞外居。suǒ xiào táng zhōng kè,shí nián sāi wài jū。
主人犹不忘,遥寄八行书。zhǔ rén yóu bù wàng,yáo jì bā xíng shū。

夜坐偶成二首

释函可

责躬宜独厚,责人宜用宽。zé gōng yí dú hòu,zé rén yí yòng kuān。
成仁谁不愿,杀身良所难。chéng rén shuí bù yuàn,shā shēn liáng suǒ nán。

夜坐偶成二首

释函可

圣道非一端,祇贵审其真。shèng dào fēi yī duān,qí guì shěn qí zhēn。
杀身有时易,所难在成仁。shā shēn yǒu shí yì,suǒ nán zài chéng rén。

腊月一日大雪病中口占

释函可

已近予生日,弥天大雪飞。yǐ jìn yǔ shēng rì,mí tiān dà xuě fēi。
年年惟抱病,泪湿破僧衣。nián nián wéi bào bìng,lèi shī pò sēng yī。

侍者劝予病中罢吟赋此示之

释函可

我死终无恨,我生良独艰。wǒ sǐ zhōng wú hèn,wǒ shēng liáng dú jiān。
不因频得句,何以破愁颜。bù yīn pín dé jù,hé yǐ pò chóu yán。