古诗词

释函可

暮过苏筑斋留题

释函可

原是道傍半间屋,自君到此足优游。yuán shì dào bàng bàn jiān wū,zì jūn dào cǐ zú yōu yóu。
纵令野月长相接,不得僧来也不幽。zòng lìng yě yuè zhǎng xiāng jiē,bù dé sēng lái yě bù yōu。

怀陈子

释函可

十日不来凉又到,预愁衣薄不禁秋。shí rì bù lái liáng yòu dào,yù chóu yī báo bù jìn qiū。
风吹禾黍人行处,疑尔相随老比丘。fēng chuī hé shǔ rén xíng chù,yí ěr xiāng suí lǎo bǐ qiū。

喜王三为陈子觅得馆地

释函可

朝夕随僧嚼冷齑,邻翁为觅一枝栖。cháo xī suí sēng jué lěng jī,lín wēng wèi mì yī zhī qī。
解开布裹残书卷,几个儿童胜牧羝。jiě kāi bù guǒ cán shū juǎn,jǐ gè ér tóng shèng mù dī。

怀大翁

释函可

诗满奚囊麦满篝,别才几日忽惊秋。shī mǎn xī náng mài mǎn gōu,bié cái jǐ rì hū jīng qiū。
只疑弟劝兄酬处,白水山花一片愁。zhǐ yí dì quàn xiōng chóu chù,bái shuǐ shān huā yī piàn chóu。

赠戴三

释函可

一月城中走一回,路傍得句倩僧裁。yī yuè chéng zhōng zǒu yī huí,lù bàng dé jù qiàn sēng cái。
纵令黄叶如金贵,不得而翁笑口开。zòng lìng huáng yè rú jīn guì,bù dé ér wēng xiào kǒu kāi。

访陈子新馆二首

释函可

市肆开门讲学初,虽无儋石胜歌鱼。shì sì kāi mén jiǎng xué chū,suī wú dān shí shèng gē yú。
日中欲效王充阅,只卖羊皮不卖书。rì zhōng yù xiào wáng chōng yuè,zhǐ mài yáng pí bù mài shū。

访陈子新馆二首

释函可

半岁三迁古佛家,云门胡饼赵州茶。bàn suì sān qiān gǔ fú jiā,yún mén hú bǐng zhào zhōu chá。
莫因旧结僧缘熟,仍借田衣作绛纱。mò yīn jiù jié sēng yuán shú,réng jiè tián yī zuò jiàng shā。

重阳前一日雪

释函可

自启柴扃望远峰,乡心落叶一重重。zì qǐ chái jiōng wàng yuǎn fēng,xiāng xīn luò yè yī zhòng zhòng。
似怜登陟添愁思,处处台先著雪封。shì lián dēng zhì tiān chóu sī,chù chù tái xiān zhù xuě fēng。

九日冒雪访我存

释函可

定是寒僧独扣扉,书声犹共雪花飞。dìng shì hán sēng dú kòu fēi,shū shēng yóu gòng xuě huā fēi。
市中来往空如织,就里无人是白衣。shì zhōng lái wǎng kōng rú zhī,jiù lǐ wú rén shì bái yī。

独望

释函可

独望寒山山欲颓,城头暮角一声催。dú wàng hán shān shān yù tuí,chéng tóu mù jiǎo yī shēng cuī。
乡心片片随云去,只恐西风吹又回。xiāng xīn piàn piàn suí yún qù,zhǐ kǒng xī fēng chuī yòu huí。

孤灯

释函可

孤灯如鬼夜幽幽,白发频添照不休。gū dēng rú guǐ yè yōu yōu,bái fā pín tiān zhào bù xiū。
最是愁人风雨后,一生心事五更头。zuì shì chóu rén fēng yǔ hòu,yī shēng xīn shì wǔ gèng tóu。

残菊

释函可

登高过后冷凄凄,独向平原望眼迷。dēng gāo guò hòu lěng qī qī,dú xiàng píng yuán wàng yǎn mí。
已是不禁愁又见,一枝残菊夕阳西。yǐ shì bù jìn chóu yòu jiàn,yī zhī cán jú xī yáng xī。

小春

释函可

九十春光寒梦里,小春敢望暖风回。jiǔ shí chūn guāng hán mèng lǐ,xiǎo chūn gǎn wàng nuǎn fēng huí。
遥知故里无人处,又是梅花绕屋开。yáo zhī gù lǐ wú rén chù,yòu shì méi huā rào wū kāi。

苏筑得丽服

释函可

何以家园衣敝裘,寒边翻作五陵游。hé yǐ jiā yuán yī bì qiú,hán biān fān zuò wǔ líng yóu。
即今风雪全无患,绣锦重重一裹愁。jí jīn fēng xuě quán wú huàn,xiù jǐn zhòng zhòng yī guǒ chóu。

题我存新斋二首

释函可

雪天谁复赠绨袍,残卷寒灯道自高。xuě tiān shuí fù zèng tí páo,cán juǎn hán dēng dào zì gāo。
日里市尘三万斛,梦中化作大江涛。rì lǐ shì chén sān wàn hú,mèng zhōng huà zuò dà jiāng tāo。

题我存新斋二首

释函可

车马喧填户不开,身虽欲槁恨难灰。chē mǎ xuān tián hù bù kāi,shēn suī yù gǎo hèn nán huī。
空斋最苦钟声近,夜夜还家半路回。kōng zhāi zuì kǔ zhōng shēng jìn,yè yè hái jiā bàn lù huí。

刺翁来城见访

释函可

到城先自问残僧,老大关情一片冰。dào chéng xiān zì wèn cán sēng,lǎo dà guān qíng yī piàn bīng。
莫为空门能释恨,空门此日恨尤增。mò wèi kōng mén néng shì hèn,kōng mén cǐ rì hèn yóu zēng。

重和堡中八咏北山

释函可

执斧归来泪未干,北山山下雪风寒。zhí fǔ guī lái lèi wèi gàn,běi shān shān xià xuě fēng hán。
当年恨不移文早,只恐移文也不看。dāng nián hèn bù yí wén zǎo,zhǐ kǒng yí wén yě bù kàn。

重和堡中八咏北山

释函可

夹岸遗黎意自凄,滔滔何处武陵溪。jiā àn yí lí yì zì qī,tāo tāo hé chù wǔ líng xī。
河流亦厌寒冰苦,不向东头尽向西。hé liú yì yàn hán bīng kǔ,bù xiàng dōng tóu jǐn xiàng xī。

重和堡中八咏北山

释函可

石丈岩岩孰可俦,苍天终古自悠悠。shí zhàng yán yán shú kě chóu,cāng tiān zhōng gǔ zì yōu yōu。
我来说法无人会,只有山前暗点头。wǒ lái shuō fǎ wú rén huì,zhǐ yǒu shān qián àn diǎn tóu。