古诗词

释函可

重和堡中八咏北山

释函可

野寺开门云乱飘,鱼声灯火各萧条。yě sì kāi mén yún luàn piāo,yú shēng dēng huǒ gè xiāo tiáo。
凄凄木佛凭传语,只恐寒多我欲烧。qī qī mù fú píng chuán yǔ,zhǐ kǒng hán duō wǒ yù shāo。

重和堡中八咏北山

释函可

梦破荒天苦乐齐,情存净污便成迷。mèng pò huāng tiān kǔ lè qí,qíng cún jìng wū biàn chéng mí。
东方亦是莲华国,何事迢迢愿更西。dōng fāng yì shì lián huá guó,hé shì tiáo tiáo yuàn gèng xī。

重和堡中八咏北山

释函可

秋雨连绵失所天,又闻鹿豕占馀田。qiū yǔ lián mián shī suǒ tiān,yòu wén lù shǐ zhàn yú tián。
可怜生计归黄叶,无奈飘零不值钱。kě lián shēng jì guī huáng yè,wú nài piāo líng bù zhí qián。

重和堡中八咏北山

释函可

半生勋业醉醒间,到此方知稼穑艰。bàn shēng xūn yè zuì xǐng jiān,dào cǐ fāng zhī jià sè jiān。
薇蕨幸留堪缓死,莫将饥饿怨西山。wēi jué xìng liú kān huǎn sǐ,mò jiāng jī è yuàn xī shān。

重和堡中八咏北山

释函可

谁道洋洋可乐饥,凄凉抱铗未弹时。shuí dào yáng yáng kě lè jī,qī liáng bào jiá wèi dàn shí。
故乡自有鲈鱼脍,只恨秋风忆已迟。gù xiāng zì yǒu lú yú kuài,zhǐ hèn qiū fēng yì yǐ chí。

喜陈子罢役

释函可

从此沙边好放吟,数茎白发抵黄金。cóng cǐ shā biān hǎo fàng yín,shù jīng bái fā dǐ huáng jīn。
相逢仙客休言药,若教还童苦不禁。xiāng féng xiān kè xiū yán yào,ruò jiào hái tóng kǔ bù jìn。

怀李鍊师

释函可

故乡到去想全非,恨不当年拔宅飞。gù xiāng dào qù xiǎng quán fēi,hèn bù dāng nián bá zhái fēi。
逢著相知棋莫看,西风华表待君归。féng zhù xiāng zhī qí mò kàn,xī fēng huá biǎo dài jūn guī。

柬焦冥

释函可

去岁怜君馀一弟,予今一弟昧存亡。qù suì lián jūn yú yī dì,yǔ jīn yī dì mèi cún wáng。
囊中定有还生药,肯任龙沙白骨荒。náng zhōng dìng yǒu hái shēng yào,kěn rèn lóng shā bái gǔ huāng。

访陈子阻雨

释函可

大风大雨掩僧扉,拄杖闲抛咫尺违。dà fēng dà yǔ yǎn sēng fēi,zhǔ zhàng xián pāo zhǐ chǐ wéi。
料得棋枰敲到晚,不堪抬首望云飞。liào dé qí píng qiāo dào wǎn,bù kān tái shǒu wàng yún fēi。

访陈子二首

释函可

山寺相寻尔尚存,强开颜笑暗声吞。shān sì xiāng xún ěr shàng cún,qiáng kāi yán xiào àn shēng tūn。
最怜缕发馀霜雪,犹有白头人倚门。zuì lián lǚ fā yú shuāng xuě,yóu yǒu bái tóu rén yǐ mén。

访陈子二首

释函可

经年抱铗向空门,白水黄瓜老瓦盘。jīng nián bào jiá xiàng kōng mén,bái shuǐ huáng guā lǎo wǎ pán。
不是阇黎钟忽断,何人真感孟尝恩。bù shì dū lí zhōng hū duàn,hé rén zhēn gǎn mèng cháng ēn。

寄界系师

释函可

少小参寻老大僧,云山历尽碧层层。shǎo xiǎo cān xún lǎo dà sēng,yún shān lì jǐn bì céng céng。
关东白日寒如水,欲寄清凉照古藤。guān dōng bái rì hán rú shuǐ,yù jì qīng liáng zhào gǔ téng。

寄功檀行者

释函可

如何仍滞故人家,念汝辛勤泪点沙。rú hé réng zhì gù rén jiā,niàn rǔ xīn qín lèi diǎn shā。
归语故园诸弟妹,孤僧未死海东涯。guī yǔ gù yuán zhū dì mèi,gū sēng wèi sǐ hǎi dōng yá。

夜雨怀傅陈二子二首

释函可

风雨同床定赋诗,诗中定话苦相思。fēng yǔ tóng chuáng dìng fù shī,shī zhōng dìng huà kǔ xiāng sī。
老僧恨不冲泥过,只恐天晴又别之。lǎo sēng hèn bù chōng ní guò,zhǐ kǒng tiān qíng yòu bié zhī。

夜雨怀傅陈二子二首

释函可

无雨无风愁寂寂,大风大雨益凄其。wú yǔ wú fēng chóu jì jì,dà fēng dà yǔ yì qī qí。
不知绝塞如何好,便使同床泪亦披。bù zhī jué sāi rú hé hǎo,biàn shǐ tóng chuáng lèi yì pī。

同诸子访耀寰不遇

释函可

车马全无户半开,寻山应到日西回。chē mǎ quán wú hù bàn kāi,xún shān yīng dào rì xī huí。
儿童不用询名姓,定是吾侪三五来。ér tóng bù yòng xún míng xìng,dìng shì wú chái sān wǔ lái。

题扇送耀寰

释函可

赠别惭无金匼匝,白团新墨共淋漓。zèng bié cán wú jīn kē zā,bái tuán xīn mò gòng lín lí。
移家不少王侯贵,那得吾曹半句诗。yí jiā bù shǎo wáng hóu guì,nà dé wú cáo bàn jù shī。

题铁岭花楼

释函可

貂锦何年去画楼,楼前荆棘满空秋。diāo jǐn hé nián qù huà lóu,lóu qián jīng jí mǎn kōng qiū。
行人立马一抬首,叠笏还疑在上头。xíng rén lì mǎ yī tái shǒu,dié hù hái yí zài shàng tóu。

秋燕

释函可

海水苍茫何处归,深秋犹自傍人飞。hǎi shuǐ cāng máng hé chù guī,shēn qiū yóu zì bàng rén fēi。
旧时王谢皆泥土,只恐重来我又非。jiù shí wáng xiè jiē ní tǔ,zhǐ kǒng zhòng lái wǒ yòu fēi。

闻宗尉为戴子直冤

释函可

耐尽冰寒鬓已霜,春风一点到穷荒。nài jǐn bīng hán bìn yǐ shuāng,chūn fēng yī diǎn dào qióng huāng。
委缣仅见方义尉,更有何人赎仲翔。wěi jiān jǐn jiàn fāng yì wèi,gèng yǒu hé rén shú zhòng xiáng。