古诗词

苏轼

游博罗香积寺,并引

苏轼

二年流落蛙鱼乡,朝来喜见麦吐芒。èr nián liú luò wā yú xiāng,cháo lái xǐ jiàn mài tǔ máng。
东风摇波舞净绿,初日泫露酣娇黄。dōng fēng yáo bō wǔ jìng lǜ,chū rì xuàn lù hān jiāo huáng。
汪汪春泥已没膝,剡剡秋谷初分秧。wāng wāng chūn ní yǐ méi xī,shàn shàn qiū gǔ chū fēn yāng。
谁言万里出无友,见此二美喜欲狂。shuí yán wàn lǐ chū wú yǒu,jiàn cǐ èr měi xǐ yù kuáng。
三山屏拥僧舍小,一溪雷转松阴凉。sān shān píng yōng sēng shě xiǎo,yī xī léi zhuǎn sōng yīn liáng。
要令水力供臼磨,与相地脉增堤防。yào lìng shuǐ lì gōng jiù mó,yǔ xiāng dì mài zēng dī fáng。
霏霏落雪看收面,隐隐叠鼓闻舂糠。fēi fēi luò xuě kàn shōu miàn,yǐn yǐn dié gǔ wén chōng kāng。
散流一啜云子白,炊裂十字琼肌香。sàn liú yī chuài yún zi bái,chuī liè shí zì qióng jī xiāng。
岂惟牢丸荐古味,要使真一流天浆。qǐ wéi láo wán jiàn gǔ wèi,yào shǐ zhēn yī liú tiān jiāng。
诗成捧腹便绝倒,书生说食真膏肓。shī chéng pěng fù biàn jué dào,shū shēng shuō shí zhēn gāo huāng。

和陶归园田居六首

苏轼

环州多白水,际海皆苍山。huán zhōu duō bái shuǐ,jì hǎi jiē cāng shān。
以彼无尽景,寓我有限年。yǐ bǐ wú jǐn jǐng,yù wǒ yǒu xiàn nián。
东家著孔丘,西家著颜渊。dōng jiā zhù kǒng qiū,xī jiā zhù yán yuān。
市为不二价,农为不争田。shì wèi bù èr jià,nóng wèi bù zhēng tián。
周公与管、蔡,恨不茅三间。zhōu gōng yǔ guǎn cài,hèn bù máo sān jiān。
我饱一饭足,薇蕨补食前。wǒ bǎo yī fàn zú,wēi jué bǔ shí qián。
门生馈薪米,救我厨无烟。mén shēng kuì xīn mǐ,jiù wǒ chú wú yān。
斗酒与只鸡,酣歌饯华颠。dòu jiǔ yǔ zhǐ jī,hān gē jiàn huá diān。
禽鱼岂知道,我适物自闲。qín yú qǐ zhī dào,wǒ shì wù zì xián。
悠悠未必尔,聊乐我所然。yōu yōu wèi bì ěr,liáo lè wǒ suǒ rán。

和陶归园田居六首

苏轼

穷猿既投林,疲马初解鞅。qióng yuán jì tóu lín,pí mǎ chū jiě yāng。
心空饱新得,境熟梦馀想。xīn kōng bǎo xīn dé,jìng shú mèng yú xiǎng。
江鸥渐驯集,蜑叟已还往。jiāng ōu jiàn xùn jí,dàn sǒu yǐ hái wǎng。
南池绿钱生,北岭紫笋长。nán chí lǜ qián shēng,běi lǐng zǐ sǔn zhǎng。
提壶岂解饮,好语时见广。tí hú qǐ jiě yǐn,hǎo yǔ shí jiàn guǎng。
春江有佳句,我醉堕渺莽。chūn jiāng yǒu jiā jù,wǒ zuì duò miǎo mǎng。

和陶归园田居六首

苏轼

新浴觉身轻,新沐感发稀。xīn yù jué shēn qīng,xīn mù gǎn fā xī。
风乎悬瀑下,却行咏而归。fēng hū xuán pù xià,què xíng yǒng ér guī。
仰观江摇山,俯见月在衣。yǎng guān jiāng yáo shān,fǔ jiàn yuè zài yī。
步从父老语,有约吾敢违。bù cóng fù lǎo yǔ,yǒu yuē wú gǎn wéi。

和陶归园田居六首

苏轼

老人八十馀,不识城市娱。lǎo rén bā shí yú,bù shí chéng shì yú。
造物偶遗漏,同侪尽丘墟。zào wù ǒu yí lòu,tóng chái jǐn qiū xū。
平生不渡江,水北有幽居。píng shēng bù dù jiāng,shuǐ běi yǒu yōu jū。
手插荔支子,合抱三百株。shǒu chā lì zhī zi,hé bào sān bǎi zhū。
莫言陈家紫,甘冷恐不如。mò yán chén jiā zǐ,gān lěng kǒng bù rú。
君来坐树下,饱食携其馀。jūn lái zuò shù xià,bǎo shí xié qí yú。
归舍遗儿子,怀抱不可虚。guī shě yí ér zi,huái bào bù kě xū。
有酒持饮我,不问钱有无。yǒu jiǔ chí yǐn wǒ,bù wèn qián yǒu wú。

和陶归园田居六首

苏轼

坐倚朱藤杖,行歌《紫芝曲》。zuò yǐ zhū téng zhàng,xíng gē zǐ zhī qū。
不逢商山翁,见此野老足。bù féng shāng shān wēng,jiàn cǐ yě lǎo zú。
愿同荔支社,长作鸡黍局。yuàn tóng lì zhī shè,zhǎng zuò jī shǔ jú。
教我同光尘,月固不胜烛。jiào wǒ tóng guāng chén,yuè gù bù shèng zhú。
霜飙散氛祲,廓然似朝旭。shuāng biāo sàn fēn jìn,kuò rán shì cháo xù。

和陶归园田居六首

苏轼

昔我在广陵,怅望柴桑陌。xī wǒ zài guǎng líng,chàng wàng chái sāng mò。
长吟《饮酒》诗,颇获一笑适。zhǎng yín yǐn jiǔ shī,pǒ huò yī xiào shì。
当时已放浪,朝坐夕不夕。dāng shí yǐ fàng làng,cháo zuò xī bù xī。
矧今长闲人,一劫展过隙。shěn jīn zhǎng xián rén,yī jié zhǎn guò xì。
江山互隐见,出没为我役。jiāng shān hù yǐn jiàn,chū méi wèi wǒ yì。
斜川追渊明,东皋友王绩。xié chuān zhuī yuān míng,dōng gāo yǒu wáng jì。
诗成竟何为,六博本无益。shī chéng jìng hé wèi,liù bó běn wú yì。

戏和正辅一字韵

苏轼

故居剑阁隔锦官,柑果姜蕨交荆菅。gù jū jiàn gé gé jǐn guān,gān guǒ jiāng jué jiāo jīng jiān。
奇孤甘挂汲古绠,侥觊敢揭钩金竿。qí gū gān guà jí gǔ gěng,jiǎo jì gǎn jiē gōu jīn gān。
已归耕稼供蒿秸,公贵干蛊高巾冠。yǐ guī gēng jià gōng hāo jiē,gōng guì gàn gǔ gāo jīn guān。
改更句格各謇吃,姑固狡狯加间关。gǎi gèng jù gé gè jiǎn chī,gū gù jiǎo kuài jiā jiān guān。

追饯正辅表兄至博罗,赋诗为别

苏轼

孤臣南游堕黄菅,君亦何事来牧蛮。gū chén nán yóu duò huáng jiān,jūn yì hé shì lái mù mán。
舣舟蜑户龙冈窟,置酒椰叶桄榔间。yǐ zhōu dàn hù lóng gāng kū,zhì jiǔ yē yè guāng láng jiān。
高谈已笑衰语陋,杰句尤觉清诗孱。gāo tán yǐ xiào shuāi yǔ lòu,jié jù yóu jué qīng shī càn。
博罗小县僧舍古,我不忍去君忘还。bó luó xiǎo xiàn sēng shě gǔ,wǒ bù rěn qù jūn wàng hái。
君应回望秦与楚,梦涉汉水愁秦关。jūn yīng huí wàng qín yǔ chǔ,mèng shè hàn shuǐ chóu qín guān。
我亦坐念高安客,神游黄蘖参洞山。wǒ yì zuò niàn gāo ān kè,shén yóu huáng niè cān dòng shān。
何时旷荡洗瑕谪,与君归驾相追攀。hé shí kuàng dàng xǐ xiá zhé,yǔ jūn guī jià xiāng zhuī pān。
梨花寒食隔江路,两山遥对双烟鬟。lí huā hán shí gé jiāng lù,liǎng shān yáo duì shuāng yān huán。
归耕不用一钱物,惟要两脚飞孱颜。guī gēng bù yòng yī qián wù,wéi yào liǎng jiǎo fēi càn yán。
玉床丹镞记分我,助我金鼎光斓斑。yù chuáng dān zú jì fēn wǒ,zhù wǒ jīn dǐng guāng lán bān。

追饯正辅表兄至博罗,赋诗为别

苏轼

乐天双鬓如霜菅,始知谢遣素与蛮。lè tiān shuāng bìn rú shuāng jiān,shǐ zhī xiè qiǎn sù yǔ mán。
我兄绿发蔚如故,已了梦幻齐人间。wǒ xiōng lǜ fā wèi rú gù,yǐ le mèng huàn qí rén jiān。
蛾眉劝酒聊尔耳,处仲太忍茂弘孱。é méi quàn jiǔ liáo ěr ěr,chù zhòng tài rěn mào hóng càn。
三杯径醉便归卧,海上知复几往还。sān bēi jìng zuì biàn guī wò,hǎi shàng zhī fù jǐ wǎng hái。
连娟六幺趁蹋鞠,杳眇三叠萦《阳关》。lián juān liù yāo chèn tà jū,yǎo miǎo sān dié yíng yáng guān。
酒醒梦断何所有,落花流水空青山。jiǔ xǐng mèng duàn hé suǒ yǒu,luò huā liú shuǐ kōng qīng shān。
忽惊铙鼓发夜半,明月不许幽人攀。hū jīng náo gǔ fā yè bàn,míng yuè bù xǔ yōu rén pān。
赠行无物惟一语,莫遣瘴雾侵云鬟。zèng xíng wú wù wéi yī yǔ,mò qiǎn zhàng wù qīn yún huán。
罗浮道人一倾盖,欲系白日留君颜。luó fú dào rén yī qīng gài,yù xì bái rì liú jūn yán。
应知我是香案吏,他年许缀蓬莱班。yīng zhī wǒ shì xiāng àn lì,tā nián xǔ zhuì péng lái bān。

江涨用过韵

苏轼

草木生故墟,牛羊满空渎。cǎo mù shēng gù xū,niú yáng mǎn kōng dú。
春江围草市,夜浪浮竹屋。chūn jiāng wéi cǎo shì,yè làng fú zhú wū。
已连涨海白,尚带霍山绿。yǐ lián zhǎng hǎi bái,shàng dài huò shān lǜ。
坎离更休王,鱼鳖横陵陆。kǎn lí gèng xiū wáng,yú biē héng líng lù。
得非昆仑囚,欲报陆浑衄。dé fēi kūn lún qiú,yù bào lù hún nǜ。
行看北风竞,来救南国蹙。xíng kàn běi fēng jìng,lái jiù nán guó cù。
长驱连山烧,一扫含沙毒。zhǎng qū lián shān shāo,yī sǎo hán shā dú。
孤吟悯造化,何时停倚伏。gū yín mǐn zào huà,hé shí tíng yǐ fú。
当怜水旱氓,不作舟车蓄。dāng lián shuǐ hàn máng,bù zuò zhōu chē xù。
江流倘席卷,社酒期茅缩。jiāng liú tǎng xí juǎn,shè jiǔ qī máo suō。

次韵定慧钦长老见寄八首,并引

苏轼

左角看破楚,南柯闻长滕。zuǒ jiǎo kàn pò chǔ,nán kē wén zhǎng téng。
钩帘归乳燕,穴纸出痴蝇。gōu lián guī rǔ yàn,xué zhǐ chū chī yíng。
为鼠常留饭,怜蛾不点灯。wèi shǔ cháng liú fàn,lián é bù diǎn dēng。
崎岖真可笑,我是小乘僧。qí qū zhēn kě xiào,wǒ shì xiǎo chéng sēng。

次韵定慧钦长老见寄八首,并引

苏轼

铁桥本无柱,石楼岂有门。tiě qiáo běn wú zhù,shí lóu qǐ yǒu mén。
舞空五色羽,吠云千岁根。wǔ kōng wǔ sè yǔ,fèi yún qiān suì gēn。
松花酿仙酒,木客馈山飧。sōng huā niàng xiān jiǔ,mù kè kuì shān sūn。
我醉君且去,陶云吾亦云。wǒ zuì jūn qiě qù,táo yún wú yì yún。

次韵定慧钦长老见寄八首,并引

苏轼

罗浮高万仞,下看扶桑卑。luó fú gāo wàn rèn,xià kàn fú sāng bēi。
默坐朱明洞,玉池自生肥。mò zuò zhū míng dòng,yù chí zì shēng féi。
从来性坦率,醉语漏天机。cóng lái xìng tǎn lǜ,zuì yǔ lòu tiān jī。
相逢莫相问,我不记吾谁。xiāng féng mò xiāng wèn,wǒ bù jì wú shuí。

次韵定慧钦长老见寄八首,并引

苏轼

幽人白骨观,大士甘露灭。yōu rén bái gǔ guān,dà shì gān lù miè。
根尘各清净,心境两奇绝。gēn chén gè qīng jìng,xīn jìng liǎng qí jué。
真源未纯熟,习气馀陋劣。zhēn yuán wèi chún shú,xí qì yú lòu liè。
譬如已放鹰,中夜时掣绁。pì rú yǐ fàng yīng,zhōng yè shí chè xiè。

次韵定慧钦长老见寄八首,并引

苏轼

谁言穷巷士,乃窃造化权。shuí yán qióng xiàng shì,nǎi qiè zào huà quán。
所见皆我有,安居受其全。suǒ jiàn jiē wǒ yǒu,ān jū shòu qí quán。
戏作一篇书,千古发争端。xì zuò yī piān shū,qiān gǔ fā zhēng duān。
儒墨起相杀,予初本无言。rú mò qǐ xiāng shā,yǔ chū běn wú yán。

次韵定慧钦长老见寄八首,并引

苏轼

闲居蓄百毒,救彼跛与盲。xián jū xù bǎi dú,jiù bǐ bǒ yǔ máng。
依山作陶穴,掩此暴骨横。yī shān zuò táo xué,yǎn cǐ bào gǔ héng。
区区效一溉,岂能济含生。qū qū xiào yī gài,qǐ néng jì hán shēng。
力恶不己出,时哉非汝争。lì è bù jǐ chū,shí zāi fēi rǔ zhēng。

次韵定慧钦长老见寄八首,并引

苏轼

少壮欲及物,老闲馀此心。shǎo zhuàng yù jí wù,lǎo xián yú cǐ xīn。
微生山海间,坐受瘴雾侵。wēi shēng shān hǎi jiān,zuò shòu zhàng wù qīn。
可怜邓道士,摄衣问呻吟。kě lián dèng dào shì,shè yī wèn shēn yín。
覆舟却私渡,断桥费千金。fù zhōu què sī dù,duàn qiáo fèi qiān jīn。

次韵定慧钦长老见寄八首,并引

苏轼

净名毗耶中,妙喜恒沙外。jìng míng pí yé zhōng,miào xǐ héng shā wài。
初无来往相,二土同一在。chū wú lái wǎng xiāng,èr tǔ tóng yī zài。
云何定慧师,尚欠行脚债。yún hé dìng huì shī,shàng qiàn xíng jiǎo zhài。
请判维摩凭,一到东坡界。qǐng pàn wéi mó píng,yī dào dōng pō jiè。

四月十一日初食荔支

苏轼

南村诸杨北村卢,白华青叶冬不枯。nán cūn zhū yáng běi cūn lú,bái huá qīng yè dōng bù kū。
垂黄缀紫烟雨里,特与荔子为先驱。chuí huáng zhuì zǐ yān yǔ lǐ,tè yǔ lì zi wèi xiān qū。
海山仙人绛罗襦,红纱中单白玉肤。hǎi shān xiān rén jiàng luó rú,hóng shā zhōng dān bái yù fū。
不须更待妃子笑,风骨自是倾城姝。bù xū gèng dài fēi zi xiào,fēng gǔ zì shì qīng chéng shū。
不知天公有意无,遣此尤物生海隅。bù zhī tiān gōng yǒu yì wú,qiǎn cǐ yóu wù shēng hǎi yú。
云山得伴松桧老,霜雪自困楂梨粗。yún shān dé bàn sōng guì lǎo,shuāng xuě zì kùn zhā lí cū。
先生洗盏酌桂醑,冰盘荐此赪虬珠。xiān shēng xǐ zhǎn zhuó guì xǔ,bīng pán jiàn cǐ chēng qiú zhū。
似开江鳐斫玉柱,更洗河豚烹腹腴。shì kāi jiāng yáo zhuó yù zhù,gèng xǐ hé tún pēng fù yú。
我生涉世本为口,一官久已轻莼鲈。wǒ shēng shè shì běn wèi kǒu,yī guān jiǔ yǐ qīng chún lú。
人间何者非梦幻,南来万里真良图。rén jiān hé zhě fēi mèng huàn,nán lái wàn lǐ zhēn liáng tú。