古诗词

苏轼

小圃五咏人参

苏轼

伏波饭薏苡,御瘴传神良。fú bō fàn yì yǐ,yù zhàng chuán shén liáng。
能除五溪毒,不救谗言伤。néng chú wǔ xī dú,bù jiù chán yán shāng。
谗言风雨过,瘴疠久亦亡。chán yán fēng yǔ guò,zhàng lì jiǔ yì wáng。
两俱不足治,但爱草木长。liǎng jù bù zú zhì,dàn ài cǎo mù zhǎng。
草木各有宜,珍产骈南荒。cǎo mù gè yǒu yí,zhēn chǎn pián nán huāng。
绛囊悬荔支,雪粉剖桄榔。jiàng náng xuán lì zhī,xuě fěn pōu guāng láng。
不谓蓬荻姿,中有药与粮。bù wèi péng dí zī,zhōng yǒu yào yǔ liáng。
舂为芡珠圆,炊作菰米香。chōng wèi qiàn zhū yuán,chuī zuò gū mǐ xiāng。
子美拾橡栗,黄精诳空肠。zi měi shí xiàng lì,huáng jīng kuáng kōng cháng。
今吾独何者,玉粒照座光。jīn wú dú hé zhě,yù lì zhào zuò guāng。

和陶咏二疏

苏轼

二疏事汉时,迹寓心已去。èr shū shì hàn shí,jì yù xīn yǐ qù。
许侯何足道,宁识此高趣。xǔ hóu hé zú dào,níng shí cǐ gāo qù。
可怜魏丞相,免冠谢陋举。kě lián wèi chéng xiāng,miǎn guān xiè lòu jǔ。
中兴多名臣,有道独两傅。zhōng xīng duō míng chén,yǒu dào dú liǎng fù。
世途方毂击,谁肯行此路。shì tú fāng gǔ jī,shuí kěn xíng cǐ lù。
是身如委蜕,未蜕何所顾。shì shēn rú wěi tuì,wèi tuì hé suǒ gù。
已蜕则两忘,身后谁毁誉。yǐ tuì zé liǎng wàng,shēn hòu shuí huǐ yù。
所以遗子孙,买田岂先务。suǒ yǐ yí zi sūn,mǎi tián qǐ xiān wù。
我尝游东海,所历若有素。wǒ cháng yóu dōng hǎi,suǒ lì ruò yǒu sù。
神交久从君,屡梦今乃悟。shén jiāo jiǔ cóng jūn,lǚ mèng jīn nǎi wù。
渊明作诗意,妙想非俗虑。yuān míng zuò shī yì,miào xiǎng fēi sú lǜ。
庶几二大夫,见微而知著。shù jǐ èr dà fū,jiàn wēi ér zhī zhù。

残腊独出二首

苏轼

幽寻本无事,独往意自长。yōu xún běn wú shì,dú wǎng yì zì zhǎng。
钓鱼丰乐桥,采杞逍遥堂。diào yú fēng lè qiáo,cǎi qǐ xiāo yáo táng。
罗浮春欲动,云日有清光。luó fú chūn yù dòng,yún rì yǒu qīng guāng。
处处野梅开,家家腊酒香。chù chù yě méi kāi,jiā jiā là jiǔ xiāng。
路逢眇道士,疑是左元放。lù féng miǎo dào shì,yí shì zuǒ yuán fàng。
我欲从之语,恐复化为羊。wǒ yù cóng zhī yǔ,kǒng fù huà wèi yáng。

残腊独出二首

苏轼

江边有微行,诘曲背城市。jiāng biān yǒu wēi xíng,jí qū bèi chéng shì。
平湖春草合,步到栖禅寺。píng hú chūn cǎo hé,bù dào qī chán sì。
堂空不见人,老稚掩关睡。táng kōng bù jiàn rén,lǎo zhì yǎn guān shuì。
所营在一食,食已宁复事。suǒ yíng zài yī shí,shí yǐ níng fù shì。
客来岂无得,施子净扫地。kè lái qǐ wú dé,shī zi jìng sǎo dì。
风松独不静,送我作鼓吹。fēng sōng dú bù jìng,sòng wǒ zuò gǔ chuī。

和陶咏三良

苏轼

此生太山重,忽作鸿毛遗。cǐ shēng tài shān zhòng,hū zuò hóng máo yí。
三子死一言,所死良已微。sān zi sǐ yī yán,suǒ sǐ liáng yǐ wēi。
贤哉晏平仲,事君不以私。xián zāi yàn píng zhòng,shì jūn bù yǐ sī。
我岂犬马哉,从君求盖帷。wǒ qǐ quǎn mǎ zāi,cóng jūn qiú gài wéi。
杀身固有道,大节要不亏。shā shēn gù yǒu dào,dà jié yào bù kuī。
君为社稷死,我则同其归。jūn wèi shè jì sǐ,wǒ zé tóng qí guī。
顾命有治乱,臣子得从违。gù mìng yǒu zhì luàn,chén zi dé cóng wéi。
魏颗真孝爱,三良安足希。wèi kē zhēn xiào ài,sān liáng ān zú xī。
仕宦岂不荣,有时缠忧悲。shì huàn qǐ bù róng,yǒu shí chán yōu bēi。
所以靖节翁,服此黔娄衣。suǒ yǐ jìng jié wēng,fú cǐ qián lóu yī。

和陶咏荆轲

苏轼

秦如马后牛,吕氏非复嬴。qín rú mǎ hòu niú,lǚ shì fēi fù yíng。
天欲厚其毒,假手李客卿。tiān yù hòu qí dú,jiǎ shǒu lǐ kè qīng。
功成志自满,积恶如陵京。gōng chéng zhì zì mǎn,jī è rú líng jīng。
灭身会有时,徐观可安行。miè shēn huì yǒu shí,xú guān kě ān xíng。
沙丘一狼狈,笑落冠与缨。shā qiū yī láng bèi,xiào luò guān yǔ yīng。
太子不少忍,顾非万人英。tài zi bù shǎo rěn,gù fēi wàn rén yīng。
魏、韩裂智伯,肘足本无声。wèi hán liè zhì bó,zhǒu zú běn wú shēng。
胡为弃成谋,托国此狂生。hú wèi qì chéng móu,tuō guó cǐ kuáng shēng。
荆轲不足说,田子老可惊。jīng kē bù zú shuō,tián zi lǎo kě jīng。
燕赵多奇士,惜哉亦虚名。yàn zhào duō qí shì,xī zāi yì xū míng。
杀父囚其母,此岂容天庭。shā fù qiú qí mǔ,cǐ qǐ róng tiān tíng。
亡秦只三户,况我数十城。wáng qín zhǐ sān hù,kuàng wǒ shù shí chéng。
渐离虽不伤,陛戟加周营。jiàn lí suī bù shāng,bì jǐ jiā zhōu yíng。
至今天下人,悯燕欲其成。zhì jīn tiān xià rén,mǐn yàn yù qí chéng。
废书一太息,可见千古情。fèi shū yī tài xī,kě jiàn qiān gǔ qíng。

次韵高要令刘湜峡山寺见寄

苏轼

新闻妙无多,旧学闲可束。xīn wén miào wú duō,jiù xué xián kě shù。
犹当隐季主,未遽逃梅福。yóu dāng yǐn jì zhǔ,wèi jù táo méi fú。
空肠吐馀思,静似蚕缀簇。kōng cháng tǔ yú sī,jìng shì cán zhuì cù。
寸田结初果,秀若铜生绿。cùn tián jié chū guǒ,xiù ruò tóng shēng lǜ。
荆棘扫诚尽,梨枣忧不熟。jīng jí sǎo chéng jǐn,lí zǎo yōu bù shú。
高人宁铸金,下士乃服玉。gāo rén níng zhù jīn,xià shì nǎi fú yù。
君看岭峤隘,我欲巾笥蓄。jūn kàn lǐng jiào ài,wǒ yù jīn sì xù。
曾攀罗浮顶,亦到朱明谷。céng pān luó fú dǐng,yì dào zhū míng gǔ。
旋观真历块,归卧甘破屋。xuán guān zhēn lì kuài,guī wò gān pò wū。
故人老犹仕,世味薄如縠。gù rén lǎo yóu shì,shì wèi báo rú hú。
偶从越女笑,不怕蛮江浴。ǒu cóng yuè nǚ xiào,bù pà mán jiāng yù。
惊闻尺书到,喜有新诗辱。jīng wén chǐ shū dào,xǐ yǒu xīn shī rǔ。
应怜五管客,曾作八州督。yīng lián wǔ guǎn kè,céng zuò bā zhōu dū。
骨销谗口铄,胆破狱吏酷。gǔ xiāo chán kǒu shuò,dǎn pò yù lì kù。
陇云不易寄,江月乃可掬。lǒng yún bù yì jì,jiāng yuè nǎi kě jū。
遥知清远寺,不称空洞腹。yáo zhī qīng yuǎn sì,bù chēng kōng dòng fù。
蹇驴步武碎,短瑟弦柱促。jiǎn lǘ bù wǔ suì,duǎn sè xián zhù cù。
仰看泉落佩,俯听石响毂。yǎng kàn quán luò pèi,fǔ tīng shí xiǎng gǔ。
千峰泻清驶,一往无回躅。qiān fēng xiè qīng shǐ,yī wǎng wú huí zhú。
狂雷失晤语,过电不容目。kuáng léi shī wù yǔ,guò diàn bù róng mù。
要知僧长饥,正坐山少肉。yào zhī sēng zhǎng jī,zhèng zuò shān shǎo ròu。
人间无南北,蜗角空出缩。rén jiān wú nán běi,wō jiǎo kōng chū suō。
仇池九十九,嵩少三十六。chóu chí jiǔ shí jiǔ,sōng shǎo sān shí liù。
天人同一梦,仙凡无两录。tiān rén tóng yī mèng,xiān fán wú liǎng lù。
陋邦真可老,生理亦粗足。lòu bāng zhēn kě lǎo,shēng lǐ yì cū zú。
便回爇天焰,长作照海烛。biàn huí ruò tiān yàn,zhǎng zuò zhào hǎi zhú。

赠昙秀

苏轼

白云出山初无心,栖乌何必恋旧林。bái yún chū shān chū wú xīn,qī wū hé bì liàn jiù lín。
道人偶爱山水故,纵步不知湖岭深。dào rén ǒu ài shān shuǐ gù,zòng bù bù zhī hú lǐng shēn。
空岩已礼百千相,曹溪更欲瞻遗像。kōng yán yǐ lǐ bǎi qiān xiāng,cáo xī gèng yù zhān yí xiàng。
要知水味孰冷暖,始信梦时非幻妄。yào zhī shuǐ wèi shú lěng nuǎn,shǐ xìn mèng shí fēi huàn wàng。
袖中忽出贝叶书,中有璧月缀星珠。xiù zhōng hū chū bèi yè shū,zhōng yǒu bì yuè zhuì xīng zhū。
人间胜绝略已遍,匡庐南岭并西湖。rén jiān shèng jué lüè yǐ biàn,kuāng lú nán lǐng bìng xī hú。
西湖北望三千里,大堤冉冉横秋水。xī hú běi wàng sān qiān lǐ,dà dī rǎn rǎn héng qiū shuǐ。
诵师佳句说南屏,瘴云应逐秋风靡。sòng shī jiā jù shuō nán píng,zhàng yún yīng zhú qiū fēng mí。
胡为只作十日欢,杖策复寻归路难。hú wèi zhǐ zuò shí rì huān,zhàng cè fù xún guī lù nán。
留师笋蕨不足道,怅望荔子何时丹。liú shī sǔn jué bù zú dào,chàng wàng lì zi hé shí dān。

和郭功甫韵送芝道人游隐静

苏轼

观音妙智力,应感随缘度。guān yīn miào zhì lì,yīng gǎn suí yuán dù。
芝师访东坡,宁辞万里步。zhī shī fǎng dōng pō,níng cí wàn lǐ bù。
道义妙相契,十年同去住。dào yì miào xiāng qì,shí nián tóng qù zhù。
行穷半世间,又欲浮杯渡。xíng qióng bàn shì jiān,yòu yù fú bēi dù。
我愿焚囊钵,不作陈俗具。wǒ yuàn fén náng bō,bù zuò chén sú jù。
会取却归时,只是而今路。huì qǔ què guī shí,zhǐ shì ér jīn lù。

和陶移居二首,并引

苏轼

昔我初来时,水东有幽宅。xī wǒ chū lái shí,shuǐ dōng yǒu yōu zhái。
晨与鸦鹊朝,暮与牛羊夕。chén yǔ yā què cháo,mù yǔ niú yáng xī。
谁令迁近市,日有造请役。shuí lìng qiān jìn shì,rì yǒu zào qǐng yì。
歌呼杂闾巷,鼓角鸣枕席。gē hū zá lǘ xiàng,gǔ jiǎo míng zhěn xí。
出门无所诣,乐事非宿昔。chū mén wú suǒ yì,lè shì fēi sù xī。
病瘦独弥年,束薪与谁析。bìng shòu dú mí nián,shù xīn yǔ shuí xī。

和陶移居二首,并引

苏轼

洄潭转埼岸,我作《江郊》诗。huí tán zhuǎn qí àn,wǒ zuò jiāng jiāo shī。
今为一廛氓,此邦乃得之。jīn wèi yī chán máng,cǐ bāng nǎi dé zhī。
葺为无邪斋,思我无所思。qì wèi wú xié zhāi,sī wǒ wú suǒ sī。
古观废已久,白鹤归何时。gǔ guān fèi yǐ jiǔ,bái hè guī hé shí。
我岂丁令威,千岁复还兹。wǒ qǐ dīng lìng wēi,qiān suì fù hái zī。
江山朝福地,古人不我欺。jiāng shān cháo fú dì,gǔ rén bù wǒ qī。

迁居,并引

苏轼

前年家水东,回首夕阳丽。qián nián jiā shuǐ dōng,huí shǒu xī yáng lì。
去年家水西,湿面春雨细。qù nián jiā shuǐ xī,shī miàn chūn yǔ xì。
东西两无择,缘尽我辄逝。dōng xī liǎng wú zé,yuán jǐn wǒ zhé shì。
今年复东徙,旧馆聊一憩。jīn nián fù dōng xǐ,jiù guǎn liáo yī qì。
已买白鹤峰,规作终老计。yǐ mǎi bái hè fēng,guī zuò zhōng lǎo jì。
长江在北户,雪浪舞吾砌。zhǎng jiāng zài běi hù,xuě làng wǔ wú qì。
青山满墙头,䰀鬌几云髻。qīng shān mǎn qiáng tóu,wǒ tuǒ jǐ yún jì。
虽惭《抱朴子》,金鼎陋蝉蜕。suī cán bào pǔ zi,jīn dǐng lòu chán tuì。
犹贤柳柳州,庙俎荐丹荔。yóu xián liǔ liǔ zhōu,miào zǔ jiàn dān lì。
吾生本无待,俯仰了此世。wú shēng běn wú dài,fǔ yǎng le cǐ shì。
念念自成劫,尘尘各有际。niàn niàn zì chéng jié,chén chén gè yǒu jì。
下观生物息,相吹等蚊蚋。xià guān shēng wù xī,xiāng chuī děng wén ruì。

和陶桃花源,并引

苏轼

凡圣无异居,清浊共此世。fán shèng wú yì jū,qīng zhuó gòng cǐ shì。
心闲偶自见,念起忽已逝。xīn xián ǒu zì jiàn,niàn qǐ hū yǐ shì。
欲知真一处,要使六用废。yù zhī zhēn yī chù,yào shǐ liù yòng fèi。
桃源信不远,杖藜可小憩。táo yuán xìn bù yuǎn,zhàng lí kě xiǎo qì。
躬耕任地力,绝学抱天艺。gōng gēng rèn dì lì,jué xué bào tiān yì。
臂鸡有时鸣,尻驾无可税。bì jī yǒu shí míng,kāo jià wú kě shuì。
苓龟亦晨吸,杞狗或夜吠。líng guī yì chén xī,qǐ gǒu huò yè fèi。
耘樵得甘芳,龁啮谢炮制。yún qiáo dé gān fāng,hé niè xiè pào zhì。
子骥虽形隔,渊明已心诣。zi jì suī xíng gé,yuān míng yǐ xīn yì。
高山不难越,浅水何足厉。gāo shān bù nán yuè,qiǎn shuǐ hé zú lì。
不如我仇池,高举复几岁。bù rú wǒ chóu chí,gāo jǔ fù jǐ suì。
从来一生死,近又等痴慧。cóng lái yī shēng sǐ,jìn yòu děng chī huì。
蒲涧安期境,罗浮稚川界。pú jiàn ān qī jìng,luó fú zhì chuān jiè。
梦往从之游,神交发吾蔽。mèng wǎng cóng zhī yóu,shén jiāo fā wú bì。
桃花满庭下,流水在户外。táo huā mǎn tíng xià,liú shuǐ zài hù wài。
却笑逃秦人,有畏非真契。què xiào táo qín rén,yǒu wèi fēi zhēn qì。

两桥诗,并引东新桥

苏轼

群鲸贯铁索,背负横空霓。qún jīng guàn tiě suǒ,bèi fù héng kōng ní。
首摇翻雪江,尾插崩云溪。shǒu yáo fān xuě jiāng,wěi chā bēng yún xī。
机牙任信缩,涨落随高低。jī yá rèn xìn suō,zhǎng luò suí gāo dī。
辘轳卷巨绠,青蛟挂长堤。lù lú juǎn jù gěng,qīng jiāo guà zhǎng dī。
奔舟免狂触,脱筏防撞挤。bēn zhōu miǎn kuáng chù,tuō fá fáng zhuàng jǐ。
一桥何足云,欢传广东西。yī qiáo hé zú yún,huān chuán guǎng dōng xī。
父老有不识,喜笑争攀跻。fù lǎo yǒu bù shí,xǐ xiào zhēng pān jī。
鱼龙亦惊逃,雷雹生马蹄。yú lóng yì jīng táo,léi báo shēng mǎ tí。
嗟此病涉久,公私困留稽。jiē cǐ bìng shè jiǔ,gōng sī kùn liú jī。
奸民食此险,出没如凫鹥。jiān mín shí cǐ xiǎn,chū méi rú fú yī。
似卖失船壶,如去登楼梯。shì mài shī chuán hú,rú qù dēng lóu tī。
不知百年来,几人陨沙泥。bù zhī bǎi nián lái,jǐ rén yǔn shā ní。
岂知涛澜上,安若堂与闺。qǐ zhī tāo lán shàng,ān ruò táng yǔ guī。
往来无晨夜,醉病休扶携。wǎng lái wú chén yè,zuì bìng xiū fú xié。
使君饮我言,妙割无牛鸡。shǐ jūn yǐn wǒ yán,miào gē wú niú jī。
不云二子劳,叹我捐腰犀。bù yún èr zi láo,tàn wǒ juān yāo xī。
我亦寿使君,一言听扶藜。wǒ yì shòu shǐ jūn,yī yán tīng fú lí。
常当修未坏,勿使后噬脐。cháng dāng xiū wèi huài,wù shǐ hòu shì qí。

两桥诗,并引东新桥

苏轼

昔桥本千柱,挂湖如断霓。xī qiáo běn qiān zhù,guà hú rú duàn ní。
浮梁陷积淖,破板随奔溪。fú liáng xiàn jī nào,pò bǎn suí bēn xī。
笑看远岸没,坐觉孤城低。xiào kàn yuǎn àn méi,zuò jué gū chéng dī。
聊因三农隙,稍进百步堤。liáo yīn sān nóng xì,shāo jìn bǎi bù dī。
炎州无坚植,潦水轻推挤。yán zhōu wú jiān zhí,lǎo shuǐ qīng tuī jǐ。
千年谁在者,铁柱罗浮西。qiān nián shuí zài zhě,tiě zhù luó fú xī。
独有石盐木,白蚁不敢跻。dú yǒu shí yán mù,bái yǐ bù gǎn jī。
似开铜驼峰,如凿铁马蹄。shì kāi tóng tuó fēng,rú záo tiě mǎ tí。
岌岌类鞭石,山川非会稽。jí jí lèi biān shí,shān chuān fēi huì jī。
嗟我久阁笔,不书纸尾鹥。jiē wǒ jiǔ gé bǐ,bù shū zhǐ wěi yī。
萧然无尺棰,欲构飞空梯。xiāo rán wú chǐ chuí,yù gòu fēi kōng tī。
百夫下一杙,椓此百尺泥。bǎi fū xià yī yì,zhuó cǐ bǎi chǐ ní。
探囊赖故侯,宝钱出金闺。tàn náng lài gù hóu,bǎo qián chū jīn guī。
父老喜云集,箪壶无空携。fù lǎo xǐ yún jí,dān hú wú kōng xié。
三日饮不散,杀尽西村鸡。sān rì yǐn bù sàn,shā jǐn xī cūn jī。
似闻百岁前,海近湖有犀。shì wén bǎi suì qián,hǎi jìn hú yǒu xī。
那知陵谷变,枯渎生茭藜。nà zhī líng gǔ biàn,kū dú shēng jiāo lí。
后来勿忘今,冬涉水过脐。hòu lái wù wàng jīn,dōng shè shuǐ guò qí。

和陶乞食

苏轼

庄周昔贷粟,犹欲舂脱之。zhuāng zhōu xī dài sù,yóu yù chōng tuō zhī。
鲁公亦乞米,炊煮尚不辞。lǔ gōng yì qǐ mǐ,chuī zhǔ shàng bù cí。
渊明端乞食,亦不避嗟来。yuān míng duān qǐ shí,yì bù bì jiē lái。
呜呼天下士,死生寄一杯。wū hū tiān xià shì,sǐ shēng jì yī bēi。
斗水何所直,远汲苦姜诗。dòu shuǐ hé suǒ zhí,yuǎn jí kǔ jiāng shī。
幸有馀薪米,养此老不才。xìng yǒu yú xīn mǐ,yǎng cǐ lǎo bù cái。
至味久不坏,可为子孙贻。zhì wèi jiǔ bù huài,kě wèi zi sūn yí。

和陶和胡西曹示顾贼曹

苏轼

长春如稚女,飘飖倚轻飔。zhǎng chūn rú zhì nǚ,piāo yáo yǐ qīng sī。
卯酒晕玉颊,红绡卷生衣。mǎo jiǔ yūn yù jiá,hóng xiāo juǎn shēng yī。
低颜香自敛,含睇意颇微。dī yán xiāng zì liǎn,hán dì yì pǒ wēi。
宁当娣黄菊,未肯姒戎葵。níng dāng dì huáng jú,wèi kěn sì róng kuí。
谁言此弱质,阅世观盛衰。shuí yán cǐ ruò zhì,yuè shì guān shèng shuāi。
頩然疑薄怒,沃盥未可挥。pīng rán yí báo nù,wò guàn wèi kě huī。
瘴雨吹蛮风,凋零岂容迟。zhàng yǔ chuī mán fēng,diāo líng qǐ róng chí。
老人不解饮,短句馀清悲。lǎo rén bù jiě yǐn,duǎn jù yú qīng bēi。

丙子重九二首

苏轼

三年瘴海上,越峤真我家。sān nián zhàng hǎi shàng,yuè jiào zhēn wǒ jiā。
登山作重九,蛮菊秋未花。dēng shān zuò zhòng jiǔ,mán jú qiū wèi huā。
惟有黄茅浪,堆垄生坳窊。wéi yǒu huáng máo làng,duī lǒng shēng ào wā。
蜑酒蘖众毒,酸甜如梨楂。dàn jiǔ niè zhòng dú,suān tián rú lí zhā。
何以侑一樽,怜翁馈蛙蛇。hé yǐ yòu yī zūn,lián wēng kuì wā shé。
亦复强取醉,欢谣杂悲嗟。yì fù qiáng qǔ zuì,huān yáo zá bēi jiē。
今年吁恶岁,僵仆如乱麻。jīn nián xū è suì,jiāng pū rú luàn má。
此会我虽健,狂风卷朝霞。cǐ huì wǒ suī jiàn,kuáng fēng juǎn cháo xiá。
使我如霜月,孤光挂天涯。shǐ wǒ rú shuāng yuè,gū guāng guà tiān yá。
西湖不欲往,暮树号寒鸦。xī hú bù yù wǎng,mù shù hào hán yā。

丙子重九二首

苏轼

穷途不择友,过眼如乱云。qióng tú bù zé yǒu,guò yǎn rú luàn yún。
馀子谁复数,坐阅两使君。yú zi shuí fù shù,zuò yuè liǎng shǐ jūn。
共饮去年堂,俯看秋水纹。gòng yǐn qù nián táng,fǔ kàn qiū shuǐ wén。
此水与此人,相追两沄沄。cǐ shuǐ yǔ cǐ rén,xiāng zhuī liǎng yún yún。
老去各休息,造化嗟长勤。lǎo qù gè xiū xī,zào huà jiē zhǎng qín。
佳哉此令节,不惜与子分。jiā zāi cǐ lìng jié,bù xī yǔ zi fēn。
何以娱我客,游鱼在清濆。hé yǐ yú wǒ kè,yóu yú zài qīng fén。
水师三百指,铁网欲掩群。shuǐ shī sān bǎi zhǐ,tiě wǎng yù yǎn qún。
获多虽一快,买放尤可欣。huò duō suī yī kuài,mǎi fàng yóu kě xīn。
此乐真不朽,明年我归耘。cǐ lè zhēn bù xiǔ,míng nián wǒ guī yún。

赠陈守道

苏轼

一气混沦生复生,有形有心即有情。yī qì hùn lún shēng fù shēng,yǒu xíng yǒu xīn jí yǒu qíng。
共见利欲饮食事,各有爪牙头角争。gòng jiàn lì yù yǐn shí shì,gè yǒu zhǎo yá tóu jiǎo zhēng。
争时怒发霹雳火,险处直在嵌岩坑。zhēng shí nù fā pī lì huǒ,xiǎn chù zhí zài qiàn yán kēng。
人伪相加有馀怨,天真丧尽无纯诚。rén wěi xiāng jiā yǒu yú yuàn,tiān zhēn sàng jǐn wú chún chéng。
徒自取先用极力,谁知所得皆空名。tú zì qǔ xiān yòng jí lì,shuí zhī suǒ dé jiē kōng míng。
少微处士松柏寒,蓬莱真人冰玉清。shǎo wēi chù shì sōng bǎi hán,péng lái zhēn rén bīng yù qīng。
山是心兮海为腹,阳为神兮阴为精。shān shì xīn xī hǎi wèi fù,yáng wèi shén xī yīn wèi jīng。
渴饮灵泉水,饥食玉树枝。kě yǐn líng quán shuǐ,jī shí yù shù zhī。
白虎化坎青龙离,锁禁奼女关婴儿。bái hǔ huà kǎn qīng lóng lí,suǒ jìn chà nǚ guān yīng ér。
楼台十二红玻璃,木公金母相东西。lóu tái shí èr hóng bō lí,mù gōng jīn mǔ xiāng dōng xī。
纯铅真汞星光辉,乌升兔降无年期。chún qiān zhēn gǒng xīng guāng huī,wū shēng tù jiàng wú nián qī。
停颜却老只如此,哀哉世人迷不迷。tíng yán què lǎo zhǐ rú cǐ,āi zāi shì rén mí bù mí。