古诗词

郑刚中

书斋夏日

郑刚中

五月困暑湿,众谓如蒸炊。wǔ yuè kùn shǔ shī,zhòng wèi rú zhēng chuī。
惟我坐幽堂,心志适所怡。wéi wǒ zuò yōu táng,xīn zhì shì suǒ yí。
开窗面西山,野水平清池。kāi chuāng miàn xī shān,yě shuǐ píng qīng chí。
菱荷间蒲苇,秀色相因依。líng hé jiān pú wěi,xiù sè xiāng yīn yī。
幽禽荫嘉木,水鸟时翻飞。yōu qín yīn jiā mù,shuǐ niǎo shí fān fēi。
文书任讨探,风静香如丝。wén shū rèn tǎo tàn,fēng jìng xiāng rú sī。
此殆有至乐,难令俗子知。cǐ dài yǒu zhì lè,nán lìng sú zi zhī。

寄别左与言

郑刚中

寒生坐孤穷,浪迹远羁寓。hán shēng zuò gū qióng,làng jì yuǎn jī yù。
千金买卜龟,所用良失措。qiān jīn mǎi bo guī,suǒ yòng liáng shī cuò。
如闻过瓜期,骞扬引雄翥。rú wén guò guā qī,qiān yáng yǐn xióng zhù。
放直州县腰,阔作台省步。fàng zhí zhōu xiàn yāo,kuò zuò tái shěng bù。
念欲拜公别,心往足不赴。niàn yù bài gōng bié,xīn wǎng zú bù fù。
铭肌荷恩知,痴坐乖礼数。míng jī hé ēn zhī,chī zuò guāi lǐ shù。
可但颜甲厚,颇亦背芒负。kě dàn yán jiǎ hòu,pǒ yì bèi máng fù。
梅雨五月寒,洄洄绿烟树。méi yǔ wǔ yuè hán,huí huí lǜ yān shù。
二岭遮梦魂,不到船行处。èr lǐng zhē mèng hún,bù dào chuán xíng chù。
安得赴双桨,翩翩若鸥鹭。ān dé fù shuāng jiǎng,piān piān ruò ōu lù。

寄赠张叔靖

郑刚中

堂堂张侯好眉宇,照人冰玉无尘土。táng táng zhāng hóu hǎo méi yǔ,zhào rén bīng yù wú chén tǔ。
忆初解后共杯盘,姓字未通心已许。yì chū jiě hòu gòng bēi pán,xìng zì wèi tōng xīn yǐ xǔ。
参商别后各天涯,屈指流年不胜数。cān shāng bié hòu gè tiān yá,qū zhǐ liú nián bù shèng shù。
何知策马忽东来,扣我柴扉叙寒暑。hé zhī cè mǎ hū dōng lái,kòu wǒ chái fēi xù hán shǔ。
相亲颜色愈敷腴,不俗胸怀细倾吐。xiāng qīn yán sè yù fū yú,bù sú xiōng huái xì qīng tǔ。
使人频岁饥渴心,如饮甘泉饷腵脯。shǐ rén pín suì jī kě xīn,rú yǐn gān quán xiǎng jiā pú。
吾生寒苦众所知,眼高无人人不与。wú shēng hán kǔ zhòng suǒ zhī,yǎn gāo wú rén rén bù yǔ。
技穷渐觉蒲柳衰,进取一涂方首鼠。jì qióng jiàn jué pú liǔ shuāi,jìn qǔ yī tú fāng shǒu shǔ。
有心斸治土田园,束手抽身事农圃。yǒu xīn zhǔ zhì tǔ tián yuán,shù shǒu chōu shēn shì nóng pǔ。
荷锄今亦粗成趣,颇有嘉蔬待春雨。hé chú jīn yì cū chéng qù,pǒ yǒu jiā shū dài chūn yǔ。
所恨松根长茯苓,僻寂无人堪共煮。suǒ hèn sōng gēn zhǎng fú líng,pì jì wú rén kān gòng zhǔ。
安得溪霜素月高,促膝与公长夜语。ān dé xī shuāng sù yuè gāo,cù xī yǔ gōng zhǎng yè yǔ。

谢潘令卫惠松木

郑刚中

子美欲得广厦千万间,大庇天下寒士俱欢颜。zi měi yù dé guǎng shà qiān wàn jiān,dà bì tiān xià hán shì jù huān yán。
嗟我一室久疏陋,风飘雨剥堵不环。jiē wǒ yī shì jiǔ shū lòu,fēng piāo yǔ bō dǔ bù huán。
欲具茅茨小编葺,斤斧四顾家无山。yù jù máo cí xiǎo biān qì,jīn fǔ sì gù jiā wú shān。
谁谓潘郎坐华屋,肯为湫隘兴永叹。shuí wèi pān láng zuò huá wū,kěn wèi jiǎo ài xīng yǒng tàn。
惠以南山好松柏,剪伐既就皆丸丸。huì yǐ nán shān hǎo sōng bǎi,jiǎn fá jì jiù jiē wán wán。
我今朴斫遂有日,居处可望庵冗宽。wǒ jīn pǔ zhuó suì yǒu rì,jū chù kě wàng ān rǒng kuān。
方知广厦庇寒士,子美之论非高谈。fāng zhī guǎng shà bì hán shì,zi měi zhī lùn fēi gāo tán。
古人骨朽高义尽,习为鄙吝风俗悭。gǔ rén gǔ xiǔ gāo yì jǐn,xí wèi bǐ lìn fēng sú qiān。
皆使如公眼青白,古人风义当复还。jiē shǐ rú gōng yǎn qīng bái,gǔ rén fēng yì dāng fù hái。
吾闻渊明谢主人,冥报止谓因盘餐。wú wén yuān míng xiè zhǔ rén,míng bào zhǐ wèi yīn pán cān。
公今饭我德何啻,渊明诗来犹可攀。gōng jīn fàn wǒ dé hé chì,yuān míng shī lái yóu kě pān。

观溪涨

郑刚中

入夏天不雨,溪流仅成派。rù xià tiān bù yǔ,xī liú jǐn chéng pài。
一夜涨梅霖,拍岸辄澎湃。yī yè zhǎng méi lín,pāi àn zhé pēng pài。
冲犯无堤防,奔腾起湍濑。chōng fàn wú dī fáng,bēn téng qǐ tuān lài。
鸥鹭惊以翔,虾鱼鼓而快。ōu lù jīng yǐ xiáng,xiā yú gǔ ér kuài。
聒耳如殷雷,声势殊未怪。guā ěr rú yīn léi,shēng shì shū wèi guài。
晓风吹乱云,日出阴气退。xiǎo fēng chuī luàn yún,rì chū yīn qì tuì。
所谓暴集者,萦纡已如带。suǒ wèi bào jí zhě,yíng yū yǐ rú dài。
浩浩北海若,遐想见尊大。hào hào běi hǎi ruò,xiá xiǎng jiàn zūn dà。
溟漠函万象,吞吐容百怪。míng mò hán wàn xiàng,tūn tǔ róng bǎi guài。
小哉此溪流,其涸可立待。xiǎo zāi cǐ xī liú,qí hé kě lì dài。
是以古君子,德量戒褊隘。shì yǐ gǔ jūn zi,dé liàng jiè biǎn ài。

家有小园比他处果蓏倍登或问郑子何术致此告之曰汉武帝使海上县官亲渔鱼皆不出其后捐以予民则鱼复来因知天之生物本以惠济穷民彼富足者不可兼而得也吾贫甚矣安知造物者不以是少私之耶戏为一诗

郑刚中

吾闻县官渔海鱼不出,捐以予民鱼乃复。wú wén xiàn guān yú hǎi yú bù chū,juān yǐ yǔ mín yú nǎi fù。
天之生物岂无意,殆欲怜贫补不足。tiān zhī shēng wù qǐ wú yì,dài yù lián pín bǔ bù zú。
吾家元无二顷田,卒岁何人分半菽。wú jiā yuán wú èr qǐng tián,zú suì hé rén fēn bàn shū。
小园自幸有馀地,背负经书刀锄斸。xiǎo yuán zì xìng yǒu yú dì,bèi fù jīng shū dāo chú zhǔ。
年来种植类櫜驼,随手高低便新绿。nián lái zhǒng zhí lèi gāo tuó,suí shǒu gāo dī biàn xīn lǜ。
魁然瓜芋塞区肥,无数桃梅压枝熟。kuí rán guā yù sāi qū féi,wú shù táo méi yā zhī shú。
既收弄暖开须麦,又摘多穰过拳粟。jì shōu nòng nuǎn kāi xū mài,yòu zhāi duō ráng guò quán sù。
虽无蓄积累瓶盎,采掇犹能饫肠腹。suī wú xù jī lèi píng àng,cǎi duō yóu néng yù cháng fù。
天于此圃非偶然,坐作山居野人禄。tiān yú cǐ pǔ fēi ǒu rán,zuò zuò shān jū yě rén lù。

罪回禄

郑刚中

回禄为火神,威权尤贵重。huí lù wèi huǒ shén,wēi quán yóu guì zhòng。
年来何失职,权为盗所弄。nián lái hé shī zhí,quán wèi dào suǒ nòng。
此盗假尔威,蜂蚁聚徒众。cǐ dào jiǎ ěr wēi,fēng yǐ jù tú zhòng。
煌煌万炬光,灼燎随所纵。huáng huáng wàn jù guāng,zhuó liáo suí suǒ zòng。
烟氛障白日,烘炙盛骚动。yān fēn zhàng bái rì,hōng zhì shèng sāo dòng。
老幼哭无家,祸虐人所共。lǎo yòu kū wú jiā,huò nüè rén suǒ gòng。
使人不见此,聪明欲何用。shǐ rén bù jiàn cǐ,cōng míng yù hé yòng。
神而审其然,可得亡制控。shén ér shěn qí rán,kě dé wáng zhì kòng。
忍使盗意满,生民负焦痛。rěn shǐ dào yì mǎn,shēng mín fù jiāo tòng。
尔过不可文,反躬当自讼。ěr guò bù kě wén,fǎn gōng dāng zì sòng。

辨毕方

郑刚中

比屋皆良民,为盗岂无以。bǐ wū jiē liáng mín,wèi dào qǐ wú yǐ。
富足义所生,贫穷盗之始。fù zú yì suǒ shēng,pín qióng dào zhī shǐ。
冻饿家无储,追呼官不已。dòng è jiā wú chǔ,zhuī hū guān bù yǐ。
妖幻随鼓之,安得不群起。yāo huàn suí gǔ zhī,ān dé bù qún qǐ。
纵火资盗威,势固自应尔。zòng huǒ zī dào wēi,shì gù zì yīng ěr。
可笑说者愚,辄欲效柳子。kě xiào shuō zhě yú,zhé yù xiào liǔ zi。
赤文而白章,召祸岂其理。chì wén ér bái zhāng,zhào huò qǐ qí lǐ。
东南瓦砾墟,所向辄千里。dōng nán wǎ lì xū,suǒ xiàng zhé qiān lǐ。
如何好事者,逐此不逐彼。rú hé hǎo shì zhě,zhú cǐ bù zhú bǐ。

前山寻兰

郑刚中

眼债未全无,惜春心尚有。yǎn zhài wèi quán wú,xī chūn xīn shàng yǒu。
喜闻幽兰臭,寻过东山口。xǐ wén yōu lán chòu,xún guò dōng shān kǒu。
披丛见孤芳,正似得佳友。pī cóng jiàn gū fāng,zhèng shì dé jiā yǒu。
小锸破苍藓,护致归座右。xiǎo chā pò cāng xiǎn,hù zhì guī zuò yòu。
秀色逼尘埃,清芳动窗牖。xiù sè bī chén āi,qīng fāng dòng chuāng yǒu。
爱媚固无厌,嗟惜亦云久。ài mèi gù wú yàn,jiē xī yì yún jiǔ。
今为花木者,贵重无与偶。jīn wèi huā mù zhě,guì zhòng wú yǔ ǒu。
第能吐青红,贡献率奔走。dì néng tǔ qīng hóng,gòng xiàn lǜ bēn zǒu。
官舟塞古汴,往往载蒲柳。guān zhōu sāi gǔ biàn,wǎng wǎng zài pú liǔ。
尔何守幽林,国香空自负。ěr hé shǒu yōu lín,guó xiāng kōng zì fù。
所幸无改芳,可使名不朽。suǒ xìng wú gǎi fāng,kě shǐ míng bù xiǔ。

简潘义荣

郑刚中

高槐记得绿阴垂,见公承诏趋丹墀。gāo huái jì dé lǜ yīn chuí,jiàn gōng chéng zhào qū dān chí。
今兹疏梅弄香粉,公坐鲠切还栖迟。jīn zī shū méi nòng xiāng fěn,gōng zuò gěng qiè hái qī chí。
甘辞软暖定速售,此独难使壮者为。gān cí ruǎn nuǎn dìng sù shòu,cǐ dú nán shǐ zhuàng zhě wèi。
苦言瞑眩上所急,出林之木风摧之。kǔ yán míng xuàn shàng suǒ jí,chū lín zhī mù fēng cuī zhī。
嗟吁世路每如此,我常感激横涕洟。jiē xū shì lù měi rú cǐ,wǒ cháng gǎn jī héng tì tì。
贾生妙论逮伊管,绛灌之属犹可移。jiǎ shēng miào lùn dǎi yī guǎn,jiàng guàn zhī shǔ yóu kě yí。
长孺忠言岂真戆,其如御史能饰非。zhǎng rú zhōng yán qǐ zhēn gàng,qí rú yù shǐ néng shì fēi。
到头至始天所惜,未肯容易登皋夔。dào tóu zhì shǐ tiān suǒ xī,wèi kěn róng yì dēng gāo kuí。
且今投置在闲散,药伤补败终见思。qiě jīn tóu zhì zài xián sàn,yào shāng bǔ bài zhōng jiàn sī。
公还故乡扫一室,古书名画四壁围。gōng hái gù xiāng sǎo yī shì,gǔ shū míng huà sì bì wéi。
宾客相过具杯酒,一笑万事荣辱齐。bīn kè xiāng guò jù bēi jiǔ,yī xiào wàn shì róng rǔ qí。
虽然公岂忘世者,终念后稷由己饥。suī rán gōng qǐ wàng shì zhě,zhōng niàn hòu jì yóu jǐ jī。
吾皇尝胆愈思治,宣室赐对行可期。wú huáng cháng dǎn yù sī zhì,xuān shì cì duì xíng kě qī。
当有今时张万福,欢呼再拜迎公归。dāng yǒu jīn shí zhāng wàn fú,huān hū zài bài yíng gōng guī。

酩酊且饮酒

郑刚中

料峭社日寒,酩酊且饮酒。liào qiào shè rì hán,mǐng dīng qiě yǐn jiǔ。
中原困干戈,黠虏未授首。zhōng yuán kùn gàn gē,xiá lǔ wèi shòu shǒu。
邻邦复蚁聚,伤杀官吏走。lín bāng fù yǐ jù,shāng shā guān lì zǒu。
使者部民兵,经月但敛手。shǐ zhě bù mín bīng,jīng yuè dàn liǎn shǒu。
豺狼群小心,伺隙欲嘷吼。chái láng qún xiǎo xīn,cì xì yù háo hǒu。
吁嗟一身多,况复家数口。xū jiē yī shēn duō,kuàng fù jiā shù kǒu。
信如古人言,天地在杯斗。xìn rú gǔ rén yán,tiān dì zài bēi dòu。

建炎丁未自中夏徂秋不雨七夕日戏成一诗简牛郎织女云

郑刚中

今夕知何夕,织女逢牵牛。jīn xī zhī hé xī,zhī nǚ féng qiān niú。
云軿拥高汉,仙事传风流。yún píng yōng gāo hàn,xiān shì chuán fēng liú。
人间适焦窘,龟兆生田畴。rén jiān shì jiāo jiǒng,guī zhào shēng tián chóu。
当时大军后,皆抱糠籺忧。dāng shí dà jūn hòu,jiē bào kāng hé yōu。
我劝二星者,鹊桥无谩游。wǒ quàn èr xīng zhě,què qiáo wú mán yóu。
曷不攀天河,驾浪鞭龙头。hé bù pān tiān hé,jià làng biān lóng tóu。
共化油然云,白雨淋九州。gòng huà yóu rán yún,bái yǔ lín jiǔ zhōu。
无庸事机巧,下副儿女求。wú yōng shì jī qiǎo,xià fù ér nǚ qiú。
良宵幸款曲,愿尔深自谋。liáng xiāo xìng kuǎn qū,yuàn ěr shēn zì móu。
无令一年中,虚烦天地秋。wú lìng yī nián zhōng,xū fán tiān dì qiū。

代答

郑刚中

高才沐新诗,笔力回万牛。gāo cái mù xīn shī,bǐ lì huí wàn niú。
讽我挽河汉,溥将膏泽流。fěng wǒ wǎn hé hàn,pǔ jiāng gāo zé liú。
吾闻天甚仁,爱民颁九畴。wú wén tiān shén rén,ài mín bān jiǔ chóu。
人间失彝叙,乃有偏毗忧。rén jiān shī yí xù,nǎi yǒu piān pí yōu。
列星但随旋,一气同浮游。liè xīng dàn suí xuán,yī qì tóng fú yóu。
讵敢弄天柄,私恩回旱头。jù gǎn nòng tiān bǐng,sī ēn huí hàn tóu。
胡不自修德,和气浃九州。hú bù zì xiū dé,hé qì jiā jiǔ zhōu。
奚烦雕肾肠,诗章远相求。xī fán diāo shèn cháng,shī zhāng yuǎn xiāng qiú。
君其谕乡邻,此外无良谋。jūn qí yù xiāng lín,cǐ wài wú liáng móu。
尚几驻车骈,俯为观有秋。shàng jǐ zhù chē pián,fǔ wèi guān yǒu qiū。

巨济弟书梦求诗为赋古风云

郑刚中

稽首叩微妙,下笔书符若风雨。jī shǒu kòu wēi miào,xià bǐ shū fú ruò fēng yǔ。
又复沃之琼丘泉,过口腹肠如火煮。yòu fù wò zhī qióng qiū quán,guò kǒu fù cháng rú huǒ zhǔ。
临行戒以食腥秽,转首蘧然成栩栩。lín xíng jiè yǐ shí xīng huì,zhuǎn shǒu qú rán chéng xǔ xǔ。
吾闻有梦皆想成,此梦怪奇非想取。wú wén yǒu mèng jiē xiǎng chéng,cǐ mèng guài qí fēi xiǎng qǔ。
良由夙业种根净,故此通玄受真语。liáng yóu sù yè zhǒng gēn jìng,gù cǐ tōng xuán shòu zhēn yǔ。
会当役使三足乌,倒景乘风见王母。huì dāng yì shǐ sān zú wū,dào jǐng chéng fēng jiàn wáng mǔ。
惟予堕入世网中,非孔非颜莫知祖。wéi yǔ duò rù shì wǎng zhōng,fēi kǒng fēi yán mò zhī zǔ。
独知抱正御魑魅,符篆常疑不吾补。dú zhī bào zhèng yù chī mèi,fú zhuàn cháng yí bù wú bǔ。
但留真火固脐下,每视丹砂贱于土。dàn liú zhēn huǒ gù qí xià,měi shì dān shā jiàn yú tǔ。
饥来得饱即快意,荼荠膻臊等甘苦。jī lái dé bǎo jí kuài yì,tú jì shān sāo děng gān kǔ。
那知好慕长生人,保练形神乃如许。nà zhī hǎo mù zhǎng shēng rén,bǎo liàn xíng shén nǎi rú xǔ。
因观侯梦悟昔非,叹恨此身殊椎鲁。yīn guān hóu mèng wù xī fēi,tàn hèn cǐ shēn shū chuí lǔ。
便寻金篦去眼膜,为汝他年看轻举。biàn xún jīn bì qù yǎn mó,wèi rǔ tā nián kàn qīng jǔ。

送林懿成解兵掾

郑刚中

公喻如龙媒,秋游身有神。gōng yù rú lóng méi,qiū yóu shēn yǒu shén。
暂此地上行,气压凡马群。zàn cǐ dì shàng xíng,qì yā fán mǎ qún。
我喻如麋鹿,野性不受驯。wǒ yù rú mí lù,yě xìng bù shòu xùn。
逼迫到城市,迩迩常畏人。bī pò dào chéng shì,ěr ěr cháng wèi rén。
自知两相悬,无以追后尘。zì zhī liǎng xiāng xuán,wú yǐ zhuī hòu chén。
故其拜典谒,旷废不及频。gù qí bài diǎn yè,kuàng fèi bù jí pín。
时于清夜梦,论议容相亲。shí yú qīng yè mèng,lùn yì róng xiāng qīn。
公今瓜过期,行色催车轮。gōng jīn guā guò qī,xíng sè cuī chē lún。
穷达稍异趣,细欢复何辰。qióng dá shāo yì qù,xì huān fù hé chén。
悔不忘鄙陋,日为门下宾。huǐ bù wàng bǐ lòu,rì wèi mén xià bīn。
周旋奉诲语,药此伤败身。zhōu xuán fèng huì yǔ,yào cǐ shāng bài shēn。
追念已无及,扳缘宁有因。zhuī niàn yǐ wú jí,bān yuán níng yǒu yīn。
但能侧两耳,听公登要津。dàn néng cè liǎng ěr,tīng gōng dēng yào jīn。
上固知倪宽,俗吏徒云云。shàng gù zhī ní kuān,sú lì tú yún yún。

午睡

郑刚中

藜羹饭脱粟,穷达未须计。lí gēng fàn tuō sù,qióng dá wèi xū jì。
日中困炎曦,到枕即昏睡。rì zhōng kùn yán xī,dào zhěn jí hūn shuì。
营营百为扰,合眼尽遗弃。yíng yíng bǎi wèi rǎo,hé yǎn jǐn yí qì。
翛然一榻间,烂熟见真意。xiāo rán yī tà jiān,làn shú jiàn zhēn yì。
欲识太古风,去此不多地。yù shí tài gǔ fēng,qù cǐ bù duō dì。
我愿四海平,圭窦永无事。wǒ yuàn sì hǎi píng,guī dòu yǒng wú shì。
夏卧法曹簟,冬梦公孙被。xià wò fǎ cáo diàn,dōng mèng gōng sūn bèi。

寄姚文发

郑刚中

芳荪小绣肩相拍,拍初同作江湖客。fāng sūn xiǎo xiù jiān xiāng pāi,pāi chū tóng zuò jiāng hú kè。
梦里春风三十年,青铜照我头都白。mèng lǐ chūn fēng sān shí nián,qīng tóng zhào wǒ tóu dōu bái。
与公常日话潇湘,恨不此身生两翼。yǔ gōng cháng rì huà xiāo xiāng,hèn bù cǐ shēn shēng liǎng yì。
何如附骥得千里,再此搜寻旧踪迹。hé rú fù jì dé qiān lǐ,zài cǐ sōu xún jiù zōng jì。
荷公睹物能我念,小字密书盈一尺。hé gōng dǔ wù néng wǒ niàn,xiǎo zì mì shū yíng yī chǐ。
报言扶膝所经由,兴废存亡皆历历。bào yán fú xī suǒ jīng yóu,xīng fèi cún wáng jiē lì lì。
吾家甘棠人所怜,今不见鸾空枳棘。wú jiā gān táng rén suǒ lián,jīn bù jiàn luán kōng zhǐ jí。
至如叙述所知友,但若前生略相识。zhì rú xù shù suǒ zhī yǒu,dàn ruò qián shēng lüè xiāng shí。
恍然沈痛念平生,读尽寄书清泪滴。huǎng rán shěn tòng niàn píng shēng,dú jǐn jì shū qīng lèi dī。
自嗟憔悴百忧身,惨惨中肠常感激。zì jiē qiáo cuì bǎi yōu shēn,cǎn cǎn zhōng cháng cháng gǎn jī。
去年邂逅见中都,我正蹶蹄遭弃斥。qù nián xiè hòu jiàn zhōng dōu,wǒ zhèng jué tí zāo qì chì。
相随扶病出幽巷,买酒归来款颜色。xiāng suí fú bìng chū yōu xiàng,mǎi jiǔ guī lái kuǎn yán sè。
怀书亦复清渡灞,从此参商远暌隔。huái shū yì fù qīng dù bà,cóng cǐ cān shāng yuǎn kuí gé。
公今馆置得贤府,厚礼温颜同古昔。gōng jīn guǎn zhì dé xián fǔ,hòu lǐ wēn yán tóng gǔ xī。
车鱼足意长铗闲,越声不用思庄舄。chē yú zú yì zhǎng jiá xián,yuè shēng bù yòng sī zhuāng xì。
果能援笔赋鹦鹉,自可使人皆辟易。guǒ néng yuán bǐ fù yīng wǔ,zì kě shǐ rén jiē pì yì。
他时依倚就声价,疏蹻何由不离释。tā shí yī yǐ jiù shēng jià,shū juē hé yóu bù lí shì。
惟予投置奥渫中,转转穷愁满胸臆。wéi yǔ tóu zhì ào xiè zhōng,zhuǎn zhuǎn qióng chóu mǎn xiōng yì。
春蚕未茧官督之,捋穗输租瓶盎窄。chūn cán wèi jiǎn guān dū zhī,lǚ suì shū zū píng àng zhǎi。
誓将斸治十亩园,竹径柴门闭声寂。shì jiāng zhǔ zhì shí mǔ yuán,zhú jìng chái mén bì shēng jì。
声名虽不暂膻香,不愿埋头如李赤。shēng míng suī bù zàn shān xiāng,bù yuàn mái tóu rú lǐ chì。
为公书此报东风,一夜枫林关塞黑。wèi gōng shū cǐ bào dōng fēng,yī yè fēng lín guān sāi hēi。

至豫章茂直座上戏书

郑刚中

忆与故人分此袂,倒指数年今不啻。yì yǔ gù rén fēn cǐ mèi,dào zhǐ shù nián jīn bù chì。
天涯何意得相逢,一笑向君聊破涕。tiān yá hé yì dé xiāng féng,yī xiào xiàng jūn liáo pò tì。
静垂双耳听韶頀,濯洗凡襟无郑卫。jìng chuí shuāng ěr tīng sháo hù,zhuó xǐ fán jīn wú zhèng wèi。
频将短烛剪寒花,正恐今宵如梦寐。pín jiāng duǎn zhú jiǎn hán huā,zhèng kǒng jīn xiāo rú mèng mèi。

别茂直

郑刚中

故人官江滨,蔼蔼起清望。gù rén guān jiāng bīn,ǎi ǎi qǐ qīng wàng。
因漂似木偶,千里远相向。yīn piāo shì mù ǒu,qiān lǐ yuǎn xiāng xiàng。
穷达怀异趣,雅故恐遗忘。qióng dá huái yì qù,yǎ gù kǒng yí wàng。
暨我即门墙,公喜不可状。jì wǒ jí mén qiáng,gōng xǐ bù kě zhuàng。
握手问辛苦,容我细伸吭。wò shǒu wèn xīn kǔ,róng wǒ xì shēn kēng。
凛然高义生,开怀出云上。lǐn rán gāo yì shēng,kāi huái chū yún shàng。
衔恩在双腮,图报心愈谅。xián ēn zài shuāng sāi,tú bào xīn yù liàng。
岁暮天益寒,江湖足波浪。suì mù tiān yì hán,jiāng hú zú bō làng。
箧中乃得诗,安流反门巷。qiè zhōng nǎi dé shī,ān liú fǎn mén xiàng。

盗焚浦江龙德寺经藏与卷轴化为玉诸公谈裈论佛指真画伪如泥中洗泥余窃不取且火之焚物无所不坏独经卷不随土木灰烬者理固灼然岂俟多谈因戏为一诗然不可以付寺僧也

郑刚中

盗火阿兰若,一燎无馀屋。dào huǒ ā lán ruò,yī liáo wú yú wū。
独此龙宫书,入火变为玉。dú cǐ lóng gōng shū,rù huǒ biàn wèi yù。
琤然断甓中,幖帙犹可目。chēng rán duàn pì zhōng,biāo zhì yóu kě mù。
众谓有哲匠,秘愿发心腹。zhòng wèi yǒu zhé jiàng,mì yuàn fā xīn fù。
提斧入昆山,雕镌作奇福。tí fǔ rù kūn shān,diāo juān zuò qí fú。
不然纸墨灰,委地安可触。bù rán zhǐ mò huī,wěi dì ān kě chù。
或谓刻楮者,一叶尚难速。huò wèi kè chǔ zhě,yī yè shàng nán sù。
谁能俄顷间,就此千万轴。shuí néng é qǐng jiān,jiù cǐ qiān wàn zhóu。
吾闻一切法,万物皆具足。wú wén yī qiè fǎ,wàn wù jiē jù zú。
法存形岂忘,法坏形乃覆。fǎ cún xíng qǐ wàng,fǎ huài xíng nǎi fù。
彼既自断坏,智者莫能续。bǐ jì zì duàn huài,zhì zhě mò néng xù。
是书佛所传,法性妙含蓄。shì shū fú suǒ chuán,fǎ xìng miào hán xù。
无尽如虚空,生灭自兴伏。wú jǐn rú xū kōng,shēng miè zì xīng fú。
贞尝无动摇,坚固莫摧辱。zhēn cháng wú dòng yáo,jiān gù mò cuī rǔ。
文字遂因依,清凉逼炎酷。wén zì suì yīn yī,qīng liáng bī yán kù。
吾又稽儒书,如彼庄周属。wú yòu jī rú shū,rú bǐ zhuāng zhōu shǔ。
亦谓忠信人,水火不能毒。yì wèi zhōng xìn rén,shuǐ huǒ bù néng dú。
矧此微妙语,天人共归宿。shěn cǐ wēi miào yǔ,tiān rén gòng guī sù。
岂容轻破坏,一概随土木。qǐ róng qīng pò huài,yī gài suí tǔ mù。
想当妖焰燃,人惊鬼神哭。xiǎng dāng yāo yàn rán,rén jīng guǐ shén kū。
烟消火力寒,拨灰开韫椟。yān xiāo huǒ lì hán,bō huī kāi yùn dú。
告尔缁衣流,营修愈宜笃。gào ěr zī yī liú,yíng xiū yù yí dǔ。
当求琅玕类,刳以函其牍。dāng qiú láng gān lèi,kū yǐ hán qí dú。
勿谓字画泯,不可事观读。wù wèi zì huà mǐn,bù kě shì guān dú。
目击道犹存,况复具轮毂。mù jī dào yóu cún,kuàng fù jù lún gǔ。