古诗词

郑刚中

益昌霪雨逾月负郭皆浸祷祠之后仓廪保全居民复业运使国博喜而赋诗辄成三绝句以报来贶

郑刚中

一月山前雨带风,拍天江水涨惊洪。yī yuè shān qián yǔ dài fēng,pāi tiān jiāng shuǐ zhǎng jīng hóng。
朝来莫怪波澜静,收向诗翁笔势中。cháo lái mò guài bō lán jìng,shōu xiàng shī wēng bǐ shì zhōng。

益昌霪雨逾月负郭皆浸祷祠之后仓廪保全居民复业运使国博喜而赋诗辄成三绝句以报来贶

郑刚中

千仓积粟栋崔嵬,夜浸洪流亦殆哉。qiān cāng jī sù dòng cuī wéi,yè jìn hóng liú yì dài zāi。
不是脂膏天所惜,岂应水到却平回。bù shì zhī gāo tiān suǒ xī,qǐ yīng shuǐ dào què píng huí。

益昌霪雨逾月负郭皆浸祷祠之后仓廪保全居民复业运使国博喜而赋诗辄成三绝句以报来贶

郑刚中

朝廷德泽遍封畿,避水人家即日归。cháo tíng dé zé biàn fēng jī,bì shuǐ rén jiā jí rì guī。
独愧因漂如木偶,未还田舍理柴扉。dú kuì yīn piāo rú mù ǒu,wèi hái tián shě lǐ chái fēi。

送何元英出峡三绝

郑刚中

呼儿携妇裹书编,月色滩声共一船。hū ér xié fù guǒ shū biān,yuè sè tān shēng gòng yī chuán。
回首已游三峡水,此行那不谓登仙。huí shǒu yǐ yóu sān xiá shuǐ,cǐ xíng nà bù wèi dēng xiān。

送何元英出峡三绝

郑刚中

莫忆双溪水似蓝,暂留荆渚脱征衫。mò yì shuāng xī shuǐ shì lán,zàn liú jīng zhǔ tuō zhēng shān。
更烦频向沙头望,望我西风出峡帆。gèng fán pín xiàng shā tóu wàng,wàng wǒ xī fēng chū xiá fān。

送何元英出峡三绝

郑刚中

壮士椎牛进酒卮,五年不享鲙鲈肥。zhuàng shì chuí niú jìn jiǔ zhī,wǔ nián bù xiǎng kuài lú féi。
君如亦有垂涎兴,准备轻蓑随我归。jūn rú yì yǒu chuí xián xīng,zhǔn bèi qīng suō suí wǒ guī。

出峡题舟中

郑刚中

才疏任重觉艰难,今日东归意已闲。cái shū rèn zhòng jué jiān nán,jīn rì dōng guī yì yǐ xián。
勿谓一舟轻似叶,君恩端的重如山。wù wèi yī zhōu qīng shì yè,jūn ēn duān de zhòng rú shān。

忠州丰都观乃阴长生之地山最高处栏槛围一古井谓是真人丹成乘云仙去之遗迹道士云时有云气出井中过而赋之

郑刚中

莫向山头觅古人,青山之外已为尘。mò xiàng shān tóu mì gǔ rén,qīng shān zhī wài yǐ wèi chén。
弹圆朱橘怀中物,云气有无何足询。dàn yuán zhū jú huái zhōng wù,yún qì yǒu wú hé zú xún。

诗一首

郑刚中

半区茅屋裹疏篱,无地容盆作小池。bàn qū máo wū guǒ shū lí,wú dì róng pén zuò xiǎo chí。
只有案头翻笔墨,老翁仿佛似童儿。zhǐ yǒu àn tóu fān bǐ mò,lǎo wēng fǎng fú shì tóng ér。

沈商卿砚

郑刚中

眼明见此超万古,色如马肝涵玉质。yǎn míng jiàn cǐ chāo wàn gǔ,sè rú mǎ gān hán yù zhì。
白圭之玷尚可磨,涩不拒笔滑留墨。bái guī zhī diàn shàng kě mó,sè bù jù bǐ huá liú mò。

范达夫砚

郑刚中

范郎紫玉馀半圭,翻手作云雨雹随。fàn láng zǐ yù yú bàn guī,fān shǒu zuò yún yǔ báo suí。
龙蛇起陆孔翠飞,云收雨霁千首诗。lóng shé qǐ lù kǒng cuì fēi,yún shōu yǔ jì qiān shǒu shī。

牡丹

郑刚中

既全国色与天香,底用人间紫共黄。jì quán guó sè yǔ tiān xiāng,dǐ yòng rén jiān zǐ gòng huáng。
却喜骚人称第一,至今唤作百花王。què xǐ sāo rén chēng dì yī,zhì jīn huàn zuò bǎi huā wáng。

海棠

郑刚中

几树繁红一径深,春风裁剪锦成屏。jǐ shù fán hóng yī jìng shēn,chūn fēng cái jiǎn jǐn chéng píng。
花前莫作渊材恨,且看杨妃睡未醒。huā qián mò zuò yuān cái hèn,qiě kàn yáng fēi shuì wèi xǐng。

芙蓉

郑刚中

池边几簇木芙蓉,浥露栖烟花更浓。chí biān jǐ cù mù fú róng,yì lù qī yān huā gèng nóng。
地有鲜鲜金菊对,赏时莫惜醉千钟。dì yǒu xiān xiān jīn jú duì,shǎng shí mò xī zuì qiān zhōng。

郑刚中

断桥斜路水声平,茅舍疏篱月色新。duàn qiáo xié lù shuǐ shēng píng,máo shě shū lí yuè sè xīn。
千里故人如念我,不妨早寄一枝春。qiān lǐ gù rén rú niàn wǒ,bù fáng zǎo jì yī zhī chūn。

和方景南乍晴

郑刚中

阑暑知秋近,淮濆气已清。lán shǔ zhī qiū jìn,huái fén qì yǐ qīng。
风雷惊夜雨,钟鼓报新晴。fēng léi jīng yè yǔ,zhōng gǔ bào xīn qíng。
雾散槐庭晓,云开魏阙明。wù sàn huái tíng xiǎo,yún kāi wèi quē míng。
马行朝路稳,人喜积阴倾。mǎ xíng cháo lù wěn,rén xǐ jī yīn qīng。
初鸟方争出,残蝉莫乱鸣。chū niǎo fāng zhēng chū,cán chán mò luàn míng。
小窗偏得睡,更待晚凉生。xiǎo chuāng piān dé shuì,gèng dài wǎn liáng shēng。

拟送杨帅

郑刚中

久戍思贤日,中兴入觐时。jiǔ shù sī xián rì,zhōng xīng rù jìn shí。
旌旗生喜气,梅柳动寒枝。jīng qí shēng xǐ qì,méi liǔ dòng hán zhī。
报国心偏苦,安边计自奇。bào guó xīn piān kǔ,ān biān jì zì qí。
一军尝北出,万骑绝南窥。yī jūn cháng běi chū,wàn qí jué nán kuī。
结轨闻修好,櫜弓谨退师。jié guǐ wén xiū hǎo,gāo gōng jǐn tuì shī。
浩歌藏战甲,雅拜习朝仪。hào gē cáng zhàn jiǎ,yǎ bài xí cháo yí。
天近雷风迅,云深雨露滋。tiān jìn léi fēng xùn,yún shēn yǔ lù zī。
告庭行有命,祖载敢无诗。gào tíng xíng yǒu mìng,zǔ zài gǎn wú shī。
雪意留金勒,歌声寄玉卮。xuě yì liú jīn lēi,gē shēng jì yù zhī。
明年秋秫贱,酿酒约归期。míng nián qiū shú jiàn,niàng jiǔ yuē guī qī。

修修窗前芦

郑刚中

修修窗前芦,孤瘦倚青玉。xiū xiū chuāng qián lú,gū shòu yǐ qīng yù。
心虚知夜凉,风叶乱相触。xīn xū zhī yè liáng,fēng yè luàn xiāng chù。
使我入幽梦,如在江湖宿。shǐ wǒ rù yōu mèng,rú zài jiāng hú sù。
方兹困炎曦,爱尔眼中绿。fāng zī kùn yán xī,ài ěr yǎn zhōng lǜ。
奈何柔脆姿,行犯秋气肃。nài hé róu cuì zī,xíng fàn qiū qì sù。
霏霏霜露中,菱荷等摧覆。fēi fēi shuāng lù zhōng,líng hé děng cuī fù。
大抵无劲节,不及岁寒竹。dà dǐ wú jìn jié,bù jí suì hán zhú。

砌下两修竹

郑刚中

砌下两修竹,翠色含烟新。qì xià liǎng xiū zhú,cuì sè hán yān xīn。
尽日肯相对,萧然如可人。jǐn rì kěn xiāng duì,xiāo rán rú kě rén。
清风动摇虚,亦不厌我贫。qīng fēng dòng yáo xū,yì bù yàn wǒ pín。
时时一相过,吹拂席上尘。shí shí yī xiāng guò,chuī fú xí shàng chén。
二物有嘉意,慰我穷悴身。èr wù yǒu jiā yì,wèi wǒ qióng cuì shēn。
常观有道者,尚与鹿豕群。cháng guān yǒu dào zhě,shàng yǔ lù shǐ qún。
奚必广团聚,鬨鬨如飞蚊。xī bì guǎng tuán jù,hòng hòng rú fēi wén。
清风与修竹,吾不失所亲。qīng fēng yǔ xiū zhú,wú bù shī suǒ qīn。

读坡诗

郑刚中

公诗如春风,著物便新好。gōng shī rú chūn fēng,zhù wù biàn xīn hǎo。
春风常自然,初不费雕巧。chūn fēng cháng zì rán,chū bù fèi diāo qiǎo。
又如荆山玉,不问多与少。yòu rú jīng shān yù,bù wèn duō yǔ shǎo。
传流落人间,皆作希世宝。chuán liú luò rén jiān,jiē zuò xī shì bǎo。
吾独恨造物,生我殊不早。wú dú hèn zào wù,shēng wǒ shū bù zǎo。
不得拜堂下,朝夕事洒扫。bù dé bài táng xià,cháo xī shì sǎ sǎo。
追扳邈难及,清泪出幽抱。zhuī bān miǎo nán jí,qīng lèi chū yōu bào。