古诗词

杜荀鹤

寄从叔

杜荀鹤

三族不当路,长年犹布衣。sān zú bù dāng lù,zhǎng nián yóu bù yī。
苦吟天与性,直道世将非。kǔ yín tiān yǔ xìng,zhí dào shì jiāng fēi。
雁夜愁痴坐,渔乡老忆归。yàn yè chóu chī zuò,yú xiāng lǎo yì guī。
为儒皆可立,自是拙时机。wèi rú jiē kě lì,zì shì zhuō shí jī。

题会上人院

杜荀鹤

鼓角城中寺,师居日得闲。gǔ jiǎo chéng zhōng sì,shī jū rì dé xián。
必能行大道,何用在深山。bì néng xíng dà dào,hé yòng zài shēn shān。
破衲新添线,空门夜不关。pò nà xīn tiān xiàn,kōng mén yè bù guān。
心知与眼见,终取到无间。xīn zhī yǔ yǎn jiàn,zhōng qǔ dào wú jiān。

送黄补阙南迁

杜荀鹤

得罪非天意,分明谪去身。dé zuì fēi tiān yì,fēn míng zhé qù shēn。
一心贪谏主,开口不防人。yī xīn tān jiàn zhǔ,kāi kǒu bù fáng rén。
自古有迁客,何朝无直臣。zì gǔ yǒu qiān kè,hé cháo wú zhí chén。
喧然公论在,虽滞楚南春。xuān rán gōng lùn zài,suī zhì chǔ nán chūn。

送宾贡登第后归海东

杜荀鹤

归捷中华第,登船鬓未丝。guī jié zhōng huá dì,dēng chuán bìn wèi sī。
直应天上桂,别有海东枝。zhí yīng tiān shàng guì,bié yǒu hǎi dōng zhī。
国界波穷处,乡心日出时。guó jiè bō qióng chù,xiāng xīn rì chū shí。
西风送君去,莫虑到家迟。xī fēng sòng jūn qù,mò lǜ dào jiā chí。

近试投所知

杜荀鹤

白发随梳落,吟怀说向谁。bái fā suí shū luò,yín huái shuō xiàng shuí。
敢辞成事晚,自是出山迟。gǎn cí chéng shì wǎn,zì shì chū shān chí。
拟动如浮海,凡言似课诗。nǐ dòng rú fú hǎi,fán yán shì kè shī。
终身事知己,此外复何为。zhōng shēn shì zhī jǐ,cǐ wài fù hé wèi。

送友人牧江州

杜荀鹤

本国兵戈后,难官在此时。běn guó bīng gē hòu,nán guān zài cǐ shí。
远分天子命,深要使君知。yuǎn fēn tiān zi mìng,shēn yào shǐ jūn zhī。
但遂生灵愿,当应雨露随。dàn suì shēng líng yuàn,dāng yīng yǔ lù suí。
江山胜他郡,闲赋庾楼诗。jiāng shān shèng tā jùn,xián fù yǔ lóu shī。

辞座主侍郎

杜荀鹤

一饭尚怀感,况攀高桂枝。yī fàn shàng huái gǎn,kuàng pān gāo guì zhī。
此恩无报处,故国远归时。cǐ ēn wú bào chù,gù guó yuǎn guī shí。
只恐兵戈隔,再趋门馆迟。zhǐ kǒng bīng gē gé,zài qū mén guǎn chí。
茅堂拜亲后,特地泪双垂。máo táng bài qīn hòu,tè dì lèi shuāng chuí。

别从叔

杜荀鹤

立马不忍上,醉醒天气寒。lì mǎ bù rěn shàng,zuì xǐng tiān qì hán。
都缘在门易,直似别家难。dōu yuán zài mén yì,zhí shì bié jiā nán。
世路既如此,客心须自宽。shì lù jì rú cǐ,kè xīn xū zì kuān。
江村亦饥冻,争及问长安。jiāng cūn yì jī dòng,zhēng jí wèn zhǎng ān。

送人南游

杜荀鹤

凡游南国者,未有不蹉跎。fán yóu nán guó zhě,wèi yǒu bù cuō tuó。
到海路难尽,挂帆人更多。dào hǎi lù nán jǐn,guà fān rén gèng duō。
潮沙分象迹,花洞响蛮歌。cháo shā fēn xiàng jì,huā dòng xiǎng mán gē。
纵有投文处,于君能几何。zòng yǒu tóu wén chù,yú jūn néng jǐ hé。

经贾岛墓

杜荀鹤

谪宦自麻衣,衔冤至死时。zhé huàn zì má yī,xián yuān zhì sǐ shí。
山根三尺墓,人口数联诗。shān gēn sān chǐ mù,rén kǒu shù lián shī。
仙桂终无分,皇天似有私。xiān guì zhōng wú fēn,huáng tiān shì yǒu sī。
暗松风雨夜,空使老猿悲。àn sōng fēng yǔ yè,kōng shǐ lǎo yuán bēi。

秋夜

杜荀鹤

一望一苍然,萧骚起暮天。yī wàng yī cāng rán,xiāo sāo qǐ mù tiān。
远山横落日,归鸟度平川。yuǎn shān héng luò rì,guī niǎo dù píng chuān。
家是去秋别,月当今夕圆。jiā shì qù qiū bié,yuè dāng jīn xī yuán。
渔翁似相伴,彻晓苇丛边。yú wēng shì xiāng bàn,chè xiǎo wěi cóng biān。

送舍弟

杜荀鹤

我受羁栖惯,客情方细知。wǒ shòu jī qī guàn,kè qíng fāng xì zhī。
好看前路事,不比在家时。hǎo kàn qián lù shì,bù bǐ zài jiā shí。
勉汝言须记,闻人善即师。miǎn rǔ yán xū jì,wén rén shàn jí shī。
旅中无废业,时作一篇诗。lǚ zhōng wú fèi yè,shí zuò yī piān shī。

将归山逢友人

杜荀鹤

儒为君子儒,儒道不妨孤。rú wèi jūn zi rú,rú dào bù fáng gū。
白发多生矣,青山可住乎。bái fā duō shēng yǐ,qīng shān kě zhù hū。
徉狂宁是事,巧达又非夫。yáng kuáng níng shì shì,qiǎo dá yòu fēi fū。
只此平生愿,他人肯信无。zhǐ cǐ píng shēng yuàn,tā rén kěn xìn wú。

经九华费徵君墓

杜荀鹤

凡吊先生者,多伤荆棘间。fán diào xiān shēng zhě,duō shāng jīng jí jiān。
不知三尺墓,高却九华山。bù zhī sān chǐ mù,gāo què jiǔ huá shān。
天地有何外,子孙无亦闲。tiān dì yǒu hé wài,zi sūn wú yì xián。
当时若徵起,未必得身还。dāng shí ruò zhēng qǐ,wèi bì dé shēn hái。

溪居叟

杜荀鹤

溪翁居静处,溪鸟入门飞。xī wēng jū jìng chù,xī niǎo rù mén fēi。
早起钓鱼去,夜深乘月归。zǎo qǐ diào yú qù,yè shēn chéng yuè guī。
见君无事老,觉我有求非。jiàn jūn wú shì lǎo,jué wǒ yǒu qiú fēi。
不说风霜苦,三冬一草衣。bù shuō fēng shuāng kǔ,sān dōng yī cǎo yī。

与友人对酒吟

杜荀鹤

凭君满酌酒,听我醉中吟。píng jūn mǎn zhuó jiǔ,tīng wǒ zuì zhōng yín。
客路如天远,侯门似海深。kè lù rú tiān yuǎn,hóu mén shì hǎi shēn。
新坟侵古道,白发恋黄金。xīn fén qīn gǔ dào,bái fā liàn huáng jīn。
共有人间事,须怀济物心。gòng yǒu rén jiān shì,xū huái jì wù xīn。

送僧

杜荀鹤

道了亦未了,言闲今且闲。dào le yì wèi le,yán xián jīn qiě xián。
从来无住处,此去向何山。cóng lái wú zhù chù,cǐ qù xiàng hé shān。
片石树阴下,斜阳潭影间。piàn shí shù yīn xià,xié yáng tán yǐng jiān。
请师留偈别,恐不到人寰。qǐng shī liú jì bié,kǒng bù dào rén huán。

送九华道士游茅山

杜荀鹤

忽起地仙兴,飘然出旧山。hū qǐ dì xiān xīng,piāo rán chū jiù shān。
于身无切事,在世有馀闲。yú shēn wú qiè shì,zài shì yǒu yú xián。
日月浮生外,乾坤大醉间。rì yuè fú shēng wài,qián kūn dà zuì jiān。
故园华表上,谁得见君还。gù yuán huá biǎo shàng,shuí dé jiàn jūn hái。

寄舍弟

杜荀鹤

世乱信难通,乡心日万重。shì luàn xìn nán tōng,xiāng xīn rì wàn zhòng。
弟兄皆向善,天地合相容。dì xiōng jiē xiàng shàn,tiān dì hé xiāng róng。
大野阴云重,连城杀气浓。dà yě yīn yún zhòng,lián chéng shā qì nóng。
家山白云里,卧得最高峰。jiā shān bái yún lǐ,wò dé zuì gāo fēng。

下第投所知

杜荀鹤

若以名场内,谁无一轴诗。ruò yǐ míng chǎng nèi,shuí wú yī zhóu shī。
纵饶生白发,岂敢怨明时。zòng ráo shēng bái fā,qǐ gǎn yuàn míng shí。
知己虽然切,春官未必私。zhī jǐ suī rán qiè,chūn guān wèi bì sī。
宁教读书眼,不有看花期。níng jiào dú shū yǎn,bù yǒu kàn huā qī。
2861234567»