古诗词

杜荀鹤

送友人游南海

杜荀鹤

南海南边路,君游只为贫。nán hǎi nán biān lù,jūn yóu zhǐ wèi pín。
山川多少地,郡邑几何人。shān chuān duō shǎo dì,jùn yì jǐ hé rén。
花鸟名皆别,寒暄气不均。huā niǎo míng jiē bié,hán xuān qì bù jūn。
相期早晚见,莫待瘴侵身。xiāng qī zǎo wǎn jiàn,mò dài zhàng qīn shēn。

赠聂尊师

杜荀鹤

诗道将仙分,求之不可求。shī dào jiāng xiān fēn,qiú zhī bù kě qiú。
非关从小学,应是数生修。fēi guān cóng xiǎo xué,yīng shì shù shēng xiū。
蟾桂云梯折,鳌山鹤驾游。chán guì yún tī zhé,áo shān hè jià yóu。
他年两成事,堪喜是邻州。tā nián liǎng chéng shì,kān xǐ shì lín zhōu。

旅感

杜荀鹤

白发根丛出,镊频愁不开。bái fā gēn cóng chū,niè pín chóu bù kāi。
自怜空老去,谁信苦吟来。zì lián kōng lǎo qù,shuí xìn kǔ yín lái。
客路东西阔,家山早晚回。kè lù dōng xī kuò,jiā shān zǎo wǎn huí。
翻思钓鱼处,一雨一层苔。fān sī diào yú chù,yī yǔ yī céng tái。

寄益阳武灌明府

杜荀鹤

县称诗人理,无嫌日寂寥。xiàn chēng shī rén lǐ,wú xián rì jì liáo。
溪山入城郭,户口半渔樵。xī shān rù chéng guō,hù kǒu bàn yú qiáo。
月满弹琴夜,花香漉酒朝。yuè mǎn dàn qín yè,huā xiāng lù jiǔ cháo。
相思不相见,烟水路迢迢。xiāng sī bù xiāng jiàn,yān shuǐ lù tiáo tiáo。

湘中秋日呈所知

杜荀鹤

四海无寸土,一生惟苦吟。sì hǎi wú cùn tǔ,yī shēng wéi kǔ yín。
虚垂异乡泪,不滴别人心。xū chuí yì xiāng lèi,bù dī bié rén xīn。
雨色凋湘树,滩声下塞禽。yǔ sè diāo xiāng shù,tān shēng xià sāi qín。
求归归未得,不是掷光阴。qiú guī guī wèi dé,bù shì zhì guāng yīn。

苦吟

杜荀鹤

世间何事好,最好莫过诗。shì jiān hé shì hǎo,zuì hǎo mò guò shī。
一句我自得,四方人已知。yī jù wǒ zì dé,sì fāng rén yǐ zhī。
生应无辍日,死是不吟时。shēng yīng wú chuò rì,sǐ shì bù yín shí。
始拟归山去,林泉道在兹。shǐ nǐ guī shān qù,lín quán dào zài zī。

闽中别所知

杜荀鹤

触目生归思,那堪路七千。chù mù shēng guī sī,nà kān lù qī qiān。
腊中离此地,马上见明年。là zhōng lí cǐ dì,mǎ shàng jiàn míng nián。
郡邑溪山巧,寒暄日月偏。jùn yì xī shān qiǎo,hán xuān rì yuè piān。
自疑双鬓雪,不似到南天。zì yí shuāng bìn xuě,bù shì dào nán tiān。

塞上伤战士

杜荀鹤

战士说辛勤,书生不忍闻。zhàn shì shuō xīn qín,shū shēng bù rěn wén。
三边远天子,一命信将军。sān biān yuǎn tiān zi,yī mìng xìn jiāng jūn。
野火烧人骨,阴风卷阵云。yě huǒ shāo rén gǔ,yīn fēng juǎn zhèn yún。
其如禁城里,何以重要勋。qí rú jìn chéng lǐ,hé yǐ zhòng yào xūn。

春日访独孤处士

杜荀鹤

地僻春来静,深宜长者居。dì pì chūn lái jìng,shēn yí zhǎng zhě jū。
好花都待晚,修竹不妨疏。hǎo huā dōu dài wǎn,xiū zhú bù fáng shū。
雁入湘江食,人侵晓色锄。yàn rù xiāng jiāng shí,rén qīn xiǎo sè chú。
似君无学处,头白道如初。shì jūn wú xué chù,tóu bái dào rú chū。

哭友人

杜荀鹤

病向名场得,终为善误身。bìng xiàng míng chǎng dé,zhōng wèi shàn wù shēn。
无儿承后嗣,有女托何人。wú ér chéng hòu sì,yǒu nǚ tuō hé rén。
葬礼难求备,交情好者贫。zàng lǐ nán qiú bèi,jiāo qíng hǎo zhě pín。
惟馀旧文集,一览一沾巾。wéi yú jiù wén jí,yī lǎn yī zhān jīn。

新栽竹

杜荀鹤

斸破苍苔色,因栽十数茎。zhǔ pò cāng tái sè,yīn zāi shí shù jīng。
窗风从此冷,诗思当时清。chuāng fēng cóng cǐ lěng,shī sī dāng shí qīng。
酒入杯中影,棋添局上声。jiǔ rù bēi zhōng yǐng,qí tiān jú shàng shēng。
不同桃与李,潇洒伴书生。bù tóng táo yǔ lǐ,xiāo sǎ bàn shū shēng。

送吴蜕下第入蜀

杜荀鹤

下第言之蜀,那愁举别杯。xià dì yán zhī shǔ,nà chóu jǔ bié bēi。
难兄方在幕,上相复怜才。nán xiōng fāng zài mù,shàng xiāng fù lián cái。
鸟径盘春霭,龙湫发夜雷。niǎo jìng pán chūn ǎi,lóng jiǎo fā yè léi。
临邛无久恋,高桂待君回。lín qióng wú jiǔ liàn,gāo guì dài jūn huí。

乱后归山

杜荀鹤

乱世归山谷,征鼙喜不闻。luàn shì guī shān gǔ,zhēng pí xǐ bù wén。
诗书犹满架,弟侄未为军。shī shū yóu mǎn jià,dì zhí wèi wèi jūn。
山犬眠红叶,樵童唱白云。shān quǎn mián hóng yè,qiáo tóng chàng bái yún。
此心非此志,终拟致明君。cǐ xīn fēi cǐ zhì,zhōng nǐ zhì míng jūn。

题著禅师

杜荀鹤

大道本无幻,常情自有魔。dà dào běn wú huàn,cháng qíng zì yǒu mó。
人皆迷著此,师独悟如何。rén jiē mí zhù cǐ,shī dú wù rú hé。
为岳开窗阔,因虫长草多。wèi yuè kāi chuāng kuò,yīn chóng zhǎng cǎo duō。
说空空说得,空得到维摩。shuō kōng kōng shuō dé,kōng dé dào wéi mó。

春日闲居即事

杜荀鹤

未得青云志,春同秋日情。wèi dé qīng yún zhì,chūn tóng qiū rì qíng。
花开如叶落,莺语似蝉鸣。huā kāi rú yè luò,yīng yǔ shì chán míng。
道合和贫守,诗堪与命争。dào hé hé pín shǒu,shī kān yǔ mìng zhēng。
饥寒是吾事,断定不归耕。jī hán shì wú shì,duàn dìng bù guī gēng。

秋宿栖贤寺怀友人

杜荀鹤

一宿三秋寺,闲忙与晓分。yī sù sān qiū sì,xián máng yǔ xiǎo fēn。
细泉山半落,孤客夜深闻。xì quán shān bàn luò,gū kè yè shēn wén。
鹤去巢盛月,龙潜穴拥云。hè qù cháo shèng yuè,lóng qián xué yōng yún。
苦吟方见景,多恨不同君。kǔ yín fāng jiàn jǐng,duō hèn bù tóng jūn。

乱后再逢汪处士

杜荀鹤

如君真道者,乱世有闲情。rú jūn zhēn dào zhě,luàn shì yǒu xián qíng。
每别不知处,见来长后生。měi bié bù zhī chù,jiàn lái zhǎng hòu shēng。
药非因病服,酒不为愁倾。yào fēi yīn bìng fú,jiǔ bù wèi chóu qīng。
笑我于身苦,吟髭白数茎。xiào wǒ yú shēn kǔ,yín zī bái shù jīng。

山中喜与故交宿话

杜荀鹤

远地能相访,何惭事力微。yuǎn dì néng xiāng fǎng,hé cán shì lì wēi。
山中深夜坐,海内故交稀。shān zhōng shēn yè zuò,hǎi nèi gù jiāo xī。
村酒沽来浊,溪鱼钓得肥。cūn jiǔ gū lái zhuó,xī yú diào dé féi。
贫家只如此,未可便言归。pín jiā zhǐ rú cǐ,wèi kě biàn yán guī。

观棋

杜荀鹤

对面不相见,用心同用兵。duì miàn bù xiāng jiàn,yòng xīn tóng yòng bīng。
算人常欲杀,顾己自贪生。suàn rén cháng yù shā,gù jǐ zì tān shēng。
得势侵吞远,乘危打劫赢。dé shì qīn tūn yuǎn,chéng wēi dǎ jié yíng。
有时逢敌手,当局到深更。yǒu shí féng dí shǒu,dāng jú dào shēn gèng。

送人宰德清

杜荀鹤

乱世人多事,耕桑或失时。luàn shì rén duō shì,gēng sāng huò shī shí。
不闻宽赋敛,因此转流离。bù wén kuān fù liǎn,yīn cǐ zhuǎn liú lí。
天意未如是,君心无自欺。tiān yì wèi rú shì,jūn xīn wú zì qī。
能依四十字,可立德清碑。néng yī sì shí zì,kě lì dé qīng bēi。