古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

刘颇诗

元稹

一言感激士,三世义忠臣。yī yán gǎn jī shì,sān shì yì zhōng chén。
破瓮嫌妨路,烧庄耻属人。pò wèng xián fáng lù,shāo zhuāng chǐ shǔ rén。
迥分辽海气,闲蹋洛阳尘。jiǒng fēn liáo hǎi qì,xián tà luò yáng chén。
傥使权由我,还君白马津。tǎng shǐ quán yóu wǒ,hái jūn bái mǎ jīn。

夜饮

元稹

灯火隔帘明,竹梢风雨声。dēng huǒ gé lián míng,zhú shāo fēng yǔ shēng。
诗篇随意赠,杯酒越巡行。shī piān suí yì zèng,bēi jiǔ yuè xún xíng。
漫唱江朝曲,闲徵药草名。màn chàng jiāng cháo qū,xián zhēng yào cǎo míng。
莫辞终夜饮,朝起又营营。mò cí zhōng yè yǐn,cháo qǐ yòu yíng yíng。

褒城驿

元稹

严秦修此驿,兼涨驿前池。yán qín xiū cǐ yì,jiān zhǎng yì qián chí。
已种千竿竹,又栽千树梨。yǐ zhǒng qiān gān zhú,yòu zāi qiān shù lí。
四年三月半,新笋晚花时。sì nián sān yuè bàn,xīn sǔn wǎn huā shí。
怅望东川去,等闲题作诗。chàng wàng dōng chuān qù,děng xián tí zuò shī。

闲二首

元稹

晻澹洲烟白,篱筛日脚红。àn dàn zhōu yān bái,lí shāi rì jiǎo hóng。
江喧过云雨,船泊打头风。jiāng xuān guò yún yǔ,chuán pō dǎ tóu fēng。
艇子收鱼市,鸦儿噪荻丛。tǐng zi shōu yú shì,yā ér zào dí cóng。
不堪堤上立,满眼是蚊虫。bù kān dī shàng lì,mǎn yǎn shì wén chóng。

闲二首

元稹

青衫经夏黕,白发望乡稠。qīng shān jīng xià dǎn,bái fā wàng xiāng chóu。
雨冷新秋簟,星稀欲曙楼。yǔ lěng xīn qiū diàn,xīng xī yù shǔ lóu。
连鸿尽南去,双鲤本东流。lián hóng jǐn nán qù,shuāng lǐ běn dōng liú。
北信无人寄,蝉声满树头。běi xìn wú rén jì,chán shēng mǎn shù tóu。

欲曙

元稹

江堤阅暗流,漏鼓急残筹。jiāng dī yuè àn liú,lòu gǔ jí cán chóu。
片月低城堞,稀星转角楼。piàn yuè dī chéng dié,xī xīng zhuǎn jiǎo lóu。
鹤媒华表上,?鵊柳枝头。hè méi huá biǎo shàng,pī jiá liǔ zhī tóu。
不为来趋府,何因欲曙游。bù wèi lái qū fǔ,hé yīn yù shǔ yóu。

寄胡灵之

元稹

早岁颠狂伴,城中共几年。zǎo suì diān kuáng bàn,chéng zhōng gòng jǐ nián。
有时潜步出,连夜小亭眠。yǒu shí qián bù chū,lián yè xiǎo tíng mián。
月影侵床上,花丛在眼前。yuè yǐng qīn chuáng shàng,huā cóng zài yǎn qián。
今宵正风雨,空宅楚江边。jīn xiāo zhèng fēng yǔ,kōng zhái chǔ jiāng biān。

夜雨

元稹

水怪潜幽草,江云拥废居。shuǐ guài qián yōu cǎo,jiāng yún yōng fèi jū。
雷惊空屋柱,电照满床书。léi jīng kōng wū zhù,diàn zhào mǎn chuáng shū。
竹瓦风频裂,茅檐雨渐疏。zhú wǎ fēng pín liè,máo yán yǔ jiàn shū。
平生沧海意,此去怯为鱼。píng shēng cāng hǎi yì,cǐ qù qiè wèi yú。

归田

元稹

陶君三十七,挂绶出都门。táo jūn sān shí qī,guà shòu chū dōu mén。
我亦今年去,商山淅岸村。wǒ yì jīn nián qù,shāng shān xī àn cūn。
冬修方丈室,春种桔槔园。dōng xiū fāng zhàng shì,chūn zhǒng jú gāo yuán。
千万人间事,从兹不复言。qiān wàn rén jiān shì,cóng zī bù fù yán。

缘路

元稹

总是玲珑竹,兼藏浅漫溪。zǒng shì líng lóng zhú,jiān cáng qiǎn màn xī。
沙平深见底,石乱不成泥。shā píng shēn jiàn dǐ,shí luàn bù chéng ní。
烟火遥村落,桑麻隔稻畦。yān huǒ yáo cūn luò,sāng má gé dào qí。
此中如有问,甘被到头迷。cǐ zhōng rú yǒu wèn,gān bèi dào tóu mí。

诮卢戡与予数约游三寺戡独沉醉而不行

元稹

乘兴无羁束,闲行信马蹄。chéng xīng wú jī shù,xián xíng xìn mǎ tí。
路幽穿竹远,野迥望云低。lù yōu chuān zhú yuǎn,yě jiǒng wàng yún dī。
素帚茅花乱,圆珠稻实齐。sù zhǒu máo huā luàn,yuán zhū dào shí qí。
如何卢进士,空恋醉如泥。rú hé lú jìn shì,kōng liàn zuì rú ní。

湘南登临湘楼

元稹

高处望潇湘,花时万井香。gāo chù wàng xiāo xiāng,huā shí wàn jǐng xiāng。
雨馀怜日嫩,岁闰觉春长。yǔ yú lián rì nèn,suì rùn jué chūn zhǎng。
霞刹分危榜,烟波透远光。xiá shā fēn wēi bǎng,yān bō tòu yuǎn guāng。
情知楼上好,不是仲宣乡。qíng zhī lóu shàng hǎo,bù shì zhòng xuān xiāng。

晚宴湘亭

元稹

晚日宴清湘,晴空走艳阳。wǎn rì yàn qīng xiāng,qíng kōng zǒu yàn yáng。
花低愁露醉,絮起觉春狂。huā dī chóu lù zuì,xù qǐ jué chūn kuáng。
舞旋红裙急,歌垂碧袖长。wǔ xuán hóng qún jí,gē chuí bì xiù zhǎng。
甘心出童羖,须一尽时荒。gān xīn chū tóng gǔ,xū yī jǐn shí huāng。

酒醒

元稹

饮醉日将尽,醒时夜已阑。yǐn zuì rì jiāng jǐn,xǐng shí yè yǐ lán。
暗灯风燄晓,春席水窗寒。àn dēng fēng yàn xiǎo,chūn xí shuǐ chuāng hán。
未解萦身带,犹倾坠枕冠。wèi jiě yíng shēn dài,yóu qīng zhuì zhěn guān。
呼儿问狼藉,疑是梦中欢。hū ér wèn láng jí,yí shì mèng zhōng huān。

独游

元稹

远地难逢侣,闲人且独行。yuǎn dì nán féng lǚ,xián rén qiě dú xíng。
上山随老鹤,接酒待残莺。shàng shān suí lǎo hè,jiē jiǔ dài cán yīng。
花当西施面,泉胜卫玠清。huā dāng xī shī miàn,quán shèng wèi jiè qīng。
鹈鹕满春野,无限好同声。tí hú mǎn chūn yě,wú xiàn hǎo tóng shēng。