古诗词

相和歌辞·古决绝词三首

元稹

【其一】
乍可为天上牵牛织女星,不愿为庭前红槿枝。zhà kě wèi tiān shàng qiān niú zhī nǚ xīng,bù yuàn wèi tíng qián hóng jǐn zhī。
七月七日一相见,相见故心终不移。qī yuè qī rì yī xiāng jiàn,xiāng jiàn gù xīn zhōng bù yí。
那能朝开暮飞去,一任东西南北吹。nà néng cháo kāi mù fēi qù,yī rèn dōng xī nán běi chuī。
分不两相守,恨不两相思。fēn bù liǎng xiāng shǒu,hèn bù liǎng xiāng sī。
对面且如此,背面当可知)。duì miàn qiě rú cǐ,bèi miàn dāng kě zhī。
春风撩乱伯劳语,况是此时抛去时。chūn fēng liāo luàn bó láo yǔ,kuàng shì cǐ shí pāo qù shí。
握手苦相问,竟不言后期。wò shǒu kǔ xiāng wèn,jìng bù yán hòu qī。
君情既决绝,妾意已参差。jūn qíng jì jué jué,qiè yì yǐ cān chà。
借如死生别,安得长苦悲。jiè rú sǐ shēng bié,ān dé zhǎng kǔ bēi。
【其二】
噫春冰之将泮,何余怀之独结。yī chūn bīng zhī jiāng pàn,hé yú huái zhī dú jié。
有美一人,于焉旷绝。yǒu měi yī rén,yú yān kuàng jué。
一日不见,比一日于三年,况三年之旷别。yī rì bù jiàn,bǐ yī rì yú sān nián,kuàng sān nián zhī kuàng bié。
水得风兮小而已波,笋在苞兮高不见节。shuǐ dé fēng xī xiǎo ér yǐ bō,sǔn zài bāo xī gāo bù jiàn jié。
矧桃李之当春,竞众人之攀折。shěn táo lǐ zhī dāng chūn,jìng zhòng rén zhī pān zhé。
我自顾悠悠而若云,又安能保君皓皓之如雪。wǒ zì gù yōu yōu ér ruò yún,yòu ān néng bǎo jūn hào hào zhī rú xuě。
感破镜之分明,睹泪痕之馀血。gǎn pò jìng zhī fēn míng,dǔ lèi hén zhī yú xuè。
幸他人之既不我先,又安能使他人之终不我夺。xìng tā rén zhī jì bù wǒ xiān,yòu ān néng shǐ tā rén zhī zhōng bù wǒ duó。
已焉哉!织女别黄姑,一年一度暂相见,彼此隔河何事无。yǐ yān zāi!zhī nǚ bié huáng gū,yī nián yī dù zàn xiāng jiàn,bǐ cǐ gé hé hé shì wú。
【其三】
夜夜相抱眠,幽怀尚沈结。yè yè xiāng bào mián,yōu huái shàng shěn jié。
那堪一年事,长遣一宵说。nà kān yī nián shì,zhǎng qiǎn yī xiāo shuō。
但感久相思,何暇暂相悦。dàn gǎn jiǔ xiāng sī,hé xiá zàn xiāng yuè。
虹桥薄夜成,龙驾侵晨列。hóng qiáo báo yè chéng,lóng jià qīn chén liè。
生憎野鹊往迟回,死恨天鸡识时节。shēng zēng yě què wǎng chí huí,sǐ hèn tiān jī shí shí jié。
曙色渐曈昽,华星次明灭。shǔ sè jiàn tóng lóng,huá xīng cì míng miè。
一去又一年,一年何时彻。yī qù yòu yī nián,yī nián hé shí chè。
有此迢递期,不如生死别。yǒu cǐ tiáo dì qī,bù rú shēng sǐ bié。
天公隔是妒相怜,何不便教相决绝。tiān gōng gé shì dù xiāng lián,hé bù biàn jiào xiāng jué jué。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

洞庭湖

元稹

人生除泛海,便到洞庭波。rén shēng chú fàn hǎi,biàn dào dòng tíng bō。
驾浪沉西日,吞空接曙河。jià làng chén xī rì,tūn kōng jiē shǔ hé。
虞巡竟安在,轩乐讵曾过。yú xún jìng ān zài,xuān lè jù céng guò。
唯有君山下,狂风万古多。wéi yǒu jūn shān xià,kuáng fēng wàn gǔ duō。

雪天

元稹

故乡千里梦,往事万重悲。gù xiāng qiān lǐ mèng,wǎng shì wàn zhòng bēi。
小雪沈阴夜,闲窗老病时。xiǎo xuě shěn yīn yè,xián chuāng lǎo bìng shí。
独闻归去雁,偏咏别来诗。dú wén guī qù yàn,piān yǒng bié lái shī。
惭愧红妆女,频惊两鬓丝。cán kuì hóng zhuāng nǚ,pín jīng liǎng bìn sī。

别岭南熊判官

元稹

十年常远道,不忍别离声。shí nián cháng yuǎn dào,bù rěn bié lí shēng。
况复三巴外,仍逢万里行。kuàng fù sān bā wài,réng féng wàn lǐ xíng。
桐花新雨气,梨叶晚春晴。tóng huā xīn yǔ qì,lí yè wǎn chūn qíng。
到海知何日,风波从此生。dào hǎi zhī hé rì,fēng bō cóng cǐ shēng。

水上寄乐天

元稹

眼前明月水,先入汉江流。yǎn qián míng yuè shuǐ,xiān rù hàn jiāng liú。
汉水流江海,西江过庾楼。hàn shuǐ liú jiāng hǎi,xī jiāng guò yǔ lóu。
庾楼今夜月,君岂在楼头。yǔ lóu jīn yè yuè,jūn qǐ zài lóu tóu。
万一楼头望,还应望我愁。wàn yī lóu tóu wàng,hái yīng wàng wǒ chóu。

景申秋八首

元稹

年年秋意绪,多向雨中生。nián nián qiū yì xù,duō xiàng yǔ zhōng shēng。
渐欲烟火近,稍怜衣服轻。jiàn yù yān huǒ jìn,shāo lián yī fú qīng。
咏诗闲处立,忆事夜深行。yǒng shī xián chù lì,yì shì yè shēn xíng。
濩落寻常惯,凄凉别为情。huò luò xún cháng guàn,qī liáng bié wèi qíng。

景申秋八首

元稹

蚊幌雨来卷,烛蛾灯上稀。wén huǎng yǔ lái juǎn,zhú é dēng shàng xī。
啼儿冷秋簟,思妇问寒衣。tí ér lěng qiū diàn,sī fù wèn hán yī。
帘断萤火入,窗明蝙蝠飞。lián duàn yíng huǒ rù,chuāng míng biān fú fēi。
良辰日夜去,渐与壮心违。liáng chén rì yè qù,jiàn yǔ zhuàng xīn wéi。

景申秋八首

元稹

嗢嗢檐霤凝,丁丁窗雨繁。wà wà yán liù níng,dīng dīng chuāng yǔ fán。
枕倾筒簟滑,幔飐案灯翻。zhěn qīng tǒng diàn huá,màn zhǎn àn dēng fān。
唤魇儿难觉,吟诗婢苦烦。huàn yǎn ér nán jué,yín shī bì kǔ fán。
强眠终不著,闲卧暗消魂。qiáng mián zhōng bù zhù,xián wò àn xiāo hún。

景申秋八首

元稹

瓶泻高檐雨,窗来激箭风。píng xiè gāo yán yǔ,chuāng lái jī jiàn fēng。
病憎灯火暗,寒觉薄帏空。bìng zēng dēng huǒ àn,hán jué báo wéi kōng。
婢报樵苏竭,妻愁院落通。bì bào qiáo sū jié,qī chóu yuàn luò tōng。
老夫慵计数,教想蔡城东。lǎo fū yōng jì shù,jiào xiǎng cài chéng dōng。

景申秋八首

元稹

风头难著枕,病眼厌看书。fēng tóu nán zhù zhěn,bìng yǎn yàn kàn shū。
无酒销长夜,回灯照小馀。wú jiǔ xiāo zhǎng yè,huí dēng zhào xiǎo yú。
三元推废王,九曜入乘除。sān yuán tuī fèi wáng,jiǔ yào rù chéng chú。
廊庙应多算,参差斡太虚。láng miào yīng duō suàn,cān chà wò tài xū。

景申秋八首

元稹

经雨篱落坏,入秋田地荒。jīng yǔ lí luò huài,rù qiū tián dì huāng。
竹垂哀折节,莲败惜空房。zhú chuí āi zhé jié,lián bài xī kōng fáng。
小片慈菇白,低丛柚子黄。xiǎo piàn cí gū bái,dī cóng yòu zi huáng。
眼前撩乱辈,无不是同乡。yǎn qián liāo luàn bèi,wú bù shì tóng xiāng。

景申秋八首

元稹

雨柳枝枝弱,风光片片斜。yǔ liǔ zhī zhī ruò,fēng guāng piàn piàn xié。
蜻蜓怜晓露,蛱蝶恋秋花。qīng tíng lián xiǎo lù,jiá dié liàn qiū huā。
饥啅空篱雀,寒栖满树鸦。jī zhuó kōng lí què,hán qī mǎn shù yā。
荒凉池馆内,不似有人家。huāng liáng chí guǎn nèi,bù shì yǒu rén jiā。

景申秋八首

元稹

病苦十年后,连阴十日馀。bìng kǔ shí nián hòu,lián yīn shí rì yú。
人方教作鼠,天岂遣为鱼。rén fāng jiào zuò shǔ,tiān qǐ qiǎn wèi yú。
鲛绽酆城剑,虫凋鬼火书。jiāo zhàn fēng chéng jiàn,chóng diāo guǐ huǒ shū。
出闻泥泞尽,何地不摧车。chū wén ní nìng jǐn,hé dì bù cuī chē。

遣行十首

元稹

惨切风雨夕,沉吟离别情。cǎn qiè fēng yǔ xī,chén yín lí bié qíng。
燕辞前日社,蝉是每年声。yàn cí qián rì shè,chán shì měi nián shēng。
暗泪深相感,危心亦自惊。àn lèi shēn xiāng gǎn,wēi xīn yì zì jīng。
不如元不识,俱作路人行。bù rú yuán bù shí,jù zuò lù rén xíng。

遣行十首

元稹

十五年前事,恓惶无限情。shí wǔ nián qián shì,xī huáng wú xiàn qíng。
病僮更借出,羸马共驰声。bìng tóng gèng jiè chū,léi mǎ gòng chí shēng。
射叶杨才破,闻弓雁已惊。shè yè yáng cái pò,wén gōng yàn yǐ jīng。
小年辛苦学,求得苦辛行。xiǎo nián xīn kǔ xué,qiú dé kǔ xīn xíng。

遣行十首

元稹

徙倚檐宇下,思量去住情。xǐ yǐ yán yǔ xià,sī liàng qù zhù qíng。
暗萤穿竹见,斜雨隔窗声。àn yíng chuān zhú jiàn,xié yǔ gé chuāng shēng。
就枕回转数,闻鸡撩乱惊。jiù zhěn huí zhuǎn shù,wén jī liāo luàn jīng。
一家同草草,排比送君行。yī jiā tóng cǎo cǎo,pái bǐ sòng jūn xíng。