古诗词

杜秋娘诗

杜牧

京江水清滑,生女白如脂。jīng jiāng shuǐ qīng huá,shēng nǚ bái rú zhī。
其间杜秋者,不劳朱粉施。qí jiān dù qiū zhě,bù láo zhū fěn shī。
老濞即山铸,后庭千双眉。lǎo bì jí shān zhù,hòu tíng qiān shuāng méi。
秋持玉斝醉,与唱金缕衣。qiū chí yù jiǎ zuì,yǔ chàng jīn lǚ yī。
濞既白首叛,秋亦红泪滋。bì jì bái shǒu pàn,qiū yì hóng lèi zī。
吴江落日渡,灞岸绿杨垂。wú jiāng luò rì dù,bà àn lǜ yáng chuí。
联裾见天子,盼眄独依依。lián jū jiàn tiān zi,pàn miǎn dú yī yī。
椒壁悬锦幕,镜奁蟠蛟螭。jiāo bì xuán jǐn mù,jìng lián pán jiāo chī。
低鬟认新宠,窈袅复融怡。dī huán rèn xīn chǒng,yǎo niǎo fù róng yí。
月上白璧门,桂影凉参差。yuè shàng bái bì mén,guì yǐng liáng cān chà。
金阶露新重,闲捻紫箫吹。jīn jiē lù xīn zhòng,xián niǎn zǐ xiāo chuī。
莓苔夹城路,南苑雁初飞。méi tái jiā chéng lù,nán yuàn yàn chū fēi。
红粉羽林仗,独赐辟邪旗。hóng fěn yǔ lín zhàng,dú cì pì xié qí。
归来煮豹胎,餍饫不能饴。guī lái zhǔ bào tāi,yàn yù bù néng yí。
咸池升日庆,铜雀分香悲。xián chí shēng rì qìng,tóng què fēn xiāng bēi。
雷音后车远,事往落花时。léi yīn hòu chē yuǎn,shì wǎng luò huā shí。
燕禖得皇子,壮发绿緌緌。yàn méi dé huáng zi,zhuàng fā lǜ ruí ruí。
画堂授傅姆,天人亲捧持。huà táng shòu fù mǔ,tiān rén qīn pěng chí。
虎睛珠络褓,金盘犀镇帷。hǔ jīng zhū luò bǎo,jīn pán xī zhèn wéi。
长杨射熊罴,武帐弄哑咿。zhǎng yáng shè xióng pí,wǔ zhàng nòng yǎ yī。
渐抛竹马剧,稍出舞鸡奇。jiàn pāo zhú mǎ jù,shāo chū wǔ jī qí。
崭崭整冠佩,侍宴坐瑶池。zhǎn zhǎn zhěng guān pèi,shì yàn zuò yáo chí。
眉宇俨图画,神秀射朝辉。méi yǔ yǎn tú huà,shén xiù shè cháo huī。
一尺桐偶人,江充知自欺。yī chǐ tóng ǒu rén,jiāng chōng zhī zì qī。
王幽茅土削,秋放故乡归。wáng yōu máo tǔ xuē,qiū fàng gù xiāng guī。
觚棱拂斗极,回首尚迟迟。gū léng fú dòu jí,huí shǒu shàng chí chí。
四朝三十载,似梦复疑非。sì cháo sān shí zài,shì mèng fù yí fēi。
潼关识旧吏,吏发已如丝。tóng guān shí jiù lì,lì fā yǐ rú sī。
却唤吴江渡,舟人那得知。què huàn wú jiāng dù,zhōu rén nà dé zhī。
归来四邻改,茂苑草菲菲。guī lái sì lín gǎi,mào yuàn cǎo fēi fēi。
清血洒不尽,仰天知问谁。qīng xuè sǎ bù jǐn,yǎng tiān zhī wèn shuí。
寒衣一匹素,夜借邻人机。hán yī yī pǐ sù,yè jiè lín rén jī。
我昨金陵过,闻之为歔欷。wǒ zuó jīn líng guò,wén zhī wèi xū xī。
自古皆一贯,变化安能推。zì gǔ jiē yī guàn,biàn huà ān néng tuī。
夏姬灭两国,逃作巫臣姬。xià jī miè liǎng guó,táo zuò wū chén jī。
西子下姑苏,一舸逐鸱夷。xī zi xià gū sū,yī gě zhú chī yí。
织室魏豹俘,作汉太平基。zhī shì wèi bào fú,zuò hàn tài píng jī。
误置代籍中,两朝尊母仪。wù zhì dài jí zhōng,liǎng cháo zūn mǔ yí。
光武绍高祖,本系生唐儿。guāng wǔ shào gāo zǔ,běn xì shēng táng ér。
珊瑚破高齐,作婢舂黄糜。shān hú pò gāo qí,zuò bì chōng huáng mí。
萧后去扬州,突厥为阏氏。xiāo hòu qù yáng zhōu,tū jué wèi è shì。
女子固不定,士林亦难期。nǚ zi gù bù dìng,shì lín yì nán qī。
射钩后呼父,钓翁王者师。shè gōu hòu hū fù,diào wēng wáng zhě shī。
无国要孟子,有人毁仲尼。wú guó yào mèng zi,yǒu rén huǐ zhòng ní。
秦因逐客令,柄归丞相斯。qín yīn zhú kè lìng,bǐng guī chéng xiāng sī。
安知魏齐首,见断箦中尸。ān zhī wèi qí shǒu,jiàn duàn zé zhōng shī。
给丧蹶张辈,廊庙冠峨危。gěi sàng jué zhāng bèi,láng miào guān é wēi。
珥貂七叶贵,何妨戎虏支。ěr diāo qī yè guì,hé fáng róng lǔ zhī。
苏武却生返,邓通终死饥。sū wǔ què shēng fǎn,dèng tōng zhōng sǐ jī。
主张既难测,翻覆亦其宜。zhǔ zhāng jì nán cè,fān fù yì qí yí。
地尽有何物,天外复何之。dì jǐn yǒu hé wù,tiān wài fù hé zhī。
指何为而捉,足何为而驰。zhǐ hé wèi ér zhuō,zú hé wèi ér chí。
耳何为而听,目何为而窥。ěr hé wèi ér tīng,mù hé wèi ér kuī。
己身不自晓,此外何思惟。jǐ shēn bù zì xiǎo,cǐ wài hé sī wéi。
因倾一樽酒,题作杜秋诗。yīn qīng yī zūn jiǔ,tí zuò dù qiū shī。
愁来独长咏,聊可以自怡。chóu lái dú zhǎng yǒng,liáo kě yǐ zì yí。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

正初奉酬歙州刺史邢群

杜牧

翠岩千尺倚溪斜,曾得严光作钓家。cuì yán qiān chǐ yǐ xī xié,céng dé yán guāng zuò diào jiā。
越嶂远分丁字水,腊梅迟见二年花。yuè zhàng yuǎn fēn dīng zì shuǐ,là méi chí jiàn èr nián huā。
明时刀尺君须用,幽处田园我有涯。míng shí dāo chǐ jūn xū yòng,yōu chù tián yuán wǒ yǒu yá。
一壑风烟阳羡里,解龟休去路非赊。yī hè fēng yān yáng xiàn lǐ,jiě guī xiū qù lù fēi shē。

中丞业深韬略志在功名再奉长句一篇兼有咨劝

杜牧

樯似邓林江拍天,越香巴锦万千千。qiáng shì dèng lín jiāng pāi tiān,yuè xiāng bā jǐn wàn qiān qiān。
滕王阁上柘枝鼓,徐孺亭西铁轴船。téng wáng gé shàng zhè zhī gǔ,xú rú tíng xī tiě zhóu chuán。
八部元侯非不贵,万人师长岂无权。bā bù yuán hóu fēi bù guì,wàn rén shī zhǎng qǐ wú quán。
要君严重疏欢乐,犹有河湟可下鞭。yào jūn yán zhòng shū huān lè,yóu yǒu hé huáng kě xià biān。

冬至日遇京使发寄舍弟

杜牧

远信初凭双鲤去,他乡正遇一阳生。yuǎn xìn chū píng shuāng lǐ qù,tā xiāng zhèng yù yī yáng shēng。
尊前岂解愁家国,辇下唯能忆弟兄。zūn qián qǐ jiě chóu jiā guó,niǎn xià wéi néng yì dì xiōng。
旅馆夜忧姜被冷,暮江寒觉晏裘轻。lǚ guǎn yè yōu jiāng bèi lěng,mù jiāng hán jué yàn qiú qīng。
竹门风过还惆怅,疑是松窗雪打声。zhú mén fēng guò hái chóu chàng,yí shì sōng chuāng xuě dǎ shēng。

洛下送张曼容赴上党召

杜牧

歌阕樽残恨却偏,凭君不用设离筵。gē què zūn cán hèn què piān,píng jūn bù yòng shè lí yán。
未趍雉尾随元老,且蓦羊肠过少年。wèi chí zhì wěi suí yuán lǎo,qiě mò yáng cháng guò shǎo nián。
七叶汉貂真密近,一枝诜桂亦徒然。qī yè hàn diāo zhēn mì jìn,yī zhī shēn guì yì tú rán。
羽书正急征兵地,须遣头风处处痊。yǔ shū zhèng jí zhēng bīng dì,xū qiǎn tóu fēng chù chù quán。

宣州留赠

杜牧

红铅湿尽半罗裙,洞府人间手欲分。hóng qiān shī jǐn bàn luó qún,dòng fǔ rén jiān shǒu yù fēn。
满面风流虽似玉,四年夫婿恰如云。mǎn miàn fēng liú suī shì yù,sì nián fū xù qià rú yún。
当春离恨杯长满,倚柱关情日渐曛。dāng chūn lí hèn bēi zhǎng mǎn,yǐ zhù guān qíng rì jiàn xūn。
为报眼波须稳当,五陵游宕莫知闻。wèi bào yǎn bō xū wěn dāng,wǔ líng yóu dàng mò zhī wén。

残春独来南亭因寄张祜

杜牧

暖云如粉草如茵,独步长堤不见人。nuǎn yún rú fěn cǎo rú yīn,dú bù zhǎng dī bù jiàn rén。
一岭桃花红锦黦,半溪山水碧罗新。yī lǐng táo huā hóng jǐn yuè,bàn xī shān shuǐ bì luó xīn。
高枝百舌犹欺鸟,带叶梨花独送春。gāo zhī bǎi shé yóu qī niǎo,dài yè lí huā dú sòng chūn。
仲蔚欲知何处在,苦吟林下拂诗尘。zhòng wèi yù zhī hé chù zài,kǔ yín lín xià fú shī chén。

奉和仆射相公春泽稍愆圣君轸虑嘉雪忽降品汇昭苏即事书成四韵

杜牧

飘来鸡树凤池边,渐压琼枝冻碧涟。piāo lái jī shù fèng chí biān,jiàn yā qióng zhī dòng bì lián。
银阙双高银汉里,玉山横列玉墀前。yín quē shuāng gāo yín hàn lǐ,yù shān héng liè yù chí qián。
昭阳殿下风回急,承露盘中月彩圆。zhāo yáng diàn xià fēng huí jí,chéng lù pán zhōng yuè cǎi yuán。
上相抽毫歌帝德,一篇风雅美丰年。shàng xiāng chōu háo gē dì dé,yī piān fēng yǎ měi fēng nián。

见穆三十宅中庭海榴花谢

杜牧

矜红掩素似多才,不待樱桃不逐梅。jīn hóng yǎn sù shì duō cái,bù dài yīng táo bù zhú méi。
春到未曾逢宴赏,雨馀争解免低徊。chūn dào wèi céng féng yàn shǎng,yǔ yú zhēng jiě miǎn dī huái。
巧穷南国千般艳,趁得春风二月开。qiǎo qióng nán guó qiān bān yàn,chèn dé chūn fēng èr yuè kāi。
堪恨王孙浪游去,落英狼籍始归来。kān hèn wáng sūn làng yóu qù,luò yīng láng jí shǐ guī lái。

洛阳

杜牧

文争武战就神功,时似开元天宝中。wén zhēng wǔ zhàn jiù shén gōng,shí shì kāi yuán tiān bǎo zhōng。
已建玄戈收相土,应回翠帽过离宫。yǐ jiàn xuán gē shōu xiāng tǔ,yīng huí cuì mào guò lí gōng。
侯门草满宜寒兔,洛浦沙深下塞鸿。hóu mén cǎo mǎn yí hán tù,luò pǔ shā shēn xià sāi hóng。
疑有女娥西望处,上阳烟树正秋风。yí yǒu nǚ é xī wàng chù,shàng yáng yān shù zhèng qiū fēng。

寄唐州李玭

杜牧

累代功勋照世光,奚胡闻道死心降。lèi dài gōng xūn zhào shì guāng,xī hú wén dào sǐ xīn jiàng。
书功笔秃三千管,领节门排十六双。shū gōng bǐ tū sān qiān guǎn,lǐng jié mén pái shí liù shuāng。
先揖耿弇声寂寂,今看黄霸事摐摐。xiān yī gěng yǎn shēng jì jì,jīn kàn huáng bà shì chuāng chuāng。
时人欲识胸襟否,彭蠡秋连万里江。shí rén yù shí xiōng jīn fǒu,péng lí qiū lián wàn lǐ jiāng。

登九峰楼

杜牧

晴江滟滟含浅沙,高低绕郭滞秋花。qíng jiāng yàn yàn hán qiǎn shā,gāo dī rào guō zhì qiū huā。
牛歌鱼笛山月上,鹭渚鹙梁溪日斜。niú gē yú dí shān yuè shàng,lù zhǔ qiū liáng xī rì xié。
为郡异乡徒泥酒,杜陵芳草岂无家。wèi jùn yì xiāng tú ní jiǔ,dù líng fāng cǎo qǐ wú jiā。
白头搔杀倚柱遍,归棹何时闻轧鸦。bái tóu sāo shā yǐ zhù biàn,guī zhào hé shí wén yà yā。

歙州卢中丞见惠名酝

杜牧

谁怜贱子启穷途,太守封来酒一壶。shuí lián jiàn zi qǐ qióng tú,tài shǒu fēng lái jiǔ yī hú。
攻破是非浑似梦,削平身世有如无。gōng pò shì fēi hún shì mèng,xuē píng shēn shì yǒu rú wú。
醺醺若借嵇康懒,兀兀仍添宁武愚。xūn xūn ruò jiè jī kāng lǎn,wù wù réng tiān níng wǔ yú。
犹念悲秋更分赐,夹溪红蓼映风蒲。yóu niàn bēi qiū gèng fēn cì,jiā xī hóng liǎo yìng fēng pú。

悲吴王城

杜牧

二月春风江上来,水精波动碎楼台。èr yuè chūn fēng jiāng shàng lái,shuǐ jīng bō dòng suì lóu tái。
吴王宫殿柳含翠,苏小宅房花正开。wú wáng gōng diàn liǔ hán cuì,sū xiǎo zhái fáng huā zhèng kāi。
解舞细腰何处往,能歌姹女逐谁回。jiě wǔ xì yāo hé chù wǎng,néng gē chà nǚ zhú shuí huí。
千秋万古无消息,国作荒原人作灰。qiān qiū wàn gǔ wú xiāo xī,guó zuò huāng yuán rén zuò huī。

闺情代作

杜牧

梧桐叶落雁初归,迢递无因寄远衣。wú tóng yè luò yàn chū guī,tiáo dì wú yīn jì yuǎn yī。
月照石泉金点冷,凤酣箫管玉声微。yuè zhào shí quán jīn diǎn lěng,fèng hān xiāo guǎn yù shēng wēi。
佳人刀杵秋风外,荡子从征梦寐希。jiā rén dāo chǔ qiū fēng wài,dàng zi cóng zhēng mèng mèi xī。
遥望戍楼天欲晓,满城鼕鼓白云飞。yáo wàng shù lóu tiān yù xiǎo,mǎn chéng dōng gǔ bái yún fēi。

寄沈褒秀才

杜牧

晴河万里色如刀,处处浮云卧碧桃。qíng hé wàn lǐ sè rú dāo,chù chù fú yún wò bì táo。
仙桂茂时金镜晓,洛波飞处玉容高。xiān guì mào shí jīn jìng xiǎo,luò bō fēi chù yù róng gāo。
雄如宝剑冲牛斗,丽似鸳鸯养羽毛。xióng rú bǎo jiàn chōng niú dòu,lì shì yuān yāng yǎng yǔ máo。
他日忆君何处望,九天香满碧萧骚。tā rì yì jūn hé chù wàng,jiǔ tiān xiāng mǎn bì xiāo sāo。